Lên Tank Hay Lên Dame?


Người đăng: votinhlangtu995@

Nhà của Như Lam đã to nay nhà của Linh Lung còn to gấp 4-5 lần, biệt thự xa
hoa, vườn bách thảo lại có cả 1 cái bể bơi rộng mênh mông. Căn biệt thự trước
mặt có đến 6 tầng, được thiết kế theo phong cách châu âu đường nét đều trang
nhã hài hòa quả thực như 1 cái cung điện nhỏ vậy. Nhẩm tính 1 chút nếu không
có 40-50 tỷ làm cái nhà này không nổi a.
“Quả thật là giàu có” nghĩ ngợi nửa ngày trời tôi cũng chỉ biết nói như vậy
“Ngươi quả thực không thể tìm được từ ngữ nào khác hả?” Linh Lung liếc xéo
“…. ”
“Được rồi đừng quên chúng ta là người yêu” Linh Lung đi tới bên cạnh nắm chặt
lấy tay tôi rồi cả 2 cùng đi vào.
“Không ổn lắm! dù là người yêu cũng không nên thân mật đến mức này!” sau cơn
choáng váng tôi liền nhận ra có gì đó không ổn
“Đừng thắc mắc nữa rồi ngươi sẽ biết” Linh Lung tức tối.
Đi theo sự chỉ dẫn của nàng chúng tôi băng qua một hành lang rất dài, trên
đường đi tôi bắt gặp rất nhiều người làm công họ đối với Linh Lung đều rất
cung kính hẳn là cô “Tiểu Thư” này chính là “cành vàng lá ngọc” hàng thật giá
thật.
“Rốt cuộc nhà Linh Lung giàu có đến cỡ nào?” tôi buột miệng hỏi
“Giàu đến mức ngươi mơ cũng không thấy được” Linh Lung khẳng định
“Thôi nhé, tôi về đây” thực sự đến giờ một chút tự tin tôi cũng không có nữa,
việc xuất hiện ở đây tôi cảm giác như mình đang là 1 thằng ăn mày vậy.
“Đứng lại, đàn ông con trai lâm trận bỏ chạy ngươi ngẫm mình có xứng không?”
nàng giễu cợt. Đang định đấu khẩu với nàng một hồi thì

“Này này, 2 đứa lại cãi nhau rồi?” một giọng nói dịu dàng vọng đến, tôi vội
nhìn về phía trước chỉ thấy ở cuối hành lang xuất hiện một người phụ nữ trên
mình mặc một bộ váy dài màu đỏ, dáng người thướt tha quyễn rũ mang đầy đủ nét
đẹp của phụ nữ trưởng thành
“Này … chẳng lẽ đó là mẹ cô?” tôi quay sang Linh Lung hỏi nhỏ
“Nàng tên Tuyết Hoa còn ai vào đây nữa? sao nào đến chẳng lẽ ngươi…” nàng trố
mắt nhìn tôi
“Chẳng lẽ cái gì?” tôi ngạc nhiên
“Ngươi đến mẹ con … đều không tha sao?”
“Biến, tôi không bệnh hoạn như cô đâu” tôi cả giận,
“2 đứa mau vào nhà đi ta có chuyện muốn nói” Tuyết Hoa ánh mắt mang ý cười,
còn tay nàng thì đang xô 2 đứa vào nhà. Tôi chợt nhận ra trong ánh mắt nàng
không có chút nào xa cách với tôi cả như thể rằng tôi đã đến đây rất nhiều lần
và nàng cũng vô cùng quen thuộc tôi vậy.
Bước vào bên trong …. Lại một lần nữa tôi choáng ngợp đây… đây? Là hoàng cung
nước nào thế?
Mỗi bức tường đều được vẽ lên những bước tranh tuyệt đẹp mỗi góc tường đều
được trạm trổ hoa văn tinh xảo, ngay trên đầu tôi là 1 cái đèn trùm làm bằng
pha lê rất lớn ánh sáng từ nó tỏa ra theo từng viên pha lê khuếch đại khắp nơi
tạo ra một thứ cảm giác lung linh kỳ ảo. Đã vậy còn có tiếng nhạc cổ điển du
dương như thấm vào lòng người, dù là một người mù nghệ thuật như tôi nếu có
thang điểm 100 thì căn phòng này cũng phải đạt được 99.
“Oái đau quá” trong lúc đờ đẫn tôi cảm thấy sườn mình bị ai đó huých mạnh
“Ngươi bình tĩnh một chút đi” Linh Lung nói nhỏ
“Làm như dễ lắm ấy?” tôi cảm thấy khó chịu nhưng vẫn phối hợp với nàng cùng
ngồi vào chiếc sofa trước mặt.
