Người đăng: votinhlangtu995@
“À nhầm không phải thay thế này!” Linh Lung nhìn thấy tôi thì không tiếp tục
làm động tác móc mắt nữa, nàng đưa tay vào túi cất 2 cái nhãn cầu đi sau đó
lấy ra một cái hộp nhỏ khác. Từ trong chiếc hộp nàng lấy ra 2 cái kính áp
tròng rồi từ từ đặt lên mắt, sau một hồi loay hoay có vẻ như Linh Lung cuối
cùng cũng đã làm xong việc, chỉ thấy từ 2 mắt của nàng sáng rực màu xanh kỳ dị
nhưng cũng rất nhanh nó liền biến mất,
“Suýt thì quên đây là cơ thể đi mượn” nàng lẩm bẩm tự nói đồng thời quay sang
nhìn tôi
“Ồ, Hoàng Vân đến giờ về sao vẫn chưa về hả?” giọng nói của Linh Lung tràn
ngập thiện cảm.
“Mình thường về trễ … à mà mình có việc rồi mình về đây” đầu đầy mồ hôi tôi
chỉ cố rặn ra vài chữ để đáp lại
“Từ từ đã, ở đây chỉ có 2 người sao không thân mật hơn 1 chút nữa nhỉ?”
giọng Linh Lung tràn đầy dụ hoặc
“Thật sự là mình rất bận … mình về trước đây” vừa nói tôi vừa cố gắng đi về
phía cuối hành lang, “bộp” 1 tiếng tay tôi đã bị Linh Lung giữ lại phen này
phiền toái lớn rồi.
“Nhìn vào mắt ta” Linh Lung lên giọng như ra lệnh
“Cái gì …cơ?”
“Nhìn thẳng” nói đoạn cô nàng kéo tôi sát vào bên cạnh mình, rồi nhìn chằm
chằm vào mắt tôi. Trong đôi mắt Linh Lung bắt đầu sáng lên những ký hiệu kỳ
dị, chúng nó xuất hiện rồi biến mất lặp đi lặp lại rồi tất cả bắt đầu xoay
tròn, tôi cũng cảm thấy như đầu óc mình đang xoay tròn theo vậy. Cũng không
biết qua bao lâu chỉ biết rằng mắt tôi đã trở nên cực kỳ đau đớn, tôi lại nghe
thấy tiếng thở dài của Linh Lung
“Không có tác dụng” nàng buông tay tôi ra bắt đầu áp tay vào mái tóc trầm
ngâm.
“Cái gì không có tác dụng?” mặc dù 2 mắt đang nhức mỏi nhưng thính lực của tôi
cũng chẳng hề suy giảm chút nào.
“Đợi chút để ta nghĩ xem có nên nói hay không” Linh Lung ra hiệu tôi đừng làm
phiền nàng rồi lại tiếp tục trầm ngâm. Sau chừng 5 phút, cuối cùng nàng cũng
thở ra đáp
“Được rồi, giết cậu thì quá lãng phí nên ta sẽ nói cho cậu vài việc” giọng nói
của Linh Lung lại thay đổi, mang khí chất già dặn hơn rất nhiều nếu không phải
thanh âm vẫn trẻ trung không khéo tôi tưởng đây là một lão bà nào ấy chứ?
“Cậu biết gì về người ngoài hành tinh?” Linh Lung nói ra một câu khiến tôi sốc
nặng.
“Cái gì? chẳng lẽ cậu chính là 1 alien?” tôi rất nhanh liền nhận ra vấn đề
“Vừa đúng mà lại vừa không đúng” nàng không nhanh không chậm đáp
“À vậy được rồi, tôi đã chuẩn bị sẵn tâm lý để nghe cậu giải thích” chả hiểu
thế quái nào mà khi nghe cô nàng nói mình là người ngoài hành tinh, tôi lại dễ
dàng chấp nhận đến vậy có thể đây chính là tác dụng của bộ phim Men in Black
tối qua.
“Thế quái nào mà cậu? … có thể bình tĩnh đến vậy?” nghe đến đây Linh Lung như
bị nghẹn lời phải 1 lúc sau mới nói tiếp. Rồi nàng bắt đầu xem xét tôi như thể
chính tôi mới là người ngoài hành tinh vậy
“À cũng không có gì, từ trước đến giờ mình luôn nghĩ người ngoài hành tinh là
có thật” tôi trả lời thành thực
“Không! đây không phải là vấn đề niềm tin mà là khả năng chấp nhận của cậu …
thực sự rất hiếm có”
Linh Lung biểu lộ sự kinh ngạc, cô nàng tra cứu chiếc điện thoại trên tay một
lát rồi mới nói tiếp
“Khả năng kháng tia tẩy não, khả năng phòng thủ tâm linh đạt 3/10 trong khi ở
mức độ chủng tộc cấp F…cái này ...”
