Người đăng: Roseri
Phần lãnh địa của Yêu tộc nằm trong chiến trường viễn cổ tương đối nhỏ. Nguyên
nhân phần lớn là vì Yêu tộc đang nằm trong thế bị động, không có cách nào chủ
động đối đầu với Thiên Sứ và Thần Ma bởi vấn đề linh khí bất ổn ảnh hưởng đến
chiến lực nên Yêu Tộc chỉ còn cách co cụm ở một khu vực nhất định.
May mắn là khu vực này đã được Ngân Tuệ tạo ra một đại trận phòng ngự khổng lồ
bảo vệ nên Yêu tộc mới có thể yên ổn phần nào trước sức ép từ hai phe đối
địch.
Lực phòng ngự của đại trận được tạo ra từ thiên nhiên nên có sức phòng ngự cực
cao, lại có khả năng ngăn cản bất kỳ ai muốn xâm phạm vào bên trong (trừ người
của Yêu tộc) nên nó gần như bất khả xâm phạm. Chuyện này thực sự là một điều
không thể tưởng tượng nổi khi nó chỉ được tạo ra bởi một người con gái, mà
người con gái này lại chỉ có cảnh giới của một Đại Yêu.
Đây thật sự là một bất ngờ khiến ai nghe thấy cũng không thể tin nổi, nhất là
khi biết được đại trận này chỉ được Ngân Tuệ tạo ra trong một đêm. Và ngay
trong đêm đó, sau khi Ngân Tuệ tạo ra đại trận bảo vệ Yêu tộc thì nàng cũng
biến mất không để lại một dấu vết gì.
Như vậy nếu nói Yến Linh là thiên tài có chiến lực mạnh nhất trong Yêu tộc,
thì Ngân Tuệ chính là người có năng lực thần bí nhất.
Đại trận được cố định bởi mười tâm trận là mười ngôi thành nằm bên ngoài cùng
với chủ trận là Yêu thành nằm ở trung tâm của lãnh thổ Yêu tộc. Đại trận chỉ
biến mất khi mười tâm trận bên ngoài đồng thời bị phá, và phải phá hủy thêm cả
chủ trận nằm ở Yêu Thành trung tâm. Nếu không thì trong một khoảng thời gian,
mười tâm trận bên ngoài sẽ dần dần tự tái tạo trở lại và đại trận phòng hộ lại
xuất hiện như cũ.
Đây là những thông tin mà hai thế lực Thiên Sứ và Thần Ma đã thu thập được từ
những Yêu nhân bị bắt hay những kẻ bị mua chuộc của Yêu tộc. Đặc biệt là sau
khi biết được thông tin cánh cổng không gian dẫn vào chiến trước viễn cổ đã
biến mất, Thiên Sứ và Thần Ma mặc dù vẫn đối địch với nhau nhưng cũng đã quyết
định trước tiên phải tiêu diệt kẻ thứ ba là Yêu tộc trước rồi sau đó cả hai
mới chính thức tranh đấu.
Và để thực hiện được mục đích tiêu diệt hoàn toàn Yêu tộc thì bước đầu tiên đó
là phá hủy đại trận. Việc đó đã có thể thành công khi cả mười ngôi thành tâm
trận đều bị một lực lượng lớn của Thiên Sứ và Thần Ma chia ra tấn công.
Nếu không có Tiểu Thanh xuất hiện đúng lúc ở ngôi thành nơi Tôn Viên trấn giữ
thì tên Ẩn Thử có khả năng tàng hình kia đã phá hủy tâm trận khi Tôn Viên còn
đang chiến đấu bên ngoài. Đặc biệt nhất là nếu không có Vô Diện nói ra âm mưu
của Thiên Sứ và Thần Ma thì cả mười tâm trận ở mười ngôi thành chắc chắn sẽ bị
phá khi không có người đến viện trợ kịp thời.
-☉-
Tại một trong mười ngôi thành trọng điểm, có một cuộc chiến khốc liệt đang
diễn ra. Trận chiến này khiến cả ngôi thành hoàn toàn bị thổi bay, tâm trận vỡ
nát, cả khu vực rộng lớn xung quanh cũng bị trận chiến này ảnh hưởng nặng nề.
Ngôi thành này khác với nơi của Tôn Viên vì nó bị Thần Ma tấn công.
Với hơn sáu nghìn người cùng với chỉ huy là năm kẻ có thực lực rất mạnh của
phe Thần Ma. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, đám Thần Ma đã phá hủy tâm
trận khiến ngôi thành không còn được bảo vệ. Hơn vài nghìn Yêu nhân cố thủ ở
đây đã bị tàn sát không còn một ai, thậm chí trong đó có cả một thiên tài của
Yêu tộc cũng bỏ mạng. Còn ngược lại với Yêu tộc, phe Thần Ma tấn công nơi này
chỉ tổn thất chưa đến một phần mười.
