Khiêu Chiến!


Người đăng: ๖ۣۜGấu

“Cạch cạch” người trung niên chửi Thu Phong xong liền thấy có gì đó
không ổn . một vòng tròn hơn một trăm người bao vây đám người tên
trung niên lại, từ những tên tài xế hay những tên áo đen bên trong xe
đều là mục tiêu ngắm bắn của đội đặc công “ Bỏ súng xuống” Phó
đội trưởng Hoàng Thái quát lên . Tất cả im lặng làm theo lời, người
trung niên biết mình đã bị tính kế nên hắn cũng chỉ lẳng lặng nhìn
Thu Phong bằng ánh mắt giết người . Những tên khác thấy ông chủ im
lặng bọn chúng cũng chả dám hó hé . “Trói hết lại”

Năm phút trôi qua . Không khí càng trở nên căng thẳng hơn thì bỗng Thu
Phong lên tiếng “ Sao ? Ngài trung tá có điều gì muốn nói không ? Hay
để ta nói luôn ?” với giọng điệu cượt cả Thu Phong liếc nhìn người
trung niên trước mắt bằng con mắt coi thường.

“Là vầy ! Chuyện ông bị nghi ngờ chúng tôi đã biết từ lâu, thậm chí
chính phủ bên nước của ông còn liên lạc với chúng tôi để bắt ông
lại cũng như không muốn làm lớn chuyện này vì tình hữu nghị của
hai nước anh em . Kẻ được lợi tất nhiên vẫn là chúng tôi, ông đang
tự hại nhà nước của chính mình đấy ngài trung tá à !” Thu Phong
nhàn nhạt giải thích cho người trung niên nghe . “Vậy cho ta hỏi một
câu . Người dẫn đầu chiến dịch này bên phía nước ta là ai?” Người
trung niên cẩn thận nhìn Thu Phong hỏi . “Chenla” Vẫn giọng nói hời
hợt của Thu Phong.

“Chết tiệt ! Thì ra là nó, ta đã quá tin hắn rồi” Người trung niên
đang gằn gọng nói với bản thân thì bỗng dưới chân có sự rung động
nhè nhẹ . “Có vẻ như hắn tới đón ông đó lão già, chúc ông vui vẻ
với tuổi đời còn lại nhé ! “ Thu Phong cười nhẹ nói với người trung
niên.

Một phút sau, xa xa xuất hiện những ánh đèn xe . Dẫn đầu vẫn là
một chiếc Humvee đặc trưng của quân đội, sau đó tám chiếc xe tải cỡ
nhỏ nối đuôi nhau . Đoàn xe dừng lại, bước xuống xe đầu tiên là một
quân nhân Campuchia tầm tuổi hai mươi lăm mang hàm Thiếu tá với thân cao
1m85 làn da ngâm đen cùng ánh mắt sắc bén như diều hâu . Theo sau hắn
có hơn hai trăm quân lính lần lượt đi xuống từ những chiếc xe tải ,
hơn hai trăm người lính bước xuống xe liền xếp thành mười hàng dài
ngăn ngắn trật tự không chút rối loạn.

Người lính đặc công đi đầu bước lại gần Thu Phong thân đứng thẳng
dùng nghi lễ của quân đội chào Thu Phong “Xin chào đồng chí nước bạn
! Tôi là thiếu tá Chenla được đặc cách chỉ huy chiến dịch này, xin
vui lòng các đồng chí hợp tác với chúng tôi “.

“ Ồ !Hợp tác hả ? Đương nhiên, chúng ta đã được lệnh rồi mà ! “ Thu
Phong trả lời đầy khinh bỉ . Hắn không cần biết tên trước mắt này
là ai, mạnh như thế nào . Nhưng vừa gặp nhau đã ra vẻ như hắn là
người chủ trì ở đây, Thu Phong không thích những kẻ tự cao như vậy.

“Ý anh là sao Thiếu tá ?” Chenla thắc mắc bởi giọng điệu của Thu
Phong . “ À ! Tôi chỉ nói vậy thôi thưa Thiếu tá” Thu Phong trả lời
bằng ánh mắt lạnh như băng.
Nghĩ lại Chenla cũng chả sợ Thu Phong có hành động gì bất thường
vì bên sai trong vụ này vẫn là bên Việt Nam và hắn cũng là một tinh
anh trong quân đội đặc chủng của Campuchia . Trước giờ hắn chưa thua
một ai trong cận chiễn lẫn chiến đấu tầm xa, hắn có đủ điều kiện
để kiêu ngạo nhất là đối với người của quốc gia khác, như là để
thể hiện thị uy của nước mình . “Vậy chúng tôi sẽ giải người này
đi “ Chenla chỉ vào người trung niên đang đứng trừng mắt nghiến răng
nghiến lợi ở đó.

