Người đăng: HắcKê
Tại chủ phòng của một câu lạc bộ tư nhân tại H thị.
Đông Phương Tuyết Phong nhìn mọi người, lãnh đạm nói:" Kế hoạch thứ nhất đã
thất bại."
Tống Bình Dương hừ lạnh nói:" Ta biết phương pháp này của ngươi không được
mà."
Tây Môn Chính Minh, Vương Nhất Minh, Lý Hạ Trung, Phong Thái Hạo bốn người
không khỏi lắc đầu, Tống Bình Dương này cùng Đông Phương Tuyết Phong chính là
một cặp đối đầu trời sanh, mở miệng ra không phải khiêu khích thì cũng là châm
chọc.
Tây Môn Chính Minh thấy Đông Phương Tuyết Phong sắc mặt trầm xuống, mắt thấy
hắn muốn bộc phát, cướp lời nói:" bi giờ có nói cũng vô dụng, lần trước Đông
Phương ngươi không phải nói còn có kế hoạch thứ hai sao? Bây giờ cũng nên nói
cho chúng ta biết đi ?"
Trong lòng thì thầm nghĩ nếu bây giờ đại gia không phải đứng cùng chiến tuyến,
có quỷ mới nguyện ý cùng các ngươi bàn việc, để các ngươi đấu với nhau một mất
một còn mới hợp ý ta chứ.
" Đúng vậy, Đông Phương huynh, nói kế hoạch thứ hai của ngươi nhanh lên đi."
Vương Nhất Minh, Lý Hạ Trung, Phong Thái Hạo ba người tự nhiên cũng biết tình
huống bây giờ, phụ họa nói sang chuyện khác.
Đông Phương Tuyết Phong sắc mặt bạo nộ hơi chút dãn ra, hừ một tiếng nói:" Kế
hoạch thứ hai của ta......" Dừng lại một chút, ánh mắt âm lãnh đảo qua mọi
người, miệng rít lên, gằn giọng nói" Ám sát"
" Hô......." Mọi người hít một ngụm ãnh khí, Tống Bình Dương bỗng dưng đứng
lên, run giọng nói:" Ám sát? Ám sát người thừa kế duy nhất Âu Dương thế gia??
Đông Phương Tuyết Phong, ngươi điên rồi."
Vương Nhất Minh, Phong Thái Hạo, Lý Hạ Trung, Tây Môn Chính Minh cũng ngồi
không yên, đều đứng lên.
Vương Nhất Minh lắc đầu nói:" Ám sát Âu Dương gia vũ việc này ta không đồng ý,
bất luận thành công hay thất bại, bị Âu Dương thế gia gia chủ Âu Dương thiên
đức biết chúng ta cũng chết chắc."
" Ta cũng không tán thành."
" Ta đồng dạng không tán thành ám sát."
Phong Thái Hạo, Lý Hạ Trung cũng phụ họa trứ đạo.
Tây Môn Chính Minh cau mày nói:" Đông Phương, ngươi và ta đều là người của tứ
đại thế gia, ngươi hẳn là biết hậu quả ám sát tứ đại thế gia đệ tử, nếu có
người ám sát ngươi và thì cũng đã là đại sự rồi, huống chi bảo bối hoàng đế
của Âu Dương gia. Đạo lý này không phải ngươi không biết đấy chứ?"
Đông Phương Tuyết Phong bình tĩnh địa nhìn phản ứng mọi người, phản ứng này
hắn đã dự liệu được từ trước, đợi mọi người phát biểu ý kiến xong, Đông Phương
Tuyết Phong ánh mắt bỗng nhiên sắc bén âm lãnh, thản nhiên nói:" Hậu quả ta tự
nhiên biết, nhưng, ám sát cũng chia rất nhiều loại, Theo ta, sáu người phát
ra Huyền Thưởng Lệnh ra nước ngoài, để người ngoại quốc vì huyền thưởng lệnh
ám sát Âu Dương gia vũ, đến lúc đó tự nhiên sẽ có vô số người đến bán mạng cho
chúng ta, chỉ cần chúng ta làm việc bí mật, trừ bỏ chúng ta tự mình, chắc chắn
không ai biết là do chúng ta làm?"
mọi người nghe vậy tâm ý trấn động, đúng vậy, nếu phát động Huyền thưởng lệnh
ra nước ngoài, chỉ cần làm bí mật, thì cho dù Âu Dương thế lợi hại đến đâu
cũng không tra được là ai phát ra huyền thưởng lệnh a. Chủ ý này tuyệt diệu a.
