Người đăng: Nhionelove

Nghe nhắc đến học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư, Hoắc Vũ Hạo rốt cuộc
nhịn không được hỏi:

"Huyền lão, ý của ngài là cho chúng ta tham gia cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái này
sao?"
Hắn vừa nói xong thì một tiếng cười nhỏ vang lên. Trong giọng cười mang theo
chút mỉa mai. Người vừa cười lên tiếng đó không ai khác chính là Tương Âm.

"Cuộc Đấu Hồn Đại Tái này quan trọng như thế làm sao có thể cho đệ tử ngoại
viện chúng ta tham gia. Nếu ta đoán không lầm thì chúng ta chỉ là dự bị, đội
chính thức là học viên nội viện đi!" Tương Âm chỉ nói là đoán nhưng nghĩ thôi
cũng biết là chính xác.

"Nói rất chính xác! Cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái giữa các học viện cao cấp có giới
hạn độ tuổi, yêu cầu là dưới hai mươi. Các ngươi đủ tư cách tham gia nhưng
tiếc là kỳ sát hạch hôm nay chỉ để tuyển chọn đội dự bị mà thôi, đội các ngươi
sẽ tham gia vào kỳ Đấu Hồn Đại Tái kế tiếp." Huyền lão tán thưởng nhìn Tương
Âm sau đó nói tiếp:

"Các người các ngươi ngoài viện được trở thành đội dự bị còn có thể đi theo
đội chính thức để làm thành viên dự bị bổ sung khi cần thiết. Tuy sát xuất các
ngươi có thể ra thi đấu rất nhỏ nhưng thôi cứ đi, xem như quan sát cuộc chiến
tương lai của mình.

Cái này đối với các ngươi là một kinh nghiệm cực kỳ quý giá. Bất quá bây giờ
cũng chưa thể nói được gì, năm năm tới bất cứ lúc nào các ngươi cũng có thể bị
kiểm tra, chỉ có tăng cường thực lực mới có thể đại diện cho học viện.

Hơn nữa, những người đại diện cho học viện đều là đệ tử nội viện. Vì thế việc
cần làm trước mắt là các ngươi phải trở thành đệ tử nội viện đã.

Các ngươi trở thành đội dự bị chính là một chuyện cơ mật của học viện, không
được nói với bất kỳ ai. Nếu không sẽ bị tước đoạt tư cách.

Từ giờ trở đi mỗi tuần các ngươi đến chỗ ta tu luyện một ngày. Còn một tháng
nữa cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái giữa các học viện cao cấp sẽ bắt đầu. Ta sẽ cho
các ngươi cùng tu luyện với đội sẽ dự thi năm nay. Được rồi, về đi."

Bảy người cúi chào Huyền lão rồi ra về. Trên đường về Đường Nhã có hỏi về Hồn
Kỹ thứ hai và thứ ba của Tương Âm. Vừa nhắc đến Hồn Kỹ thứ hai của Tương Âm
thì mọi người rùng mình, quá nguy hiểm.

"Hồn Kỹ thứ hai của ta nếu sử dụng thì chắc chắn sẽ chết người, còn Hồn Kỹ thứ
ba của ta là một Hồn Kỹ phòng ngự. Trong trận chiến này vẫn chưa đủ nguy hiểm
để ta sử dụng nó. Mà Hồn Kỹ của Miên Miên hình như là tấn công." Tương Âm rất
kiên nhẫn giải thích rồi chuyển đề tài sang Nhạc Miên Linh.

"Đúng vậy! Cả 3 Hồn Kỹ của ta đều là tấn công, trong đó Hồn Kỹ thứ ba của ta
cũng nguy hiểm không thua gì Hồn Kỹ thứ hai của ngươi." Nhạc Miên Linh cũng
không giấu diếm gì.

"Các ngươi cùng tuổi sao?" Tiêu Tiêu lên tiếng.

"Nàng thua ta 4 tháng! Mau đến gọi tỷ tỷ đi!" Nhạc Miên Linh hướng Tương Âm
khiêu khích cười.

"Hừ! Nhã lão sư, ta về trước!" Tương Âm quay về phía Đường Nhã.

"Hảo!" Được Đường Nhã đồng ý rồi thì Tương Âm lập tức cùng Đường Vũ Đồng trở
về. Hoắc Vũ Hạo và Tiêu Tiêu cũng vội vã theo sau.

Sau khi có được một chân trong đội Sử Lai Khắc Thất Quái dự bị, cuộc
sống của bảy người ở học viện lại càng thêm phần muôn màu muôn vẻ.
Trừ thời gian lên lớp, những lúc còn lại bọn họ đều chuyên tâm tu
luyện.

Thân phận đội dự bị đối với bọn họ đúng là rất vinh dự nhưng đồng
thời cũng mang đến rất nhiều áp lực. Bọn họ phải cố gắng bảo vệ
vinh dự này của bản thân mình.
Nháy mắt hai tuần đã trôi qua, bọn họ đã được Huyền lão chỉ điểm
hai lần. Phương pháp dạy học của Huyền lão cực kỳ đơn giản, có thể
dùng hai từ "thô bạo" để hình dung. Đó chính là chiến đấu thực tế.
Chiến đấu không hề có chút nhường nhịn nào.
Mỗi lần bảy người bọn họ đều bị chia thành từng nhóm chiến đấu
với nhau, yêu cầu duy nhất của Huyền lão chính là không được nương
tay. Có cao thủ siêu cấp như ông ở bên cạnh thì bọn họ tuyệt đối sẽ
không có chút nguy hiểm nào.