“Cái này là sao? là thấp lắm hả?” tôi cảm thấy có hứng thú về kiến thức của
người ngoài hành tinh trước mặt,
“Không đâu là vô cùng cao, cao đến mức dọa người, à ờ đúng là dọa người”
Linh Lung vội xua tay
“Cậu thuộc chủng tộc nào? Có khả năng gì đặc biệt giống như bay lượn hay phép
thuật gì gì không?” đến giờ phút này tôi tạm xác nhận alien trước mặt là an
toàn, ít nhất không giống mấy con quái vật trong phim kinh dị mà tôi đã từng
xem. Biểu hiện của tôi khiến cho Linh Lung bối rối
“Cái tên này … mà thôi được, để tôi tự giới thiệu một chút tôi tên là
Reic Rihana theo phiên âm tiếng anh, còn theo tiếng các cậu thì có thể gọi là Linh Lung, thuộc chủng tộc … tạm gọi là Linh tộc đi vì tôi chẳng biết phải phát âm như nào cả, thuộc chủng tộc cấp độ C”
Nghe cô nàng tự giới thiệu thì hẳn là cô ta thuộc một chủng tộc cấp độ rất
cao, vì loài người cũng chỉ được đánh giá ở mức độ F mà thôi.
“Cô nói cô vừa là alien và không đúng? Vậy nghĩa là sao ?” tôi chợt nhớ ra
"Là thế này, thân thể này thuộc về một cô bé tên Linh Lung là người hàng thật
giá thật, còn tâm linh bên trong tạm thời do ta chủ đạo."
"Đừng nói với tôi là cô thấy trùng tên nên mượn luôn đấy nhé, à mà thôi chết
liệu cô có phải là cô ko ?"
việc này mới chính là thứ khiến tôi toát mồ hôi lạnh thử cảm tưởng mà xem cô
gái xinh tươi trước mặt bạn là alien có lẽ còn dễ chấp nhận, nhưng nếu vừa
alien lại vừa là 1 tên đực nào đó thì… nghe thôi đã thấy lợm cả giọng.
Linh Lung nhìn thấy bộ dạng của tôi thì cười lớn
"khực khực, yên tâm đi tuy là linh thể nhưng cũng phân nam nữ đang hoàng, hơn
thế nữa ta còn là 1 nữ linh thể cực kỳ xinh đẹp, à nếu không tin cậu có thể
thử" …. Một khắc im lặng kéo dài…
"Thế nào hẳn là ngươi đang mê đắm bởi vẻ đẹp của ta phải không, ta biết ngay
mà " Linh Lung xoay người một vòng tỏ vẻ đắc ý
" Cái gì ? tôi đâu có thấy gì đâu ? " tôi hoàn toàn chẳng hiểu cô nàng vừa làm
cái gì
" À lại quên, người thường không nhìn được linh thể, thôi thì sờ thử hàng thật
nhé nào nào lại đây"
Linh Lung đưa tay hơi nới 2 chiếc cúc áo, dù là "hiền giả" nhưng tôi cũng hơi
nuốt nước bọt, cảm giác này thiệt là khó chịu à nha.
" Đủ rồi, dù sao đây cũng không phải thân thể của cô đừng muốn làm gì thì làm"
"Hừ mất cả hứng, ngươi có thể ngồi chung với đám hội đồng thiên hà được rồi
đấy" Linh Lũng bĩu môi. Tôi thấy có vẻ mọi truyện đang đi quá xa khỏi vấn đề
rồi
"Tôi hiểu cô là 1 giống loài cấp cao nhưng tại sao cô lại xuất hiện ở đây ?
với thân phận của cô thì việc gì phải đến chỗ tồi tàn này ?"
"Nếu ta nói cho ngươi biết chỗ tồi tàn này, có 2 tên tội phạm nguy hiểm đang
bị truy nã liên ngân hà thì ngươi thấy thế nào ? " Tôi trầm ngâm 1 lát
"Tôi có thể tin dù sao thì người ngoài hành tinh cũng gặp, 2 tên tội phạm nữa
cũng không thành vấn đề "
" Hắc, bọn chúng rất thích ăn thịt người còn vì sao thì ta cũng không biết,
cái quan trọng hơn là dây chuyền « Daystar » bọn chúng đánh cắp từ vương quốc
omilion một trong những vương quốc trong hệ thống phòng vệ liên ngân hà… kể ra
thì dài lắm khi nào đi cafe ta nói chi tiết " nói đến đây Linh Lung ngồi
xuống,
" Tôi không hiểu lắm nhưng ăn thịt người thì hẳn là sẽ có người chết, mà tôi
không muốn như vậy"
biết mà không làm gì cả thì không phải phong cách của tôi.