Nghĩ vậy tất cả mọi người kích động địa nhìn về phía Đông Phương Tuyết Phong,
vừa rồi bọn họ sở dĩ phản đối ám sát, cũng không phải bọn họ không đành lòng
ám sát Âu Dương gia vũ, quan trọng nhất chính là sợ ám sát lộ, lúc ý thì tánh
mạng liệu có giữ được không? Một khi điều lo lắng này được giải quyết, cũng
chỉ còn lại một vấn đề, chỉ việc đợi kết quả sao? Với thân phận bọn họ mà nói,
nhiều thì không dám nói, nhưng hai ba trăm ức nhân dân tệ thì cũng có thể xuất
ra được. (1 ức = 100 vạn = 1 triệu)
Đông Phương Tuyết Phong thấy mọi người đang lưỡng lự, tiếp tục an ủi nói:" Vạn
nhất thật sự bị Âu Dương thế gia biết, đương nhiên điều này chỉ có xác xuất
một phần vạn, cho dù thật sự bị Âu Dương thế gia biết là chúng ta làm, thực
lực của lục gia chúng ta thì Âu Dương Thế Gia cũng không dám đắc tội."
mọi người nghe vậy càng phóng tâm, kế tiếp chính là thảo luận phát bố huyền
thưởng lệnh như thế nào, làm như thế nào để không có ai hoài bọn họ, bàn tán
hết ngày bọn họ mới giải tán rời đi.
Ba ngày sau, Một huyền thưởng công cáo do một trong tam đại sát thủ tổ chức
tại âu châu là Thiên Lang võng phát bố, chỉ trong một ngày truyền khắp cả thế
giới ngầm. Huyền thưởng nội dung vi:" Chung cực huyền thưởng lệnh, sát Âu
Dương gia vũ, Tiền thưởng 1 triệu mỹ kim."
huyền thưởng phụ lục tư liệu," Âu Dương gia vũ, người thừa kế duy nhất của Âu
Dương gia tộc một trong tứ đại thế gia Trung Quốc, hiện đang học tại hoa giang
đại học của Trung Quốc lớp 501 khoa Tin học, có võ công cổ của Trung Quốc,
không có bảo vệ, Đẳng cấp nhiệm vụ, cấp S."
chung cực huyền thưởng lệnh vừa do Thiên Lang Quan Võng phát ra, cả thế giới
ngầm cao thủ đều điên cuồng, một triệu mỹ kim, vô luận dụng phương pháp gì,
chỉ cần giết Âu Dương gia vũ có thể nhận được 1 triệu mỹ kim, làm một sát thủ
cũng có thời, không biết sống chết lúc nào, bi giờ chỉ cần thành công nhiệm vụ
này có thể sống không lo cả đời. Mặc dù nhiệm vụ lần này phong hiểm không biết
thế nào, nhưng đã bán mạng làm sát thủ môn vốn chính là lấy mạng ra đánh cuộc,
huống chi bọn họ trông tối, mục tiêu ngoài sáng, cũng không phải không có cơ
hội thành công.
Pakistan.
" Nga ---? Chung cực huyền thưởng? Một triệu mỹ kim? Ta đã biết." Một hắc nhân
lãnh khốc dập điện thoại, lập tức phất tay hơn mười khẩu súng mỗi khẩu đều
được cất dấu trong người.
hắc nhân trên mặt có một tia lãnh khốc cười:" Người có võ công thần bí của
Trung Quốc? Không biết võ công này có thể tránh được ‘ Một súng đoạt mệnh ’
tuyệt chiêu của ta không?"
cho tới bây giờ không ai biết, tại Âu Châu danh khí lớn nhất sát thủ ‘ một
súng đoạt mệnh ’ cũng không phải người Âu Châu, mà là người Phi Châu. Hắn tối
am hiểu vũ khí không phải hắn thường xuyên sử dụng AK47, mà là sa mạc chi ưng
do hắn tự mình cải tạo lại chưa bao giờ rời khỏi người, trải qua cải tạo, uy
lực to lớn, xa xa vượt qua loại sa mạc chi ưng mới bi giờ, lực công kích thậm
chí đạt lớn nhất.
mỗ quốc giao khu, trong một căn phòng bình thường.
một trung niên nam tử có gương mặt kiên nghị, mặc một bộ đồ ngủ đang ngồi
trước bàn máy vi tính ở thư phòng, trên máy tính đang hiện ra bài viết về
huyền thưởng công cáo.
