Miêu Hoàng


Người đăng: Roseri

-☉----------☉----------☉-

Bên trong tụ điểm giải trí, Yến Linh và Tiểu Thanh đã ngồi xuống bộ bàn ghế mà
lúc trước Tôn Viên dùng để thi thố tài năng uống rượu của mình với Vân Phi.

Yến Linh tuy không còn tỏ vẻ nghiêm trọng về chuyện thân phận của Tiểu Thanh
nữa, nhưng thực chất trong lòng nàng vẫn còn giữ tâm tư tôn kính đối với Tiểu
Thanh. Dù Yến Linh không muốn tỏ ra như vậy nhưng cũng khó tránh khỏi tình
cảnh này. Bởi thực chất thân phận của Tiểu Thanh quá lớn, lớn tới mức Ngũ
Quang Tước, nhân vật hiện tại đang có thực lực đứng đầu của lục địa Thiên Tước
nếu biết tới Tiểu Thanh còn phải cung kính vài phần mà cúi người trước Tiểu
Thanh chứ đừng nói gì đến một Linh Hầu nhỏ bé như Yến Linh.

Tiểu Thanh khẽ thở dài, nàng biết tâm trạng của Yến Linh đang như thế nào,
nàng cũng biết Yến Linh đã có vẻ bình thường nhưng trong tâm tư vẫn có phần
nào sợ hãi đối với mình. Có lẽ trên đời này chỉ có Nguyệt tỷ, cẩu tặc, Đại
tượng hay tên kỳ nhông vừa biết đến thân phận của mình là không tỏ vẻ gì khác
lạ thôi. Chỉ có người trong nhóm Vô Cực đều xem Tiểu Thanh là một miêu nữ bình
thường như bao người khác. Còn lại bất cứ một ai nếu biết đến sự thật về Tiểu
Thanh thì họ cũng đều sợ hãi hoặc là cúi đầu không dám đối diện cả.

Yến Linh hiện tại có thể chưa quen, nhưng có lẽ lâu dần thì cảm giác như bây
giờ cũng sẽ không còn nữa thôi. Tiểu Thanh biết Yến Linh là một người không
quan trọng đến thân phận hay địa vị nên áp lực từ Tiểu Thanh dần dần sẽ không
khiến Yến Linh lo lắng nữa.

- Linh tỷ, tỷ hẳn cũng biết tại sao Lăng Chấn Thiên lại nhờ tỷ bắt sống muội
về Miêu tộc mà không phải là một ai khác?

- Ta đoán ông ta nghĩ linh nhãn của Tam Nhãn Linh Hầu có thể phát hiện được
muội nên muốn ta ra tay - Yến Linh nói tới đây thì cười khổ - Nhưng có vẻ ông
ta đánh giá quá cao năng lực của ta rồi. Vừa nãy hẳn muội cũng thấy ta đã ngạc
nhiên như thế nào khi nhìn thấy muội xuất hiện ở đây rồi chứ? Đó là vì ta và
Tôn Viên không hề cảm nhận được muội. Dù tên Ẩn Thử kia dùng thiên phú tàng
hình lẫn ẩn giấu khí tức nhưng với linh nhãn của ta vẫn có thể nhìn ra… còn
muội thì giống như hoàn toàn không hề tồn tại, đến khi ta và Tôn Viên đối diện
với muội ngay trước mặt mà ta còn không thể nhận ra sự tồn tại của muội thì
thật là… haizz.

Yến Linh thở dài một hơi, nàng vốn tự tin về linh nhãn của mình có thể soi
thấu cả một Kim Tiên, dù là Huyền Tiên muốn thoát khỏi tầm nhìn của linh nhãn
cũng là việc không dễ dàng gì. Vậy mà một Đại Yêu trung cấp như Tiểu Thanh lại
khiến Yến Linh không thể phát hiện thì đúng là đả kích lớn đến sự tự tôn từ
trước tới nay của nàng.

