Người đăng: Nhionelove
Tương Âm trong lòng thở dài một cái. Dưới chân nàng Vạn niên Hồn Hoàn lại bay
lên, chiếc cánh sau lưng xuất hiện. Gió lập tức cuồn cuộn lên, tình trạng như
trận chiến hôm qua lại xuất hiện.
Tiêu Tiêu ở vùng nóng, trên người bắt đầu đổ mồ hôi. Đường Vũ Đồng ở vùng
lạnh, hơi thở đều có thể nhìn thấy được. Tương Âm thì cũng chẳng khá hơn bao
nhiêu, khuôn mặt hơi tái đi.
Tiêu Tiêu không sợ khó khăn mà cùng với Đường Vũ Đồng tấn công. Tuy nhiên qua
lâu một chút nàng đã bắt đầu choáng váng, là dấu hiệu của mất nước.
Đường Vũ Đồng tuy ổn hơn nhưng tay chân nàng bắt đầu tê dại. Tương Âm càng
không ổn, cảm giác khó thở ập đến khiến nàng cảm thấy tiếp tục đi xuống mình
chắc chắn sẽ chết.
Bên ngoài cũng bị ảnh hưởng nhiều, trạng thái của những người xem cũng không
khác 2 người đang ở trong sân.
Cuối cùng Tương Âm có dấu hiệu cạn kiệt Hồn Lực, thừa lúc đó Tiêu Tiêu sử dụng
Võ Hồn Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu. Tương Âm trông phút chốc chậm lại, Đường Vũ
Đồng lúc này cũng phát động Hồn Kỹ Điệp Thần Chi Quang.
Đỗ Duy Luân lập tức giơ tay phải lên, sau đó xuất hiện kéo Tương Âm ra ngoài.
Tương Âm giờ đã cạn kiệt Hồn Lực, nếu bị trúng chiêu thì thương cũ lại thêm
thương mới sẽ khiến nàng không chết cũng chỉ còn nửa cái mạng.
"Đội Vương Đông thắng!" Đỗ Duy Luân tuyên bố.
Đỗ Duy Luân vừa nói xong Đường Vũ Đồng đã vội chạy đến xem xét Tương Âm. Cũng
may là chỉ cạn kiệt Hồn Lực quá mức.
"Không sao đâu! Kết quả này ta cũng đã đoán trước được!" Tương Âm cười nói,
trông có vẻ như vừa thoát khỏi gánh nặng.
"Ngươi cần gì cố gắng như thế chứ!" Đường Vũ Đồng thở dài, lúc nãy nàng lo
lắng muốn chết.
Nhưng quả thật nói Hồn Kỹ của Tương Âm cực mạnh là không ngoa. Ngồi ở bên
ngoài bị ảnh hưởng so với trực tiếp cảm nhận thì thật khác nhau một trời một
vực. Đường Vũ Đồng tin tưởng nếu Tương Âm ở trạng thái tốt nhất thì Hồn Tôn
cũng chịu không nổi.
Kết quả của kỳ sát hạch Tân Sinh nhanh chóng được lan truyền khắp học viện.
Đến tối thì Hoắc Vũ Hạo không ra ngoài bán cá nướng mà dẫn theo Tương Âm,
Đường Vũ Đồng, Tiêu Tiêu, Bối Bối và Đường Nhã vào một mé rừng rồi làm cá
nướng chiêu đãi cả bọn.
Bối Bối và Đường Nhã không hề nghĩ đến chuyện nhóm của Hoắc Vũ Hạo sẽ đoạt
giải quán quân. Từ lúc biết chuyện có ba gã Hồn Tôn tham gia sát hạch thì kỳ
vọng đối với nhóm đã gần như không còn. Nhưng cả hai không ngờ Hoắc Vũ Hạo lại
mang đến một niềm vui bất ngờ cho họ.
"Nhóc Vương Đông và Tiêu Tiêu có muốn gia nhập Đường Môn không?" Đường Nhã ăn
uống no nê sau bắt đầu chiêu dụ 2 người mới.
"Hảo!" Đường Vũ Đồng không do dự đồng ý.
"Đường Môn?" Tiêu Tiêu lẩm bẩm.
"Đúng, là Đường Môn. Một khi đã là đệ tử của Đường Môn thì sẽ được tất cả các
loại hỗ trợ tốt nhất cho việc tu luyện. Tất cả các tuyệt học của Đường Môn sẽ
mở cửa chờ đón."
