Người đăng: Nhionelove
Trên lồng ngực nó có một phần lông trắng xen vài đường vân vàng trông giống
với Quang Minh Nữ Thần Điệp của Đường Vũ Đồng. Hồn Thú này có hình dạng một
con gấu, ánh mắt của nó khiến người ta có cảm giác lạnh lẽo khốc liệt.
Cùng loại Hồn Thú ngàn năm thì chiến lực của các Hồn Thú loại trâu, bò,
nai,... không thể so với hổ, báo, gấu, sói,... Đặc biệt là Hồn Thú loại gấu
này, nó lấy việc giết chóc rồi ăn thịt đối phương làm mục tiêu tu luyện nên
thực lực của nó lại có phần mạnh hơn các Hồn Thú ngàn năm khác.
Tương Âm hơi nhíu mày, Hồn Thú này gọi là Thị Huyết Ma Hùng, một Hồn Thú thuộc
tính thổ mạnh mẽ. Trong cốt truyện thì đối thủ của Đường Vũ Đồng cũng chính là
nó.
"Chẳng có gì đáng quan tâm đâu, so với Băng Vụ Phong Lang thì nó có sức mạnh
lớn hơn nhưng cũng không phải là khó đối phó." Tuyết Đế bỗng dưng lên tiếng.
"Ta hiểu mà, chỉ là nói không lo lắng là nói dối!" Tương Âm ở trong lòng thở
dài.
Lúc này Đường Vũ Đồng và Thị Huyết Ma Hùng đã tiến đến đánh với nhau. Đường Vũ
Đồng có kí ức kiếp trước nên nàng đã luyện tập rất kĩ càng, lần này nàng không
còn phạm phải sai lầm lúc trước và dễ dàng đạt điểm tối đa.
"Cho ta xem ngươi làm được gì đi, Âm!" Đường Vũ Đồng bước xuống sân cười nói
với Tương Âm.
"Trước đó để ta xem vị sư đệ này của mình làm được gì đã!" Tương Âm liếc mắt
nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo.
Lần này Hoắc Vũ Hạo chọn là Hồn Thú 600 năm. Dù sao bây giờ hắn tư chất kém,
được như thế đã là rất tốt. Kết quả cuối cùng là hắn miễn cưỡng thông qua, coi
như đã hợp ý Tương Âm.
"Năm Hai ban Một, Tương Âm!" Tiếng vị lão sư giám trận kêu lên khiến mọi người
chú ý.
Tương Âm bằng một tư thái bình thản bước vào sân. Nàng lúc này chỉ còn 4 tháng
sẽ đủ 9 tuổi nhưng cơ thể có thể xem như 10 tuổi. Điều này khiến tất cả hơi
ngạc nhiên, bởi vì với chiều cao như thế mà lại để tóc dài khiến khuôn mặt
Tương Âm lộ ra vẻ mỹ lệ của nữ tử.
"Ta chọn Hồn Thú ngàn năm!" Tương Âm nói.
"Ngươi chắc chắn?" Lão sư giám trận kia hỏi lại và được sự chắc chắn từ cái
gật đầu của Tương Âm.
Không lâu sau đó một con Hồn Thú được dẫn vào, áp lực nó gây ra cho các học
viên không thua gì Thị Huyết Ma Hùng. Nó có hình dáng của một con sư tử, trên
người không có lông, chỉ có một cái bờm to là có đầy lông.
Da thịt của nó như cứng đá và còn nứt nẻ, từ giữa các khe nứt có thể thấy dung
nham ở bên trong. Hồn Thú này gọi là Nham Quỷ Sư, thuộc tính Hỏa.
Tương Âm lúc này cũng phóng thích Võ Hồn, gió theo thói quen bắt đầu tụ tập
quanh nàng. Các học viên thấy 3 cái Hồn Hoàn từ dưới chân nàng hiện lên thì
hít sâu một hơi.
Hồn Tôn a! Ở tuổi này mà đã là Hồn Tôn, người này gần như là thiên tài trăm
năm khó gặp. Hơn nữa 3 Hồn Hoàn của nàng thì đã có 2 cái là Vạn niên Hồn Hoàn,
đây quả là nghịch thiên.
