Người đăng: HắcKê
Ẩn Pháp Tinh là một tinh cầu vô cùng thần bí, trong toàn Tu Chân Giới không ai
biết nó ở nơi đâu. Từ thời thượng cổ đến nay, tiền nhân tổng kết ra một quy
luật, cứ sau ba trăm sáu mươi lăm ngàn năm Ẩn Pháp Tinh lại xuất hiện một lần.
Mỗi một lần xuất hiện chỉ kéo dài trong mười năm, sau đó nó lại biến mất.
Mỗi lần Ẩn Pháp Tinh xuất hiện thì chỉ cần người có một chút thực lực cũng
muốn tham gia tranh đoạt bảo vật. Ngay cả tiên giới cũng sẽ phái người xuống
tranh đoạt. Bởi vì đa từng có người tại Ẩn Pháp Tinh đoạt được thần khí cùng
các loại pháp bảo, tinh thạch, cho nên ngay cả tiên giới cũng rất coi trọng
chuyện này. Chính là mỗi lần Ẩn Pháp Tinh xuất hiện là diễn ra một tràng chiến
đấu tranh đoạt rất thảm liệt.
Bây giờ khoảng cách đến khi Ẩn Pháp Tinh xuất hiện chỉ còn không đầy một
tháng, các đại tông phái đều chuẩn bị tiếp đón tiên giới sứ giả.
Đông Lam Sơn, Bách Hợp Giáo trong một gian tĩnh thất.
Âu Dương Gia Vũ, Mộ Dung Hạ Thu, Nguyễn Tuệ Tư và Nguỵ Lâm Phượng Châu bốn
người tuỳ ý ngồi nói chuyện.
Âu Dương Gia Vũ đảo mắt một vòng, trong lòng thấy hài lòng, ba năm bế quan
tiềm tu, thành tích đạt được không tồi. Bản thân bởi vì tu vi tâm thần quá
cường đại, lại cùng lão bà song tu nên đã đột phá Độ kiếp hậu kỳ. Lão bà cũng
đã đề thăng thực lực một cách kinh khủng, tiến vào Phân thần sơ kỳ. Nguyễn Tuệ
Tư đã đột phá Độ kiếp hậu kỳ, còn Nguỵ Lâm Phượng Châu cũng đạt tới Hợp thể
hậu kỳ đỉnh phong, mơ hồ có dấu hiệu đột phá.
Ba trăm sáu mươi lăm ngàn năm mới xuất hiện Ẩn Pháp Tinh đã sắp đến kỳ, đến
lúc đó vi sư sẽ đi xem, các ngươi tại trong giáo tiếp tục tu luyện đi, hay có
thể mang sư nương đi các nới trong Tu Chân Giới để thưởng lãm.
Âu Dương Gia Vũ lên tiếng nói.
Sư tôn! Ba trăm sáu mươi lăm ngàn năm mới xuất hiện một lần? Có tinh cầu
như vậy thật sao? Tại sao đồ nhi không nghe ai nói đến?
Nguyễn Tuệ Tư nghi hoặc hỏi.
Âu Dương Gia Vũ cười khổ, đối với chuyện này, tầm đạo hạnh như đệ tử mình
không biết là chuyện bình thường. Không phải là đại tông phái hay một số viễn
cổ môn phái cũng không có khả năng biết được chuyện này. Nếu không phải bọn họ
tưởng mình là siêu cấp cao thủ thì tự mình cũng không biết được chuyện này.
Ba người vui mừng tiếp nhận, lấy máu nhận chủ, Âu Dương Gia Vũ sau đó thuần di
rời đi, để lại ba người tiếp tục luyện hoá tiên khí.
Tiên Linh Tông.
Sở Thiên Sanh vừa mới nhận được tin từ tiên giới, tiên giới sứ giả sắp hạ
phàm, không khỏi kinh động dị thường.
Nhất thời, Tiên Linh Tông mấy vạn đệ tử đều trước sau từ các địa phương bay
ra, tiên giới sứ giả a.
Bởi vì tiên nhân hạ phàm khó khăn quá lớn, Tiên Linh Tông tuy là đại tông phái
nhưng không thể nói hạ phàm là có thể hạ phầm. Đã mấy trăm ngàn năm Tiên Linh
Tông không có tiên nhân hạ phàm.