Người thích nghi cực nhanh dưới sự huấn luyện này là Đường Vũ Đồng, dù sao
nàng cũng từng luyện qua không chỉ một lần. Sau đó lại đến Tương Âm, tuy có
đôi chút sai khác nhưng cách huấn luyện này khá giống như khi nàng luyện tập ở
hiện đại.

Sau nửa tháng, Hồn Lực của Tương Âm nhờ chiến đấu mà tăng lên không ít, có dấu
hiệu đột phá đến cấp 37. Khiến mọi người kinh ngạc chính là Tiêu Tiêu,
Hồn Lực của nàng đã thuận lợi đột phá cấp 29, chỉ cần thêm một
cấp nữa rồi liệp sát hồn thú là đã có thể trở thành Hồn Tôn rồi.

Hôm nay lại đến giờ lên lớp của Huyền lão. Cứ đến buổi học này là
bảy người liền tạm dừng buổi học trên lớp và đến Sát Hạch Khu chờ
Huyền lão, hôm nay cũng như thế.

Bất quá, hôm nay khi bốn người Tương Âm vừa đến Sát Hạch Khu liền thấy
trước mặt có một ít lỗ hổng.

Đường Nhã, Giang Nam Nam, và Nhạc Miên Linh đều đã đến. Trừ bọn họ ra,
ở trong Sát Hạch Khu còn có Huyền lão và một ít học viên khác
nữa.

Mà vừa trông thấy những người này, trừ Tương Âm và Đường Vũ Đồng ra thì
tim Hoắc Vũ Hạo và Tiêu Tiêu liền đập nhanh liên hồi. Bởi vì đồng
phục của bảy người kia đều đỏ như máu, màu đỏ kia chính là đại
biểu cho đệ tử nội viện.

Trong số bảy học viên đó họ chỉ biết mỗi một người, chính là người
Mã Tiểu Đào. Hôm nay Mã Tiểu Đào cột tóc đuôi ngựa gọn gàng, nàng và
Nhạc Miên Linh nói chuyện rất vui vẻ.

Bên cạnh Mã Tiểu Đào là sáu học viên khác, bốn nam hai nữ. Nhìn vẻ
ngoài đều có vẻ bằng tuổi nàng. Hai người Đường Nhã đến lúc này đều
vô cùng cung kính đứng nép sang một bên, thỉnh thoảng cũng có liếc
mắt nhìn về bảy ngươi kia nhưng ánh nhìn vô cùng ngưỡng mộ và kính
trọng.

Hồng Y nội viện, đây mới thực sự là những đệ tử có thực lực ở
học viện Sử Lai Khắc. Cũng chính những người này đã mang vinh quang
về cho học viện Sử Lai Khắc.

Tương Âm, Đường Vũ Đồng, Hoắc Vũ Hạo và Tiêu Tiêu nhanh chóng đi đến bên
cạnh ba người Đường Nhã, ai cũng hết sức cẩn thận. Huyền lão gật
đầu nói:

"Mọi người đã đến đông đủ rồi. Hiện nay chỉ còn 10 ngày nữa là
bắt đầu cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái giữa các học viện cao cấp. Ta
nghĩ tất cả đã đoán được thân phận của nhau rồi chứ. Đúng vậy,
các ngươi là hai đời Sử Lai Khắc Thất Quái, một bên là nhóm chính
thức, một bên là nhóm dự bị. Hôm nay ta cho các ngươi gặp mặt cốt
yếu để mọi người làm quen lẫn nhau, và cũng để tất cả biết một
chút năng lực của đồng đội mình nữa." Huyền lão nói đến đây liền
quay sang bảy người Tương Âm nói tiếp:

"Các ngươi tuyệt đối không thể mang cái tư tưởng lần này đến đấy
chỉ làm khán giả. Ngược lại, nếu không có gì bất ngờ, các ngươi
cũng có cơ hội xuất chiến.

Khi chúng ta gặp những đối thủ không quá mạnh mẽ thì các ngươi sẽ
được ra thi đấu. Như vậy mới che dấu được năng lực của các thành
viên thật sự được."

Vừa nghe thấy tất cả đều có khả năng ra thi đầu, bốn người kia không
biết gì không khỏi vừa mừng vừa sợ, vì thật lòng bọn họ chỉ nghĩ
lần này đi theo làm khán giả mà thôi. Không ngờ mình cũng có cơ hội
đại diện học viện tham gia thi đấu. Chính là đại diện cho học viện
Sử Lai Khắc a. Huyền lão hừ một tiếng nói:

"Các ngươi cũng đừng có vui mừng quá sớm. Cho các ngươi ra thi đấu
là chuyện hiển nhiên rồi nhưng chỉ được thắng không được thua, nếu
mà thua thì... hắc hắc, kết quả thế nào các ngươi cũng biết rồi
chứ.

Nếu thua thì chỉ cần lão phu còn sống một ngày thì người đó đừng
mong tiến vào nội viện được. Hơn nữa, lần này các ngươi đi theo phải
tuyệt đối ngay thẳng, chủ yếu vẫn là các đệ tử chính thức. Tất
cả đều phải phục tùng mệnh lệnh, rõ chưa?"

"Vâng!" Bảy người đồng thanh đáp. Huyền lão gật đầu nói:

"Được rồi, các ngươi tự giới thiệu với nhau đi. Theo thứ tự, đội dự
bị bắt đầu trước."


Bách Bộ Xuyên Dương - Chương #53