Người đăng: Nhionelove

"Lớp Chín ban Tân Sinh, Ninh Thiên, cấp 31, Phụ Trợ hệ Khí Hồn Tôn."

Đường Vũ Đồng cũng không kinh sợ như Hoắc Vũ Hạo và Tiêu Tiêu, nàng lên
tiếng giới thiệu mình trước.

"Lớp Một ban Tân Sinh, Vương Đông, cấp 26, Cường Công hệ Chiến Đại Hồn
Sư."

"Lớp Một ban Tân Sinh, Tiêu Tiêu, cấp 22, Khống Chế hệ Chiến Đại Hồn
Sư."

"Lớp Một ban Tân Sinh, Hoắc Vũ Hạo, cấp 16, Khống Chế hệ Chiến Hồn
Sư."

Tiêu Tiêu cùng Hoắc Vũ Hạo sau khi hồi phục tinh thần cũng bắt đầu giới thiệu
mình. Nghe Hoắc Vũ Hạo bảo mới cấp 16, Vu Phong liền bĩu môi khinh
thường. Đúng lúc này, vị lão sư giám sát bên ngoài lại hét lớn
một tiếng.

"Trận đấu... Bắt đầu."

Đường Vũ Đồng vừa nghe lập tức phóng nhanh ra ngoài, hai cánh cũng đồng
thời giang rộng.

Bất kể Vu Phong, Nam Môn Duẫn Nhi hay Ninh Thiên tự tin đến mức nào,
khi thấy đôi cánh rực rỡ của Võ Hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp cũng
không kìm được mà ngẩn ngơ, trong lòng thầm khen một câu thật đẹp.

Thừa dịp bọn họ đang thất thần, Đường Vũ Đồng tiến nhanh tấn công hướng Ninh
Thiên. Cũng may Nam Môn Duẫn Nhi phản ứng kịp vội vã chạy đến kéo Ninh Thiên
ra khỏi phạm vi tấn công của Đường Vũ Đồng.

Trên lưng Nam Môn Duẫn Nhi đã xuất hiện một đôi cánh màu xanh biếc.
Đôi cánh không lớn và rực rỡ như của Võ Hồn Quang Minh Nữ Thần Điệp
của Vương Đông nhưng nó có tác dụng gia tăng tốc độ của cô bé lên
một mức cao nhất.

Lúc này Tiêu Tiêu cũng sử dụng Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh tấn công Vu Phong. Hoắc
Vũ Hạo đứng cạnh Tiêu Tiêu, không ngừng nói gì đó. Dù Vu Phong có tránh né hay
làm gì Tiêu Tiêu cũng đoán được mà đối chiêu.

Tuy kỹ năng quan sát của Hoắc Vũ Hạo không thể cộng hưởng với người khác nhưng
hắn vẫn rất cố gắng. Vu Phong đã bắt đầu chật vật, nàng quát lớn một
tiếng, thân thể mềm mại phóng thẳng về trước, nhiệt độ không khí
xung quanh nàng cũng theo đó mà tăng lên, thậm chí mơ hồ còn nghe
thấy tiếng rồng ngâm.

Đột nhiên, cơ thể mềm mại của Vu Phong phát sinh biến hóa, chỉ vài
giây sau, từ một cô bé 11, 12 tuổi đã hóa thành một nữ tử xinh đẹp
16, 17 tuổi. Cơ thể phát sinh biến hóa nên quần áo bên ngoài liền
rách nát, lộ ra thêm một bộ y phục bên trong.

Cô bé hiển nhiên đã chuẩn bị đầy đủ, bên trong mặc sẵn một bộ quần
áo liền người co dãn. Chỉ để lộ ra đôi chân thon dài, và bộ ngực
sữa căng đầy.

Màu da của Vu Phong lúc này cũng muốn chuyển sang màu đỏ sáng bóng.
Bên trái khuôn mặt phủ đầy vảy rồng, kéo dài xuống vùng cổ rồi qua
bả vai xuống tận bàn tay trái.

Vu Phong không né tránh nữa mà quay sang tấn công vào Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh
của Tiêu Tiêu. Tiêu Tiêu lập tức khiến Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh chia ra làm ba
xoay quanh Vu Phong.

Bên kia Đường Vũ Đồng vẫn không ngừng đuổi theo tấn công, đa số những chiêu
thức của nàng là tấn công vào Ninh Thiên.

Lúc này đôi tay của Nam Môn Duẫn Nhi bỗng hóa thành một màu xanh biếc
như được làm từ ngọc bích, đánh thẳng về phía Đường Vũ Đồng. Ninh
Thiên nhờ vậy cũng có thời gian, giơ cánh tay phải lên, quát:

"Thất Bảo xoay chuyển hóa Lưu Ly."

Đột nhiên, cả người cô bé xoay tròn một vòng, ánh sáng cầu vòng
bảy màu cũng theo đó mà bay ra từ cơ thể cô bé. Luồng ánh sáng đó
từ từ ngưng tụ hóa thành một cái tháp bảy màu trên tay Ninh Thiên.

Bảo tháp này phát ra ánh sáng lập lòe rực rỡ. Tuy nó không được
khảm bất cứ một viên bảo thạch nào, nhưng chỉ vừa xuất hiện liền
lập tức thu hút tất cả sự chú ý của những người đang đứng quan
sát trên đài cao.

Ba Hồn Hoàn, hai vàng, một tím từ từ bay lên từ bàn tay phải của
Ninh Thiên rồi dần dần chuyển động xung quanh cơ thể cô bé.

Trên đài quan sát, Chu Y thất thanh kêu lên:

"Cửu Bảo Lưu Ly tông, Thất Bảo Lưu Ly Tháp!"