Phi thân đi ra trong hàng đệ tử là đông đảo các tứ kiếp tán tiên cùng với Tông
chủ Sở Thiên Sanh (tứ kiếp tán tiên tu vi tương đương với thiên tiên cấp bậc,
điều này cho thấy sự tôn trọng). Cũng gần trăm người, đứng thành hai hàng tại
không trung lặng yên chờ đón tiên giới sứ giả hạ phàm.
Bỗng nhiên, không gian thiên địa đột ngột chấn động kịch liệt bởi một cỗ chấn
động từ trên trời truyền đến, không gian như không thể thừa nhận nổi, không
ngừng sụp đổ, vỡ vụn, từ trên bầu trời hình thành nên một dòng suối năng
lượng.
Đông Lam Sơn, Âu Dương Gia Vũ bỗng dưng tâm thần vừa động, Tiên Linh Tông xảy
ra chuyện gì hắn đều nắm được hết. Tiên giới sứ giả cuối cùng cũng đã hạ phàm,
mặc dù biết lần này sứ giả thực lực cũng không vượt quá Đại La Kim Tiên cấp
bậc, nhưng hắn vẫn tò mò muốn nhìn một chút rốt cục thì sứ giả thực lực như
thế nào.
Tiên Linh Tông bầu trời.
Suối năng lượng không ngừng xoay tròn, bên trong kịch liệt chấn động, không
ngừng sụp đổ nghiền nát không gian sinh ra các loại sắc thái. Đồng thời cả
không gian không ngừng tản ra những rung động mãnh liệt, càng ngày không gian
chấn động càng khiến người ta sợ hãi.
Trên bầu trời ẩn ước hiện ra một cái thông đạo không ngừng chấn động. Sở Thiên
Sanh cầm đầu gần một trăm tên tứ kiếp tán tiên chia làm hai hàng khom người
tiếp đón
Theo không gian chấn động càng ngày càng mạnh. Bỗng nhiên…
“Tê” Một âm thanh vang vọng thiên địa, dòng suối năng lượng đang xoay tròn
bỗng dưng vỡ vụn rồi xuất hiện một cái thông đạo màu xanh, rồi sau đó một đạo
quang mang màu xanh từ trong thông đạo lao ra, với tốc độ cực nhanh, ma sát
với không khí sinh ra hoa lửa.
Gần một hồi, quang mang biến thành một bóng người.
Đông Lam Sơn, Âu Dương Gia Vũ mỉm cười, quả nhiên tiên giới tiên nhân hạ phàm
cũng không phải dễ dàng, sứ giả cũng chỉ là Đại La Kim Tiên trung kỳ thực lực.
Ngươi chính là Tông chủ Tiên Linh Tông Tu Chân Giới Sở Thiên Sanh?
Người nọ lên tiếng hỏi.
Vãn bối chính là Sở Thiên Sanh!
Sở Thiên Sanh cung kính nói.
Tiên giới sứ giả gật đầu cười nói:
- Ân! Nếu luận bối phận với các ngươi là hạ giới đệ tử thì quả thật cách quá
xa, ta gọi Thần Mục Tử, ngươi cứ gọi là Thần Mục Tử tiền bối bối cho tiện.
Ân! Thần Mục Tử tiền bối, đây là bổn tông Đại trưởng lão Đạo Trần chân
nhân, đây là Nhị trưởng lão Đạo Hải chân nhân, đây là Tam trưởng lão Đạo
Nguyệt chân nhân.
Sở Thiên Sanh giới thiệu những cao tầng nhân vật cho Thần Mục Tử.
Bái kiến Thần Mục Tử tiền bối!
Đạo Trần, Đạo Hải, Đạo Nguyệt ba người cung kính khom người nói.
Ân! Không cần đa lễ, các ngươi… a…
Thần Mục Tử còn chưa dứt lời, tâm thần vừa động, nhìn về phía Tiêu Thủy Tông.
Đông Lam Sơn, Âu Dương Gia Vũ cũng trong nháy mắt nhìn về phía Tiêu Thủy Tông.
Trên bầu trời của Tiêu Thủy Tông, cũng xuất hiện một dòng suối năng lượng
khiến cho không gian vỡ vụn, sụp đổ, chấn động ngày càng mạnh.
