Người đăng: Roseri
-☉----------☉----------☉-
Trận chiến giữa Tử Phong và Pikachu diễn ra vô cùng quyết liệt. Tử Phong không
có ý định tử chiến hay giết chết con Pikachu này, bởi hắn vừa mới đặt chân tới
đây, lỡ như giết nó có khi gây thù chuốc oán nữa thì khổ. Nhất là đây còn là
nơi của Huyền Cơ nữa.
Thế nhưng con Pikachu ấy giống như bị hắn kích thích hay sao mà càng đánh nó
càng điên cuồng tấn công Tử Phong mạnh bạo hơn nữa.
Một quả cầu sét chói lóa to hơn vài mét chợt hình thành từ đuôi của Pikachu.
Quả cầu sét vừa hình thành thì Pikachu xoay người quất đuôi về hướng Tử Phong.
Quả cầu ấy vang lên một tiếng sấm động rồi bắn thẳng về trước.
Xoẹt… đùng… Quả cầu bay sượt qua người Tử Phong mặc dù hắn đã nhanh chóng
tránh được. Quả cầu ấy trong nháy mắt liền phát nổ bắn ra hàng loạt những tia
sét ra xung quanh. Tử Phong trong chốc lát đã bị bao bọc trong một cơn bão sét
dày đặc không có kẽ hở để trốn thoát.
Tử Phong nhanh chóng đưa hai tay bắt ấn, miệng thầm nhủ: Phân thân.
Từ người Tử Phong bỗng tách ra hai thân ảnh giống hệt Tử Phong, chỉ khác là
hai thân ảnh ấy không cầm Thanh Thiên đao như bản thể mà thôi.
Hai Tử Phong vừa phân thân vừa tách ra đã lao về hai hướng khác nhau, lướt
thẳng tới màn sét dày đặc. Vừa tiếp cận màn sét, những tia sét như tìm được
mục tiêu nên ầm ầm bổ tới. Ngay lập tức hai phân thân ấy đã thu hết hầu như
toàn bộ những tia sét xung quanh đánh vào người mình.
Trong thoáng chốc, sét đã tan hết, hai phân thân cũng bị đánh tan thành những
mảnh vụn rồi biến mất. Tổn thất hai phân thân cũng khiến Tử Phong hao tổn chân
khí rất lớn.
Con Pikachu dường như không dừng lại, nó lại nhanh chóng lao tới Tử Phong với
một tốc độ rất nhanh. Pikachu đang chạy một hướng thì nó lại đổi hướng khác,
vừa đổi hướng thì nó đã chuyển mình biến mất, trong nháy mắt mà vô số tàn ảnh
hình Pikachu đã xuất hiện khắp nơi. Cảnh tượng giống như con Pikachu này biết
phân thân ra hàng trăm con vậy.
Tuy nhiên Tử Phong biết được con Pikachu này đang dùng tốc độc cực nhanh để
tạo ra hiệu ứng phân thân mà thôi. Nếu đối đầu với kẻ khác thì còn được, nhưng
hắn có tử nhãn thì trò này gần như vô dụng đối với hắn.
- Là do mày ép tao - Tử Phong thoáng giận nói.
Tử Phong không động chạm gì tới con yêu thú vàng chóe này mà nó lại liên tục
tấn công như muốn đòi mạng mình nên hắn cũng không nhịn được nữa. Nếu kéo dài
có khi minh bị nó giật chết cũng có khi.
Tử Phong vận lực, huyền thuật vận chuyển tới cực hạn, mọi thứ xung quanh bỗng
chốc biến thành một bộ phim quay chậm. Lúc này còn có thể nhìn thấy động tác
chạy của Pikachu rõ ràng hơn lúc trước mặc dù nó đang di chuyển rất nhanh.
Tử Phong nhắm tịt hai mắt, luồng chân khí tím xung quanh người hắn cuốn vào cơ
thể rồi mất hút. Đến khi Tử Phong mở mắt ra, đôi mắt hắn đã biến thành một
mảng trong suốt.
“Vô Sắc Thần Lực”
Long trảo với bộ vuốt nhọn khẽ đưa lên. Tử Phong bóp chặt tay, một lực lượng
vô hình bao bọc lấy long trảo và cả người hắn.
“Dịch chuyển thời không”
Tử Phong vừa thầm nhủ thì “phụt” một tiếng hắn đã biến mất ngay tại chỗ.