Thần Ma giống với Thiên Sứ ở chỗ chúng không bị ảnh hưởng nhiều bởi vấn đề
linh khí bất ổn nên chiến lực vẫn giữ nguyên. Nhưng Thần Ma khác với đám Thiên
Sứ chuyên về sử dụng sức mạnh nguyên tố của trời đất, mà ngược lại Thần Ma lại
chủ tu về thân thể.
Vậy nên Thần Ma tuy bị hạn chế về năng lực tấn công bằng cách tạo ra các bí kỹ
hay công pháp cao siêu, nhưng Thần Ma lại có năng lực chủ yếu là dựa vào lực
lượng thân thể đã được tôi luyện cực kỳ khủng bố để cận chiến.
Đối đầu trực diện với một Thần Ma là một chuyện rất khó khăn. Cho dù muốn giết
một Thần Ma cũng rất khó bởi sức mạnh thân thể của chúng vô cùng cường hãn,
năng lược chiến đấu cũng rất kinh người, vậy nên cách tốt nhất khi phải cận
chiến với Thần Ma là phải giữ khoảng cách hoặc là… chạy.
Hiện tại cuộc chiến ở cứ điểm này vẫn đang diễn ra, nhưng nó không còn là cuộc
tàn sát của Thần Ma nữa bởi Yêu nhân nơi đây đã không còn ai.
Cuộc chiến khốc liệt đang xảy ra giữa bốn Thần Ma và một con quái thú hung
bạo.
Bốn Thần Ma bao gồm ba nam một nữ, nam thì thể hình lực lượng cao to, nữ lại
có thân hình thon gọn mềm mại. Tuy nhiên cả bốn Thần Ma đều phát ra một cỗ lực
lượng gây vặn vẹo cả không khí xung quanh người. Đặc biệt là điểm chung của
Thần Ma nhất tộc khi ai cũng có một làn da nâu xám cùng với ánh mắt hoàn toàn
là một màu đen tà dị.
Trận chiến chỉ có bốn Thần Ma tham gia, còn lại phần lớn đều ở bên ngoài rất
xa bởi những kẻ bên ngoài không ai có thể tiếp cận khu vực đang giao chiến
được. Bởi toàn bộ khu vực này đang bị bao trùm trong một biển lửa màu lam nóng
đến bức người khiến cả ngôi thành phải tan chảy, đến cánh rừng gần đó cũng bị
khô héo bởi biển lửa này.
Điều đặc biệt là kèm theo sự nóng bỏng khủng khiếp của lửa còn là một cái lạnh
thấu xương len lỏi thâm nhập đến mọi ngóc ngách. Biển lửa vừa nóng, vừa lạnh,
đây thật sự là một chuyện vô cùng kỳ quái, và con quái thú gây ra việc này
chính là một con Hồ Ly.
Băng Hỏa Hồ! Một con Hồ Ly chín đuôi với thân thể cao hơn mười mét, trên thân
nó là một lớp lửa xanh bao bọc đang phừng phừng bốc cháy. Thân thể Hồ Ly như
một khối băng vĩnh cửu cực kỳ chắc chắn, khí tức phát ra xung quanh khiến
không khí biến dạng, môi trường chìm ngập trong biển lửa xanh, kèm theo đó còn
có thể bị lạnh cóng đến chết người.
Băng Hỏa Hồ một mình đối chọi với sự vây công của bốn Thần Ma có lực lượng
thân thể cực kỳ khủng bố. Bốn Thần Ma mặc dù vẫn bị sức mạnh của Băng Hỏa Hồ
áp đảo, tuy nhiên cả bốn cũng biết rằng sức mạnh của Băng Hỏa Hồ đang nhanh
chóng giảm dần theo thời gian. Bởi đã chiến đấu một khoảng thời gian dài, với
tình trạng linh khí bất ổn thì Băng Hỏa Hồ dù có mạnh mẽ đến đâu rồi cũng sẽ
bị mất hết sức lực nhanh thôi.
Bốn Thần Ma biết được điều này nên chỉ vây công khiến Băng Hỏa Hồ không tìm
được đường thoái lui. Hay nói cách khác thì tình huống hiện tại đang giống như
bốn con linh cẩu đang cười cợt bao vây một con mồi mặc dù mạnh mẽ nhưng đang
dần dần mất sức. Chỉ cần con mồi gục ngã thì bốn con linh cẩu ấy sẽ lao vào xé
xác con mồi ngay.
