Người đăng: Nhionelove
Vừa đi Công Dương Mặc vừa nhỏ giọng nói với Mã Tiểu Đào:
"Tiểu Đào, sao ngươi không chọn hệ Khống Chế nào hết? Không phải ta nói với
ngươi Tây Tây không được rồi sao? Ngươi cũng biết chiến đấu theo đội mà không
có hệ Khống Chế thì thiệt hại nhiều lắm.
Bình thường luyện tập ngươi cũng biết bộ đôi khống chế Lăng Lạc Thần và Diêu
Hạo Hiên hợp lực lại thì khủng bố đến mức nào còn gì. Mặc dù ta cũng miễn
cưỡng có chút tác dụng trong hệ Khống Chế nhưng làm sao so được với Hồn Sư
thuần Khống Chế được?"
Mã Tiểu Đào trừng mắt nhìn hắn một cái nói:
"Ta làm gì không cần ngươi dạy. Lát nữa trận đấu bắt đầu ngươi cứ phát huy tối
đa năng lực phụ trợ của mình là được.
Ta lo tên Đới Thược Hành, nhưng ta không thể nào trong thời gian ngắn giải
quyết hắn được, chỉ có thể cố hết sức giúp đỡ ngươi và mọi người thôi. Tây
Tây, Trần Tử Phong ta giao cho ngươi."
"Sao không để ta lo Lăng Lạc Thần?" Tây Tây nhíu mày. Mã Tiểu Đào lắc đầu nói:
"Bên cạnh Lăng Lạc Thần còn có Diêu Hạo Hiên, ngươi sẽ chịu thiệt thòi lớn.
Năng lực của Diêu Hạo Hiên còn khắc chế ngươi nữa. Yên tâm, ta có tính toán
rồi.
Tiểu Linh, lát nữa ngươi cùng tiến lên với Tây Tây, ngươi cũng có thể điều
khiển lôi điện nên có thể hỗ trợ cho nhau. Hai ngươi phải dùng tốc độ nhanh
nhất xử lý Trần Tử Phong sau đó còn quay lại trợ giúp người khác nữa.
Bởi vì chúng ta mới phối hợp lần đầu nên tốt nhất hạn chế một chút, chiến đấu
cá nhân vẫn hơn."
Lúc này ánh mắt của Mã Tiểu Đào mới dừng lại trên người Tương Âm, vẻ mặt nàng
có chút cổ quái, nàng cười nhẹ nói:
"Tiểu Âm, ta biết khả năng của ngươi có thể thay thế cả hệ khống chế. Bộ đôi
của Lăng Lạc Thần và Diêu Hạo Hiên ngươi cùng Vương Đông có thể đối phó được
chứ?"
"Được!" Tương Âm nghiêm túc đáp lại, Đường Vũ Đồng cũng gật đầu.
10 phút nhanh chóng trôi qua. Bên phía Đới Thược Hành rõ ràng cũng đã an bài
xong rồi, khoảng cách của đôi bên tương đối xa.
Mã Tiểu Đào là người xông lên đầu tiên, nàng điểm mũi chân xuống đất một cái,
cả người theo đà lao về phía trước như tên bắn. Đôi cánh màu đỏ sau lưng lặng
yên xuất hiện, tròng mắt của nàng cũng theo đó mà sáng rực lên. Ngọn lửa màu
đỏ phụt sáng tỏa khắp toàn trường.
Ngay lúc Mã Tiểu Đào bắt đầu, Tây Tây và Nhạc Miên Linh cũng chuyển động. Tốc
độ của Tây Tây hơn xa so với sự tưởng tượng của mấy đệ tử ngoại viện, thậm chí
còn muốn nhanh hơn Mã Tiểu đào, gần như lóe sáng một cái đã đến sau lưng Mã
Tiểu Đào rồi.
Tuy Nhạc Miên Linh tốc độ có chậm hơn nhưng không kém bao nhiêu. Tây Tây vừa
đến sau lưng Mã Tiểu Đào thì nàng cũng tới sau đó.
Lúc này cả người các nàng gần như dung nhập vào bên trong ngọn lửa của Mã Tiểu
Đào. Ngay lúc các nàng biến mất, ngọn lửa Phượng Hoàng đang cháy mãnh liệt
dường như nguội lạnh xuống vài phần.
Sau đó, hai đôi cánh cực kỳ mỹ lệ cùng xuất hiện trên bầu trời, một trong số
đó là đôi cánh Võ Hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp của Đường Vũ Đồng. Còn đôi cánh
còn lại, cũng xinh đẹp không kém Quang Minh Nữ Thần Điệp một chút nào.
Đó là một đôi cánh với những lông chim thật to, cả đôi cánh mang một màu sắc
rực rỡ của cầu vòng bảy sắc. Nó biến đổi theo thứ tự từ đỏ ở phía trong đến
màu tím ở phía ngoài, bên cạnh màu tím còn có một màu sắc đặc biệt vô cùng
trong suốt nữa.
Khi người đó bay lên giống hệt như bầu trời vừa xuất hiện một cầu vồng vậy.
Chủ nhân đôi cánh ấy chính là Công Dương Mặc. Mà lúc này, mái tóc dài của hắn
cũng đã biến đổi thành bảy y hệt với màu của đôi cánh của hắn.
Đôi cánh cộng với mái tóc và làn da trắng muốt nhìn hắn y hệt một con quái
điểu cầu vòng thật lớn. Có điều điểm khác biệt chính là đôi chân có phần tráng
kiện của hắn, ở cổ chân mơ hồ có một chút vảy nữa.
