Người đăng: nlqh2081998@
- Haizzz ! chả bù cho cơ thể trước, chỉ có tu luyện mình âm linh khí mà chẳng
ra hồn ra vía gì hết. nhưng nghĩ lại cũng thấy tiếc nuối… làm ở địa phủ 50 năm
mà không có 1 đồng bổng lộc.
Lúc trước, hắn ở địa phủ cũng tu luyện nhưng toàn bộ chỉ là tu về hồn lực bởi
hắn là 1 tên cai ngục cuối sông Nại Hà chỉ có quản lí người đã qua sông còn
trí nhớ kiếp trước hay không, nếu còn phải lấy đi. Chỉ có đôi lúc phải chống
lại bạo loạn nhưng không cần đến thể lực bởi vì dưới đó chỉ có linh hồn với
quỷ hồn mà thôi.
Mà lại chỉ là 1 tên lính quèn cho nên hắn bổng lộc vô cùng ít ỏi, chỉ đủ 1
tháng nhậu 1 hai lần là rách túi. Cho nên hắn nói không có 1 đồng cũng là hơi
quá !
1 tháng sau,
Qua 1 tháng hắn đã có thể cùng vận chuyển 14 biến và hoàn thành tầng thứ nhất
chỉ là vấn đề thời gian.
- Hiện tại cũng là lúc luyện pháp kĩ của thánh đế . thật chờ mong Âm Dương
Tọa Đế Thuật.
Hắn bắt đầu hồi tưỡng lại từng chữ.
Âm Dương Đế Tọa Thuật gồm 3 cảnh giới: tọa nhân hồn, tọa địa hồn, tọa thiên
hồn.
Cảnh giới thứ nhất tọa nhân hồn đó là luyện 1 đội quân âm hồn mạnh mẽ và giúp
chúng ngưng tụ 1 thân thể để trở thành 1 đội quân tử sĩ.
- Vừa chuẩn là có rất nhiều âm hồn tại đây ! bản công tử sẽ thu các ngươi làm
đội quân đầu tiên coi như các ngươi được ta trả lại mạng sống.không những vậy
mà còn có thể giúp các ngươi tu tiên.
Hắn vừa nói vừa nhìn về phía đám linh hồn đã theo hắn suốt 1 tháng qua. Hay
nói cách khác là đám âm hồn chưa kịp siêu thoát vì con Ma Long láo toét kia.
Không chỉ có vậy nếu hắn không chỉnh đốn bọn chúng thì cũng chết vì không ngủ
được do bọn chúng chửi rủa suốt ngày.
1 tên cai ngục điều đầu tiên phải có là lệ khí, thứ 2 là phải nhìn thấy được
bọn âm hồn và thứ 3 phải có quyết đoán với bọn ất ơ này. Cho nên qua 1 tháng
trời đội quân âm hồn không dám ho he gì, từ già trẻ đến gái trai chỉ dám đứng
đó mang khuôn mặt như đòi mạng nhưng lại giống như sợ hắn ta táp chết.
Hiện tại, bọn âm hồn hết sức mừng rở vì: chết cũng có thể tu tiên.
- Đa tạ đại nhân ! đa tạ đã cho ta được sống tiếp với con với cháu !- một ông
lão nói.
- Công tử ! công tử ! thấy con gái ta thế nào, có thể làm dâu nhà công tử
không?-1 lão say rượu nói như đúng rồi.
- Hư ! con gái lão xấu nhất làng Vũ Nga ! công tử cần gì phải cưới con gái
hắn ! không phải còn nô gia và các chị em Liên Hồng lâu hầu hạ sao !- một phụ
nữ ăn mặc vô cùng hở hang,đã vậy còn… chỉ là linh hồn thể thôi mà !
…
Xưa nay, người ta thường nói “2 người phụ nữ thêm 1 con vịt nữa là thành cái
chợ” mà hiện tại gần 1000 người mỗi người 1 câu thì thành… nói chung là vô
cùng ồn ào.
Hắn che lỗ tai lại và hét “im lặng ! ta bảo các ngươi nói sao ? nếu suốt ngày
như cái chợ thế này thì làm sao thành 1 đội quân hùng hậu được !”
Lại im phang phắt !
Tất cả mọi người cùng nhau cúi đầu xuống và không nói gì.
- Vậy mới tốt chứ …
Hắn vừa hài lòng vừa nói chưa dứt câu đã nghe..
- Công tử ! em đói lắm ! cho em ăn đi !- 1 cô bé đang giật giật ống quần hắn
và nói.
- Âm hồn làm sao đói được ? –hắn nói.
- Có mà ! đói đến kêu ùng ục này !- cô bé vừa nói vừa xoa xoa cái bụng.
Vừa nghe nói xong hắn cảm thấy bất lực với lũ âm hồn này ! hắn vỗ lên trán để
quên hết cái hiện thực này.
1 lúc sau hắn lại rơi vào trầm tư và suy nghĩ “làm thế nào để trị bọn giặc cỏ
này !”
( hiện tại truyện mới thực sự vào khuôn khổ cho nên mình mới có thể viết theo
mạch truyện! theo mình thì 1 tuần hiện tại ra khoảng 7 chương là tối đa và 4
chương là tối thiểu. có gì thắc mắc cứ hỏi nhưng đừng đem đá ra chọi là được.)