Âm Dương Song Tu


Người đăng: HắcKê

Mộ Dung Hạ Thu lời vừa ra khỏi miệng, liền cảm thấy không ổn, sắc mặt đỏ bừng.
Âu Dương Gia Vũ sửng sốt không tin vào tai mình, đến khi phản ứng thì sắc mặt
của lão bà đã đỏ bừng, sắc mặt cổ quái vội vàng xoay người đi.
Mộ Dung Hạ Thu mặc dù không nghe thấy giọng cười của nó, nhưng nhìn hắn rung
rung người, hai vai rung động, hơn nữa sắc mặt cổ quái, làm gì đoán không ra
hắn đang cười trộm a.
Mộ Dung Hạ Thu thẹn thùng sẳng giọng:" Không được cười, tại tâm lý cũng
không... A... Ngươi... Ngươi như thế nào dám cởi cả nội y... không được a?"
Nguyên lai lúc Mộ Dung Hạ Thu nói thì Âu Dương Gia Vũ đã cởi toàn bộ y phục
vứt xuống đất.
Âu Dương Gia Vũ trong cười nhìn lưng Mộ Dung Hạ Thu hỏi:" Nếu không ta lại mặc
vào cho ngươi?"
Mộ Dung Hạ Thu hai gò má đỏ ửng, xoa xoa nắm đấm sẳng giọng:" Ngươi không quay
đầu lại, ném... ném áo ngủ lại cho ta nhưng phải quay lưng."
Âu Dương Gia Vũ cố nhịn cười nói:" Ta đây ném, ngươi tiếp lấy." Nói xong tay
phải cầm áo ngủ giương lên, áo ngủ từ từ bay tới tay Mộ Dung Hạ Thu.
" Ngươi... Ngươi được lắm, không được quay đầu lại." Mộ Dung Hạ Thu lo lắng đe
dọa.
đợi Âu Dương Gia Vũ gật đầu, Mộ Dung Hạ Thu mới cắn răng cỡi “một mảnh” xuống,
dừng một lúc "hai mảnh" Cũng cỡi xuống, sau đó mặc nhanh áo ngủ đi tới Âu
Dương Gia Vũ.
Âu Dương Gia Vũ chỉ nghe đáo sau lưng vang lên tiếng " sột xoạt", biết lão bà
đang thay đồ, không khỏi đắc ý tưởng tượng, bất quá hắn không hạ lưu đến mức
sử dụng tiên thức rình coi lão bà thay quần áo, hơn nữa, cần phải rình coi
sao? Muốn xem cũng phải quang minh chánh đại nhìn a.
Mộ Dung Hạ Thu mặc áo ngủ, nhìn phôi lão công đưa lưng về phía thân hình xích
lỏa của mình, tim đập dồn dập, trầm ngâm suy nghĩ, cố kìm nén cảm xúc nhằm
hướng Âu Dương Gia Vũ đi tới.
Âu Dương Gia Vũ đang mơ mơ màng màng, đột nhiên cảm thấy toàn thân căng thẳng,
người ngọc mềm mại thân hình đã dán phía sau lưng, cảm thụ được sự cọ sát của
đôi gò bồng đảo, trong tai truyền đến thanh âm thẹn thùng vô hạn của người
ngọc:" Phôi lão công, chúng ta trở về đi thôi."
Âu Dương Gia Vũ nghiêng người tay trái nhất biến, xoay một vòng đã chuyển sang
đối diện ôm chặt Mộ Dung Hạ Thu, hai mắt nhắm chặt Hạ thu ngả đầu vào vai trái
Âu Dương Gia Vũ, hai người thân hình hợp thành một.
cảm giác lâng lâng, Âu Dương Gia Vũ hô hấp t dồn dập, hấp dẫn như vậy thật là
muốn chết mà, nghĩ đến giờ phút này, nuốt nuốt nước miếng nói:" Vậy trở về đi
thôi." Nói xong thân thể xích lỏa bế Mộ Dung Hạ Thu cũng hô hấp dồn dập cấp
tốc hướng thiên phủ biệt thự khu bát hào chạy đi.
Trong phòng ngủ bát hào biệt thự, Âu Dương Gia Vũ ôm Mộ Dung Hạ Thu đột nhiên
xuất hiện.