" Chung cực huyền thưởng lệnh, sát Âu Dương gia vũ, một triệu mỹ kim."
vị trung niên nhân này là sát thủ bài danh thứ ba trên thế giới là Tô Cách
Liệt Đoàn năm năm trước đã rút lui khỏi giang hồ, Tô Cách Liệt Đoàn năm năm
trước từng tiếp nhận nhiệm vụ ám sát ứng cử viên tổng thống mỹ quốc, cũng
thành công, đến tận đây ẩn cư, cũng nữa không có tiếp nhận nhiệm vụ ám sát nào
nữa.
" Đã nhiều năm không xuất hiện nhiệm vụ đáng cho ta ra tay, Một triệu mỹ kim?
Làm xong vụ này chính thức có thể thoái ẩn." Tô Cách Liệt Đoàn thản nhiên tự
đắc nói. (mịa, hem biết nói thế nào, cái thằng này đúng là số phải chết không
nghi ngờ gì nữa, ặc ặc)
Á Châu Nhật Bản.
" Một triệu Mỹ kim để giết một người?" Sơn Bổn Nhất thứ lang mở to hai mắt.
kẻ tâm phúc dưới tay vội vàng khom người nói:" Đúng vậy, sơn bổn quân, nghe
nói người kia biết công phu."
sơn Bổn Nhất thứ lang trong lòng gấp gáp la lên:" Biết công phu? Hừ.... Lần
này do ngươi chỉ huy, ta phái một gã thần nhẫn, năm tên thượng nhẫn, mười tên
trung nhẫn cho ngươi, ngươi cần phải hoàn thành nhiệm vụ trước mọi người."
" Rõ" kẻ Tâm phúc dưới tay khom người đáp.
trong lúc nhất thời, toàn thế giới vô số sát thủ cao cấp cũng bắt đầu xuất
động, chỉ sợ chậm bị người khác hoàn thành nhiệm vụ trước.
Mộ Dung Sơn Trang.
Mộ Dung Thức càng nhìn cháu rể càng hài lòng, mới bao lâu a, Mình cùng lão già
Âu Dương thiên đức an bài mọi việc sự còn chưa đến mười năm, bây giờ cháu rể
đem cháu gái về ra mắt a, thật sự là đứa nhỏ tốt a.
" Tiểu Vũ a, từ nay về sau thu nhi của chúng ta giao cho ngươi chiếu cố, ngươi
cần phải hảo hảo đối xử với nàng a." Mộ Dung Thức nhìn cháu rể ý vị thâm
trường nói.
Âu Dương gia vũ ánh mắt thâm tình nhìn vào mắt Mộ Dung Hạ Thu, gật đầu nói:"
Mộ dung gia gia ngươi cứ yên tâm đi, ta sẽ làm cho Hạ Thu trở thành người phụ
nữ hạnh phúc nhất trên thế giới."
Mộ Dung Hạ Thu đỏ mặt ôn nhu liếc nhìn Âu Dương gia vũ, lay lay cánh tay Mộ
Dung Thức nói:" Gia gia, ngươi yên tâm đi, hắn đối ta tốt lắm ."
" Ha ha... Vậy là tốt, vậy là tốt, như vậy ta an tâm." Mộ Dung Thức đem thần
sắc hai người thu vào trong mắt, vui vẻ cười nói.
" Ba, chuyện gì vui vẻ như vậy a?" Một giọng nữ nhu mỹ dễ nghe truyền tới, Âu
Dương gia vũ cùng Mộ Dung Hạ Thu quay đầu hướng cửa nhìn lại, thì thấy nhạc
mẫu nương nương của Âu Dương gia vũ từ nước ngoài trở về.
nếu nói Âu Dương gia vũ không biết vẻ đẹp hoàn mỹ khuôn mặt vóc người khí chất
của Mộ Dung Hạ Thu từ đâu mà đến, nhưng vừa thấy mẫu thân Lan Mi của Mộ Dung
Hạ Thu, hoàn toàn có thể giải thích vì sao Mộ Dung Hạ Thu khi lớn lên lại đẹp
xuất chúng như thế.
Lan Mi năm nay ba mươi bảy tuổi, lông mi cong, dài, cái miệng nhỏ nhắn hồng
nhuận, da tay mềm mại bóng loáng, chăm sóc thật tốt, nhìn qua chưa đến ba mươi
tuổi. Vóc người y hệt như Mộ Dung Hạ Thu, cổ cao thành thục.
" Mẹ, là ta đã trở lại." Mộ Dung Hạ Thu nhào vào trong lòng Lan Mi làm nũng
nói.