Tuy nhiên vì biết thân phận của Tiểu Thanh nên Yến Linh không quá để ý đến
chuyện này mà chỉ xem nó như một kinh nghiệm không nên quá dựa dẫm vào linh
nhãn mà thôi. Nếu là ai khác không bị linh nhãn của Yến Linh nhìn thấy thì
nàng còn chú tâm đến, nhưng với thực lực của Tiểu Thanh thì Yến Linh đã hoàn
toàn khuất phục mà không hề nghi ngờ gì nữa.

- Hì hì… Linh tỷ quá khen rồi - Tiểu Thanh cười lém lỉnh - Thật ra linh nhãn
của Tam Nhãn Linh Hầu rất đặc biệt, bởi vì muội cảm nhận được một sự giám sát
bao trùm lấy nơi này nên muội mới phải ẩn giấu kín đến như vậy. Chứ bình
thường thì tỷ cũng sẽ cảm nhận được sự tồn tại của muội thôi, nhưng phải công
nhận là Linh tỷ có tốc độ nhanh thật, muội chưa kịp rời khỏi đây thì hai vợ
chồng tỷ đã xuất hiện rồi.

Tiểu Thanh nói tới đó thì từ người nàng đã sinh ra khí tức như một Ảnh miêu
bình thường. Lúc này Yến Linh mới cảm nhận thấy sự tồn tại của Tiểu Thanh
nhưng không có cách nào có thể soi rọi bản thể của Tiểu Thanh bằng linh nhãn
được.

- Thôi thôi… ta không dám múa rìu qua mắt thợ đâu Miêu Hoàng đại nhân ạ? -
Yến Linh phần nào cũng nhẹ lòng hơn bởi nụ cười của Tiểu Thanh - Mà sao muội
lại tin ta sẽ không nói ra thân phận của muội cho người khác biết, lỡ như ta
nói dối chuyện ta đã thề trước Lăng Chấn Thiên thì sao? Còn việc ta có thể sẽ
nghe theo lời của Lăng Chấn Thiên mà lừa muội hay thậm chí là tìm cách bắt
muội về Miêu tộc cho ông ta?

- Việc tỷ có bắt muội hay không thì ngay từ đầu khi tỷ nói ra chuyện tỷ đã
gặp hắn thì muội biết tỷ sẽ không nghe theo lời hắn. Với lại muội tin tỷ là
người tốt, cho dù tỷ không thề trước hắn thì muội tin tỷ cũng sẽ không nói ra
thân phận của muội cho bất kỳ ai khác… dù sao chuyện này cũng hơi nghiêm
trọng.

- Không chỉ hơi nghiêm trọng thôi đâu, mà là một chuyện rất nghiêm trọng đấy
- Yến Linh trầm ngâm nói.

- Thôi không nói về nó nữa - Tiểu Thanh lắc đầu - Muội không thích chuyện này
chút nào, dù sao thì hiện tại muội là Tiểu Thanh chứ không phải là Miêu Hoàng
Lăng Trúc Thanh của quá khứ. Với lại muội cũng không nhớ gì nhiều chuyện trước
đây cả, bây giờ muội chỉ thích làm một tiểu miêu nữ dễ thương thôi… hì hì.

Yến Linh miễn cưỡng cười khổ, tiểu miêu nữ dễ thương kiểu gì mà vừa rồi lại
tạo ra áp lực khiến nàng và Tôn Viên phải sợ hãi đến vậy. Nhưng Tiểu Thanh
không muốn nhắc tới nó nên Yến Linh cũng không nói thêm về chuyện này nữa.

- Hôm nay được chứng kiến cảnh hai vợ chồng tỷ thể hiện sức mạnh áp đảo cả
một lực lượng hùng mạnh của Thiên Sứ thật khiến muội bội phục - Tiểu Thanh hâm
mộ nói - Tam Nhãn Linh Hầu quả nhiên là thần thông quảng đại.

- Muội biết năng lực của Tam Nhãn Linh Hầu sao?

