Người đăng: Nhionelove
Lại một tiếng động nữa vang lên khiến cả khu vực sát hạch rung lên từng đợt,
có cảm giác như ở đây có một con rồng vừa chuyển mình vậy. Thật khó tưởng
tượng Diêu Hạo Hiên ốm yếu như kia lại có sức mạnh khủng bố đến vậy.
Ngay sau đó, cả người hắn mượn lực bay vọt lên không trung. Sau đó đội Mã Tiểu
Đào liền trông thấy một màn mà trước nay chưa từng thấy ở bất cứ Hồn Sư nào.
Trên không trung vang lên từng tiếng vải bị xé rách, bộ đồng phục nháy mắt
biến thành từng mảnh nhỏ. Diêu Hạo Hiên có lẽ đoán trước được tình huống này
nên bên trong có mặt một bộ quần áo co dãn màu vàng nhạt.
Trên không trung, tứ chi của Diêu Hạo Hiên điên cuồng nở ra, tích tắc sau hắn
đã trở thành một người đàn ông vô cùng vạm vỡ. Bất cứ chỗ nào trên cơ thể cũng
nở ra, làn da cũng hóa thành chất sừng khiến cả người hắn nổi bật một màu xám
đậm, đôi mắt cũng hóa thành màu xanh lá âm u.
Khi hắn tiếp đất mới có thể thấy rõ cơ thể đã biến hóa của hắn, ban đầu vốn
Lăng Lạc Thần cũng cao hơn hắn thế mà lúc này cơ thể hắn đã cao hơn bốn thước.
Đúng, chính là hơn bốn thước, chiều cao này vốn con người không thể đạt đến a.
(4 thước ở đây là đo theo đơn vị ở hiện đại bây giờ, cũng tương đương với 4m)
Càng khủng bố hơn là vai hắn rộng gần ba thước, sau khi rơi xuống đất nhìn hắn
y hệt như một tòa thành lũy thu nhỏ. Đồng thời năm cái Hồn Hoàn, hai vàng, hai
tím, một đen nhanh chóng xuất hiện.
Hai nắm tay như hai cái búa lớn của hắn liên tục đấp vào bộ ngực của mình. Hai
Hồn Hoàn màu vàng cũng đồng thời sáng lên.
Kình, kình, kình, kình, kình, kình...
Từng tiếng từng tiếng động lớn vang lên, quầng sáng màu vàng trên người Diêu
Hạo Hiên cũng nhanh chóng mở rộng. Mỗi đội viên bên đội kia lập tức được quầng
sáng màu vàng bao phủ hơi thở lập tức trở nên sắc bén.
Trong trận chiến theo đội thế này, những người ra tay trước lúc nào cũng là
Khống Chế hệ Chiến Hồn Sư. Bởi vì không chỉ có thể kiểm soát đối phương mà đôi
khi còn có thể đạt đến trình độ khống chế song phương.
Khống Chế hệ Chiến Hồn Sư trên chiến trường luôn nổi tiếng với khả năng chỉ
huy và kiểm soát. Bởi vậy, bên phía Đới Thược Hành, người xuất thủ đầu tiên
không chỉ có Diêu Hạo Hiên, còn có hai vị hệ Khống Chế khác nữa - Lăng Lạc
Thần, Tiêu Tiêu.
Tiêu Tiêu tự biết bản thân mình tu vi thấp nhất nên sẽ không trợ giúp
được bao nhiêu. Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu vừa xuất hiện liền vang lên
một tiếng tiêu khiến Mã Tiểu Đào dẫn đầu đoàn người lập tức bị
ảnh hưởng mà tốc độ giảm xuống. Ấy vậy mà Tương Âm lại không bị ảnh
hưởng gì vì gió lốc đã ngăn cản âm thanh.
So với Tiêu Tiêu dĩ nhiên Lăng Lạc Thần mạnh hơn rất nhiều, sau khi Võ
Hồn của nàng xuất hiện thì năm Hồn Hoàn từ từ hiện ra. Cả người
nàng được một mảng băng mỏng bao phủ.