" Dũng cảm, thế nhưng việc này ngươi không nên dính vào thì hơn, mình ta là
đủ" Linh Lung vươn vai duỗi tay có vẻ như sau một hồi nói chuyện nàng cũng cảm
thấy mệt mỏi.
"Nhưng tôi…"
"Không nhưng nhị gì cả ! việc này ta quyết rồi, mà ngươi biết thế giới này thú
vị như thế nào không ?" Linh Lung đột nhiên thay đổi chủ đề
" Ngoài truyện và phim tôi đâu có biết về thứ gì khác " tôi lắc đầu, Linh Lung
kéo tôi ngồi xuống
"Cũng không khác những câu truyện là mấy, thậm chí tuyệt diệu hơn, ôi ngươi
biết không ? trong cái vũ trụ rộng lớn này, có hàng triệu giống loài, có biết
bao địa danh tuyệt đẹp cũng có biết nhiêu điều mới lạ " rồi nàng liên mồm kể
đến những nơi mà tôi chưa hề tưởng tượng đến
" Hồ Taloc này, Vương quốc mặt trời Sunhi, Khu vườn sao băng, Con sông thời
gian …. Gần đây ta đến trái đất đúng là vừa gặp đã yêu, ẩm thực của các ngươi
phong phú mới lạ thật hận là không đủ thời gian thưởng thức hết. "
"Nói vậy chứ ở các hành tinh khác cô ko nếm thử món ăn ở đó hả" tôi cười
"Đã thử và sau khi ăn ở trái đất ta thấy chúng không khác gì rác thải " Linh
Lung nhăn mặt lè lưỡi, bộ dạng đáng yêu muốn chết tôi thề là rất muốn véo thử
má nàng 1 cái.
"Này ngươi làm sao thế ? tập trung một chút đến phần chính đây " Linh Lung bắt
gặp ánh mắt dị thường của tôi thì lập tức lên giọng
"Cũng không có gì, quả thực thế giới bên ngoài thật tuyệt" tôi ngồi thẳng lên
chăm chú nghe nàng tiếp tục nói
"Trái đất của ngươi cũng đầy rẫy những điều thú vị rồi, lúc mới đến ta còn
ngạc nhiên đấy thường thì chủng tộc cấp F không hiếu khách cho lắm, bọn họ
luôn cho mình là trí khôn vĩ đại nhất, nên nếu tự dưng có 1 cái đĩa bay đáp
xuống thì việc đầu tiên không phải bắt tay mà là chuyển vào phòng thí nghiệm"
"Đừng đánh đồng như thế chứ chẳng lẽ đa phần đều như vậy sao ? "
Tôi cũng hơi cảm thấy khó chịu nhưng nghĩ lại cũng đúng trước giờ con người
bắt giữ UFO cũng đâu có ít.
Linh Lung bấm vài nút trên điện thoại rồi nói
" Đây một số thông tin về trái đất trên white-net, ngươi tự mình đọc đi, ta
cần uống chút nước "
Đón lấy chiếc điện thoại đập vào mắt tôi là hình quả địa cầu, ngay phía dưới
là thông tin về trái đất dạng tiếng anh.
" Trái đất đã được kết nạp vào hội đồng ánh sáng với tư cách phụ thuộc của đế
chế Caliphate được công nhận là một trong những sơ cấp văn minh hiếu khách
nhất- hạng 4/400 sơ cấp văn minh được xếp hạng, Số lượng người ngoài hành tinh
cũng đạt được hơn 100 triệu …" đang uống nước thì tôi suýt phun cả mật ra
ngoài.
"100 triệu ? cái gì 100 triệu ? con số này có sai gì không ? " tôi quay sang
Linh Lung
"Đúng 90% thôi còn lại chưa thống kê được " Linh lung giọng yếu ớt
"Ta có việc muốn hỏi ngươi " Linh Lung đứng thẳng người dậy
"Sao ? " tôi nghi ngờ hỏi lại vì thấy trên mặt cô nàng có nét gì đó không đúng
lắm
"Ta muốn nhờ ngươi làm bạn trai của ta " Linh Lung vừa cười vừa nói
"Nghiêm túc ? " tôi sững sờ
"Đúng thế ! "
Tôi cảm thấy cạn lời ! ...