Người trung niên chuẩn bị hi sinh đám người của mình để bản thân bỏ
chạy, nhưng xem ra hắn không thể với hơn ba trăm quân nhân đặc chủng
đứng đây . “Trói tất cả lại” Chenla ra lệnh, lập tức những quân nhân
Campuchia đồng thành “ Rõ “.
“ Ông chủ ! Chạy đi, chúng tôi sẽ mở đường máu . Xin ngài sau khi
trốn thoát hãy lo cho gia đình chúng tôi “ Bỗng tên áo đen đứng kế
người trung niên không biết đã tháo dây trói từ lúc nào, hét lên sau
đó rút cây súng lục bên hông ra bắn, tất cả những tên đang bị khống
chế như được tiêm thuốc kích thích . Bọn chúng dù bị trói vẫn dùng
thân thể húc người khác rồi tất cả ùa về chắn phía trước người
trung niên.

“Tất cả chạy về phía chiếc xe để hộ tống ông chủ ! Mau lên ! Ta sẽ
bắn yểm trợ ”vừa nói hắn dùng dao cứa đứt sợi dây trói của người
trung niên, những tên thuộc hạ nghe vậy tất cả đều làm theo lời tên
áo đen.

“Này, tụi mày tưởng tao bị mù à ? “ Tên áo đen đang nhìn về phía
Thu Phong để bắn thì bỗng bên tai vang lên tiếng nói làm hắn cảm
thấy rùng mình . Đúng, là Thu Phong . Không biết là làm cách gì và
như thế nào Thu Phong đã đứng sau lưng tên áo đen đó . “Cờ-Rắcccccc…”
một tiếng gãy xương thanh thúy vang lên trong cơn mưa . Thu Phong đã bẻ
gãy cổ của tên áo đen.

“Rác thì nên đào thải” Thu Phong bẻ bẻ lại cổ tay của mình . “Đoàng
đoàng đoàng đoàng …” những tiếng súng vang lên, tất cả những tên áo
đen cầm súng chạy xung quanh người trung niên đã được bắn hạ . Đó là
tiếng súng của đội bắn tỉa Thu Phong đã cho nấp sẵn từ trước, tới
tận bây giờ họ mới lộ ra ngoài do những tiếng súng.

Từ lúc sự việc xảy ra tổng cộng chưa tới hai mươi giây . Tất cả còn
lại bây giờ chỉ còn là tiếng mưa rơi, Thu Phong đứng đó nhìn về
phía tên đội trưởng của Campuchia cười khẩy sau đó Thu Phong đưa tay
phải lên trời hét “ Toàn đội ! TẬP HỢP” Tiếng hét át cả tiếng mưa,
tiếng thét ấy đầy thị uy của một người dẫn đầu đến nỗi khiến
lồng ngực người ta phải ép lại rất khó chịu.

Cả đội Thu Phong nghe hiệu lệnh tất cả ngăn nắp xếp hàng phía sau
Thu Phong, kể cả những tay bắn tỉa núp ở bụi hay trên cây tất cả
đều tập trung . “Điểm danh ! 1 2 3 ….” “Thưa đội trưởng . Tôi Phạm
Hoàng Thái phó đại đội xin báo cáo . Toàn đội đủ một trăm sáu mươi
sáu thành viên . Báo cáo hết “ Phó đội trưởng chạy lại phía Thu
Phong hai chân khép lại, tay chào theo kiểu quân đội . Thu Phong cũng
chào theo cách quân đội nói “Tốt ! Về vị trí” “Vâng thưa đội trưởng
“ . Đúng ! Đây là phong cách quân đội nhưng một điều là không phải
đội nào cũng có khí thế như thế này . Phải có những đồng đội hết
mực tin tưởng nhau và người đội trưởng vừa phải có uy vừa phải có
nhu cũng vừa phải là một thành viên trong đội . Cùng nhau bước đi
chứ không chỉ đạo mà không làm gì, rất ít các đội trưởng đội
khác được như đội của Thu Phong . Thu Phong được lòng kính trọng của
mỗi thành viên trong đội, đó là cách Thu Phong điều hành.

“Được rồi . Người các anh có thể mang đi tự mà giải quyết với nhau
“ Thu Phong khinh thường nhìn Chenla . Nhục, nhục, quá nhục . Chenla
cảm thấy một sự nhục nhã không thể hơn được từ Thu Phong . Hắn xuất
hiện với ánh mắt coi thường Thu Phong nhưng việc vừa rồi hắn còn
chưa kịp phản ứng thì Thu Phong đã giải quyết một cách êm đẹp.

‘’Đi” Thu Phong quay đầu lại nói với cả đội . “Khoan hẵng đi đã anh
Thiếu tá” Chenla trầm giọng nói . Thu Phong biết là tên này kiểu gì
cũng tự ái, bị mất mặt trước cả đội như thế thì có thánh nhân
mới không tức . “Có việc gì sao ? Thiếu tá bên kia ?” Thu Phong mỉm
cười quay người lại hỏi.