" Ta đang đoán gia gia ngươi sao lại cao hứng như vậy chứ, nguyên lai là nha
đầu này về nhà." Lan Mi từ ái vỗ vỗ nữ nhi trong lòng, mừng rỡ nói.
Âu Dương gia vũ đi ra phía trước, ra vẻ nghi hoặc nói:" Hạ Thu, ngươi xác định
đây là mẹ ngươi sao? Ta như thế nào thấy giống như tỷ tỷ ngươi a?" Nếu đã cưới
con gái người ta, cần phải vỗ mông ngựa nhạc mẫu một chút, huống chi nhìn
không ra Lan Mi quả thật đã có nữ nhi Mộ Dung Hạ Thu lớn như vậy.
lúc này Lan Mi mới phát hiện trong phòng còn có một người tuổi còn trẻ, nghe
hắn giọng hắn tám phần là con rể mà mình chưa thấy qua mặt.
Nhạc mẫu nương nhìn con rể càng nhìn càng hài lòng, Lan Mi nhìn Âu Dương gia
vũ lớn lên anh toấn, sau khi nghe Âu Dương gia vũ nói, rõ ràng là giọng điệu
vỗ mông ngựa, không khỏi thản nhiên cười nói:" Đây là Tiểu Vũ sao, ngươi nói
dáng vẻ ta đáng làm tỷ tỷ của Hạ Thu a, Hạ Thu cũng kết hôn, kiếp này ta làm
mẹ cũng đã lâu rồi a." miệng thì nói như vậy, nhưng khóe mắt rất hài lòng lời
nói của Âu Dương gia vũ.
Mộ Dung Hạ Thu thấy phôi lão công cùng thân nhân mình hòa hợp nhanh đến như
vậy, ngạc nhiên nhìn tròng trọc Âu Dương gia vũ, đang định khích lệ hắn hai
câu, thì bị chặn họng không nói ra được.
" Lão gia, vực thiếu gia điện thoại." Mộ Dung Chiến Thiên cầm điện thoại đi
vào.
" Nga... Tiểu Vực điện thoại? Có chuyện gì vậy chứ?" Mộ Dung Thức nghi hoặc
đạo.
tiếp nhận điện thoại Mộ Dung Thức còn đang suy nghĩ có phải Tiểu Vực biết Tiểu
Vũ và Hạ Thu về nhà mà gọi điện thoại? Sau khi nghe nội dung điện thoại sắc
mặt Mộ Dung Thức không khỏi biến đổi, trầm giọng hỏi:" Một triệu mỹ kim, chung
cực huyền thưởng lệnh? Tiểu Vực ngươi mau vận dụng lực lượng gia tộc từ khắp
nơi điều tra là ai phát bố huyền thưởng lệnh."
Mộ Dung Hạ Thu nhìn gia gia sắc mặt khó quát trong điện thoại, không khỏi lo
lắng hỏi:" Gia gia, xảy ra chuyện gì ? Ba hắn nói cái gì một triệu mỹ kim,
chung cực huyền lệnh a?"
Lan Mi cũng khẩn trương nhìn Mộ Dung Thức, từ phản ứng sau khi Mộ Dung Thức
nhận được điện thoại là biết việc này không đơn giản. Chỉ có Âu Dương gia vũ
lão thần ung dung đứng ở nơi đó, trên thế giới này làm gì có chuyện có thể làm
hắn lo lắng chứ.
Mộ Dung Thức nhíu nhíu mày đầu nói:" Tiểu Vũ, không phải ngươi từng đắc tội
với ai a? Cư nhiên có người một trong tam đại sát thủ tổ chức tại Âu Châu
Thiên Lang Quan Võng phát ra một triệu mỹ kim, chung cực huyền thưởng lệnh,
huyền thưởng lệnh đưa ra thế giới ngầm không kể tổ chức hay cá nhân, vô luận
dùng phương pháp gì, chỉ cần có thể giết ngươi là được."
" A......"
" Cái gì???"
Mộ Dung Hạ Thu và Lan Mi không khỏi kinh hô.
Âu Dương gia vũ cũng thoáng ngoài ý muốn sợ run một chút, không nghĩ tới cư
nhiên có người xuất Một triệu mỹ kim tiền thưởng để giết mình, không khỏi nhớ
tới mấy ngày hôm trước mới có người sai sử người đến phá hư cảm tình của mình
và lão bà Mộ Dung Hạ Thu, bây giờ lại có người xuất tiền thưởng ám sát mình,
trong đó có phải hay không có cái gì quan hệ gì đây ? không đợi hắn tiếp tục
suy nghĩ, tiếng chuông điện thoại di động lại vang lên.