Mộ Dung Hạ Thu nhìn thấy phong ngủ quen thuộc, mừng rỡ buông Âu Dương Gia Vũ
ra nhằm phía phòng tắm, vừa rồi thay đổi áo ngủ cũng chỉ giảm đi chút ít cảm
giác khó chịu mà thôi, vì vậy chạy ngay đi tắm rửa.
Âu Dương Gia Vũ cười cười nhìn bảo bối lão bà phi thẳng vào phòng tắm, nhìn
mình thân thể cũng không mặc gì, vội vàng đi tới tủ áo tìm một bộ áo ngủ mặc
vào, hắn không bao giờ phát cuồng vì quần áo, quần áo chỉ là thứ yếu.
Âu Dương Gia Vũ mặc áo ngủ trong đầu hiện lên âm dương song tu tâm pháp, nghĩ
xem có nên tìm địa phương khác hay không, dù sao đây là lần đầu tiên song tu
của mình và lão bà, cẩn thận một chút cũng không sao.
" Phôi... Lão công, mang áo ngủ cho nhân gia... lại đây," Mộ Dung Hạ Thu thẹn
thùng hô, tự mình sao lại quên cảnh vừa rồi hắn thay đồ cho mình chứ? Mộ Dung
Hạ Thu ảo não không thôi.
Âu Dương Gia Vũ khóe miệng lặng lẽ nhếch lên, trong mắt hiện lên ý đồ xấu xa,
lắc mình đi tới cửa phòng tắm, nhẹ nhàng gõ cửa, cửa phòng tắm mở một cánh tay
trắng nõn nhẵn nhụi thò ra.
Âu Dương Gia Vũ thuận tay chộp lấy tay Mộ Dung Hạ Thu, sấn tới chế trụ Mộ Dung
Hạ Thu trong nháy mắt, nhẹ nhàng đẩy cửa phòng tắm.
Mộ Dung Hạ Thu vừa thẹn vừa giận, tự mình chỉ bất quá nhờ hắn mang áo ngủ lại
mà thôi, không nghĩ tới lão công bại hoại này không chỉ mang áo ngủ tới còn
dám xông thẳng vào trong nhà.
Mộ Dung Hạ Thu bỗng dưng nhào vào lòng Âu Dương Gia Vũ, cũng không phải bởi vì
động tình mà nhào vào trong lòng Âu Dương Gia Vũ, chỉ là thật sự chịu không
được vẻ mặt háo sắc, ánh mắt mang tính xâm lược của Âu Dương Gia Vũ, dưới tình
huống đó chỉ có thể nhào vào trong lòng hắn, ít nhất như vậy hắn sẽ nhìn không
thấy.
" Đại sắc lang, chán ghét, đánh chết ngươi cái tên đại sắc lang chán ghét
này." Mộ Dung Hạ Thu một bên dùng nắm đấm nói chuyện với Âu Dương Gia Vũ một
bên hô.
Âu Dương Gia Vũ một tay ôm eo người ngọc đang lõa thể đi vào phòng tắm, không
để ý tới nàng đang xoa bóp nắm tay.
Mộ Dung Hạ Thu giãy dụa hô:" đại sắc lang Chán ghét, ngươi... Ngươi muốn làm
gì? Mau bỏ ta xuống."
Âu Dương Gia Vũ dở khóc dở cười nhìn lão bà bảo bối, chẳng lẻ nàng quên giáo
huấn lần trước rồi? thân thể đã không mặc gì còn không an phận?
sau khi tắm xong cả người Mộ Dung Hạ Thu tản ra một mùi thơm quyến rũ, người
Mộ Dung Hạ Thu giãy dụa, bộ ngực sữa dán chặt vào người Âu Dương Gia Vũ chỉ
cách một làn áo ngủ mỏng manh, không ngừng ma sát.
Âu Dương Gia Vũ nhìn Mộ Dung Hạ Thu trần truồng dục hỏa bốc cao không thể đè
nén được.
Mộ Dung Hạ Thu cảm nhận được dục hỏa Âu Dương Gia Vũ, thành thành thật thật
không dám cử động, tùy ý Âu Dương Gia Vũ bế nàng quăng lên giường.
" Ngươi... Ta... Không nên..." Mộ Dung Hạ Thu đỏ mặt thì thầm.
