Người đăng: Nhionelove

Sau đó là phần chia lớp lại, các đệ tử năm nhất được chia vào bốn ban. Ban
Một bao gồm Cường Công hệ và Khống Chế hệ, ban Hai gồm Phòng Ngự hệ và Mẫn
Công hệ, ban Ba là Phụ Trợ hệ, còn ban Bốn gồm Thực Vật hệ và Trị Liệu hệ.
Ngoài ra còn có các Chiến Hồn Sư và Khí Hồn tùy theo Võ Hồn đặc thù của mình
mà được phân vào một trong bốn lớp trên.

Thực lực ban Một xem như là trội nhất. Cả năm người Tương Âm, Đường Vũ Đồng,
Nhạc Miên Linh, Tiêu Tiêu và Hoắc Vũ Hạo đều được vào ban Một.

Ban Hai thì có Tà Huyễn Nguyệt am hiểu phòng ngự được xếp vào. Còn ban Ba thì
không hẳn toàn bộ đều là hệ Phụ Trợ mà còn có một vài Chiến Hồn Sư và Khí Hồn
Sư có thể vừa chiến đấu vừa phụ trợ như Ninh Thiên với Vũ Hồn Thất Bảo Lưu Ly
Tháp.

Còn ban Bốn thì bao gồm các Hồn Sư gần như không có sức chiến đấu, nhưng lại
rất quan trọng trong các trận đấu lớn như các Hồn Sư hệ Thực Vật và hệ Trị
Liệu.

Từng cấp lớp đều được phân ban như thế nhưng cấp lớp càng cao thì số lượng đệ
tử lại càng ít. Dù sao tỉ lệ đào thải tại học Viện Sử Lai Khắc vốn rất cao.

Số đệ tử ngoại viện có thể thuận lợi tốt nghiệp hàng năm cũng không hơn 50
người. Nói cách khác hơn 300 ở đây qua vài năm sau có thể còn lại được 50, 60
người đã là rất tốt.

Sau đó là lượt giới thiệu các lão sư chủ nhiệm. Mỗi lớp có 2 lão sư chủ
nhiệm, mà chủ nhiệm thứ nhất của họ là Chu Y, thứ hai chính là Vương Ngôn.

"Được rồi, mọi người theo thứ tự phân ban tìm chủ nhiệm của mình rồi trở về
Giáo Học Lâu. Vương Đông, Tiêu Tiêu, Hoắc Vũ Hạo ba ngươi theo ta nhận phần
thưởng." Chủ nhiệm Đỗ Duy Luân nói tiếp.

Đường Vũ Đồng, Tiêu Tiêu và Hoắc Vũ Hạo theo Đỗ Duy Luân đi. Tương Âm không
đi mà ở ngoài chờ họ, trong lúc đó nàng lại yên lặng tu luyện.

"Đến rồi đó à?" Tử Luân xuất hiện trước mặt Tương Âm.

"Tử Luân a... Hiện giờ ta có thể tu luyện lại được rồi sao?" Tương Âm giương
vai.

"Có thể! Ngươi hiện tại phải tu luyện ngay?"

"Không nha! Mà đúng rồi, Tử Luân, ta có thể lấy đồ từ trong đây ra ngoài nghĩa
là cũng có thể đem đồ từ ngoài vào đúng không?"

"Đúng thế! Ngươi không biết? Ta cứ tưởng ngươi sớm biết được rồi chứ!"

"Bởi vì tinh thần thức hải..." Tương Âm ấp úng.

"Giải thích với ngươi chỉ khiến mất thời gian, ngươi biết chỗ này có thể chứa
đồ là được. Giờ biến ra ngoài cho ta!"

Tử Luân vừa nói xong thì Tương Âm đã bị đánh bay khỏi tinh thần thức hải trở
lại hiện thực. Lúc này Đường Vũ Đồng cũng vừa ra đến, thấy Tương Âm nàng lập
tức tiến đến.