Ngay lúc Tử Phong biến mất, Pikachu đang di chuyển sắp tấn công hắn thì chợt
cảm thấy một áp lực từ trên cao bổ xuống người nó.
Pikachu thân thủ vô cùng nhanh, trong nháy mắt nó đã lăn người qua một bên.
Đúng lúc đó một cánh tay với bộ vuốt rồng đã vỗ mạnh xuống nơi Pikachu vừa
thoát khỏi.
Ầm một tiếng vang lên, cả vùng đất nơi đấy bị một lực lượng vô hình cuốn lấy
khiến địa hình bị lõm xuống một hố lớn.
Tử Phong không ngờ trong trạng thái huyền thuật được huy động đến cực hạn như
thế này mà con Pikachu lại có thể tránh khỏi một trảo bất ngờ của mình được.
Phải nói đến cả tên thiên sứ có thiên nhãn trong thập thiên là Dagian lần
trước còn không bắt kịp chuyển động của mình chứ đừng nói tới việc dịch chuyển
rồi tấn công bất ngờ như thế này.
“Dịch Chuyển” Tử Phong vừa vồ hụt thì ngay lập tức biến mất.
Pikachu vừa thoát qua một bên đã cảm ứng được nguy hiểm dường như sắp ập tới.
Tuy nhiên không giống như lần trước khi Pikachu muốn trốn thoát, lần này nó
lại đứng yên rồi hét lớn.
- PIKAAAAAAAAAAAAAA…
Hai cái má màu đỏ hồng của nó lóe lên ánh điện màu xanh, cả người Pikachu bốc
lên một đợt sét mãnh liệt vang động cả một khu vực. Dường như Pikachu muốn chủ
động tấn công trên diện rộng, nếu Tử Phong xuất hiện thì sẽ rơi vào đợt tấn
công này.
Tử Phong không dịch chuyển rời khỏi đây mà hắn lại chọn cách trực tiếp đối
diện. Khi vừa dịch chuyển biến mất thì Tử Phong đã hiện ra ngay trên không
trung của Pikachu.
Long trảo xòe ra bộ vuốt nhọn chắc chắn. Đôi mắt trong suốt mờ ảo của Tử Phong
dường như đang hiện lên từng đốm màu nho nhỏ.
“Vô Sắc Thần Lực… Bách Biến, Vàng”
Tử Phong thầm hô, ngay lúc đó đôi mắt trong suốt của Tử Phong lúc trước có
những mảng màu nhỏ hình thành đã thoáng chốc biến thành màu vàng. Đôi mắt của
Tử Phong đã chuyển hóa thành một màu vàng rực, cả đôi Long Trảo với bộ vuốt và
vảy trên người cũng đổi thành màu vàng.(Nhìn cảnh tượng này quả thật giống hệt
với một con kỳ nhông đổi màu, quả là Vân Phi nói về Tử Phong không sai mà, hắn
là kỳ nhông chứ có phải rồng đâu)
Ngay khi Tử Phong vừa đổi màu thì những tia sét to lớn xung quanh bỗng hướng
vào không trung nơi hắn hiện ra rồi bổ tới. Tử Phong trong thoáng chốc bị chìm
ngập trong một trận bão sét dày đặc.
Tuy nhiên khác với phân thân của Tử Phong khi bị đánh cho tan xác, Tử Phong
lúc này lại có vẻ bình yên vượt qua làn sét dày đặc lao thẳng xuống Pikachu.
Con Pikachu có vẻ thoáng kinh ngạc trước sét của mình lại vô hiệu với Tử
Phong. Tuy nhiên nó cũng nhanh chóng quay người, cái đuôi hình tia sét của nó
hóa cứng rồi sáng lên ánh bạc. Pikachu định dùng cú quất đuôi đã đánh tan Hư
Không Trảm của Tử Phong lúc trước để trực diện đánh vào người Tử Phong nếu hắn
dám tiếp cận.
Tử Phong không hề dao động chút nào, hắn vẫn kiên định hướng ánh mắt nhìn chằm
chằm về Pikachu. Chỉ cần hắn tiếp cận, hắn tin chắc mình sẽ xử lý được con yêu
thú chết bầm này.
- PIKaaaaaaaa…
Pikachu gầm lớn.
“Vô Sắc…”
Tử Phong cũng thầm nhủ. Tuy nhiên đúng lúc đó mọi thứ bỗng nhiên dừng hẳn lại.