Yến Linh mặc dù là Tam Nhãn Linh Hầu nhưng nàng lại không rõ lắm về bản thể
của mình ngoài những năng lực mà mình có. Còn về chuyện khác thì hoàn toàn mù
tịt, giống như kiểu Tôn Viên và Yến Linh là hai Tam Nhãn Linh Hầu duy nhất tồn
tại vậy. Bởi cả Hầu tộc trước kia còn chưa từng nghe đến Tam Nhãn Linh Hầu nên
xuất xứ của cả hai có vẻ không thuộc về nơi này. Nếu là Linh Hầu trong truyền
thuyết thì ít nhất cũng phải có thông tin nào đó chứ, đằng này lại không có
lấy một ai biết tới cái tên Tam Nhãn Linh Hầu này.

Tiểu Thanh khẽ cười rồi gật đầu nói:

- Muội tuy không nhớ gì nhiều, nhưng về Tam Nhãn Linh Hầu thì muội có nhớ một
ít. Ở lục địa Thiên Tước này không ai biết đến sự tồn tại của Tam Nhãn Linh
Hầu, thậm chí toàn bộ tinh hệ hay Ngân Hà cũng chưa nghe qua cái tên này bởi
Tam Nhãn Linh Hầu vốn đã không còn tồn tại ở càn khôn vũ trụ này nữa… - Tiểu
Thanh trầm ngâm nói - Tam Nhãn Linh Hầu đã biến mất cách đây hơn mười ba đại
kiếp, việc hai người sinh ra thực sự là một chuyện kỳ lạ bậc nhất. Khi muội
biết được hai vợ chồng tỷ là Tam Nhãn Linh Hầu cũng rất bất ngờ.

Yến Linh nghe lời này liền cảm thấy chấn động, chẳng lẽ Tam Nhãn Linh Hầu
thuộc loại đã tuyệt chủng nhưng bây giờ lại được sinh ra. Mà thực sự thì quá
trình sinh ra của Tôn Viên và Yến Linh đã rất khác người rồi nên khó có thể
giải thích được.

Còn điều đặc biệt khiến Yến Linh chấn động là vì Tiểu Thanh có nhắc đến cái gì
mà mười ba đại kiếp? Mặc dù không biết một đại kiếp là khoảng bao nhiêu thời
gian, nhưng đó là một đại kiếp của càn khôn vũ trụ nên có thể nói đó là một
quãng thời gian vô cùng dài.

- Không biết muội đã sống bao lâu rồi mà lại biết rõ như vậy? - Yến Linh tò
mò hỏi.

- Muội biết như thế là vì ký ức của Miêu Hoàng trong người muội, còn sống bao
lâu ấy hả? - Tiểu Thanh cười tinh quái trả lời - Xuất hiện từ lúc vũ trụ khởi
sinh… tỷ nghĩ muội đã sống bao lâu?

Ánh mắt Tiểu Thanh ẩn chứa một sự thần bí nhìn Yến Linh, Yến Linh ngay lúc đó
liền cảm nhận được một sự vô tận năm tháng nằm sâu bên trong ánh mắt nhìn có
vẻ trong sáng của Tiểu Thanh.

Từ thời vũ trụ khởi sinh đã xuất hiện? Đây thật sự là một câu trả lời đủ khiến
người khác không thể tưởng tượng nổi. Nhất là câu trả lời của một cô gái nhìn
trẻ trung nhỏ nhắn như thế này, đặc biệt là cô gái ấy còn đang là một Đại Yêu
trung cấp nữa chứ.

Nhưng Yến Linh đã nghe Lăng Chấn Thiên nói qua về thân phận quá khứ Miêu Hoàng
của Tiểu Thanh lẫn việc Tiểu Thanh tại sao lại trở thành một Đại Yêu như bây
giờ nên Yến Linh hoàn toàn tin tưởng câu trả lời này của Tiểu Thanh.