Bỗng dưng một thông đạo màu trắng xuất hiện tại không trung, một đạo lưu quang
từ trong thông đạo bắn ra, trong nháy mắt, lưu quang chậm lại hóa thành một
bóng người.
Hô! Không gian thông đạo quả là danh bất hư truyền!
Bóng người hô lên một tiếng.
Gia gia, vậy là người đã xuống tới.
Lạc Lam đầu tiên phản ứng lại, vừa vui mừng vừa sợ hãi nói. Mặc dù bản thân
Lạc gia ở tiên giới cũng có thế lực nhất định, nhưng không nghĩ tới lần này
xuống tới lại là đích thân gia gia. Nghĩ đến lần trước tại trước mặt Bách Thế
Tán Nhân phải chịu nhún mình ủy khuất, lần này gia gia Lạc Dịch tự mình xuống
tới, cuối cùng cũng có cơ hội có thể giải tỏa ức chế lúc trước.
Lạc Dịch đi tới, nhìn thấy tôn nhi Lạc Lam vẻ mặt vừa vui vừa sợ đang nhìn
hắn, không khỏi cười nói:
- Lam nhi, bảo bối tằng tôn của ta đâu rồi?
Lạc Lâm tiến lên hai bước, vừa khóc vừa hô lên:
- Tằng gia gia, người nên vì tằng tôn mà tác chủ!
Lạc Dịch trong mắt hiện lên vẻ tức giận, dĩ nhiên là hắn đã nhận ra Lạc Lâm
tâm thần đã bị tổn thương, cư nhiên có người dám động thủ đánh người Lạc gia
sao?
Quai tằng tôn, là ai đã khiến ngươi bị thương như vậy, mau nói cho gia gia,
tằng gia gia sẽ báo thù cho ngươi!
Lạc Dịch uy phong lẫm lẫm nói.
Tằng gia gia, đó chính là Bách Hợp Giáo chủ Bách Thế Tán Nhân!
Lạc Lâm nghe qua lời gia gia hắn tự nhiên cũng biết thân phận của Âu Dương Gia
Vũ.
Bách Thế Tán Nhân? Chính là người mà các ngươi đưa tin phỏng chừng tu vi
chính là Đại La Kim Tiên đó sao?
Lạc Dịch chuyển hướng đến tông chủ Liễu Dịch hỏi.
Mặc dù vừa xuống, Lạc Dịch toàn nói chuyện cùng tôn nhi của hắn, nhưng Tông
chủ Liễu Dịch đứng chờ bên cạnh mà không hề có nửa điểm bất mãn, đến khi nghe
được Lạc Dịch hỏi, Liễu Dịch mới khom người cung kính nói:
- Hồi tiên giới sứa giả tiền bối, lúc ấy vãn bối cùng với Nhị trưởng lão đều
cho là như vậy, phỏng chừng là không sai!
Gia gia, ngay lúc đó tôn nhi đã nghĩ đến chuyện tiêu diệt hắn cùng tông môn
của hắn vì tội đả thươg Lâm nhi, nhưng lại không nghĩ tới Bách Thế Tán Nhân
lại lợi hại như vậy, theo tôn nhi đoán thì sợ hắn có tu vi Đại La Kim Tiên.
Lạc Lam một bên nói tiếp.
Hừ! Bách Thế Tán Nhân, nay cứ lưu hắn lại, đợi cho Ẩn Pháp Tinh xuất hiện
sẽ thu thập hắn.
Lạc Dịch chứng kiến tôn nhi mình tu vi cũng Thất kiếp tán tiên đã cho là Bách
Thế Tán Nhân có tu vi Đại La Kim Tiên, sợ cũng không kém, đợi đến khi Ẩn Pháp
Tinh xuất hiện lúc đó tính cũng không muộn, nếu hắn thật có tu vi đó hiển
nhiên sẽ đến đoạt bảo. Bây giờ mà tranh đấu, có chuyện gì thì môn phái minh bị
thiệt thòi, Liễu Dịch vẫn chưa có ngốc như vậy.
Đông Lam Sơn, Âu Dương Gia Vũ lông mày nhíu chặt thành một đường, Tiêu Thủy
Tông Lạc gia?Không nghĩ tới một kẻ vô dụng như Lạc Lâm lại khiến cho mình có
phiền toái như vậy, Nhưng bất quá, người Lạc gia không dễ chọc đến vậy ta dễ
chọc đến sao?