Đúng là dừng lại theo đúng nghĩa đen, bởi nếu như vừa rồi thì trong trại thái
huyền thuật, Tử Phong có thể nhìn thấy chuyển động ở môi trường bên ngoài như
một bộ phim quay chậm. Nhưng lúc này chính là không còn chậm nữa mà là dừng bộ
phim lại ngay tức thì.
Con Pikachu còn đang há miệng gầm, tia lửa điện từ nó phát ra xung quanh cũng
dừng hẳn lại, cảnh tượng giống như đóng băng toàn bộ môi trường vậy. Nhưng đặc
biệt ở chỗ, Tử Phong cũng bị đóng băng luôn… bởi hắn không phải là người làm
ra chuyện này.
Mặc dù bị đóng băng toàn bộ mọi thứ, nhưng ý thức của Tử Phong vẫn còn hoạt
động. Hắn nhìn thấy có một thân ảnh đang đứng bên cạnh Pikachu mìm cười nhìn
hắn.
Tử Phong vừa nhìn thấy nữ nhân ấy thì hắn ngay lập tức đoán ra đó là ai. Chỉ
cần nhìn qua bộ áo bào tím, đôi mắt long sọc và đôi chân mày là những lớp vảy
tím, Tử Phong đã biết ngay người này chính là Long Hoàng Huyền Cơ.
Trong cảnh tượng mọi thứ đang đóng băng đó, Huyền Cơ dường như không bị ảnh
hưởng mà khẽ phất tay. Ngay lúc Huyền Cơ phất tay thì Tử Phong đã thoát khỏi
trạng thái bị đong cứng này. Nhưng hắn đang trên đà tấn công lúc trước nên
chưa kịp dừng lại mà lại lao thẳng về hướng của Huyền Cơ.
Tuy nhiên khi Tử Phong không kịp dừng lại mà lao tới Huyền Cơ thì Huyền Cơ chỉ
đưa tay chạm nhẹ vào long trảo của Tử Phong thì hắn ngay lập tức mất hết toàn
bộ sức mạnh trong người. Vô Sắc Thần Lực đang sử dụng cũng tan mất, cả người
hắn bỗng dưng trở lại trạng thái không thể điều khiển được điều gì nữa, giống
như lúc hắn và Hàm Hương đang trôi nổi ở trên không trung lúc trước vậy.
Huyền Cơ khẽ cười đầy ẩn ý rồi nói:
- Thú vị đấy, theo ta tới một chỗ yên tĩnh để nói chuyện nào.
Không đợi Tử Phong trả lời, Huyền Cơ đã tan biến mất hoàn toàn trước mắt hắn.
Và cả Tử Phong ngay sau đó cũng biến mất theo. Hàm Hương lúc trước bị Huyền Cơ
chế trụ cũng biến mất theo sau Tử Phong. Nơi này chỉ còn lại một mình con
Pikachu.
Ngay khi ba người vừa đi mất. Cảnh tượng đóng băng thời không nơi này không
còn nữa. Pikachu đã lấy lại hành động.
Tất nhiên Pikachu cũng giữ được ý thức nên nó đã chứng kiến cảnh tượng vừa
rồi, và nó cũng biết người khiến mọi thứ đóng băng kia chính là Huyền Cơ.
- Pì ká…
Pikachu hứng thú kêu lên một tiếng sau đó quay người chạy về một hướng. Ở
hướng đó dường như còn có nhiều con “yêu thú” khác đang ẩn núp xem trận đánh
giữa Pikachu và Tử Phong vừa rồi. Khi Pikachu tụ hội với đám yêu thú kia thì
cả đám rì rầm như to nhỏ nói gì đó, có con thì tru tréo cười to, có con thì ồ
ồ như đang khóc mặc dù mặt mày thì rõ ràng đang vui mừng. Mỗi con đều có hình
dáng và màu sắc khác nhau, và điểm đặc biệt của chúng là mỗi con lại nói lặp
đi lặp lại một câu duy nhất, vậy mà chúng lại hiểu nhau mới lạ.
-☉-
Tại một nơi cách vị trí cuộc chiến của Tử Phong và Pikachu không xa. Đó là một
vách núi dựng đứng, tại đây có thể nhìn tổng thể toàn bộ khu rừng mà Tử Phong
và Hàm Hương xuất hiện lần đầu ở tinh cầu này.
Bên trên bầu trời khu rừng nhiều màu sắc ấy còn có những con yêu thú từ to tới
nhỏ đang bay lượn. Nhưng chúng dường như rất hiền lành, không con nào đuổi bắt
săn giết con nào, mà chúng dường như đang chơi đùa với nhau vậy. Có con bay
riêng lẽ, có con bay theo đàn, nhưng chúng lại hòa đồng với nhau mặc dù chúng
có khác loài với nhau đi chăng nữa.