Băng Hỏa Hồ trước đó khi vừa ra tay đã nhanh chóng giết chết một trong số năm
chỉ huy của đám Thần Ma nên bây giờ chỉ còn có bốn Thần Ma mạnh nhất này. Cũng
chính vì thế nên bốn kẻ này mới quyết tâm tận diệt toàn bộ cứ điểm này để báo
thù cho người đã bị Băng Hỏa Hồ giết.
-☉-
“Ầm”... Một khối băng chông từ dưới đất đâm mạnh lên một tên Thần Ma. Tên này
liền nhanh chóng thoái lui rồi vung một đấm về khối băng chông vừa đâm hụt ấy.
Một đấm của hắn nhìn có vẻ đơn giản nhưng ngay lập tức khiến khối băng chông
cao lớn nát vụn. Hắn vừa đấm xong thì mỉm cười nhìn về Băng Hỏa Hồ.
- Sức lực đã cạn kiệt, để xem con hồ ly ngươi còn giãy giụa được bao lâu nữa.
Băng Hỏa Hồ đình chỉ tấn công, nó chỉ đứng yên đó như đang suy nghĩ một điều
gì. Bốn Thần Ma thấy vậy thì tưởng Băng Hỏa Hồ thực sự đã kiệt sức, có lẽ con
hồ ly này chuẩn bị bó tay chịu chết.
Bốn Thần Ma cũng không tấn công nữa mà đứng xung quanh bao vây Băng Hỏa Hồ ở
giữa. Trong đó, một tên cao lớn với gương mặt dữ tợn, ánh mắt đen đậm cùng với
chòm râu phủ kín cằm, hắn đưa cây thương lên trên tay rồi nhìn về Băng Hỏa Hồ
sau đó cất giọng nói vang vọng:
- Chúng ta tuy nể phục thực lực của ngươi, nhưng ngươi đã giết em trai ta nên
ta không thể để ngươi dễ dàng thoát khỏi đây được - Tên Thần Ma một tay nắm
cây thương đen bóng đưa ra sau như bộ dạng chuẩn bị ném thương - Mặc dù Thần
Ma nhất tộc chúng ta tôn kính thực lực, nhưng có thù tất báo… ta sẽ cho ngươi
một cái chết êm ái nhất.
Hắn vừa nói xong thì vận lực, một cỗ khí tức hùng mạnh tràn ngập từ cánh tay
hắn truyền vào cây thương. Cây thương đen bóng rung lắc dữ dội, từ nó phát ra
những tiếng ong ong khiến cả biển lửa xung quanh như bị tản ra xa mà không thể
áp sát lại gần như trước nữa.
Tay hắn cầm thương đưa về phía sau, tiếp theo hắn vung tay ném mạnh cây thương
mang theo cỗ lực lượng khủng bố ấy hướng về đầu của Băng Hỏa Hồ.
Mũi thương rít lên rợn người, rung chấn xé nát không khí, lực lượng ầm ầm bắn
mạnh về đầu Băng Hỏa Hồ đang đứng yên không hề động đậy hay có phản ửng gì. Có
lẽ Băng Hỏa Hồ đã thực sự không có cách nào né tránh ngọn thương khủng bố ấy,
nó chỉ còn cách trơ mắt ra mà nhìn thôi.
- ĐÙNG…
Một tiếng nổ lớn vang lên, đầu Băng Hỏa Hồ bị ngọn thương kia đâm thẳng vào
khiến nó vỡ nát. Thân thể bằng băng cực kỳ kiên cố của Băng Hỏa Hồ nhanh chóng
vang lên những tiếng nứt vỡ. Chỉ trong thoáng chốc, thân hình khổng lồ của
Băng Hỏa Hồ đã tan vỡ ra thanh từng mảng băng vụn, cả ngọn lửa màu xanh cháy
phừng phừng trên lưng Băng Hỏa Hồ cũng lụi tàn rồi nhanh chóng tắt mất.
Biển Lửa xung quanh khu vực này cũng tắt lịm đi, cái nóng cực độ và cái lạnh
thấu xương theo đó cũng không còn nữa. Khu vựa này đã trở lại thành một nơi
tan hoang nhưng vẫn còn một phần lớn sức nóng khắp mọi nơi bởi biển lửa do
Băng Hỏa Hồ tạo ra khi trước.
Băng Hỏa Hồ đã chết, hay nói cách khác, Lạc Ngân và Lạc Huyên, hai tiểu Hồ Ly
khi hợp thể trở thành Băng Hỏa Hồ đã chết như vậy sao?
Bốn Thần Ma nhìn cảnh Băng Hỏa Hồ nứt vỡ rồi lụi tàn bằng ánh mắt không có cảm
xúc, với ánh mắt đen ngòm của Thần Ma thì liệu ai có thể nhìn ra được cảm xúc
nào tồn tại bên trong chúng.
