Người đăng: Nhionelove

Thực tế, trừ bốn người Đường Nhã ra, hôm nay số đệ tử hạch tâm có mặt ở đây
không ai có hơn bốn Hồn Hoàn nữa. Các đệ tử hạch tâm của năm ba và năm bốn
cũng đã đến.
Còn bên hệ Hồn Đạo cũng chỉ có một mình Hòa Thái Đầu mà thôi. Tổng số người
vừa đủ 30. Trong đó số đệ tử hạch tâm của năm hai đã chiếm một nửa.

Các đệ tử và lão sư đều im lặng chờ đợi. Tuy nói lần sát hạch này không có
trừng phạt nhưng những người được làm đệ tử hạch tâm nào phải nhân vật tầm
thường. Càng có thiên phú lại càng cố chấp, làm sao dễ dàng chịu thua được.

Đúng lúc này, từ xa xa, một bóng người đang từ từ di chuyển đến. Nhìn bóng
người đó cứ lung lay tưởng chừng sắp ngã đến nơi.

Tương Âm thấy người đó cũng không kinh ngạc, đó chính là Huyền lão. Tuy khuôn
mặt của ông bị mái tóc rối mù che phủ nhưng tay trái hồ lô rượu, tay phải đùi
ra đã thay ông thông báo tên tuổi rồi.

Ở học viện Sử Lai khắc, trừ ông ra còn ai khác thường như vậy nữa. Huyền lão
lắc lư đi về phía trước mặt các học viên, khuôn mặt ông lờ đờ say ngẩn đầu
nói:

"Tiểu Vương."

"Huyền lão." Vương Ngôn vội vàng bước nhanh về trước hành lễ với ông.

"Mọi người đến đủ chưa?" Huyền lão hỏi.

"Dạ đã đến đủ. Đệ tử hạch tâm của hệ Võ Hồn từ năm hai đến năm năm tổng cộng
28 người, hệ Hồn Đạo thì chỉ có 2 người." Vương Ngôn đáp.

"Ừ, vậy vào thôi." Vừa nói Huyền lão vừa lắc lư đi vào Đấu Hồn Khu.

Không phải bất cứ đệ tử hạch tâm nào cũng đều gặp qua Huyền lão, cho nên phần
lớn bọn họ đều mang vẻ mặt đầy nghi ngờ. Đới Hoa Bân nhịn không được thấp
giọng hỏi Tà Huyễn Nguyệt.

"Lão bợm rượu này là ai?"

Tà Huyễn Nguyệt lắc đầu không trả lời. Đấu Hồn Khu vẫn như trước, nhưng hôm
nay lại không có lão sư nào, cũng chẳng có học viên đến đây đấu hồn.

Huyền lão đi đến vị trí trung tâm của Đấu Hồn Khu mới dừng bước, các đệ tử
hạch tâm lẫn sư phụ dẫn dắt bọn họ cũng dừng theo. Huyền lão ồm ồm nói:

"Mấy đứa nghe cho kỹ. Nội dung kỳ sát hạch này rất đơn giản. Ta gọi nó là đấu
tập thể. Trong phạm vi Đấu Hồn Khu này, các ngươi có thể tùy ý công kích, muốn
đánh sao thì đánh, không bị hạn chế gì hết.

Ai nhận thua thì sẽ được cứu ra ngoài. Bảy người còn sống sót cuối cùng sẽ là
người thắng. Rõ chưa? Được rồi, các lão sư ra ngoài đi, khi nào lão phu hô bắt
đầu thì các ngươi có thể hành động."

Các lão sư dĩ nhiên sẽ không làm trái lệnh của Huyền lão, lập tức xoay người
rời khỏi Đấu Hồn Khu. Không đợi các học viên ổn định tinh thần lại, Huyền lão
đã giơ tay cầm bình rượu lên cao hét lớn một tiếng:

"Bắt đầu."

Vừa hô xong cả người lão liền biến mất như tan vào trong không khí. Thế nhưng
các đệ tử hạch tâm lại bắt đầu làm ra những lựa chọn khác nhau.

Hoắc Vũ Hạo, Tiêu Tiêu và Nhạc Miên Linh gần như ngay lập tức nhảy đến bên
cạnh Tương Âm. Đường Vũ Đồng đã sớm cùng Tương Âm đứng chung một chỗ.

Mấy chục người đánh xáp lá cà với nhau thì loạn đến mức nào đây? Tuy rằng từ
năm hai đến năm năm tu vi chênh lệch không nhỏ nhưng nếu có nhiều người thì
tuyệt đối có thể bù lại sự chênh lệch này.

Bởi vậy, tất cả ngẩn ra một chút rồi lập tức nghĩ đến chuyện tìm đồng đội.
Giang Nam Nam nghe theo Đường Nhã, nhảy một cái đã đến bên người Tương Âm, lúc
này bọn họ vừa đủ 7 người.

Đới Hoa Bân, Tà Huyễn Nguyệt, Chu Lộ tự động gom thành một nhóm. Đồng thời Vu
Phong và Ninh Thiên ở bên cạnh cũng sát nhập vào thành một tổ năm người.

Mặt khác, các học viên năm ba năm tư đều tự lập thành từng nhóm riêng. Lam Tố
Tố, Lam Lạc Lạc dĩ nhiên cùng Hoàng Sở Thiên thành một đội.

Trong những người ở đây, chỉ có một người duy nhất không tìm người lập nhóm.
Chính là người có dáng người cường tráng, và cũng là đệ tử hệ Hồn Đạo duy nhất
tham gia kỳ sát hạch này - Hòa Thái Đầu.

