Chương 575: Đại Trưởng Lão


Huyết chiến cốc thâm u yên tĩnh.

Ba đạo nhân ảnh cực nhanh rơi xuống xuống tới, lạc trên mặt đất.

Lâm Lôi nhìn khắp chung quanh. Huyết chiến cốc không có mấy người ở. Nhìn về phía trước chỉ có thể tương đối thấy một tấm bia đá đứng đó, về phần một ít kiến trúc trong làn sương mù không cách nào thấy rõ.

"Trên vách chiến sĩ của Tứ thần thú gia tộc tuần tra rất nhiều, trong Huyết chiến cốc thật ra người rất ít. Chuyện này cũng đúng thôi, dù sao muốn vào tối thiểu là lục tinh ác ma." Lâm Lôi còn đang cẩn thận quan sát Huyết chiến cốc thì Y Mạn Nữu Nhĩ, Phất Nhĩ Hàn hai người đã đi nhanh về phía trước.

Vừa đi Y Mạn Nữu Nhĩ vừa quay đầu nhìn về phía Lâm Lôi : "Lâm Lôi. Nơi này ngươi chưa từng tới sao?"

" Chưa từng." Lâm Lôi đối với Y Mạn Nữu Nhĩ không có một điểm hảo cảm.

"Hô hô " Đột nhiên một trận gió lạnh quét qua cả Lâm Lôi cũng cảm thấy thân thể phát lạnh không khỏi kinh dị trong lòng : "Huyết chiến cốc, ngay cả gió cũng lạnh đến nước này."

Phất Nhĩ Hàn không khỏi nở nụ cười : "Lâm Lôi, Huyết chiến cốc là hạch tâm của Thiên tế sơn mạch cũng là nơi âm hàn nhất. Gió lạnh trong cốc nếu là hạ vị thần sẽ bị gió lạnh trong nháy mắt đóng băng lại. Nhưng đối với Lâm Lôi ngươi mà nói điểm ấy gió lạnh tự nhiên không toán cái gì."

"Phất Nhĩ Hàn trưởng lão, chúng ta mau đi vào trước đi."

Lâm Lôi cũng không muốn nhiều lời cùng phụ tử hai người trước mắt, nên liền bước chân tiến vào trong cốc, trong Huyết chiến cốc mặt đất có không ít cỏ dại, nhưng ở giữa vẫn là một thạch lộ chỉnh tề.

Ở phía trước Huyết chiến cốc trên thạch lộ có một tòa thạch bi cao lớn .

Trên tấm bia đá có hai chữ Huyết Chiến đỏ sậm nét chữ như rồng bay phượng vũ. Lâm Lôi nhìn thấy hai chữ đó chỉ cảm thấy một cổ khí tức máu tanh giết chóc đập vào mặt mà đến. Nhịn không được trong lòng sát ý cũng nổi lên.

"Phất Nhĩ Hàn. Y Mạn Nữu Nhĩ. Lần này hóa ra là các ngươi tới. Ha ha ……" Một tiếng cười sang sảng vang lên, Lâm Lôi theo tiếng nhìn lại. Chỉ thấy một gã nam nhân trung niên hòa ái cười cười đi tới. Hai bên tóc mai trung niên nhân này đã bạc nhưng râu mép tu chỉnh rất chỉnh tề tạp cảm giác rất nhẹ nhàng khoan khoái cho người đối diện.

Lâm Lôi nhìn thẳng vào người đó.

"Tác Nhĩ Hào Tư!" Phất Nhĩ Hàn cười nói đi tới rồi ôm lấy trung niên nhân đó "Đã lâu không thấy."

"Quả là đã lâu không gặp." Tác Nhĩ Hào Tư cũng nháy mắt sang phía Y Mạn Nữu Nhĩ rồi nhìn về phía Lâm Lôi. Trong giọng nói có chút nghi hoặc "Ta biết lần này có ba vị trưởng lão tới nhưng vị…này cho tới bây giờ ta chưa gặp qua …… nga, ta biết rồi!"