Chenla thấy Thu Phong cười thì hắn càng tức, Chenla gân cổ lên nói “
Anh có coi tình hữu nghị giữa hai nước ra cái gì không hả ? Dám
giết người của nước tôi ngay trước mắt chúng tôi, anh có coi nước
chúng tôi ra gì không ? Quá đáng, anh phải chịu trách nhiệm cho
chuyện này ‘’ . Thu Phong nghe vậy bỗng dưng cười to “Ha ha ha … Cậu
nói người của nước cậu ? Xem lại đi anh bạn ! Những tên mà tôi đã
giết đều là những tên tội phạm liên quốc gia được phép giết chết
tại chỗ nếu bắt gặp . Đừng nói bọn chúng là người của anh đấy
nhé “

Chenla nghe xong cảm thấy mình quá nóng vội, dù sao tên trước mắt
này cũng bị buộc rời khỏi quân đội, hắn tính nói thì lại bị Thu
Phong chen ngang . “Theo như lời anh nói thì anh đang vu khống tội danh
chống đối cho tôi nhỉ ? Theo lệnh thì chúng ta hợp tác với nhau, mà
vừa gặp anh đã ra lệnh cho tôi phải hợp tác với anh mà không phải
là tôi với anh cùng hợp tác . Như vậy là anh đang khinh thường nước
chúng tôi và chúng tôi có quyền báo cáo với cấp trên hoặc giải
quyết ngay tại đây .”

Theo như luật ngầm của quân đội các nước Asean thì các quân nhân giữa
các nước nếu có thái độ xem thường những quân nhân của các quốc gia
trong hiệp hội thì chỉ cần có bằng chứng đầy đủ có thể sử dụng
hai phương án sau để giải quyết.


  • Thứ nhất là báo cáo với cấp trên giữa các quốc gia có liên quan
    . Những ai vi phạm sẽ bị trừng phạt một cách thích đáng . Nếu có
    ý bôi nhọ các quân nhân cấp cao nặng thì sẽ bị tước quân hàm . Nhẹ
    thì bị gửi sang quốc gia mà mình khinh thường làm bất cứ nhiệm vụ
    gì mà họ giao . Trừ việc trái với lương tâm chẳng hạn như giết
    người vô tội hoặc ám sát thủ tướng hay tổng thống các quốc qua
    khác ngoài Asean

  • Thứ hai sẽ nhẹ nhàng hơn là tự giải quyết với nhau bằng cách
    cận chiến . Dù ai sai hay đúng chỉ cần cả hai đông ý thì người thua
    kể đúng sai đều phải cúi đầu nhận lỗi.

“ Rắc rắc ..” Tiếng Thu Phong lắc đầu mạnh, tạo ra những âm thanh của
xương phát ra từ cổ anh ta . Thu Phong một tay ôm gáy ngước lên nhìn
cười nói với cái đầu nghiên qua một bên nhìn trông rất quỷ dị “ Vậy
giải quyết bằng cách đấu tay đôi chứ ? Lâu rồi cũng chưa có ai đánh
một trận hết sức với ta, nghe nói anh cũng là một trong các quân
nhân tinh anh nhất nhỉ ? “

Chenla rùng mình, không phải vì cái lạnh của cơn mưa trong đêm này .
Mà là vì câu nói kia của Thu Phong . Hắn không còn đường nào để
chối bỏ cuộc chiến này . Hắn cũng biết danh tiếng Thu Phong nhưng căn
bản hắn không tin khi chưa được gặp . Và giờ, một quân nhân thiên tài
về chiến đấu như Chenla đã phải tin . Thu Phong là hiện thân của ác
ma, hắn luôn giết những tên được phép giết mà chưa bao giờ tha chết
cho một ai . Có những tên không cần thiết phải chết cũng không cần
thiết phải sống, Thu Phong cũng giết . Miễn là được phép thì việc
giết người đối với Thu Phong là chuyện đương nhiên . Đây cũng chính
là một trong các lý do Campuchia ra điều kiện là Thu Phong phải rời
khỏi quân đội Việt Nam, không chỉ Campuchia mà các quốc gia Asean
khác cũng thế . Ngăn chặn khi Thu Phong còn chưa trưởng thành.

(Kết chương 2 nha mấy bạn :v ngày mai mình sẽ cho ra chương ra, đấm
nhau sướng tay luôn, có ý kiến gì thì các bạn để lại trên cmt để
mình sửa nhé ^^ ) (à trong 50 chương đầu mình sẽ cho ra 1 ngày 2
chương, về sau thì có thể mỗi ngày một chương . Mong các bạn ủng hộ
nhé, truyện sẽ không nhàm chán đâu các bạn yên tâm )


Bài Ca Của Quỷ - Chương #2