“Hoàng Vân lâu lắm mới thấy cháu đến nhà, dạo này bận gì hả?”
“Dạ cháu … cháu…” tôi cảm thấy lúng túng sự thực thì tôi đã đến đây lúc quái
nào đâu?
“Không có gì đâu mẹ ạ, dạo này anh ấy tham dự vài hoạt động ngoại khóa thôi”
Linh Lung nhanh chóng đỡ đòn hộ
“Linh Lung con im lặng ta đang hỏi Vân cơ mà” Tuyết Hoa trừng mắt
“Vâng…”
“Không có gì đâu cô, dạo này cháu hơi bận học hành tý thôi” dù cảm thấy có
chút gượng ép nhưng tôi vẫn bình tĩnh nói ra
“2 đứa ở đây ta cũng muốn nói thẳng” Tuyết Hoa tỏ ra nghiêm túc
“Ta muốn 2 đứa ra nước ngoài du học”
"Cái gì ? ..." tôi và Linh Lung đều choáng váng nghe ngữ điệu của Tuyết Hoa
tôi đã cảm thấy không ổn ấy thế mà tình huống còn có vẻ không ổn hơn
"Rốt cuộc cô đã làm gì ? " tôi chỉ muốn đánh Linh Lung một cái
" Ta chỉ dùng Linh Thuật cấp thấp giả định ngươi đã quen Linh Lung trong 4
tháng, ta cũng không nghĩ rằng mới chỉ 4 tháng mà nàng lại tin tưởng ngươi đến
thế ?" Linh Lung cũng tỏ ra vô cùng ngạc nhiên vì quyết định của Tuyết Hoa.
"Ta và cha con đã để con chọn biết bao nhiêu lần nhưng kết quả thì con biết
rồi đó..." Tuyết Hoa nhướng mày nhìn Linh Lung
"Cháu có lẽ không đi được đâu ạ " tôi lập tức từ chối, đừng đùa vốn dĩ việc
này tôi chỉ nghĩ đóng kịch cho xong nhưng nếu cứ tiếp diễn như thế này là lấy
giả thành thật đấy. Trước đây có thể tôi cũng có chút mơ tưởng đến Linh Lung
thì sau khi nghe hoàn cảnh của nàng tôi càng không thể làm ra cái chuyện Lợi
dụng nàng được.
"Tại sao ? ở đây thì có gì tốt chứ ?" Tuyết Hoa cũng không ngạc nhiên nàng chỉ
khẽ cau mày
" Việc này cháu nghĩ đợi khi cháu tốt nghiệp hãy tính ạ, không phải cháu không
muốn đi mà đột ngột rời đi có chút không tự nhiên lắm " suy nghĩ một lúc tôi
mới đưa ra một lý do tạm ổn.
"Mẹ à …" Linh Lung mon men đến gần Tuyết Hoa lay lay cánh tay của nàng
"Cái con bé này ? thôi được cũng không lâu lắm việc này để sau đi" Tuyết Hoa
cưng chiều véo nhẹ cái trên má của Linh Lung. Sau 1 tiếng thăm hỏi mẹ vợ
cuối cùng tôi và Linh Lung cũng được giải thoát lên lầu 2, đập vào mắt tôi là
một thư phòng rộng lớn bên trong có hàng đống giá sách chỉ tính sơ sơ qua ở
đây cũng phải có đến hàng trăm quyển, Linh Lung bước vào nàng tiện tay lôi
xuống 1 cuốn đồng thời kéo tôi ngồi vào chiếc bàn bên cạnh
"Thế nào ? ngươi cảm thấy yêu tiểu thư nhà giàu có thích ko ?" Linh Lung
nghiêng đầu sang một bên cười híp mắt
" Không biết thế nào chứ tôi nghĩ đây là một loại tra tấn " 1 tiếng vừa rồi
đối với tôi thật kinh khủng gì chứ một thằng gấu còn chưa có, đã phải đối mặt
với việc ra mắt bố mẹ vợ hơn nữa đây lại là 1 gia đình siêu giàu ? không chỉ
vậy câu hỏi nào của Tuyết Hoa cũng đều có thâm ý muốn bới móc mức độ tình cảm
của tôi dành cho Linh Lung đối phó với nàng quả thực gian nan.
" Xí, có phúc còn không biết hưởng ? " Linh Lung nhìn tôi với ánh mắt khinh bỉ
" Là phúc thì đã không đến lượt tôi hưởng !" tôi cắn răng phúc phận gì chẳng
thấy chỉ thấy hack não nhau suốt thôi.