Huyền Cơ vừa hiện ra trên vách núi thì một bộ bàn ghế bằng đá đã hiện ra.
Huyền Cơ bước tới ngồi xuống một chiến ghế đá, tay chống cằm nhìn về khu rừng
đầy màu sắc với những con yêu thú đang bay lượn trên đó.
Tử Phong và Hàm Hương ngay sau đó cũng xuất hiện, nói đúng hơn là cả hai đã bị
Huyền Cơ đem tới nơi này.
Vừa tới nơi, Tử Phong còn chưa kịp hoàn hồn sau trận đánh hay việc gặp Huyền
Cơ vào tình huống bất ngờ như vậy. Còn Hàm Hương thì từ đầu đã bị Huyền Cơ
khống chế nên biết sự xuất hiện của Huyền Cơ từ sớm. Nhưng Hàm Hương chứng
kiến chuyện Huyền Cơ khiến toàn bộ thời không ở nơi đó đóng băng lại cũng
khiến nàng kinh ngạc vô cùng. Đây là một điều nàng không thể tưởng tượng nổi,
lần trước được trải qua trạng thái huyền thuật thời gian của Tử Phong đã khiến
nàng kinh ngạc rồi. Nhưng lần đó chỉ là vì cả hai di chuyển nhanh hơn bình
thường nên mới nhìn thấy mọi thứ bên ngoài chậm lại. Còn trường hợp của Huyền
Cơ lại là một đẳng cấp hoàn toàn khác.
- Hai ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì? - Huyền Cơ đang chống cằm nhìn về khu
rừng bỗng mở miệng nói - Lại đây, ngồi xuống với ta nào… đã quá lâu rồi, ta
chưa được trò chuyện với một ai cả.
Nhìn Huyền Cơ không quay đầu lại nhưng giọng nói có vẻ buồn chán nên Tử Phong
và Hàm Hương dường như cũng hiểu phần nào tâm trạng của Huyền Cơ. Bị phong ấn
cả triệu năm như vậy một chỗ thì buồn chán biết dường nào. Mới đây cả hai bị
trôi nổi giữa tinh không có hơn mười ngày đã thấy khổ rồi, đó là hai người nên
còn có nói chuyện qua lại. Còn Huyền Cơ ở giữa một biển lửa nóng bỏng quanh
năm suốt tháng thì…
Tử Phong bước tới gần vách núi rồi ngồi xuống bộ ghế đá mà Huyền Cơ bày ra gần
đó. Nơi đây đúng là có cảnh quan rất đẹp, ngồi đây ngắm cảnh nói chuyện quả là
thi vị. Hàm Hương cũng theo sau Tử Phong rồi ngồi bên cạnh hắn.
- Các ngươi muốn hỏi gì thì hỏi đi, ta sẽ trả lời những thắc mắc của các
ngươi - Huyền Cơ lãnh đạm nói, ánh mắt vẫn hướng về nơi xa xăm.
Tử Phong và Hàm Hương nhìn nhau, trường hợp này là thế nào? Huyền Cơ nguy hiểm
trong lời kể của Mộc Xa sao lại có vụ ngồi không mà giải đáp thắc mắc cho mình
như thế này.
- À… ưu tiên con gái trước - Huyền Cơ quay đầu qua cười với Hàm Hương rồi nói
- Tiểu hồ ly, ngươi có thắc mắc gì không nào?
Hàm Hương thoáng giật mình, bởi gương mặt của Huyền Cơ trông rất đặc trưng của
Long tộc, đặc biệt là ánh mắt và vảy. Nhưng Hàm Hương lại cảm thấy ánh mắt của
Huyền Cơ trông có vẻ hiền lành là thế nào? Nhất là cả nụ cười và gương mặt
thanh tú mỹ lệ như một cô gái trẻ tuổi của bà nữa.
- Ưm… vậy tiểu nữ xin được phép hỏi trước? Đây là đâu, tại sao người lại đưa
chúng tôi tới đây?
Huyền Cơ khẽ gật đầu rồi lại nhìn về khu rừng nhiều màu sắc có đám yêu thú và
Pikachu trong đó rồi nói.