- Nếu vậy thì ta đang ngồi cùng với một lão bà quái vật già khú đế rồi - Yến
Linh cười cười nói - Vậy mà bà lão này còn muốn ta gọi một tiếng Thanh muội
nữa chứ!

- Hừ… cấm tỷ gọi muội là già đó - Tiểu Thanh bĩu môi - Dù sao hiện tại muội
đã biến thành Tiểu Thanh nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu rồi chứ không phải lão bà
như xưa nữa. Với lại người tu luyện như tỷ cũng phải biết thời gian sinh ra
không phải là cố định, có thể kiếp trước hay trước nữa của tỷ cũng là một bà
lão già chát ấy.

- Ha ha ha…

Yến Linh không còn vẻ ngại ngùng xa cách với Tiểu Thanh nữa mà đã có vẻ thân
thiết hơn nên bắt đầu cười thoải mái với cô nàng Ảnh Miêu xinh xắn có chiếc mũ
trùm này rồi.

Hai người thong thả cười đùa, trò chuyện vui vẻ càng lúc càng thân thiết hơn.
Yến Linh từ xưa tới nay chưa từng có bạn bè để trò chuyện, nàng suốt ngày chỉ
biết sinh tử chiến đấu, người quen thì ít mà địch nhân thì nhiều. Bây giờ quen
được một cô gái có thân phận đặc biệt nhưng tính tình lại thoải mái dễ gần như
vậy nên khiến Yến Linh rất yêu thích, rào cản bởi thân phận Miêu Hoàng của
Tiểu Thanh hầu như đã bị nàng hoàn toàn phá vỡ.

-☉-

Qua trò chuyện thì Yến Linh cũng phần nào hiểu hơn về Tiểu Thanh, đúng là Tiểu
Thanh không quan tâm đến thân phận Miêu Hoàng của nàng lắm, mà Tiểu Thanh chỉ
thích làm một Miêu nhân bình thường thôi. Vậy nên Tiểu Thanh không thích ai
gọi ra tên thật của nàng.

Tiểu Thanh cũng có cảm tình với Yến Linh, cô nàng mang tiếng bạo lực này thật
ra lại là một cô gái ngoài nóng trong lạnh. Vì gương mặt Yến Linh quá mức xinh
đẹp. lại có vẻ đoan trang thánh thiện nên Yến Linh thường phải tỏ ra dữ dằn
mới khiến địch nhân sợ được. Vậy nên lâu dần Yến Linh cũng quen với tính tình
bạo ngược do chính bản thân mình tạo ra này. Yến Linh cũng vì thế nên chẳng có
ai dám lại gần, bạn bè gần như không có, nàng chỉ có Tôn Viên là người thân
duy nhất bên cạnh mà thôi.

- Vậy là Linh tỷ vì quá nhớ chồng nên mới tới đây gặp “con khỉ ngốc” ấy nhỉ?
- Tiểu Thanh cười cười nói - Thật là vợ chồng yêu thương đến mức khiến người
ta phải ghen tị mà hì hì.

- Ta không quan tâm đến tên ngốc đó đâu - Yến Linh đỏ mặt nói - Chẳng qua ta
không muốn hắn chết… lúc đó ta lại thành góa phụ nữa thì…

- Mặt tỷ đúng là da mỏng thật, trông tỷ đỏ bừng xấu hổ như thế mà còn chối -
Tiểu Thanh cười trêu - Tỷ cũng thừa biết đám Thiên Sứ ấy không giết nổi Tam
Nhãn Linh Hầu mà, tóm lại là nhớ hắn nên tới chứ gì.

Yến Linh quả thật bị Tiểu Thanh biết rõ suy nghĩ trong lòng nên gượng cười một
cách e thẹn. Nhìn điệu bộ này của Yến Linh thật đúng là phù hợp với khuôn mặt
hiền lành của nàng.

- Lần này ta tới đây thật ra vì tên ngốc ấy chỉ một phần thôi - Yến Linh có
phần xấu hổ nói - Còn việc chính đó là bảo vệ tâm trận ở cứ điểm này.