"Được lắm, đã thế tiểu muội cũng xin được gia nhập Đường Môn, dù sao tiểu muội
cũng chưa gia nhập bất cứ tông môn nào. Còn nữa, muội muốn học bộ pháp của
Hoắc Vũ Hạo."
"Chuyện nhỏ, chỉ cần gia nhập Đường Môn thì mọi thứ đều có thể." Đường Nhã
vui mừng nói.
"Lão sư, việc tu luyện dạo này của ngươi thế nào?" Tương Âm lúc này mới lên
tiếng.
"Nói đến mới ngạc nhiên, lão sư của các ngươi không biết dạo này có chuyện gì
mà rất chăm chỉ tu luyện. Trong vòng một năm lên Hồn Tông không phải không
thể!" Bối Bối trả lời thay.
"Thế có thể lên làm đệ tử hạch tâm không?" Tương Âm tiếp tục hỏi.
"Cái này thì..." Bối Bối ấp úng.
"Có gì chứ? Tỷ cho ngươi thấy, một năm này tỷ sẽ trở thành đệ tử hạch tâm cho
xem." Đường Nhã bắt đầu nổi nóng.
"Được rồi! Không nói nữa, ta muốn về nghỉ ngơi. Đi thôi, A Đồng!" Tương Âm
phất tay rồi đứng dậy, Đường Vũ Đồng cũng theo đứng dậy.
Biết Tương Âm mệt mỏi nên những người khác cũng không cản nàng trở về. Sau đó
vì thiếu người mà buồn chán nên tất cả đều chia ra trở về.
Sáng sớm, từng tia nắng nhẹ nhàng chiếu qua cửa sổ. Vì học viện có Hải Thần Hồ
nên không khí buổi sáng vô cùng mát mẻ.
Tất cả các đệ tử vượt qua kỳ sát hạch Tân Sinh đã tập hợp tại quảng trường Sử
Lai Khắc chờ đợi được phân ban.
Ngay sau đó lão sư chủ nhiệm hệ Võ Hồn Đỗ Duy Luân dẫn theo các lão sư khác
tiến đến.
Trong các lão sư này Tương Âm biết được hai người, một là Chu Y một là Vương
Ngôn. Còn các lão sư khác hắn chỉ thoáng nhìn qua vài lần nên không có ấn
tượng.
Đỗ Duy Luân cầm một tập văn kiện trong tay, khuôn mặt mỉm cười nhìn đám học
viên nhỏ tuổi:
"Có lẽ tất cả cũng đã biết, sát hạch Tân Sinh đã kết thúc, ba nhóm đứng đầu
cũng đã được xác định. Bây giờ ta sẽ chính thức công bố thứ hạng của các nhóm
và phần thưởng. Hạng ba, nhóm Nhạc Miên Linh: Nhạc Miên Linh, Quách Võ, Tống
Thanh."
Tuy Nhạc Miên Linh cũng có bị thương nhưng nhờ vào Mã Tiểu Đào chữa trị và Hồn
Kỹ mạnh mẽ mà thắng Đới Hoa Bân. Việc này làm nàng cực kì hài lòng, dù sao Đới
Hoa Bân cũng là nhân vật nàng ghét.
Nhạc Miên Linh dẫn đầu ba người bước đến trước mặt Đỗ Duy Luân. Khuôn mặt Nhạc
Miên Linh vẫn tràn đầy sức sống, trông chẳng giống bị thương chút nào.
Tất cả các đệ tử năm nhất đều vỗ tay. Sau kỳ sát hạch Tân Sinh thì số đệ tử
năm nhất còn lại khoảng hơn 300 người, giảm đi 2/3 so với lúc vừa khai giảng.
"Hạng nhì, nhóm Tương Âm: Tương Âm, Tiêu Hưng, Trần Duy Tiến."
Tương Âm dẫn đầu đi vào, trạng thái cũng vô cùng tốt. Tiếng vỗ tay lại vang
lên và Tương Âm
đồng thời đưa tay lên dụi mắt, biểu hiện chưa tỉnh ngủ. Đỗ Duy Luân dừng lại
một chút rồi nói to:
"Lúc này tất cả hãy nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh quán quân của kỳ sát hạch
Tân Sinh lần này.