Âu Dương Gia Vũ nhìn lão bà bảo bối bộ dáng mềm mại động lòng người, hai tay
nắm chặt che hai vú đứng vững trước mắt, cũng nhịn không được Âu Dương Gia Vũ
hét lớn một tiếng nhào tới.
" A... Không... Ngô......." Mộ Dung Hạ Thu khiếp đảm hét lên hai tiếng đã bị
Âu Dương Gia Vũ chế trụ.
Âu Dương Gia Vũ hôn đôi môi đỏ mọng mê người, tay cũng không có nhàn rỗi, tay
phải tung hoành trên bộ ngực căng tròn, trắng bóng, tay trái hì hụi làm việc ở
dưới.
" A......." Mộ Dung Hạ Thu bắt đầu giãy dụa cọ sát Âu Dương Gia Vũ, Âu Dương
Gia Vũ vuốt ve ngực cao, mông nở của nàng, không khỏi khẩn trương ôm Âu Dương
Gia Vũ, phát ra một tiếng rên hưng phấn.
đầu lưỡi Âu Dương Gia Vũ linh xảo không ngừng hoạt động trên người Mộ Dung Hạ
Thu, cặp ma thủ gây cho nàng từng đợt, từng đợt khoái cảm, trước ba mặt tiến
công của Âu Dương Gia Vũ, Mộ Dung Hạ Thu hoàn toàn thúc thủ, trong đầu trống
rỗng, chỉ còn bản năng dùng thân thể phối hợp với Âu Dương Gia Vũ.
Âu Dương Gia Vũ mắt thấy thời cơ đã tới, nhanh chóng cưỡi trên người, phủ phục
đi tìm hiểu nơi thần bí kia, phong nị đại thối gian nhất mạt hoạt nhuận nhu
nộn thấp ngân nhẹ nhàng đụng vào đáo hắn nơi nào, Âu Dương Gia Vũ thân thể tâm
lĩnh thần hội địa nghênh khép lại khứ, mềm mại câu hác vi hãm, mang đến thực
cốt mất hồn. (bác nào dịch dùm em, ẹc ẹc)
đã đến hồi cao trào, Âu Dương Gia Vũ giương mắt nhìn Mộ Dung Hạ Thu không một
chút ý tứ, thấy đôi mắt Mộ Dung Hạ Thu run rẩy rên "Ân" một tiếng, Âu Dương
Gia Vũ giương súng huy động tiến lên phía trước.
" A ---." Hai người không hẹn mà cùng rên một tiếng.
trong giây lát, Mộ Dung Hạ Thu toàn thân đột nhiên căng thẳng, đôi mi thanh
tú khẩn trương, hai tay nắm chặt, phảng phất đến ngay cả hô hấp cũng đình chỉ.
Âu Dương Gia Vũ chỉ cảm thấy …của mình bị một loại ấm áp bao quanh, gấp gáp,
mất hồn cảm giác êm êm tê tê từ hạ thể truyền thẳng lên đại não, cảm giác ham
muốn tột cùng.
Âu Dương Gia Vũ cố nén cảm giác, nhìn lão bà bảo bối đã hoàn toàn tiến vào
trạng thái, không cần biết đến tâm pháp song tu, không khỏi dở khóc dở cười,
vội vàng thức tỉnh trạng thái của Mộ Dung Hạ Thu hô:" Hạ Thu, Hạ Thu......."
mà lúc này Mộ Dung Hạ Thu hai mắt nhắm chặt, đầu lưỡi khẽ liếm lên trên, trên
mặt hiện ra vẻ mặt dâm mị tận xương, cảm thụ vật của Âu Dương Gia Vũ kiên xâm
nhập, làm sao còn chú ý tới tiếng gọi của Âu Dương Gia Vũ chứ?
Âu Dương Gia Vũ than trách không thôi, nhìn là biết cực phẩm lão bà này không
nghe thấy mình gọi, vẻ mặt rõ ràng là hưởng thụ mà, Âu Dương Gia Vũ giật mình
nói:" Hạ Thu."

" Ân ----." Mộ Dung Hạ Thu thoải mái rên rỉ một tiếng, chậm rãi mở mắt, nghi
hoặc địa nhìn Âu Dương Gia Vũ, có chuyện gì sao?
thấy vẻ mặt của Âu Dương Gia Vũ thì mới chợt hiểu ra, không khỏi" A..." kêu
lên sợ hãi một tiếng, bản thân hồn nhiên chỉ lo hưởng thụ, quên mất bây giờ
hai người là đang song tu mà không phải ân ái, nhất thời sắc mặt đỏ bừng, quay
đầu không dám nhìn Âu Dương Gia Vũ nữa.
