Người đăng: deptraiconnho4321
Khoa Nhĩ Lý và Minh từ Đại Đấu Trường nhanh chóng bay thẳng tới Băng ngục Cung
ở trung tâm Băng Ngục Thành !
Khi đến nơi cả hai nhẹ nhàng đáp xuống Khoa Nhĩ Lý trầm giọng nói với một tên
thị vệ gác cửa.
Tên thị vệ đó vừa nghe được lời nói của Khoa Nhĩ Lý thì lập tức gật đầu đẩy
cửa bước vào trong thông báo cho Băng Ngục Vương Giả.
Một lúc sau tên thị vệ lại đi ra nhìn Khoa Nhĩ Lý và Minh cung kính nói.
Khoa Nhĩ Lý gật đầu một cái quay sang nhìn Minh nói rồi cất bước tiến vào Băng
Ngục Cung.
Minh nghe vậy gật đầu một cái rồi bước theo Khoa Nhĩ Lý.
Vừa bước vào Minh đã lập tức dùng thần thức cẩn thận quan sát bên trong thì
phát hiện ra Băng Ngục Cung không phải là một tòa cung điện mà là có năm tòa
chia ra đứng ở năm nơi mỗi tòa cung điện đều là dùng vật liệu tốt nhất của
Băng Ngục Thành xây thành đều cao hơn mấy nghìn trượng là tòa kiến trúc cao
nhất Băng Ngục Thành đại diện cho uy nghiêm không thể xâm phạm của Băng Ngục
Vương Giả !
Chỉ bất quá là cung điện mặc dù to lớn nhưng cũng không quá sang trọng mà còn
lộ ra có chút cũ kĩ và tang thương như đã lâu chưa được sửa chữa qua thật sự
có chút làm mất đi uy nghiêm của Băng Ngục Vương Giả !!
Minh nhìn những thứ đó không nhịn được âm thầm suy nghĩ.
Khi Minh và Khoa Nhĩ Lý đi lên hết chín nghìn chín trăm chín mươi chín bậc
thang tới đỉnh điểm của Băng Ngục Cung thì thấy ở đó đã có một thị nữ đứng đợi
sẵn nhìn bọn họ cười nói.
Khoa Nhĩ Lý và Minh nghe vậy gật đầu một cái rồi bước đi sau thị nữ đó . Trên
đường đi Minh phát hiện có mấy lần cô thị nữ đó lén liếc mắt nhìn mình trong
mắt khẽ bắn ra từng luồng mị hoặc . Minh sao có thể không đoán được ý của cô
ta là xem trọng thân phận của hắn, muốn nương tựa vào bản thân hắn sao ? Tuy
biết rõ như vậy nhưng bản thân hắn thì không động lòng chút nào bởi vì tất cả
những thứ ở đây đều thuộc về Băng Ngục Vương Giả sao hắn có thể tùy tiện động
chạm vào chứ ??
Đi được một lúc một tiếng nói lạnh như băng đột nhiên truyền vào tai của Minh
và Khoa Nhĩ Lý hiển nhiên bọn họ đã tới nơi rồi !
Khoa Nhĩ Lý và Minh nghe vậy lập tức đưa tay đẩy cánh cửa trước mặt bước vào
trong thì chỉ thấy bên trong đại điện bày trí ở trung tâm của đại điện là một
chiếc huyền băng vương tọa cực lớn bên trên có một nữ nhân thân mặc chiến giáp
màu trắng đeo một chiếc mặt nạ màu trắng đang ngồi nhìn qua rất uy nghi . Nữ
nhân này đương nhiên chính là Băng Ngục Vương Giả thành chủ của Băng Ngục
Thành !!
Khoa Nhĩ Lý bái kiến thành chủ đại nhân !!
Minh bái kiến thành chủ đại nhân !!
Khoa Nhĩ Lý và Minh lập tức bước tới trước vương tọa quỳ một chân xuống nhìn
Băng Ngục Vương Giả nói.
Băng Ngục Vương Giả nghe vậy nói.
Khoa Nhĩ Lý và Minh lập tức đứng lên yên lặng chờ Băng Ngục Vương Giả phân phó
.
Băng Ngục Vương Giả ngồi trên vương tọa cẩn thận nhìn Minh một lúc nói do mặt
nạ nên không ai biết tâm tình của nàng thế nào !
Minh sau khi nghe câu hỏi của Băng Ngục Vương Giả thì không lập tức trả lời
ngay mà nhíu mày lại cẩn thận suy nghĩ làm sao mới có lợi nhất cho mình.
Sau một lúc suy tính thì Minh nhìn Băng Ngục Vương Giả nói.
Băng Ngục Vương Giả Tháp Vi Khắc Ni nghe vậy thì cười nói sau đó lật tay một
cái lấy ra một tấm lệnh bài màu đen có hai chữ Chiến Tướng phía trên ném cho
Minh.
Minh lập tức cất Chiến Tướng Lệnh vào người sau đó nhìn Băng Ngục Vương Giả
nói !
Băng Ngục Vương Giả thấy vậy gật nhẹ đầu rồi tiếp tục nói.
Minh nghe vậy thì lên tiếng hỏi.
Băng Ngục Vương Giả lạnh nhạt nói.
Minh kinh ngạc hỏi hắn tiến vào Băng Ngục Thành đã hơn ba trăm năm nhưng vẫn
chưa qua bất cứ thông tin nào liên quan tới Đại Chinh Chiến tự nhiên không
biết nó là chuyện gì.
Khoa Nhĩ Lý ở một bên nghe thấy như vậy thì lên tiếng giải thích thay cho Băng
Ngục Vương Giả !
Băng Ngục Vương Giả nghe thấy Khoa Nhĩ Lý xen vào lời nói của mình cũng không
tức giận mà gật đầu nói sau đó vung tay ra một cái trên không lập tức xuất
hiện một thanh trường đao, một bộ áo giáp đen và một chiếc nhẫn màu xám nhạt
bay lơ lửng mỗi một món đều là thượng vị thần khí !!
Trường đao là vật chất công kích thần khí, chiến giáp là vật chất phòng ngự
thần khí còn chiếc nhẫn còn lại chính là linh hồn phòng ngự thần khí !
Minh nhìn ba món thần khí bay lơ lửng trước mắt cẩn thận suy tính một lúc rồi
nhìn Băng Ngục Vương Giả nói :
Thành chủ đại nhân xin hãy ban chiếc nhẫn màu xám đó cho thuộc hạ !!
Được !!
Băng Ngục Vương Giả nghe vậy gật đầu một cái rồi vung tay ném chiếc nhẫn vào
tay Minh !!
Khoa Nhĩ Lý đứng bên cạnh thấy vậy lại lên tiếng cười nói.
Minh vừa nghe vậy lập tức khoanh hai tay thành hình vòng cung nhìn Băng Ngục
Vương Giả cung kính nói cảm ơn . Hắn thật sự không ngờ thứ mình không chỉ là
một món linh hồn phòng ngự thượng vị thần khí đỉnh phong mà còn là do đích
thân Băng Ngục Vương Giả đích thân luyện chế ngàn vạn năm mới thành !!
Băng Ngục Vương Giả nghe vậy phất tay một cái nói.
Khoa Nhĩ Lý và Minh nghe vậy nói một tiếng rồi cả hai cùng lui ra ngoài !!
PS : Chương thứ hai của ngày hôm nay ! Mong các bạn sẽ tiếp tục ủng hộ cho
mình !! Cầu xin cho Kim Phiếu và Kim Nguyên Đậu ! Cảm ơn !!