Mảng băng này vừa xuất hiện thì Hồn Hoàn thứ hai trên người nàng
cũng sáng lên tạo thành một bộ áo giáp màu lam nhạt. Bộ áo giáp
này dưới hào quang của Hồn Lực mà khúc xạ sáng rực.
Hồn Hoàn thứ nhất của nàng sáng lên ngay sau đó. Lăng Lạc Thần từ
từ nâng tay phải của mình lên, một thanh pháp trượng được ngưng kết
từ băng tuyết lặng yên xuất hiện trong tay nàng.
Hai Hồn Kỹ đầu tiên của nàng ấy vậy mà không chút liên quan gì đến
hệ khống chế, một cái là tạo thành Pháp Trượng, một cái là Băng
Giáp Hộ Thể. Nhìn qua hai kỹ năng này có vẻ là không hữu dụng lắm.
Nhưng rất nhanh sau đó Lăng Lạc Thần đã bộc lộ ra sự cường đại của
mình, nàng đưa thẳng Pháp Trượng lên cao, lập tức trên bầu trời xuất
hiện một đám mây màu lam. Từng dòng khí màu lam này không ngừng quét
thẳng vào đối thủ phía trước, mà lúc này nàng cũng chưa dùng đến
Hồn Kỹ nào nữa.
Tuy nhiên ngoài dự đoán của Lăng Lạc Thần, không khí trong cả khu này hiện giờ
hoàn toàn đã do Tương Âm khống chế. Vì vậy những dòng khí lạnh đó không hề
nghe theo sự chỉ huy của Lăng Lạc Thần mà quay ngược sang tấn công lại.
"Đừng có mà dùng những chiêu thức như thế trong địa bàn của ta!" Giọng Tương
Âm từ trong xoáy lốc vang lên.
Đội của Đới Thược Hành bị dòng khí lạnh tấn công ngược lại, Tương Âm lúc này
cũng đã đến chỗ họ. Theo như nhiệm vụ được giao, nàng không ngần ngại tấn công
Lăng Lạc Thần.
Lăng Lạc Thần sau khi bị hóa giải Hồn Kỹ còn chưa hoàn hồn thì Tương Âm đã đến
trước mặt. Nàng lập tức phát ra băng khí tấn công, nhưng với một người đã chịu
được sự lạnh lẽo thật sự của Băng Đế và Tuyết Đế thì chỉ chút lạnh đó chẳng là
gì.
Tương Âm xuyên qua chiêu thức của Lăng Lạc Thần, xoáy lốc còn chưa đánh thẳng
vào người nàng thì Huyền lão đã đưa nàng ra ngoài. Tương Âm vì vậy cũng đột
ngột dừng lại, gió ở xung quanh cũng tản đi, 3 Hồn Hoàn của nàng hiện ra.
Đệ tử nội viện trừ Mã Tiểu Đào đều hít sâu một hơi. Hồn Tôn có 2 Vạn niên Hồn
Hoàn, đây không thể chỉ dùng từ "thiên tài" để hình dung rồi.
"Tiếp tục đi, Lăng Lạc Thần không phải đấu tiếp nữa." Huyền lão nói xong lại
bay lên trời, một lần nữa ở trên không trung quan sát cuộc chiến.
Tương Âm không chậm trễ mà tiếp tục chuyển hướng quay trở về đội. Tuy nhiên
chưa kịp đi thì nàng đã bị Giang Nam Nam và Đường Nhã ngăn chặn, trong khi đó
những người khác tiếp tục tiến lên.
Giang Nam Nam là người trước tiên tấn công, bộ pháp của nàng rất kì lạ và cũng
cực kì nhanh. Đường Nhã cũng không thua kém, lúc này Lam Ngân Thảo của nàng
có khả năng tấn công cực cao khiến Tương Âm khá chật vật.
Trong khi ba người vẫn còn dây dưa thì lúc này Võ Hồn Thải Hồng Long của Công
Dương Mặc lại một lần nữa thể hiện ra tác dụng phụ trợ khủng bố của mình.
Hồn Kỹ phụ trợ của Diêu Hạo Hiên đã bắt đầu suy yếu, thế mà hai Hồn Kỹ của hắn
vẫn còn tiếp tục được duy trì. Đây chính là điểm khác biệt giữa các loại Võ
Hồn cũng biểu hiện của sự chênh lệch tu vi.