Vẻ mặt Tác Nhĩ Hào Tư một bộ chợt hiểu, quay về Lâm Lôi nói : "Ta ở Huyết chiến cốc cũng nghe nói Thanh long nhất tộc ta vừa có thêm một vị trưởng lão."

"Ta, Tác Nhĩ Hào Tư đó có phải là Lâm Lôi trưởng lão, đúng không?" Tác Nhĩ Hào Tư cười vươn tay ra.

"Đúng vậy, Tác Nhĩ Hào Tư trưởng lão, ngươi hảo." Lâm Lôi cười đưa tay ra bắt.

Lâm Lôi đối với Tác Nhĩ Hào Tư có chút hảo cảm mà đối với Phất Nhĩ Hàn, Y Mạn Nữu Nhĩ phụ tử từ đáy lòng đã không thích, bất luận là Y Mạn Nữu Nhĩ hay là Phất Nhĩ Hàn, đều cũng khiến hắn cảm thấy chán ghét. Mà những điều Y Mạn Nữu Nhĩ gây nên càng khiến hắn đáng ghét.

"Nhiệt liệt hoan nghênh ba vị. Tẩu, theo ta đi gặp Đại trưởng lão đi." Tác Nhĩ Hào Tư cười nói.

"Mẫu thân ?" Mắt Phất Nhĩ Hàn không khỏi sáng ngời.

Lâm Lôi liếc nhìn vẻ mặt Phất Nhĩ Hàn, Y Mạn Nữu Nhĩ hai người họ rõ ràng rất chờ mong được gặp Đại trưởng lão. Đại trưởng lão cùng tộc trường Cái Tư Lôi Sâm là thân huynh muội, thực lực cũng gần bằng tộc trường .

"Lâm Lôi. Gia tộc chúng ta đã lâu chưa từng có tân trưởng lão." Tác Nhĩ Hào Tư nhiệt tình mở miệng nói "ta cũng nghe nói ngươi cùng Y Mạn Nữu Nhĩ luận bàn, thực lực rất mạnh a. Đợi sau này đi ra ngoài vì gia tộc chinh chiến nhất định phải làm vẻ vang cho Thanh long nhất tộc chúng ta."

"Nhất định." Lâm Lôi cười gật đầu.

Phất Nhĩ Hàn thấy Tác Nhĩ Hào Tư luôn hòa Lâm Lôi nói chuyện không khỏi ngắt lời nói : "Tác Nhĩ Hào Tư, hôm nay Tứ thần thú gia tộc chúng ta cùng bát gia tộc chiến đấu tình huống thế nào?"

"Có thể thế nào?" Tác Nhĩ Hào Tư lắc đầu thở dài một tiếng "Bát đại gia tộc, căn bản là muốn đả thương người. Bọn họ bát đại gia tộc tổng số thất tinh ác ma vượt qua chúng ta . Nếu cứ như hiện tại tiếp tục…… phỏng chừng qua một hai ngàn năm nữa, toàn bộ thất tinh ác ma của Tứ thần thú gia tộc chúng ta cũng không đủ mười người."

Lâm Lôi nghe thấy liền kinh hãi.

"Một hai ngàn năm mà tổn thất nhiều như vậy ?" Lâm Lôi nhịn không được hỏi, "Bây giờ thất tinh ác ma trong Tứ thần thú gia tộc có gần trăm người cơ mà."

Thanh long nhất tộc đã có ba mươi sáu vị. Tứ tộc hẳn là hơn trăm vị thất thất tinh ác ma, ngắn ngủn một hai ngàn năm sao có thể chỉ còn lại có mười người?

"Lâm Lôi, ta cũng nghe nói ngươi vừa về gia tộc không lâu." Tác Nhĩ Hào Tư bất đắc dĩ nói, "Ngươi đối với tình huống không quá quen thuộc. Nhưng tin tưởng qua ngày trưởng lão tập hội ngươi hẳn là biết tổn thất của chúng ta một ngàn năm qua."

Lâm Lôi gật đầu.