"Âm, sao ngươi lại ở đây?" Đường Vũ Đồng lên tiếng.

"Chờ các ngươi. Sao? Phần thưởng tuyệt chứ?" Tương Âm đứng dậy hỏi.

"Là một khối Hồn Cốt a, nhị sư huynh!" Hoắc Vũ Hạo không hề có ý định che giấu
cái gì.

"Vậy các ngươi định cho ai? Ta thấy trong đây chỉ có Tiêu Tiêu là nữ, cho Tiêu
Tiêu đi!" Tương Âm nêu ý kiến.

"Đâu được chứ!" Tiêu Tiêu xua tay.

"Không sao đâu, dù sao bọn ta cũng đều đồng ý mà!" Hoắc Vũ Hạo vừa nói vừa đưa
túi da cho Tiêu Tiêu.

"Đã thế ta cũng không khách khí, lần sau nếu nhóm chúng ta có thể tiếp tục có
được Hồn Cốt thì hai người tự chia nhé." Nói xong Tiêu Tiêu liền thu túi da
vào trong Hồn Đạo Khí trữ vật của mình, khuôn mặt vô cùng vui vẻ.

"Ngài tới rồi a, Chu lão sư!" Tương Âm liếc về phía sau.

"Trông ngươi vẫn rất khỏe nhỉ?" Chu Y đứng lại xem xét Tương Âm.

"Ngài đến đây không phải chỉ là để xem ta đi?" Tương Âm bất đắc dĩ cười một
tiếng.

"À đúng rồi, đội Hoắc Vũ Hạo đã đạt được quán quân tại sát hạch Tân Sinh, ta
là chủ nhiệm lớp cũng phải có phần thưởng chứ." Vừa nói xong thì chiếc vòng
tay trữ vật màu bạc của Chu Y lóe sáng, sau đó một túi da xuất hiện trên tay.

"Trời ơi?" Hoắc Vũ Hạo cùng Tiêu Tiêu đồng thanh kêu lên.

"Có chuyện gì sao?" Chu Y cũng giật mình.

Tiêu Tiêu cũng không nói nhiều, cô bé lấy túi da mà mình vừa cất vào cho Chu Y
xem.

"Cái này? Chẳng lẽ là phần thưởng học viện ban cho các ngươi?" Chu Y
thất kinh hỏi. Ba người trừ bỏ Tương Âm đồng thời gật đầu. Ánh mắt Chu
Y lộ rõ vẻ kích động nói:

"Khó trách Đỗ chủ nhiệm cứ ra vẻ thần thần bí bí, không ngờ phần
thưởng của các ngươi lại là khối Hồn Cốt này."

Hoắc Vũ Hạo nói lại ngắn gọn mọi chuyện, hơn nữa còn nói bọn họ
đã quyết định đưa khối Hồn Cốt này cho Tiêu Tiêu sử dụng.

"Khối Hồn Cốt đó là do ngài thắng của Mộc lão sư đúng chứ?" Tương Âm xen vào.

"Đúng vậy! Tương Âm cũng có công trong chuyện này." Chu Y hài lòng gật đầu.

"Có công? Ta chỉ đưa ra ý kiến của mình thôi a!" Tương Âm trong lòng tự nghĩ.

"Vậy cái này không phải nên cho nhị sư huynh sao?" Hoắc Vũ Hạo nhìn về phía
Tương Âm.

"Ta không thích những thứ không phải tự mình đạt được. Nếu muốn cho thì cho A
Đồng là đi." Tương Âm thờ ơ.

"Đúng vậy, Vương Đông luôn chịu trách nhiệm tấn công mà!" Tiêu Tiêu cũng đồng
ý.

Vì vậy dưới sự khống chế bằng lời nói của Tương Âm, khối Hồn Cốt đáng lí thuộc
về Hoắc Vũ Hạo bị đưa cho Đường Vũ Đồng. Chu Y lúc này mới nói tiếp:

"Tương Âm, ngươi, Vương Đông và Tiêu Tiêu về trước đi, ta có chuyện cần
nói với Hoắc Vũ Hạo."