- Hôm nay nơi đây bị Thiên Sứ kéo tới đông như vậy, thực lực của chúng cũng
rất mạnh nên hẳn là muốn xóa sổ nơi này - Tiểu Thanh gật đầu nói - Đã vậy
chúng còn mua chuộc một tên Ẩn Thử nhằm phá tâm trận thì đúng là chúng thực sự
vừa muốn giết Tôn Viên, vừa muốn tiêu hủy tâm trận.

- Sự việc lần này rất nghiêm trọng, không chỉ riêng nơi này bị tấn công bằng
lực lượng lớn đến vậy, mà chín tâm trận còn lại cũng bị công phá - Yến Linh lo
lắng nói - Chúng thật sự muốn kết thúc cuộc chiến, loại Yêu tộc khỏi chiến
trường này.

- Một phe Thiên Sứ không thể nào đủ lực lượng để cùng lúc phá hết mười tâm
trận… chẳng lẽ…

Tiểu Thanh thầm suy đoán một khả năng khó có thể xảy ra, nhưng nhìn thấy Yến
Linh gật đầu thì có vẻ suy đoán này đã hoàn toàn đúng.

- Thiên Sứ và Thần Ma đã bắt tay với nhau, chúng muốn tổng tấn công phá hủy
toàn bộ đại trận bảo hộ Yêu tộc, sau đó bắt đầu trực tiếp diệt sát Yêu tộc.

Tiểu Thanh hơi bất ngờ trước tình huống này. Không ngờ ngày đầu tiên mình vào
chiến trường viễn cổ đã đối mặt với việc Yêu tộc suýt bị tiêu diệt. Chuyện này
quả thật rất nguy hiểm, nếu hai phe Thiên Sứ và Thần Ma kết hợp cùng đối phó
với Yên tộc thì Yêu tộc dù có mạnh mẽ tới đâu cũng khó bảo toàn được toàn bộ
thực lực. May ra chỉ có những người mạnh mẽ như Tôn Viên hay Yến Linh là có
thể sống sót thôi.

- Sao tỷ lại biết chuyện chúng hợp lực đối phó với Yêu tộc?

- Hôm nay Trư tộc vừa xuất hiện ba nhân vật, trong đó có một người vô cùng
thần bí. Chính cô ta đã nói ra chuyện Thiên Sứ và Thần Ma kết đồng minh và sẽ
có một cuộc tấn công vào mười tâm trận ngoài trong ngày hôm nay. Chúng ta sau
khi biết được đã chia người ra tới hỗ trợ ở mười cứ điểm, riêng ta thì một
mình tới đây.

- Ngày hôm nay… Trư Tộc… ba người.

Tiểu Thanh nghe Yến Linh kể vậy thì lập tức liên tưởng đến cô gái vô cùng thần
bí mà cả nhóm đã gặp khi chuẩn bị đi vào chiến trường viễn cổ.

- Cô ta không có khuôn mặt, giọng nói của cô ta vang vọng đầy ghê rợn cùng
với giọng cười như cõi u linh truyền tới - Yến Linh nhớ lại rồi trầm tư nói -
Cô ta có mái tóc đan xen hai màu đen trắng, đặc biệt cô ta cũng giống muội ở
điểm ta không thể nhìn ra sự tồn tại của cô ta bằng linh nhãn. Ta cũng không
thể biết được cô ta thật sự có phải là tộc nhân của Trư tộc hay không, đến
cảnh giới của cô ta, ta cũng không thể cảm nhận được.

- Người này rốt cuộc là ai? - Tiểu Thanh trầm ngâm.

- Cô ta sau khi nói ra chuyện mười cứ điểm của Yêu tộc sắp bị tấn công thì cô
ta đã biến mất khỏi Yêu thành. Chúng ta chỉ biết được cô ta tự gọi mình là...
Vô Diện.


Bách Biến Dạ Hành - Chương #78