- Đây là một trong những tinh cầu thuộc “Giới Diện” của ta. Ta đưa hai ngươi
tới đây một là để tránh việc các ngươi bị thiêu chết ở biển lửa kia khi ta
thoát ra ngoài, hai là để đáp lễ việc hai ngươi tới giải thoát cho ta, ba là…
ta tò mò về xuất thân của hai ngươi.
Tò mò về Tử Phong và Hàm Hương? Tử Phong thì còn hiểu được vì hắn có huyết
thống của Huyền Cơ, nhưng còn Hàm Hương thì sao?
- Giới Diện là gì?
Tử Phong bất chợt ngứa mồm hỏi, cái tật hay hỏi của hắn bỗng dưng nổi lên ngay
vào lúc này. Hỏi xong thì biết mình lỡ lời vì đang lượt của Hàm Hương mà mình
lại chen vào. Hàm Hương dường như muốn bào chữa cho hắn nên cũng nhanh chóng
gật đầu nói ngay:
- Vâng, tiểu nữ cũng muốn biết Giới Diện là gì ạ?
Huyền Cơ nhìn vẻ lúng túng của Tử Phong rồi lại nhìn vẻ đỡ lời của Hàm Hương
thì khẽ cười nói:
- Là một vũ trụ riêng của ngươi, do ngươi sáng tạo ra, do ngươi làm chủ quy
tắc ở đó, nói gần gũi thì đó là nhà của ngươi. Trong đó, ngươi là Đấng Sáng
Tạo của ngôi nhà ấy - Huyền Cơ như thể biết được Tử Phong muốn hỏi gì nữa nên
bà liền nói tiếp - Với cảnh giới của các ngươi bây giờ thì chuyện này vẫn còn
rất xa xôi, chỉ có mật độ 13 tương ứng với Thánh Đế mới có thể tạo ra Giới
Diện. Ta là Long Hoàng nên chỉ miễn cưỡng tạo ra Giới Diện chưa hoàn thiện
thôi.
Tử Phong biết cảnh giới của Huyền Cơ còn vượt qua Tiên Đế đỉnh phong. Tiên Đế
đỉnh phong tương đương với mật độ 12 là cảnh giới đặt một bước chân tới Thánh
Đế. Nhưng nó giống như mật độ 12,1 vậy. Còn Long Hoàng, chính là 12,99 còn
thiếu một chút xíu nữa đã là Thánh Đế rồi. Nhưng thiếu một chút ấy cũng là một
khác biệt rất lớn, giống như chuyện Giới Diện này chưa hoàn thiện vậy.
- Vậy như con Pikachu dưới kia, hay những yêu thú mà tiểu nữ đang thấy có
phải là do người sáng tạo ra?
Huyền Cơ gật đầu, sau đó lắc đầu nói:
- Đúng một phần, ta sáng tạo ra hình thái của chúng, nhưng không sáng tạo ra
sinh mệnh của chúng.
- Vậy sinh mệnh của chúng từ đâu ra?
- Câu hỏi vượt quá phạm vi hiểu biết của các ngươi, khi nào đạt tới mật độ
10, các ngươi mới có kiến thức cơ bản để hiểu về nó. Khi đó nếu có duyên gặp
lại, ta sẽ giải đáp.
Tử Phong đang ở cảnh giới Đại Yêu, tương đương với mật độ 5, còn Hàm Hương là
Bán Tiên tức là mật độ 6. Cả hai vẫn còn cách mật độ 10, tức là Tiên Vương một
khoảng cách quá xa. Nhưng hiện tại Huyền Cơ đã không trả lời thì cả hai cũng
không hỏi sâu quá làm gì.
- Tiểu nữ hiểu rồi, bây giờ tiểu nữ không có gì thắc mắc nữa, xin nhường lại
cho huynh ấy.
Tử Phong đúng là đang có nhiều thắc mắc để hỏi nên ngay khi Hàm Hương nhường
lượt, hắn đã vội hỏi ngay.
- Tôi là ai? Tôi có liên hệ gì với người không? Tại sao tôi lại có huyết
thống của người?
Huyền Cơ như thể biết được Tử Phong sẽ hỏi điều này nên bà thoáng cười. Nụ
cười đầy ẩn ý nói:
- Ngươi là tộc nhân của Nhất Văn tộc, ngươi không có liên hệ gì với ta trước
kia, nhưng sau khi ngươi dùng mã di truyền của ta để chuyển sinh… thì ngươi đã
mang toàn bộ kết cấu lẫn huyết thống Long Hoàng của ta. Vậy nên có thể nói,
ngươi là con trai của ta cũng được.