Người đăng: Nhionelove
Trên đường về phòng Đường Vũ Đồng nhìn chằm chằm Tương Âm một lúc lâu mới lên
tiếng hỏi:
"Tại sao ngươi lại giúp hắn?"
"Ta bắt buộc phải giúp hắn!" Tương Âm xem cũng không xem Đường Vũ Đồng một
cái mà trả lời, nàng đặc biệt nhấn mạnh từ "bắt buộc".
"Bởi vì hắn là sư đệ của ngươi?"
"Ta có lí do khác quan trọng hơn nhiều. Ai cũng có bí mật, đừng ép buộc ta
phải nói. Nếu thời cơ đến ta sẽ nói tất cả cho ngươi biết. À dĩ nhiên là nếu
chúng ta lúc đó còn là bạn." Tương Âm không quan tâm cười cười nói.
Hai người im lặng đi cho đến phòng, lúc này Đường Vũ Đồng mới nói tiếp:
"Ngươi vào thay quần áo trước đi. Và nhớ là không được quá lâu."
"Hảo!" Tương Âm vốn muốn trêu chọc Đường Vũ Đồng nhưng nghĩ lại thời gian thì
thôi vậy.
Khi Đường Vũ Đồng cũng thay quần áo xong hai người không dám chậm trễ, lập
tức xoay người chạy về Giáo Học Lâu.
Chu Y cho bọn họ 15 phút, nhưng thực tế, người đến sau cùng chỉ mất không đến
10 phút, lúc này tất cả đệ tử đã tập trung đầy đủ trong phòng học. Nhìn chín
chỗ trống còn lại, sự sợ hãi trong ánh mắt bọn họ lại tái hiện.
Ai cũng từng nghe nói học viện Sử Lai Khắc muốn vào thì dễ, muốn tốt nghiệp
mới khó. Nhưng đến lúc này bọn họ mới thật sự hiểu ý nghĩa và cảm giác được
nguy cơ mãnh liệt của nó, hiện giờ không còn ai dám đầu cơ trục lợi nữa.
15 phút đã trôi qua, Chu lão sư từng bước từng bước bước vào phòng học. Bà
nhìn 91 học viên đang đứng chỉnh tề đông đủ trong lớp mới gật gật đầu, nói:
"Bây giờ chúng ta bắt đầu học. Kiểm tra ban nãy các ngươi làm cho ta rất hài
lòng, đại đa số mọi người đều hoàn thành được sát hạch đơn giản ấy. Hoắc Vũ
Hạo, đứng dậy."
"Chu lão sư." Hoắc Vũ Hạo nhanh chóng đứng dậy.
"Nói cấp bậc Hồn Lực của ngươi." Chu Y lạnh lùng nói.
"Thưa lão sư, cấp 11." Hoắc Vũ Hạo cung kính nói.
Nghe được Hoắc Vũ Hạo nói "cấp 11", tất cả học viên trong lớp trừ bỏ Tương Âm
cùng Đường Vũ Đồng không hẹn mà cùng lộ ra vẻ nghi ngờ.
Tương Âm nhíu mày nhìn Đường Vũ Đồng. Dù nàng không có đánh nhau với Hoắc Vũ
Hạo nhưng đáng lẽ nghe hắn nói cấp 11 cũng phải ngạc của chút chứ. Đây là tại
sao?
"Không sai, Hồn Lực của Hoắc Vũ Hạo chỉ mới đạt đến cấp 11. Ta biết, các ngươi
tò mò tại sao hắn có thể thông qua sát hạch vào học viện trở thành tân sinh.
Vấn đề này ta chỉ nói một lần thôi, từ nay về sau, trước khi hắn bị khai trừ,
không ai được hỏi hắn nữa.
Hắn thuộc trường hợp đặc biệt của học viện, khi tiến vào học viện không cần
thông qua sát hạch. Và đây là trường hợp đặc biệt duy nhất. Nhưng trong quá
trình học tập, không thể thông qua kiểm tra hay không làm được nhiệm vụ, cũng
sẽ bị khai trừ như bao người khác. Được rồi, Hoắc Vũ Hạo, ngươi ngồi xuống
đi."
"Cám ơn sư phụ."
Chu Y dường như không thèm quan tâm đến phản ứng của các học viện, bà xoay
người viết hai chữ to lên bảng.
Công - Phòng
Viết xong, bà lại quay đầu lại đối mặt với các học viên:
"Ta biết, trong lòng các ngươi rất bất mãn về việc ta khai trừ chín người kia.
