Người đăng: Nhionelove

Nàng bây giờ thật ra đã đến cấp 28, không có Hồn Hoàn thứ hai mà có cấp bậc
thế này là chưa bao giờ xuất hiện. Một phần là nhờ nàng không bị ảnh hưởng
nhiều bởi quy tắc của thế giới này, một phần là nhờ Hồn Lực của Thiên Mộng
Băng Tầm.

"Vậy ngươi nhất định phải cẩn thận! Có chuyện gì thì phải đặt tính mạng lên
hàng đầu." Chu Y dặn dò.

"Vâng. Ta đi khoảng một tháng sẽ trở về, Chu lão sư không cần lo. Ta đi đây!"
Tương Âm chào tạm biệt Chu Y rồi quay đi.

"Ngươi phải đi?!" Đường Vũ Đồng không biết lúc nào đã đứng phía sau Tương Âm.

"Ân. Ngươi không cần lo lắng cho ta!" Tương Âm cười cười.

"Đừng để bỏ mạng đấy!"

"Ta sẽ không chết!" Tương Âm nói rồi thì trên lưng cũng xuất hiện chiếc cánh,
nàng đập cánh bay về phía Bắc.

Nàng đã chuẩn bị quần áo, thức ăn đầy đủ ở trong tinh thần thức hải nên không
sợ gì. Lúc Hồn Lực tiêu hao nhiều Tương Âm sẽ ngừng lại đi bộ để hồi phục. Sau
đó nàng lại tiếp tục bay đi, quãng đường Hoắc Vũ Hạo phải đi 10 ngày nàng chỉ
cần 3 ngày là đến nơi.

Tương Âm không có ý định đi vào trung tâm Cực Bắc bây giờ. Dù sao ở phía trong
đó có một bọn khủng bố mà có thể khiến nàng mất mạng bất cứ lúc nào mà.

"Ta nói a, ngươi bảo mình không định vào vùng trung tâm vì trong đó có lũ
khủng bố khiến ngươi chết dễ dàng. Nhưng ngươi đừng quên kẻ mình muốn tìm là 2
kẻ đứng đầu trong bọn khủng bố ấy." Giọng Tử Luân châm chọc vang lên.

Tương Âm lúc này cũng không rảnh bận tâm lời Tử Luân nói, nàng không hiểu sao
lại có dự cảm chẳng lành. Tử Luân lúc này hình như cũng phát hiện gì đó.

"Là Hồn Thú, là lang!" Tử Luân nói.

Tương Âm vừa nghe Tử Luân nói xong thì nhanh chóng lăn ra bên trái tránh né
một đòn đánh. Xuất hiện ở chỗ nàng đứng lúc nãy là một con Tuyết Lang to cao,
bộ lông đã có lốm đốm ánh bạc, bên mắt phải có hoa văn màu lam cực kì phức
tạp.

Tương Âm nhíu mày, nó là Băng Vụ Phong Lang (chế thôi), một Hồn Thú vừa mang
trong người phong hệ và băng hệ. Hơn thế, điều làm Tương Âm lo lắng là việc
khác. Sói là động vật sống theo đàn, sẽ không chỉ có một con ở đây, hơn nữa
theo màu lông và hoa văn của con sói này, nó ít nhất có 5 ngàn năm.

"Không nghĩ ngươi vừa đến nơi đã gặp chuyện không may."

"Ta cũng đâu muốn!" Tương Âm gầm lên, nàng bất đắc dĩ phải dùng Tinh Thần Thám
Trắc để do xét xung quanh.

May mắn cho nàng là chỉ có 8 con sói chưa hiện thân, trong đó có 3 con có tu
vi 2 ngàn năm và 5 con 1 ngàn năm. Tương Âm vẫn tiếp tục sử dụng Tinh Thần
Thám Trắc, dù sao lông của Băng Vụ Phong Lang là màu trắng, dễ hòa lẫn với
tuyết, nàng nếu không dùng thì chắc chắn bị giết.

Tương Âm đánh vài đạo gió về phía đám sói, chúng dễ dàng nhận ra rồi tránh né.
Tương Âm đã thấy trước được hành động của chúng nên đánh thêm vài đạo nữa. Bọn
sói bị đánh văng ra xa nhưng không bị thương gì nặng.

Lúc này Tương Âm bỗng thấy con Băng Vụ Phong Lang 5 ngàn năm kia tấn công
mình. Tuy nàng muốn né tránh nhưng không thể, đoán được không có nghĩa là đều
tránh được. Trên lưng Tương Âm xuất hiện bốn vết thương không tính là sâu
nhưng không xem là cạn.

Vết thương đau rát, gió lạnh lại làm nó tê dại, cảm giác thống khổ cực kì.
Tương Âm cố giữ bình tĩnh, nàng dùng Tinh Thần Thứ tấn công các con sói tu vi
yếu sau đó dùng Ngưng Phong lấy mạng bọn nó. Tuy nhiên chỉ có các Băng Vụ
Phong Lang tu vi 1 ngàn năm bị ảnh hưởng.

Đã có 5 con sói chết đi, tuy còn lại 4 con nhưng chúng đều có tu vi khá cao.
Nàng chắc chắn không thể dùng Tinh Thần Thứ tấn công được nữa.