Đường Vũ Đồng bay lên nhưng không quên ôm theo Tương Âm. Đường Vũ Đồng ôm eo
Tương Âm khiến cả cơ thể Tương Âm đều nằm gọn trong lòng nàng.
"Cơ thể thật nhỏ bé!" Trong lòng Đường Vũ Đồng lóe qua cảm giác kì lạ nhưng
vì đang chiến đấu nên nàng nhanh chóng bỏ qua nó.
Hoắc Vũ Hạo gần như là không có sự hiện diện, hắn đứng yên ở vị trí cũ và chờ
đợi thời cơ. Bên phía bảy người Đới Thược Hành cũng nhanh chóng bày ra trận
hình.
Đới Thược Hành dẫn đầu phóng xuất ra Võ Hồn Bạch Hổ, song đồng tràn ngập chiến
ý. Trần Tử Phong phía bên trái hắn, bên phải là Đường Nhã, Giang Nam Nam thì
ở phía sau.
Tiếp đến là ba Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế - Lăng Lạc Thần, Diêu Hạo Hiên, Tiêu
Tiêu. Cả ba cũng đã phóng xuất ra Võ Hồn của mình. Trận hình của bảy người bọn
họ là 3-1-3.
Bảy đấu bảy, trận hỗn chiến đầu tiên giữa các thành viên của hai đội Sử Lai
Khắc Thất Quái sắp diễn ra.
Sát Hạch Khu của học viện Sử Lai Khắc có diện tích rất lớn, mặc dù tốc độ của
hai bên đều rất nhanh nhưng muốn đến gần nhau cũng là cả một quá trình. Mắt
thấy khoảng cách hai bên còn không đến 100m thì Đường Vũ Đồng lập tức buông
Tương Âm ra.
Chiếc cánh của Tương Âm vung lên, tốc độ nhanh hơn cả tên bắn mà lướt qua Mã
Tiểu Đào. Nàng băng băng phóng ngay đến đội Đới Thược Hành. Khi nàng bay đi
gió bắt đầu tụ tập xung quanh bao phủ cả cơ thể khiến nàng như một cơn gió
xoáy tiến đến.
Công Dương Mặc đang bay giữa không trung cũng bắt đầu triển khai năng lực của
mình. Hắn không thể thua kém đàn em của mình được.
Ánh sáng cầu vồng trên không trung nhấp nháy không ngừng. Hai cái Bách niên
Hồn Hoàn trên người Công Dương Mặc đồng thời sáng lên. Sau đó từ hai cánh của
hắn bay ra hai luồng sáng màu đỏ và màu cam, sau đó vô thanh vô tức mở rộng ra
bên ngoài, bao phủ xuống tất cả đồng đội ở bên dưới.
Cũng tích tắc sau lúc ấy, một màn kỳ dị đã xuất hiện, trên đỉnh đầu của năm
người Mã Tiểu Đào đều lần lượt xuất hiện hai vòng ánh sáng màu đỏ và màu cam.
Mà bản thân bọn họ cũng cảm nhận được sự cường đại của phần phụ trợ đó.
Đầu tiên là sức mạnh tăng lên một mức độ lớn. Trong chiến đấu dĩ nhiên Hồn Lực
là quan trọng nhất nhưng tác dụng của sức mạnh cơ thể cũng không kém.
Sau khi vòng ánh sáng màu đỏ xuất hiện, mọi người liền cảm thấy như mình vừa
được uống thuốc tăng lực, sức mạnh tăng lên cả 50%. Tốc độ dĩ nhiên cũng tăng
vọt.
Mà quầng sáng màu cam lại càng thần kỳ hơn, khi quầng sáng này vừa tiếp xúc
đến cơ thể mọi người thì ai cũng cảm thấy dao động của các nguyên tố trong
không khí tăng lên rõ rệt. Sau đó các nguyên tố ào ào tràn vào cơ thể bọn họ
một cách khủng khiếp. Đây không ngờ lại là một kỹ năng phụ trợ khôi phục Hồn
Lực.
Có những kỹ năng này trợ giúp thì thực lực của cả đội sẽ tăng lên rất nhiều.
Đây cũng là tác dụng quan trọng nhất của Khí Hồn Sư hệ Phụ Trợ trong chiến
đấu.
Chỉ riêng chuyện Công Dương Mặc có thể trở thành thành viên chính thức của Sử
Lai Khắc Thất Quái đã chứng nhận thực lực của hắn tuyệt đối không kém rồi. Sở
dĩ trong đội hắn xếp cuối cùng không phải vì tu vi của hắn thấp hoặc Võ Hồn
yếu kém mà vì hắn là Phụ Trợ hệ Khí Hồn Sư cho nên sức chiến đấu của bản thân
hắn không mạnh như người khác.
Mà ở những đội ngũ khác cũng thế, bất cứ người nào sở trường về phụ trợ cũng
đều xếp cuối cùng. Mà trong đội nếu xét riêng về mặt tu vi, hắn chỉ kém mỗi Mã
Tiểu Đào và Đới Thược Hành.
Ngay khi Tương Âm tấn công và Công Dương Mặc phát ra Hồn Kỹ của mình thì bảy
người Đới Thược Hành cũng bắt đầu phóng xuất Hồn Kỹ của bọn họ. Một tiếng động
kinh hồn vang lên, người phát ra tiếng động này chính là Diêu Hạo Hiên, người
hoàn toàn không chút nổi bật trong Thất Quái.
Thân hình ốm yếu của hắn đột nhiên tăng tốc vọt về trước, chân phải giơ lên
đạp mạnh xuống mặt đất một cái.
Rầm!