3 người không ý kiến gì cùng trở về Giáo Học Lâu. Vào lớp Tương Âm lập tức
ngồi xuống ghế, Đường Vũ Đồng theo sau ngồi xuống mới mở miệng nhỏ giọng hỏi:

"Tại sao ngươi lại đem khối Hồn Cốt này cho ta mà không phải là sư đệ của
ngươi?"

Nghe câu hỏi Tương Âm nhìn về phía Đường Vũ Đồng, nghiêm túc nhìn nhưng khi
nói ra lại mang theo ý cười:

"Ta bảo rằng mình không thích hắn, ngươi tin không?"

Đôi mắt Đường Vũ Đồng đen tối không rõ, cũng không trả lời Tương Âm. Tương Âm
như không hề cần câu trả lời, nàng quay đầu lại và nhìn lên bục giảng.

"Ân. Ta tin ngươi!" Lúc sau Đường Vũ Đồng mới trả lời, Tương Âm cũng câu môi
nở một nụ cười.
"Báo cáo!" Lát sau Hoắc Vũ Hạo đến, hắn đứng trước cửa phòng học lên tiếng
nói.

"Vào đi." Giọng nói của Vương Ngôn lập tức vang lên, Hoắc Vũ Hạo đẩy cửa bước
vào. Nhất thời, tất cả đệ tử có mặt trong lớp đều tập trung nhìn chằm chằm
hắn.

Hoắc Vũ Hạo vừa bước vào, sự chú ý của toàn bộ học viên cũng di chuyển theo
hắn, Vương Ngôn mỉm cười nói:

"Hoắc Vũ Hạo về vừa đúng lúc, giờ có thể bắt đầu chọn lớp trưởng được rồi. Vào
chỗ ngồi đi."

Hoắc Vũ Hạo chọn chỗ ngồi phía trước Tương Âm. Tuy nhiên hắn cũng không có che
khuất tầm nhìn của nàng. Tương Âm lúc này mới chú ý tới Nhạc Miên Linh ngồi
cách đó không xa.

Nhạc Miên Linh cũng quay đầu lại nhìn nàng. Cả 2 lại trừng nhau một cái mới
dời đi tầm mắt.
Vương Ngôn đứng trên bục giảng lên tiếng nói:

"Đầu tiên chúng ta bắt đầu tuyển lớp trưởng. Bởi vì lớp của chúng ta có cả Hồn
Sư Khống Chế hệ và Hồn Sư Cường Công hệ, nên lớp trưởng sẽ gồm hai người cho
mỗi hệ khác nhau.
Mỗi tháng trao đổi một lần. Ta sẽ viết tên một số người nổi bật, tất cả chuẩn
bị bỏ phiếu kín nhé."

Vừa nói hắn vừa quay mặt viết hai hàng tên lên bảng đen, hàng đầu viết là
Cường Công hệ, phía dưới bao gồm các tên: Tương Âm, Nhạc Miên Linh, Vương
Đông, Đới Hoa Bân, Chu Tư Trần, Hoàng Sở Thiên, Vu Phong.

Hàng thứ hai viết là Khống Chế hệ, phía dưới bao gồm bốn cái tên: Hoắc Vũ Hạo,
Tào Cẩn Hiên, Lam Tố Tố, Lam Lạc Lạc.

Bây giờ trên bảng đã có 11 cái tên, mà theo thứ tự Vương Ngôn viết rõ ràng có
thể thấy trong mắt hắn Tương Âm và Nhạc Miên Linh là Chiến Hồn Sư đứng đầu hệ
Cường Công. Điều này là tất nhiên, không ai lên tiếng phản đối cả, bởi vì cả 2
đều có Vạn niên Hồn Hoàn và đứng trong top 3.


Bách Bộ Xuyên Dương - Chương #35