"Thất Bảo hữu danh, Nhất: Tốc." Ninh Thiên kêu lên.

Hồn Hoàn thứ nhất của cô bé lập tức sáng lên, ánh sáng màu vàng đậm xoay vòng
quanh bảo tháp càng khiến nó trở nên mĩ lệ. Sau đó, hai luồng ánh sáng lóa mắt
từ bảo tháp bắn ra, chiếu thẳng vào Vu Phong và Nam Môn Duẫn Nhi.

Khi hai luồng ánh sáng kia phủ xuống người Vũ Phong và Nam Môn Duẫn Nhi, cục
diện đột nhiên biến đổi. Hai tay Nam Môn Duẫn Nhi đang đánh về phía Đường Vũ
Đồng đột nhiên tăng tốc, thậm chí còn xuất hiện một loạt tàn ảnh liên tiếp
trong không khí.

Đường Vũ Đồng đã sớm biết được tác dụng của luồng ánh sáng ấy. Nàng đập cánh
lui về phía sau tránh xa Nam Môn Duẫn Nhi.

Bên kia Vu Phong được Ninh Thiên tăng tốc độ, tốc độ công kích và biến hóa
cũng theo đó tăng lên, cô bé đã phóng ra Hồn Kỹ đầu tiên của mình: Long Chi
Hỏa.

Một ngọn lửa màu đỏ đậm bay ra từ cơ thể cô bé, không ngừng xoay chung người
Vu Phong trong phạm vi một thước. Mỗi chiêu của cô bé đều mang theo hơi nóng
hừng hực của Long Chi Hỏa.

Võ Hồn Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh của Tiêu Tiêu lúc này cũng phát động, một luồng
sáng màu đen lóe lên, đỉnh lớn từ trên trời giáng xuống mặt đất tạo thành một
tiếng nổ ầm ầm khủng bố. Hồn Hoàn thứ nhất của Tiêu Tiêu cũng đồng thời sáng
lên, hồn kỹ thứ nhất của nàng: Đỉnh Chi Chấn!

Tuy cảm thấy không ổn nhưng Vu Phong ngay lập tức bỏ qua cảm giác đó và tiếp
tục tấn công. Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh mạnh mẽ rơi xuống, đập ngay vào người Vu
Phong.
Vu Phong bị đánh chưa kịp làm gì thì Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh đã phóng thẳng về
trước, đánh thẳng vào người Vu Phong. Bị đánh hai cú khiến Vu Phong dù hơn
Tiêu Tiêu ba cấp cũng chịu không nổi.

Thấy Ninh Thiên dường như định làm gì đó, Hoắc Vũ Hạo cắn răng làm ra quyết
định. Hắn dùng Tinh Thần Phá tập trung tấn công vào Ninh Thiên, lúc này Ninh
Thiên không đề phòng nên lập tức bị trúng chiêu.

Thất Bảo Lưu Ly Tháp dù có mạnh mẽ đến mấy cũng không có năng lực phòng ngự
công kích tinh thần hệ. Nói một cách khác, năng lực của Ninh Thiên, vừa vặn bị
Hoắc Vũ Hạo khắc chế.

Ninh Thiên ngã xuống, Nam Môn Duẫn Nhi tốc độ cũng chậm lại. Đường Vũ Đồng
chọn đúng lúc này sử dụng hồn kỹ thứ nhất: Trát Dao. Song chưởng và hai cánh
trong nháy mắt hợp lại, hai trát dao xuất hiện đánh về phía Nam Môn Duẫn Nhi,
bị trúng đòn cô bé bị văng ra xa.

Hoắc Vũ Hạo thoát lực ngồi trên sân đấu, khuôn mặt hắn như không còn chút máu
nào, hô hấp dồn dập. Tiêu Tiêu tuy không hiểu vì sao nhưng vẫn rất quan tâm mà
kéo hắn dậy.

Vị lão sư đang đứng giám sát bên ngoài cũng ngẩn ra, nhờ có người lên tiếng
nhắc nhở mới tuyên bố đội Hoắc Vũ Hạo đã giành chiến thắng.

Mộc Cận đang ngồi xem trên đài cao cũng đã hoàn toàn ngây người. Nàng không
tin vào những chuyện vừa xảy ra. Hai Đại Hồn Sư và một Hồn Tôn, lại là Hồn Tôn
có Khí Vũ Hồn nổi tiếng đệ nhất thiên hạ, Thất Bảo Lưu Ly Tháp, thế mà lại bại
dưới tay hai Đại Hồn Sư và một tên Hồn Sư có Thập niên Hồn Hoàn.

Đừng nói là nàng, bất cứ ai nghe được thực lực hai bên như thế cũng không tin.
Có điều sự thật trước mắt, đúng là ba người Ninh Thiên đã thua.

Trong mắt Chu Y lúc này cũng chỉ có sự vui mừng.

"Chúng ta đi thôi."

Nói xong bà liền đi về phía cầu thang. Lúc đi qua Mộc Cận, bà lạnh lùng nhìn
một cái, nhưng không nói gì. Tương Âm không nhìn Mộc Cận, theo Chu Y nhẹ nhàng
tung người nhảy xuống.

"A Đồng!" Tương Âm dùng gió khiến mình bay xuống chỗ Đường Vũ Đồng.

"Âm, ngươi có xem sao?" Đường Vũ Đồng cười hỏi.

"Có chứ! Ngươi rất giỏi! Giờ chúng ta đã cùng vào vòng 16 đội rồi. Mong là
không phải đối thủ của nhau."

"Mong là vậy!"


Bách Bộ Xuyên Dương - Chương #27