Nhóm Vương Đông: Vương Đông, Tiêu Tiêu và Hoắc Vũ Hạo!"
Khi cả 3 đội đều đã bước lên phía trước, lúc này Đỗ Duy Luân mới tiếp tục nói:
"Được rồi, bây giờ ta sẽ công bố phần thưởng. Cả ba nhóm đứng đầu khi tấn cấp
Hồn Sư, Đại Hồn Sư, Hồn Tôn… sẽ có thể đưa ra thỉnh cầu với học viện. Học viện
sẽ tùy theo khả năng chịu đựng của mỗi người mà thưởng một Hồn Hoàn tốt nhất,
thích hợp nhất.
Xét thấy nhóm Vương Đông có biểu hiện xuất sắc và có thành tích toàn thắng nên
học viện quyết định tặng thêm một phần thưởng đặc biệt. Phần thưởng này ta sẽ
giữ bí mật, lát nữa cả ba theo ta sẽ biết."
Đã biết cốt truyện Tương Âm cùng Nhạc Miên Linh tất nhiên sẽ không tò mò hay
hứng thú với phần thưởng đặc biệt. Đường Vũ Đồng cũng không có cảm giác gì, dù
sao món quà đó nàng cũng không cần.
"Được rồi, các ngươi có thể về chỗ." Nói xong Đỗ Duy Luân dừng lại một lúc chờ
chính người trở về vị trí mới nói tiếp:
"Sau kỳ sát hạch này ta hi vọng các ngươi vẫn tiếp tục cố gắng, cho dù thiên
phú có tốt mà không chịu nỗ lực cũng sẽ không thể thành công.
Học viện Sử Lai Khắc của chúng ta chính là học viện tốt nhất đại lục, ta hi
vọng tất cả các ngươi đều có thể tốt nghiệp, không những vậy mà còn phải đạt
được thành tích tốt nhất.
Xét thấy có một vài đệ tử có biểu hiện xuất sắc trong kỳ sát hạch Tân Sinh này
nên học viện quyết định thu nhận các đệ tử đó làm đệ tử hạch tâm, đây là danh
sách các đệ tử được chọn."
Cả quảng trường Sử Lai Khắc bỗng chốc im lặng như tờ, đệ tử hạch tâm không
giới hạn ở ba nhóm có hạng cao nhất!
Tuy rằng Đỗ Duy Luân chưa nói nhưng mọi người đều biết ích lợi khi được trở
thành đệ tử hạch tâm. Vì thế giờ phút này tất cả các đệ tử đều im lặng và tập
trung chú ý như sợ Đỗ Duy Luân bỏ sót tên mình. Đỗ Duy Luân mở văn kiện trong
tay ra rồi đọc:
"Theo biểu hiện của các đệ tử tại kỳ sát hạch Tân Sinh này, học viện quyết
định chọn các đệ tử sau làm đệ tử hạch tâm: Vương Đông, Tiêu Tiêu, Tương Âm,
Nhạc Miên Linh, Đới Hoa Bân, Chu Lộ, Chu Tư Trần, Tào Cẩn Hiên, Lam Tố Tố, Lam
Lạc Lạc, Ninh Thiên, Vu Phong.
Ngoài ra trong kỳ sát hạch Tân Sinh này cũng có một vài đệ tử tuy thiếu một ít
năng lực và thiên phú nhưng biểu hiện khá tốt. Vì thế học viện quyết định tạm
thời cho phép các đệ tử này được hỗ trợ, giúp đỡ và bồi dưỡng tương đương với
các đệ tử hạch tâm khác, đãi ngộ này sẽ kéo dài đến hết năm học.
Nếu các đệ tử trên trong kỳ thi lên cấp có đột phá và kết quả tốt thì sẽ chính
thức trở thành đệ tử hạch tâm. Đây là danh sách các đệ tử: Hoắc Vũ Hạo, Thôi
Nhã Khiết, Hoàng Sở Thiên, Long Tường Dược, Nam Môn Duẫn Nhi. Công bố kết
thúc!"
Tương Âm nhìn ánh mắt Hoắc Vũ Hạo tối rồi lại sáng mà cảm thấy buồn cười.
"Mà thôi...trong năm nay vẫn nên giúp đỡ hắn một chút để tránh hắn bị loại bỏ
vậy." Nghĩ như thế Tương Âm cười cười không đi nhìn Hoắc Vũ Hạo nữa.