Việc tiêu diệt hoàn toàn một tâm trận ở nơi đây đã xong. Ngoài ra phe Thần Ma
chỉ tổn thất vài trăm người cùng với một thủ lĩnh, còn Yêu tộc thì mất toàn bộ
người ở đây cùng với ba thiên tài.
-☉-
Bốn Thần Ma xoay người chuẩn bị quay trở lại với người của chúng đang ở đằng
xa thì bất chợt giật nảy người. Cả bốn quay lại thì thấy ngay chỗ đám băng vụn
của thân thể Băng Hỏa Hồ, một cỗ khí tức quen thuộc đang dần dần xuất hiện.
Một làn sương băng từ từ bốc lên cùng với một đốm lửa đỏ xuất hiện, cả hai thứ
đó hòa trộn vào nhau rồi hóa thành một hình người.
Người vừa xuất hiện là một nữ nhân còn rất trẻ, chỉ là một thiếu nữ chưa hoàn
toàn trưởng thành. Cô bé có hai cái bím tóc ở hai bên, một bên màu đỏ còn một
bên màu trắng, trên đầu còn có một cặp tai hồ ly. Cô bé này có dáng vẻ hoàn
toàn giống với Lạc Ngân và Lạc Huyên, chỉ khác về màu tóc là được kết hợp của
cả hai mà thôi.
Cô bé vừa xuất hiện liền mở mắt, cặp mắt là một ngọn lửa xanh đang cháy trông
rất ghê rợn.
Cô bé ấy vừa xuất hiện thì trên tay liền hiện ra hai thanh kiếm bằng băng, hàn
thí từ hai thanh kiếm lờ mờ ẩn hiện như một làn khói trắng. Vừa xuất hiện, cô
bé ấy hướng ánh mắt đang cháy phừng phừng của mình về bốn Thần Ma, giọng nói
lạnh lẽo vang vọng khắp bốn phía:
“Ta… sẽ… giết tất cả các ngươi”
Bốn Thần Ma tuy hơi bất ngờ trước tình huống này, nhưng lại không có vẻ gì sợ
hãi mà chiến ý của cả bốn lại càng tăng hơn. Thần Ma luôn xem chiến đấu là mục
đích, gặp đối thủ càng mạnh thì Thần Ma càng muốn đối đầu.
Cô gái duy nhất trong bốn Thân Ma khẽ cười rồi bóp chặt tay, giọng mang vẻ đầy
hưng phấn nói:
- Xem ra lần này chúng ta phải dốc toàn lực để thu thập hai con nhóc này rồi.
Ba tên còn lại không nói không rằng, lực lượng thân thể nhanh chóng bành
trướng khiến không khí xung quanh vặn vẹo biến dạng. Tay mỗi người đều cầm vũ
khí chuẩn bị toàn lực ứng phó với cặp song hồ đã hợp thể kia. Nhìn khí thế
phát ra từ thân thể của bốn Thần Ma khiến ai cũng phải rùng mình.
Song hồ hợp thể từ Lạc Ngân và Lạc Huyên đã đạt tới cảnh giới Bán Tiên đỉnh
phong, đây cảnh giới cao nhất ở chiến trường viễn cổ này rồi. Nhờ sự đặc biệt
của Lạc Ngân và Lạc Huyên nên đã tạo ra sự kết hợp mạnh mẽ này.
Song hồ khuôn mặt lạnh tanh, ánh mắt cháy phừng phừng lửa màu xanh lam, hai
tay cầm hai thanh kiếm bằng băng tạo ra hàn khí xung quanh có thể thấy bằng
mắt thường. Khi song hồ vừa cất giọng và xuất hiện hai thanh kiếm thì thân
hình chợt động, trong nháy mắt lao thẳng về hướng của bốn Thần Ma.
Tuy nhiên khi Song hồ vừa lao tới thì chợt dừng lại, bởi có một giọng nói thét
lên trong đầu song hồ, giọng nói này khiến lý trí của song hồ đang chìm ngập
trong cơn tức giận bỗng phần nào được tỉnh táo lại.
“DỪNG LẠI… Hai đứa còn dám tiến lên nửa bước thì đừng trách ta”
Giọng nói trong trẻo quen thuộc chứa cảm xúc đầy lo lắng vang lên trong đầu
khiến song hồ bất chợt thanh tỉnh. Song hồ vừa rồi dường như không còn kiểm
soát được bản thân nữa, trong đầu chỉ còn lại một đích duy nhất là giết và
giết. Nhưng khi nghe được giọng nói kia vang lên thì trên khuôn mặt lạnh tanh
của cô bé chợt nhăn nhó như đang đấu tranh nội tâm, sau đó thì cô bé bỗng nở
một nụ cười mừng rỡ, giọng run rẩy nói nhỏ:
- Tỷ tỷ…