Tương Âm cắn răng một cái, nàng tiếp tục dùng Ngưng Phong tạo ra Vô Hình Tiễn.
Đối với Vô Hình Tiễn, những con Băng Vụ Phong Lang có tu vi 2 ngàn năm lựa
chọn né tránh, trong khi con có tu vi 5 ngàn năm thì trực tiếp cắn bể Hồn Lực
trong mũi tên.

"Lần này thật sự khó xơi rồi!" Tương Âm đổ mồ hôi, đôi mắt xoay chuyển chú ý
xung quanh.

"Ngươi đang có thương trên người, không thể tiếp tục kéo dài xuống đâu."

"Ta cũng biết điều đó, nhưng mà bọn chúng đâu có ý định thua ta đâu."

Tương Âm lùi về phía sau vài bước, Hồn Hoàn từ dưới chân nàng hiện lên. Sau
lưng nàng lại xuất hiện chiếc cánh giúp nàng bay lên. Hồn Hoàn của nàng sáng
lên, Hồn Kỹ được phát động.

Một luồng gió lạnh lẽo ập đến đóng băng chân của những con Băng Vụ Phong Lang
tu vi 2 ngàn năm. Đối với Băng Vụ Phong Lang 5 ngàn năm có vẻ không ảnh hưởng
gì nhiều. Cơ thể những con Băng Vụ Phong Lang tu vi 2 ngàn năm bắt đầu bị đốt
cháy, bọn chúng suốt quá trình kêu lên thảm thiết.

Con đầu đàn 5 ngàn năm kia thấy thế lập tức vọt đến chỗ Tương Âm. Trên người
nó xuất hiện hơi lạnh cho đến khi trở thành sương mù. Tương Âm không ngừng lại
Hồn Kỹ mà tiếp tục sử dụng, với sự giúp đỡ của Tinh Thần Thám Trắc dù có bị
băng sương bao phủ nàng vẫn nhìn thấy được.

Con Băng Vụ Phong Lang đầu đàn lấy đà bật nhảy đến chỗ của Tương Âm, miệng nó
há to để lộ đôi hàm răng sắc bén. Tương Âm nhanh nhẹn tránh ra và đá một cú
vào bụng của nó.

Băng Vụ Phong Lang bị đánh rơi xuống đất, tuy nhiên nó vẫn không có vấn đề gì.
Tiếng kêu thảm thiết của những con sói kia vẫn tiếp tục vang lên.

Con Băng Vụ Phong Lang đầu đàn không tấn công nữa mà cảnh giác đi vòng xung
quanh Tương Âm. Những con sói kia kêu một lúc lâu thì im bặt đi, Tương Âm
biết...chúng đã chết rồi.

"Chỉ còn mỗi con đầu đàn, ngươi phải cố gắng chiến thắng nếu không sẽ phải
chết ở nơi lạnh lẽo này."

"Ta còn hiểu điều đó hơn ngươi, chỉ là con này khó xử lí quá. Không những khả
năng tấn công cao mà tốc độ và sức mạnh cũng không thua kém."

"Ngươi phải nghĩ cách, theo ta biết thì sinh học của ngươi đâu phải yếu kém.
Tìm điểm yếu của nó đi chứ!"

"Điểm yếu của loài sói là bụng, cổ và phần trái tim. Dĩ nhiên đó cũng là điểm
yếu của chúng ta."
Tương Âm trong khi đối thoại với Tử Luân vẫn không hề sơ xuất mà quan sát Băng
Vụ Phong Lang. Nó vẫn đi xung quanh nàng như đang tìm điểm yếu.

Tương Âm nheo mắt, nàng lại sử dụng Hồn Kỹ lần nữa. Xung quanh Băng Vụ Phong
Lang bán kính 5m đều bị nung nóng lên. Sương mù vì thế mà xuất hiện càng
nhiều, tiếng gầm gừ đau đớn của con sói cũng vang lên.

Tương Âm vẫn tiếp tục sử dụng Hồn Kỹ, tiếng con Băng Vụ Phong Lang kêu đau đớn
càng ngày càng to. Tuy nó có chay đi nhưng với Tinh Thần Thám Trắc, Tương Âm
đều đi trước nó một bước. Khoảng gần nửa canh giờ sau đó nó mới ngừng kêu.

Tương Âm nhẹ đáp xuống đất, nàng không ngừng thở hồng hộc, Hồn Lực sử dụng
thoát ra khỏi sự khống chế rồi. Dùng gió đánh tan sương, Tương Âm lúc này mới
thấy dễ chịu.

Trên người con Băng Vụ Phong Lang xuất hiện một Hồn Hoàn và một Hồn Cốt. Tương
Âm sững sờ, nàng lại gặp may à? Tỉ lệ Hồn Thú dưới 10 vạn năm có hồn cốt là 1
trên 1 vạn, ấy vậy mà đã để nàng thấy hai lần.

Tương Âm nhanh chóng tiến lên cầm lấy Hồn Cốt và Hồn Hoàn của Băng Vụ Phong
Lang đầu đàn rồi mới đi lấy Hồn Hoàn của 8 con sói kia. Sau đó nàng đem chúng
ném vào tinh thần thức hải.

Lúc Tương Âm đang định dùng Hồn Lực đẩy mạnh sự hồi phục của cơ thể thì bỗng
có chuyện không hay. Từ sau lưng nàng vang lên một giọng nói:

"Ngươi... "


Bách Bộ Xuyên Dương - Chương #40