Người đăng: DinhToan
Chiều hôm đó, ngoài cửa có người gọi vọng vào khá là phách lối
"Lão Khôn ra nhận con dâu của mình này, làm gì mà lề mề vậy nhanh cái chân
lên"
Lý Dương ra ngoài mở cửa thì gặp một gã đàn ông đứng tuổi có vẻ già hơn cha
nuôi của mình một chút ăn mặc theo kiểu võ phục truyền thống nhìn xơ qua là
tiên thiên võ sư tầm trung kỳ gì đó bên cạnh là một cô gái trẻ cao m52(ahihi)
khuôn mặt bình thường không muốn nói là xấu với mái tóc dài ngang lưng có phần
xơ rối thân thể gầy gò yếu đuối do không được ăn uống đầy đủ có phần xanh xao
nhưng cái mà Lý Dương để ý đến là đôi mắt có thần tỏ ra không cam chịu tầm
thường một đời đôi mắt này làm cậu nhớ lại một trong ngũ đại chí tôn của tiên
giới Quỳ Hoa tiên Đế khi lần đầu cậu gặp gỡ cô nàng vẫn là một cô gái nông
thôn bị bọn cướp đuổi bắt rồi cậu ra tay cứu giúp cô nàng này liền muốn làm đệ
tử của cậu nhưng cậu không đồng ý nên cho cô nàng một bộ quỳ hoa bảo điển đã
nâng cấp và một số tài nguyên tu luyện.sau này nhờ vào nghị lực phi thường
thiên tư tuyệt đỉnh đã diễn hóa bộ quỳ hoa bảo điển từ đỉnh cấp công pháp lên
tiên cấp thượng phẩm quả là biến thái đúng kiểu đông phương bất bại phiên bản
tiên giới đến bây giờ cũng vẫn khiến Lý Dương cảm thán không thôi
Tất cả suy nghĩ chỉ diễn ra trong giây lát Lý Dương lấy lại tinh thần hì hì
cười nói
"Ngưu thúc, đến thăm nhà con có việc gì ạ còn vị tỉ tỉ này là ai a"
Người đàn ông tên đại ngưu cũng là một võ sư phụ dạy thiếu gia tiểu thư như Lý
Khôn nhưng vì trình độ sư phạm kém nên không được lòng của mấy vị thiếu gia
này nên rất đố kỵ với Lý Khôn
"Hừ hôm nay ta đến theo lệnh của gia chủ đưa con bé này đến nếu ngươi ở đây
rồi thì nhận vợ của mình đi ta về trước"
Rồi quay sang nói với cô gái
"Từ nay đây là nhà của ngươi còn kia là chồng của ngươi cố gắng mà làm vợ cho
tốt, hừ đúng là phế vật luôn đi kèm với xấu xí"
Nói xong liền phất áo ra đi đầu không thèm ngoảnh lại, Lý Dương cũng không
thèm để ý đến liền hồ hởi chạy tới chỗ cô gái nhìn ngang nhìn dọc hỏi
"Vợ tên gì a, năm nay bao nhiêu tuổi nói chồng nghe coi"
Lý Dương rất vô tư nói luôn là chồng không một điểm e ngại điều này làm cô gái
hơi lúng túng
"Lý Băng mười bốn tuổi và đừng có gọi vợ vợ như vậy chúng ta hiện tại chưa
phải là"
Lý Dương nghiêng đầu nghi hoặc nói
"Thế sau này không phải là vợ chồng sao"
Lý Băng lại nghẹn lời lí nhí nói
"Thế nhưng là ...thế nhưng là"
Lý Dương chớp ngay nói
"Vậy là được rồi bây giờ gọi dần cho quen sau này đỡ bỡ ngỡ a"
Nói rồi nhanh tay lôi kéo Lý Băng vào nhà hào hứng hô
"Mẹ ơi con dâu của mẹ tới rồi này nhanh nhanh ra xem để lâu kẻo nguội hết bây
giờ"
Nghe vậy Lý Băng cũng chả biết nói gì hơn đành mặc cho Lý Dương lôi kéo
Hôm đó là ngày khá vui vẻ với Lý Dương vì cậu tìm được thú vui mới là thỉnh
thoảng trêu ghẹo người vợ trẻ của mình khiến cho nàng thỉnh thoảng lúng túng
rất thú vị a về việc người vợ của mình không được xinh đẹp cho lắm cậu cũng
chả quan tâm cậu thấy vui vẻ là được.
Thấm thoát đã hai tháng kể từ ngày Lý Băng về làm dâu nhà họ ngoại trừ thỉnh
thoảng Lý Dương lại đùa giỡn với vợ của mình ra rồi lại hay làm nũng với mẹ
mình thì mọi chuyện đều ổn có vẻ như Lý Băng đã dần dần chấp nhận sự thật là
cô đã có chồng mặc dù chồng cô chả sơ múi được gì ngoài việc thỉnh thoảng hay
trêu chọc cô làm cô thấy khá lúng túng nhưng dần dần cô cảm thấy cảm giác này
thực sự cũng không tệ lắm (dính bả mịa nó rùi)
Hôm nay như thường ngày Lý Khôn phải dạy học còn mẹ cậu thì làm việc của người
hầu hay làm nhà chỉ còn lại mỗi Lý Dương và vợ của mình.qua hai tháng dò xét
thì Lý Dương mó ra tính cách của vợ mình tám chín phần Lý Băng nhìn bề ngoài
có vẻ như cam chịu nhút nhát nhưng nội tâm rất kiên cường và bất khuất nên hôm
nay cậu định giúp cô một tay