Một ngàn năm qua giết chết đối phương hai thất tinh ác ma. Bên mình hai thất tinh ác ma thực lực cũng tổn hao nhiều.

"Chỉ Thanh long nhất tộc chúng ta một ngàn năm đã dễ tổn thất hai thất thất tinh ác ma. Đương nhiên Cơ Phất Tư hắn dụng bổn tôn luyện hóa thần cách, thực lực có thể lại khôi phục nhưng dù sao hắn không có cơ hội tái tiến bộ nữa."

Tác Nhĩ Hào Tư nói "Một ngàn năm Tứ thần thú gia tộc tổng cộng chậm thì tổn thất năm sáu vị, thảm thiết lúc tổn thất hơn mười người cũng là bình thường, ngươi tính xem một ngàn năm tổn thất nhiều ít bao nhiêu?"

Lâm Lôi tính toán liền cả kinh.

Một ngàn năm, ít cũng phải bảy tám mươi vị trưởng lão xong đời.

"Cho nên ta nói, cứ tiếp tục như vậy một hai ngàn năm sau, thất tinh ác ma trong gia tộc chúng ta còn chẳng còn mấy người nữa." Tác Nhĩ Hào Tư khổ khổ nói "Không có cách nào, bát đại gia tộc cho dù diệt hết các trưởng lão của chúng ta bọn họ phỏng chừng vẫn còn nửa số thất tinh ác ma!"

Lâm Lôi gật đầu.

Vừa tới Thanh long nhất tộc, Lâm Lôi đã nghe nói bất kỳ gia tộc nào trong bát đại gia tộc đều cũng không kém hơn Thanh long nhất tộc. Tổng cộng cả bát đại gia tộc số lượng thất tinh ác ma nhiều hơn nhiều so với Tứ thần thú gia tộc.

"Lâm Lôi, ngươi có biết trước khi lão tổ tông chết đi gia tộc chúng ta có bao nhiêu trưởng lão không?" Tác Nhĩ Hào Tư hỏi.

"Bao nhiêu?" Lâm Lôi hỏi tới .

"Hơn sáu mươi vị. Đó mới chỉ là Thanh long nhất tộc chúng ta ." Tác Nhĩ Hào Tư nói, Lâm Lôi không nhịn được từ đáy lòng khẽ than : "Trách sao Tứ thần thú gia tộc có thể tung hoành các đại vị diện, chẳng những hậu thai vững, tự thân thực lực cũng kinh người a."

"Chỉ là khi lui lại địch nhân khắp nơi không ngừng đuổi giết. Lâm Lôi. ngươi phải biết rằng đuổi giết chỉ có vài gia tộc đuổi giết đến địa ngục, tại đây chúng ta mới là có nhiều địch nhân." Tác Nhĩ Hào Tư bất đắc dĩ nói.

Thực sự Tứ thần thú gia tộc chịu địch nhiều lắm .

Bây giờ còn tiếp tục truy giết có bát đại gia tộc, còn phỏng chừng lúc đầu thế lực trải rộng các đại vị diện thì số lượng địch nhân của Tứ thần thú gia tộc còn nhiều hơn bây giờ nhiều.

"Chúng ta bây giờ chỉ có thể đánh."

"Đúng. Chỉ có thể đánh!" Tác Nhĩ Hào Tư cũng nói. "Nếu chúng ta trốn mãi ở Thiên tế sơn mạch, ngay cả phản kháng cũng không dám có lẽ sẽ bị các gia tộc toàn địa ngục cười đến chết. Tứ thần thú gia tộc chúng ta đâu thể chịu nhục."

Đang khi nói chuyện, Lâm Lôi bọn họ cũng đi vào trong Huyết chiến cốc.

Kiến trúc trong Huyết chiến cốc giống như một hàng binh lính, phân tán tại các nơi. Trên đường Lâm Lôi cũng có thể nhìn thấy khá nhiều cao thủ. Chiến sĩ trong Huyết chiến cốc tối thiểu là lục tinh ác ma.

Lâm Lôi thầm than.