"Đây chỉ là những bài test đơn giản thôi muốn gia nhập EPN ngươi còn phải cố
gắng nhiều lắm " Linh Lung đột nhiên nghiêm túc
" EPN rốt cuộc là cái gì ? cô có thể nói rõ hơn được không ?" tôi rất tò mò
muốn biết về cái tổ chức thần bí này
"EPN là tổ chức quản lý hoạt động của người ngoài hành tinh trên trái đất,
chuyên xử lý những vụ việc nguồn gốc ngoài hành tinh ảnh hưởng đến nhân loại
đám này toàn những kẻ kỳ dị " Linh Lung có vẻ không thích thú cho lắm khi nhắc
đến EPN
"Kỳ dị ? ý cô là ?... "
" Trong EPN không có người bình thường ! nếu xem xét kỹ ra ngươi có thể trở
thành người bình thường nhất trong đám đó đấy "
" Tất nhiên xét về mặt tâm lý !"
" Woa thật vậy hả ? có phải giống như tổ chức trong Man in Black không ?" tôi
cảm thấy khá hứng thú về EPN rồi
"Về mặt nào đó thì đúng như thế, à mà …"
" Lại làm sao nữa ?"
"Ngươi để ta nhập một chút đi" giọng Linh Lung rất nhỏ nhưng vào tai tôi thì
chẳng khác gì sấm sét cả
"Cái gì ? để cô nhập vào á ? xin lỗi không được đâu" tôi toát mồ hôi lạnh
"Không phải như ngươi nghĩ ta cảm thấy ngươi rất kỳ lạ, muốn kiểm tra 1 chút
thôi "
"Không được cô đi mà nhập người khác ấy !" tôi kiên quyết
"Hừ ta thích thì ta làm thôi cần ngươi cho phép chắc ?" Linh Lung dứt lời chỉ
thấy nàng đổ vật xuống bàn không động đậy gì, tôi tái mặt định lao ra khỏi
phòng thì chợt cảm giác đầu mình có thứ gì đó va mạnh vào cơn đau làm tôi trấn
động toàn thân.
"Cái quái gì vậy ? Linh Lung đừng nói là cô nhé" tôi dùng tay xoa đầu nhưng
cơn đau đó rõ ràng không phải đến từ bất cứ thứ gì mang tính vật lý
"Oanh, oanh" lại tiếp tục bị va 2 phát nữa giờ đây đầu óc tôi trở nên mơ hồ
cảm giác như sắp ngất đến nơi, may mắn là ngay sau đó một luồng nhiệt lượng ấm
áp đột ngột xuất hiện nó lập tức khiến tôi tỉnh táo hơn rất nhiều.
"Ngươi !!! ngươi không phải người rồi " Linh Lung lảo đảo đứng dậy nàng dùng
sức lắc lắc cái đầu. Bị Người ngoài hành tinh gọi là không phải người cảm
giác này ? ân đúng là quái dị thật
" Vừa rồi là cô làm hả ?" rất nhanh tôi đã nghĩ ra mình vừa bị nàng thử nhập
"Không ta thì ai ? má nó làm gì có kẻ nào cấp F mà lại như ngươi chứ ?" Linh
Lung không nhịn được nữa chửi rủa
"Này này ! chính cô là người làm ra việc này lại nói tôi là sao ?" dù rất
thông cảm tâm trạng lúc này của nàng nhưng tôi cũng không thích việc này chút
nào
" Tinh thần bình chướng của ngươi đang ở trong 1 tình trạng tối cực đoan hơn
nữa độ vững chắc của nó cũng nằm ngoài tất cả dự liệu của ta" Linh Lung gằn
giọng
" Cái này thật sự tôi không có biết " tôi trả lời thành thực
" Tất nhiên là ngươi không biết nếu không đã không để tinh thần lực của mình
ra nông nỗi này" Linh Lung chép miệng tỏ vẻ tiếc nuối
"Căn cứ vào tình hình hiện tại, ngươi bây giờ có 2 lựa chọn" đắn đo một lúc
nàng mới nói
"Một là tiếp tục xu thế này biến tinh thần lực của ngươi trở thành phòng ngự
trường lực, 2 là phá bỏ hoàn toàn trở thành một Linh thuật sư "
"Cô nói gì cơ ?" Tôi hoàn toàn không hiểu nàng nói gì
" Theo cách nói của game thì bây giờ ngươi lên tank hay lên dame ?" Linh Lung
cười cợt


Bạn Gái Tôi Là Người Ngoài Hành Tinh - Chương #7