Có điều Hồn Kỹ vừa rồi chỉ từ Bách niên Hồn Hoàn nên cũng không tiêu hao bao
nhiêu Hồn Lực. Diêu Hạo Hiên lại một lần nữa sử dụng lại kỹ năng đó, lúc này
hai bên rốt cuộc cũng va chạm chính diện.
Người ra tay đầu tiên là Trần Tử Phong đang đi bên cạnh Đới Thược Hành. Từ đầu
đến giờ hắn vẫn liên tục đi bên cạnh Đới Thược Hành và hoàn toàn chưa phóng
xuất ra Võ Hồn của mình, mãi đến khi hắn ra tay Võ Hồn của hắn mới xuất hiện.
Một luồng ánh sáng đỏ sậm đột nhiên xuất hiện từ người Trần Tử Phong. Tuy
nhiên thuộc tính của nó không phải là "Hỏa" giống Mã Tiểu Đào, mà là một màu
đỏ thuần túy của máu.
Trần Tử Phong đột nhiên ngẩng đầu lên, khí thế từ người hắn nháy mắt tăng lên
vùn vụt. Đôi mắt của hắn cũng đã biến thành màu đỏ, một luồng sát khí khủng bố
như muốn tàn sát hết thảy mọi thứ xung quanh từ từ xuất hiện.
Hắn giơ tay phải lên cao, hai ngón tay chỉ về trước nhất thời bắn ra một tia
sáng màu đỏ sậm. Sau đó quầng sáng màu đỏ trên người hắn dưới sự dẫn dắt của
luồng ánh sáng vừa xuất hiện mà cả hai liền dung hợp vào nhau.
Lúc này mọi người mới kịp nhìn rõ hóa ra cái vừa xuất hiện chính là một thanh
kiếm. Thanh kiếm kia dài chừng ba tấc sáu, kiếm rộng một tấc và mảnh vô cùng.
Thân kiếm thon dài, không có lưỡi nhưng bên trên còn có ba đường rãnh sâu màu
máu. Càng kỳ dị hơn chính là năm cái Hồn Hoàn của Trần Tử Phong không hề xoay
quanh người hắn mà lại xoay quanh chuôi kiếm này.
Thanh kiếm màu đỏ thoáng lơ lửng trên không trung rồi nhanh như tên bắn bay về
phía Mã Tiểu Đào. Những nơi nó đi qua, bầu không khí như nhiễm sát khí mà đậm
mùi huyết tinh. Đây chính là Võ Hồn của Trần Tử Phong, Truy Hồn Kiếm.
Sắc mặt Mã Tiểu Đào nhất thời trầm xuống. Đối mặt với thanh kiếm màu đỏ máu
đang bay vọt đến, nàng đưa hai tay về hai phía trước, ngọn lửa Phượng Hoàng
trên người này cũng bùng cháy mạnh mẽ, đây là Hồn Kỹ thứ hai của nàng: Dục Hỏa
Phượng Hoàng.
Đây chính là một kỹ năng tăng phúc trên mọi phương vị. Cùng lúc đó, Hồn Hoàn
đầu tiên trên người nàng lập tức sáng lên, một ngọn lửa bay ra từ miệng của
nàng sau đó bay thẳng về phía trước nghênh đón Truy Hồn Kiếm.
Dường như Truy Hồn Kiếm cảm nhận được có sự uy hiếp nên nó khẽ run một cái rồi
phát ra từng tiếng kêu ong ong. Ngay sau đó, mũi kiếm lấp lóe, Hồn Hoàn thứ
nhất và thứ hai cũng sáng lên, cứ như vậy đập tan ngọn lửa phượng hoàng vừa
bay đến. Sau đó tuy tốc độ có chút chậm lại nhưng vẫn nhằm thẳng vào mục tiêu
là Mã Tiểu Đào.
Đây là Hồn Kỹ đầu tiên của Truy Hồn Kiếm: Duệ (sắc bén), và Hồn Kỹ thứ hai:
Phá.