"Đây mới đúng là nơi tích trữ của gia tộc. Đó vẫn còn là gia tộc đã suy bại." Lâm Lôi thầm than mà đồng thời cũng vì Tứ thần thú gia tộc, bát đại gia tộc chém giết thảm thiết mà rung động.

"Đã tới Thanh long điện rồi!" Tác Nhĩ Hào Tư nói.

Lâm Lôi ngẩng đầu nhìn tới. Phía trước đó là một tòa điện cao chừng ba mươi thước. Toàn thân màu đỏ sậm, chỉ có ở trên đỉnh tháp là mơ hồ tản ra quang mang màu xanh, trong cả Huyết chiến cốc cũng chỉ có bốn tòa điện.

"Đại trưởng lão tại Thanh long điện đã lâu rồi, đại điện cũng là nơi bình thường chúng ta tập hội ." Tác Nhĩ Hào Tư nói.

Mang theo Lâm Lôi, Y Mạn Nữu Nhĩ, Phất Nhĩ Hàn ba người trực tiếp đi vào trong Thanh long điện, trong điện ngay một người cũng không khiến đại sảnh có vẻ tương đối trống trải.

"Đại trưởng lão đâu?" Lâm Lôi nghi hoặc nhìn đại sảnh.

Lâm Lôi lòng như có dự cảm, chợt nhìn sang phía bên cạnh đại sảnh, chỉ thấy một bóng người toàn thân bao phủ trong bộ trường bào màu đen đi ra, nàng thả mái tóc dài màu xanh ra sau, trên mặt còn mang mặt nạ màu bạc, trên mặt nạ ánh mắt quỷ dị lưu chuyển.

Người này vừa tới đại sảnh, cả đám Tác Nhĩ Hào Tư đều yên lặng.

"Nàng chính là Đại trưởng lão?" Lâm Lôi nhìn kỹ người này.

"Hô!" Trường bào bốc lên, người phụ nữ thần bí đã ngồi trên chủ vị ở đại sảnh. Ánh mắt lãnh lệ đảo qua mấy người đặc biệt còn thoáng dừng lại trên người Lâm Lôi. Sau đó thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng vang lên, "Mấy người các ngươi đều ngồi xuống đi."

"Rõ, Đại trưởng lão." Bốn người cung thanh đạo.

Lâm Lôi nghi hoặc nhìn thoáng qua Phất Nhĩ Hàn, nghe nói Phất Nhĩ Hàn chính là con của Đại trưởng lão, sao cũng xưng Đại Trưởng Lão ? Nghi hoặc trong lòng nghi hoặc nhưng Lâm Lôi vẫn cùng Phất Nhĩ Hàn mấy người sóng vai ngồi xuống.

"Lâm Lôi." Đại trưởng lão đột nhiên mở miệng đồng thời nhìn về phía Lâm Lôi.

"Đại trưởng lão." Lâm Lôi khẽ khom người.

"Nghe nói ngươi đánh bại Y Mạn Nữu Nhĩ, rồi sau đó trở thành trưởng lão." Đại trưởng lão lạnh nhạt nói.

"Đúng vậy." Lâm Lôi liền nói, đồng thời đáy lòng nghi hoặc, "Đây là ý gì của Đại trưởng lão ? Là cảnh cáo ta ? Có lẽ vì Y Mạn Nữu Nhĩ dù sao vẫn là nàng cháu." Mặc dù không giải thích được, nhưng Lâm Lôi vẫn bảo trì yên lặng.

"Ta biết, ngươi cùng Y Mạn Nữu Nhĩ trong lòng đều có khoảng cách trong lòng nhưng ta hy vọng các ngươi có thể đoàn kết lại, hiệp lực cùng nhau." Đại trưởng lão nói.

Lâm Lôi ngẩn ra không khỏi quay sang nhìn Y Mạn Nữu Nhĩ, mà Y Mạn Nữu Nhĩ giờ phút này cũng nhìn về phía Lâm Lôi.

"Hiệp lực cùng hắn?" Lâm Lôi cảm thấy đó là một câu chuyện cười .