Chỉ là đè nén trong lòng không bộc lộ ra thôi. Ta cũng chả cần phải giải thích
nhiều với các ngươi, nếu thông minh thì sau này sẽ tự hiểu, còn nếu ngu ngốc
không hiểu thì thôi không cần nói nhiều làm gì. Bây giờ chúng ta chính thức
bắt đầu học.
Hai chữ ta viết trên bảng hẳn các ngươi đã thấy rõ. Đúng, Công - Phòng. Hôm
nay là ngày học đầu tiên, ta sẽ nói rõ cho các ngươi nghe một chút về từng
loại Hồn Sư công, phòng. Từ xưa đến nay, Hồn Sư luôn luôn được chia ra nhiều
hệ khác nhau dựa theo Võ Hồn của từng người. Có Cường Công hệ, Mẫn Công hệ,
Phụ Trợ hệ, Thực Vật hệ, Khống Chế hệ, Phòng Ngự hệ...
Có người phát triển theo một hướng, có người phát triển cân bằng giữa công và
thủ, các loại phương thức tu luyện còn nhiều lắm. Vương Đông, ngươi nói ta
nghe, trong các loại Hồn Sư, ai am hiểu tấn công, ai am hiểu phòng ngự?"
Đường Vũ Đồng đứng lên, bình tĩnh nhìn Chu Y rồi nhàn nhạt đáp lại:
"Thưa lão sư, hiện tại vì có Hồn Đạo khí nên giữa công và phòng rất mơ hồ. Một
tên Thực Vật hệ Khí Hồn Sư cầm trong tay một món Hồn Đạo khí uy lực mạnh mẽ,
thì sức chiến đấu không kém một gã Cường Công hệ Chiến Hồn Sư chút nào.
Tương tự như vật, một Mẫn Công hệ Chiến Hồn Sư nếu có một kiện Hồn Đạo khí
phòng ngự mạnh mẽ thì hắn cũng có thể tạm thời thay thế vị trí của Phòng Ngự
hệ Khí Hồn Sư."
"Tốt, là một kẻ thông minh! Ngồi xuống đi!" Chu Y gật đầu tán thưởng Đường Vũ
Đồng. Trong khi đó Tương Âm thì càng nhíu chặt mày.
"Có thể nói, sự xuất hiện của Hồn Đạo khí đã làm thay đổi rất lớn phương hướng
tu luyện và hiện trạng Hồn Sư hiện tại. Thực tế, cái suy yếu chính là tác dụng
của Hồn Hoàn.
Chỉ cần có đủ Hồn Lực thì sẽ bù đắp được thiếu sót uy lực của Hồn Hoàn. Vì thế
nhiều người bắt đầu xem thường tác dụng của nó, dẫn đến tình trạng các Hồn Sư
ở tứ đại đế quốc hiện nay đều chuyển sang tu luyện Hồn Lực là chủ yếu.
Rõ ràng, phương pháp này đúng là rất hiệu quả, nhưng chỉ là hiệu quả ngắn hạn,
chủ yếu dành cho Hồn Sư dưới cấp 50. Nhưng cái ta muốn nói cho các ngươi chính
là, học viện Sử Lai Khắc chúng ta không nuôi dạy những Hồn Sư như thế. Bởi vì
qua cấp 50, bọn họ chắc chắn đều trở thành phế vật.
Vẫn chưa hiểu đúng không? Vậy để ta ví dụ cho các ngươi rõ ràng. Nếu một Khí
Hồn Sư tu luyện đến cấp 50, mà ta là một Mẫn Công hệ Chiến Hồn Sư cũng tu
luyện đến cấp 50. Trong tay ngươi có một Hồn Đạo khí cực mạnh đủ để uy hiếp
sinh mạng nha, nhưng trong tay ta thì không có một Hồn Đạo khí nào, vậy trận
chiến này, ai thắng?
Đáp án rất đơn giản, là ta. Có hiểu vì sao không? Vì với tốc độ của ta, ngươi
căn bản không có cơ hội dùng Hồn Đạo khí tấn công trúng ta. Cho dù kiện Hồn
Đạo khí của ngươi uy lực kinh khủng đến mức độ nào thì ta cũng có thể dùng ưu
thế tốc độ mà làm ngươi phải tiêu hao hết Hồn Lực.