Âu Dương Gia Vũ nhìn vẻ mặt lão bà bảo bối mắc cở, biết nàng đã hiểu rõ ràng
bây giờ không phải lúc hưởng thụ, chỉ là bây giờ cũng không phải lúc thẹn
thùng a, không khỏi ra vẻ trấn định nói:" Hạ Thu, đừng xấu hổ, nhanh đổi tư
thế vận chuyển ta và ngươi âm dương song tu tâm pháp."
Mộ Dung Hạ Thu cũng biết bây giờ không phải lúc xấu hổ, vội vàng phối hợp Âu
Dương Gia Vũ triển khai một tư thế cổ thụ, Âu Dương Gia Vũ ngồi ở trên giường,
mà Mộ Dung Hạ Thu tách hai chân ra ngồi trong lòng Âu Dương Gia Vũ thành giao
hợp trạng, hai người vẫn ôm nhau cùng một chỗ, sau đó đồng thời vận chuyển âm
dương song tu tâm pháp.
âm dương song tu, chính là làm cho thiên địa âm dương hợp làm một thể, để tinh
nguyên trong cơ thể người tu hành thông qua đặc thù tâm pháp phá vỡ âm dương
bích chướng, từ đó thực hiện một trạng thái thông thiên đại tuần hoàn.
thông thiên đại tuần hoàn tu luyện tốc độ ít nhất là một mình tiểu tuần hoàn
gấp ba bình thường, thânthể chi ảo diệu cảm thụ thiên đạo, có thể nói thân thể
người là một tiểu vũ trụ, bên trong thân thể chính là thiên địa, cho nên thông
thiên đại tuần hoàn cũng bao hàm vô thượng thiên đạo, chỉ cần hai người song
tu toàn tâm vận hành tuần hoàn của mỗi người, từng chút từng chút cảm thụ tuần
hoàn sẽ mang đến lĩnh ngộ, chỉ cần trong một thời gian ngắn sẽ mang đến hiệu
quả tu luyện.
bởi vì Âu Dương Gia Vũ và Mộ Dung Hạ Thu chênh lệch tu vi quá lớn, cho nên Âu
Dương Gia Vũ hoàn toàn là chủ đạo trong lần tu luyện này.
Âu Dương Gia Vũ khống chế tinh nguyên đồng nam trong cơ thể thông qua giao hợp
tiến vào trong cơ thể Mộ Dung Hạ Thu, cùng tinh nguyên xử nữ của Mộ Dung Hạ
Thu dung hợp, hình thành một cổ thuần chính bổn nguyên linh khí, Âu Dương Gia
Vũ khống chế cổ bổn nguyên linh dọc theo này chủ lưu khí mạch bắt đầu thử dò
xét vận chuyển.

lo lắng năng lực của lão bà, Âu Dương Gia Vũ để bổn nguyên linh khí vận hành
tốc độ chậm hẳn, từng chút, từng chút một dần dần vận chuyển qua khí mạnh, một
lần, hai lần, ba lần, chậm rãi chạy trong cơ thể Mộ Dung Hạ Thu thông qua mỗi
một cái khí mạch.
đến khi tất cả khí mạch đã thông suốt tuần hoàn, Âu Dương Gia Vũ mới khống chế
bổn nguyên linh khí từ miệng Mộ Dung Hạ Thu quay lại, nhanh chóng tại cơ thể
mình hình thành tuần hoàn, sau đó Âu Dương Gia Vũ khống chế trứ bổn nguyên
linh khí từ vị trí giao hợp tiến vào trong cơ thể Mộ Dung Hạ Thu, như thế hình
thành âm dương thông thiên đại tuần hoàn.
Mộ Dung Hạ Thu phối hợp với Âu Dương Gia Vũ một lần lại một lần vận chuyển bổn
nguyên linh khí trong cơ thể hai người qua lại tuần hoàn, vận chuyển xong một
lèo chín chín tám mươi mốt chu thiên tuần hoàn hai người mới chậm rãi thu
công. (ẹc, 81 lần. Oh my Gog)


Bách Thế Trùng Tu - Chương #13