Trong ánh mắt Nham Quỷ Sư lóe qua tàn bạo, dù đối mặt với khí tức tương đương
với Vạn niên Hồn Thú nhưng nó không có gì là sợ hãi. Nó bước gần đến chỗ Tương
Âm, sự cảnh giác của Tương Âm cũng không ngừng tăng lên.
"Tới đây!" Tương Âm la lên một tiếng như hiệu lệnh kích thích, Nham Quỷ Sư gầm
lên nhảy đến, nó há hàm răng sắc bén nhắm vào nàng.
Tương Âm nhảy qua một bên nhắm ngay bụng Nham Quỷ Sư mà đá. Con Nham Quỷ Sư đó
không tránh mà một trảo đánh qua. Tương Âm phản ứng nhanh nhẹn ngừng cú đá lại
lui ra sau.
Hồn Hoàn thứ nhất của nàng sáng lên, khí lạnh từ chân Nham Quỷ Sư phát tán rồi
lan dần ra khắp cơ thể. Những khe nứt tràn đầy dung nham của nó bắt đầu có dấu
hiệu bị bốc hơi.
Nham Quỷ Sư cảm nhận được nguy hiểm mà Tương Âm mang đến, nó lại gầm lên một
tiếng rồi sử dụng kỹ năng của mình: Tu La Nham Quỷ. Khí lạnh của U Minh Vô
Hình Phong bị chèn ép đến biến mất. Không khí trong sân bị nung nóng lên.
"Trò trẻ con!" Băng Đế hừ lạnh.
"Băng tỷ, để ta tự mình thi đấu!" Tương Âm vội vàng ngăn cản Băng Đế đang định
ra tay.
"Hừ! Chưa thấy ai như ngươi, được lợi mà còn từ chối!" Băng Đế lại hừ một
tiếng rồi không thèm để ý Tương Âm luôn.
Tương Âm xoay chuyển tròng mắt, một ý tưởng lóe qua trong đầu nàng. Tương Âm
đập cánh bay thẳng về phía Nham Quỷ Sư, Hồn Kỹ thứ nhất của nàng lại lần nữa
được phát động.
Khí lạnh lại bắt đầu lan tỏa từ dưới chân Nham Quỷ Sư và tập trung vào các khe
nứt, lập tức sau đó các khe nứt đều bị đóng băng. Nham Quỷ Sư kêu lên một
tiếng đau đớn, Tương Âm không ngừng lại mà dùng luôn Hồn Kỹ thứ hai.
Hắc phong vừa xuất hiện đã tấn công Nham Quỷ Sư ngay. Cảm nhận được sự nguy
hiểm từ kỹ năng này, lão sư giám trận lập tức la lên:
"Sát hạch kết thúc. Tương Âm, ngươi mau thu hồi Hồn Kỹ!"
Tương Âm nhanh chóng nghe theo mà thu hồi lại. Tuy nhiên lúc đó hắc phong vô
tình ma sát với sân đấu, khu vực nó chạm đến lập tức biến đen rồi bị ăn mòn.
Tất cả học viên và lão sư đồng loạt hít một ngụm khí lạnh, nếu trúng chiêu đó
chắc chắn là sống không được đi? Nghĩ như vậy bọn họ đối Tương Âm càng phát ra
kiêng kỵ hơn.
Chỉ có Đường Vũ Đồng là hài lòng vô cùng. Kế tiếp là Nhạc Miên Linh dự thi
nhưng Tương Âm vẫn không ở lại xem mà cùng Đường Vũ Đồng trở về.
Chê cười! Chuyện Nhạc Miên Linh không thông qua chắc chắn sẽ không xảy ra. Sự
tin tưởng này xuất phát từ sự hiểu biết suốt bao năm qua của Tương Âm đối với
Nhạc Miên Linh. Mà lí do quan trọng hơn nữa là nàng chán rồi.
"Ngươi hôm nay vô cùng tuyệt đâu!" Đường Vũ Đồng cười khen Tương Âm.
"A Đồng cũng vậy!" Tương Âm cũng không keo kiệt khen ngược lại.
"Trở về thôi!"
"Ân."