Trong lúc mọi người nhao nhao tìm nhóm thì hắn đứng đấy lắp ráp vài thứ biến
mình thành một người máy đầy sắt thép bao phủ xung quanh. Từng ống sắt được
lắp ráp lên từng bộ phận khác nhau trên cơ thể hắn.

Từ ngoài nhìn vào trông hắn y hệt một con nhím. Thứ kinh khủng nhất trên người
hắn chính là hai cái khẩu pháo bự chảng trên bắp đùi. Cho dù các đệ tử hệ Vũ
Hồn không biết đó là Định Trang Hồn Đạo Pháo cũng cảm nhận được khí tức nguy
hiểm phát ra từ nó.

Hòa Thái Đầu đã theo Phàm Vũ rất lâu rồi, hắn được Phàm Vũ mang từ bên ngoài
vào gia nhập học viện Sử Lai Khắc. Ngoài những Hồn Đạo Khí trên người hắn còn
có bốn cái Hồn Hoàn rực rỡ từ dưới chân bay lên, phân biệt là hai vàng, hai
tím. Rõ ràng hắn đã tăng cấp lên bậc Hồn Tông rồi.

Sau khi hoàn chỉnh những trang bị trên cơ thể, Hòa Thái Đầu cũng không chút
khách khí chĩa mũi vào phía những nơi có nhiều người rồi nả từng phát pháo.
Trong số đó, xui xẻo nhất chính là Chu Tư Trần và Tào Cẩn Hiên.

Hai người bọn họ chẳng hiểu tại sao lại rơi chúng tầm bằng của hắn. Công kích
đến quá bất ngờ, quá nhanh, hơn nữa công kích từ Hồn Đạo Khí không hề có điềm
báo trước, bọn hắn lại lần đầu tiên gặp phải nên nhất thời sững sờ cả người.

Cũng ngay lúc này, cả hai đột nhiên cảm thấy người mình nhẹ bẫng, như là đang
bay lượn trên bầu trời vậy.

"Hai ngươi bị loại."

Một mũi rượu xông vào mũi khiến Chu Tư Trần và Tào Cẩn Hiên giật mình tỉnh táo
lại. Lúc này bọn họ mới phát hiện không biết từ lúc nào mình đã lơ lửng trên
không trung rồi.

Hơn nữa còn ở ngay bên cạnh Huyền lão. Một luồng ánh sáng màu trắng đang bao
phủ lấy cơ thể bọn họ. Mà cũng đúng lúc này, phía dưới vang lên một tiếng nổ
thật lớn.

20 luồng sáng bay từ Hồn Đạo Khí tỏa ra khắp nơi. Lúc này ở bên dưới trừ Tào
Cẩn Hiên và Chu Tư Trần ra, những người khác đều điên cuồng chạy ra ngoài.

"Đánh!!!" Tương Âm hô to lên một tiếng, sáu người phía sau nàng lập tức phóng
ra ngoài.

Nhạc Miên Linh dùng Hồn Kỹ thứ nhất tấn công xung quanh. Một số người bị lửa
đốt nóng chạy ra ngoài, một số người bị lôi điện làm cho tê dại và bị Tiêu
Tiêu tiễn ra.

Đường Vũ Đồng dùng Điệp Thần Chi Quang đánh trúng một số người. Phía Giang Nam
Nam cùng Đường Nhã thì Hồn Lực hay tay chân gì cũng dùng hết, số người bị
Giang Nam Nam đá trúng cũng không ít. Chỉ trong chốc lát tính luôn cả họ chỉ
còn lại có 21 người.

"Mọi người tập trung lực lượng, giải quyết nhóm người có bốn Hồn Hoàn và Vạn
niên Hồn Hoàn trước." Một tên học viên la to.

Hồn Tông, hai chữ này cực kỳ có hiệu quả. Hắn vừa lên tiếng nhắc nhở, các học
viên chưa bị loại liền có phản ứng nhanh chóng chạy đến vây kín đám người
Tương Âm.

Phía bên phải bọn họ có sáu học viên, bao gồm hai nhóm khác nhau nhưng đều là
đệ tử năm ba. Tất cả bọn họ đều đã phóng xuất ra Võ Hồn của mình, sáu người
đều là Hồn Tôn, hơn nữa số Hồn Hoàn còn là hai vàng hai tím đẳng cấp cao nhất.

Sáu người này phản ứng tương đối nhanh, tất cả đều đã bắt đầu thi triển Hồn Kỹ
của mình, nhưng đúng lúc đó, bọn họ cảm giác đầu bỗng đau đớn. Họ như domino
lần lượt ngã xuống, Hoắc Vũ Hạo cũng phun ra một ngụm máu.

Lúc Hồn Hoàn thứ hai màu tím của Nhạc Miên Linh sáng lên. Nàng sử dụng Hồn Kỹ
thứ hai: Cuồng Hỏa. Chỉ thấy từ người nàng xuất hiện một loại lửa màu cam, nơi
nó tiếp xúc đều bị biến thành dung nham.

Có hai học viên vừa tiến đến gần đã bị nóng đến cháy quần áo, nhưng bọn họ
chưa kịp chạy đã bị lửa hoàn toàn bao vây. Hai tên ấy lập tức do dự một lúc
nhưng thấy ngọn lửa ngày càng đến gần họ lập tức bỏ cuộc và được cứu ra ngoài.


Bách Bộ Xuyên Dương - Chương #51