Càng là Hồn Đạo khí cường đại thì Hồn Lực tiêu hao càng lớn. Bởi vậy, Phòng
Ngự, Phụ Trợ và Thực Vật, ba hệ Khí Hồn Sư này tuy rằng có thể dựa vào Hồn Đạo
khí mà có sức chiến đấu như Cường Công hệ Chiến Hồn Sư, nhưng không phải là
một Cường Công hệ Chiến Hồn Sư chân chính.
Điều này các ngươi nhất định phải nhớ rõ ràng. Bởi vậy, Hồn Đạo khí mặc dù
mang lại nhiều lợi ích cho ba hệ Phòng Ngự, Phụ Trợ và Thực Vật nhưng nếu cơ
thể các ngươi không đủ mạnh mẽ thì trên chiến trường, các ngươi vĩnh viễn là
người chết đầu tiên.
Địch nhân sẽ không vì ngươi không phải Chiến Hồn Sư mà bỏ qua cho các ngươi,
các ngươi nghĩ xem, giữa một Chiến Hồn Sư thật sự và một Khí Hồn Sư dựa vào uy
lực của Hồn Đạo khí, các ngươi sẽ chọn công kích bên nào?
Cùng một dạng như thế, nhưng nếu tố chất thân thể của ta mạnh mẽ thì sẽ như hổ
thêm cánh. Đấy mới là cường giả chân chính.
Nhờ hai dạng công - phòng không còn phân biệt rõ ràng nên bất cứ Hồn Sư nào
trong đội ngũ cũng có thể luân phiên đảm nhiệm cả hai vị trí, nhưng, nếu cơ
thể ngươi cứng rắn thì khả năng sinh tồn trên chiến trường cũng sẽ cao hơn.
Trừ phi có một ngày Hồn Đạo khí có thể phát triển bù đắp luôn cả vấn đề này,
nếu không hiện nay vấn đề rèn luyện thân thể, lựa chọn Hồn Hoàn, là hai thứ
quan trọng nhất trong quá trình tu luyện của các ngươi.
Trong ba tháng này, ta sẽ chủ yếu huấn luyện và rèn luyện thân thể các ngươi.
Không cần biết các ngươi là ai, có lai lịch gì, thiên phú bao nhiêu. Nếu trong
ba tháng này không thể thông qua khảo hạch của ta, thì cũng giống như chín tên
kia, cút.
Giờ học sáng nay đến đây thôi, bữa trưa này các ngươi tốt nhất ăn một bữa thật
ngon đi, chiều nay bắt đầu huấn luyện. Tan học! Hoắc Vũ Hạo, ngươi đến văn
phòng ta một chút." Nói xong câu cuối, Chu Y không chút dài dòng, xoay người
đi ra ngoài, mà lúc này, chuông tan học còn chưa vang lên.
Khi Chu Y ra khỏi cửa rồi mà trong phòng vẫn còn yên tĩnh đến lạ thường, Hoắc
Vũ Hạo đứng dậy đi theo Chu Y ra ngoài. Trước khi đi Tương Âm lại nhắc nhở
hắn.
"Khách khí quá không tốt, có đôi khi gọi tên thân thiết thì dễ dàng hòa hợp
hơn."
"Vâng, nhị sư huynh!" Hoắc Vũ Hạo tuy không hiểu lắm nhưng vẫn chăm chú nghe.
Đối với Hoắc Vũ Hạo, Tương Âm không phải là một đứa trẻ mà là một người tài
giỏi, thông tuệ nên mọi thứ nàng nói hắn đều nghe theo. Nhưng vì câu nói này
của Tương Âm mà tình huynh đệ gắn kết giữa Hoắc Vũ Hạo cùng Hòa Thái Đầu chưa
thành lập đã bị diệt.
Tương Âm sau đó cùng Đường Vũ Đồng trở về phòng. Thật sự là Tương Âm ít đọc
tiểu thuyết đến đáng thương, với các manh mối đã có thì một người thông minh
đã có thể đoán ra Đường Vũ Đồng là trọng sinh trở về.
Thế nhưng Tương Âm thậm chí không biết trọng sinh là cái gì thì làm sao mà
đoán được. Vậy nên uổng một bộ não thông minh, Tương Âm vẫn không hề biết vì
sao Đường Vũ Đồng lại khác hẳn với hình tượng trong cốt truyện.
Đang trên đường trở về thì bụng nàng réo rắc, vì vậy cả 2 lại quay đầu hướng
nhà ăn đi đến. Hôm nay đổi khẩu vị, Tương Âm gọi một dĩa cơm chiên trứng.
Đường Vũ Đồng cũng gọi y như nàng.