Thanh âm Đại trưởng lão vẫn như cương thiết phát ra : "Từ khi cha vẫn lạc, Tứ thần thú gia tộc ta liền gặp phải nguy cơ trước đó chưa từng có, cho dù hôm nay tụ tập tại U lam phủ nhưng vẫn gặp phải không ngừng khiêu khích."

"Nhưng chúng ta là Tứ thần thú gia tộc! Không thể vũ nhục Tứ thần thú gia tộc!"

"Mặc dù có thể tránh tại Thiên tế sơn mạch nhưng tộc nhân cao ngạo chúng ta không thể khuất phục. Mỗi vị trưởng lão mang theo gia tộc tinh anh hòa đối phương chém giết. Phàm dám khiêu khích gia tộc ta nhất luật trừng phạt!"

"Cao thủ của tứ thần thú gia tộc chúng ta không nhiều bằng bát đại gia tộc cho nên phải đoàn kết lại."

Ánh mắt Đại trưởng lão đảo qua ba người "Ta mặc kệ Lâm Lôi ngươi cùng Y Mạn Nữu Nhĩ có chuyện gì xảy ra nhưng hai người các ngươi từ hôm nay trở đi, không cho phép phát sinh loại chuyện chém giết lẫn nhau, nếu như phát sinh …… ta sẽ là người đầu tiên tới giết hai người các ngươi."

"Rõ, Đại trưởng lão."

Lâm Lôi, Y Mạn Nữu Nhĩ cùng đồng thanh đáp.

"Thanh long điện chúng ta tổng cộng có hai mươi chi tiểu đội. Bây giờ có ba chi đội ngũ không có đội trưởng là tiểu đội thứ mười ba tiểu đội, thứ mười lăm và thứ mười chín." Đại trưởng lão đạm mạc nói. "Bây giờ ta an bài một chút, Lâm Lôi -"

Lâm Lôi tiến lên một bước.

"Từ hôm nay trở đi ngươi là đội trưởng tiểu đội thứ mười ba của Tứ thần thú gia tộc Huyết chiến cốc !"

"Rõ." Lâm Lôi cung kính tuân mệnh.

Ánh mắt Đại trưởng lão chuyển sang Phất Nhĩ Hàn, thanh âm vẫn lạnh như băng: "Phất Nhĩ Hàn, từ hôm nay trở đi, ngươi là đội trưởng tiểu đội thứ mười lăm của Tứ thần thú gia tộc Huyết chiến cốc !"

"Rõ." Phất Nhĩ Hàn cũng tiến lên một bước. Cung kính tuân mệnh.

"Y Mạn Nữu Nhĩ, từ hôm nay trở đi ngươi là đội trưởng tiểu đội thứ mười chín của Tứ thần thú gia tộc Huyết chiến cốc !"

Y Mạn Nữu Nhĩ cũng tiến lên tuân mệnh.

"Tốt lắm." Đại trưởng lão khẽ gật đầu, rồi nhìn về phía Tác Nhĩ Hào Tư. "Tác Nhĩ Hào Tư, ngươi bây giờ dẫn Lâm Lôi tới chỗ của tiểu đội thữ mười ba, rồi ngươi quay lại đây …… ta có nhiệm vụ giao cho ngươi."

"Có nhiệm vụ rồi?" Con mắt Tác Nhĩ Hào Tư sáng ngời.

"Dẫn Lâm Lôi tới chỗ của hắn trước đi." Đại trưởng lão phân phó.

"Rõ." Tác Nhĩ Hào Tư nhận lệnh rồi quay đầu nhìn về phía Lâm Lôi, Lâm Lôi cũng gật đầu theo Tác Nhĩ Hào Tư rời đi, lúc ra cửa Lâm Lôi còn nghe được thanh âm Đại trưởng lão : "Phất Nhĩ Hàn, Y Mạn Nữu Nhĩ các ngươi lưu tại đây ta có chuyện nói cùng các ngươi !"

Sau đó Lâm Lôi đã cùng Tác Nhĩ Hào Tư rời khỏi Thanh long điện.

Bàn Long - Chương #575