Đặt Chân Tới Thiên Thành


Người đăng: Roseri

-☉----------☉----------☉-

Sau khi biết Minh Nguyệt đang ở lãnh địa của Thiên Sứ, Tử Phong đã gặng hỏi
Thần Thụ tại sao Minh Nguyệt lại tới đó mà không nói gì với hắn? Nhưng đáp lại
Tử Phong chỉ là nụ cười mang vẻ bí hiểm của Thần Thụ chứ không có một câu trả
lời xác đáng nào dành cho hắn cả.

Tử Phong bây giờ đã hiểu, lão già này không muốn nói cho mình biết, đã vậy thì
chỉ còn cách tự mình đi tìm hiểu mà thôi. Còn về Minh Nguyệt, tại sao tỷ ấy
lại “thông đồng” với Thần Thụ mà lừa hắn thì đúng là khó hiểu thật. Tử Phong
tuy quen Minh Nguyệt chưa lâu, nhưng hắn biết Minh Nguyệt sẽ không bao giờ làm
những chuyện như vậy. Trừ khi… nàng không muốn người thân của nàng gặp nguy
hiểm.

Trước khi đi tới Thiên thành, Tử Phong tất nhiên phải có chuẩn bị. Việc chuẩn
bị đầu tiên chính là làm thế nào để ẩn thân giữa Thiên thành mà không bị đám
Thiên Sứ ở đó phát hiện. Chuyện này có vẻ dễ giải quyết đối với người có bát
cửu huyền công chuyên về biến hóa như hắn. Nhưng vấn đề lại nằm ở chỗ Tử Phong
chưa từng gặp qua Thiên Sứ nên không biết khí tức của Thiên Sứ thế nào thì làm
sao hắn có thể mô phỏng chứ đừng nói đến việc biến thân cho giống hoàn toàn.

Tuy nhiên việc này đã nhanh chóng được giải quyết. Không biết cô bé Thủy Linh
đã đi đâu trong trong giây lát rồi trở lại gặp Tử Phong. Điều đặc biệt là Thủy
Linh không đi một mình, mà trên đầu cô bé thủy tinh linh ấy có một khối nước
rất lớn, bên trong khối nước có một thân ảnh đang trôi nổi lềnh bềnh bên
trong.

- Đây là một tên Thiên Sứ cấp 5, tính ra là ngang với cảnh giới Đại Yêu của
ngươi đấy.

Thủy Linh quẳng bọc nước xuống đất, bọc nước vỡ tung rồi lộ ra một tên tóc bạc
nằm dài trên thảm cỏ. Thân hình tên này trông có vẻ mảnh khảnh với bộ trang
phục trắng tinh đang ướt nhẹp. Dường như tên Thiên Sứ này chưa chết nhưng bị
ngộp nước trong một thời gian rất dài nên đã bất tỉnh nhân sự rồi.

Tử Phong khẽ rùng mình nhìn tên Thiên Sứ dưới đất. Thần Thụ vừa đi không bao
lâu, trước khi đi lão còn bảo hắn chuẩn bị để tới Thiên thành, có vẻ việc
chuẩn bị ở đây chính là việc biến thân thành Thiên Sứ. Ngờ đâu hắn còn đang
đau đầu về vụ biến thân thì cô bé Thủy Linh đã bắt ngay một tên Thiên Sứ ở đâu
đó về đây trong nháy mắt. Chẳng lẽ ở đây có chuồng nuôi Thiên Sứ sao?

Tử Phong vỗ đầu cười cười trước suy nghĩ về một cái chuồng chăn Thiên Sứ ở
Thần Thụ Giới này. Hình ảnh trong trí tưởng tượng của hắn là một trang trại
lớn có nhiều Thiên Sứ đang bay trên cao, mỗi tên Thiên Sứ đều đeo một sợi dây
ở cổ. Còn đám nhóc tinh linh thì tay nắm đầu cuộn dây, bắt bọn Thiên Sứ bay
bay trên trời giống như đang thả diều, nếu có cảnh tượng đó thì hẳn là vui lắm
đây.

- Cười cái gì đó, bọn ta không dư hơi đâu mà nuôi lũ người chim này dở người
này! - Thủy Linh như thể đọc được suy nghĩ của Tử Phong nên khẽ chu môi nói -
Ta ra ngoài dạo chơi thì gặp một tên Thiên Sứ đang tập bơi nhưng bị đuối nước
suýt chết đuối nên ta mới đem hắn về đây cho người xem qua thôi. Một lát nữa
ta sẽ đem hắn thả đi là được chứ gì, ngươi cũng biết là Thần Thụ Giới không để
người ngoài vào rồi mà? Ngươi ở đây đã là một ngoại lệ duy nhất rồi, hơi đâu
mà chăn thêm một tên người chim.

Thiên Sứ tập bơi bị đuối nước… Tử Phong suýt chút nữa đã sặc nước bọt trước
cái lý do bắt người của cô bé Thủy Linh này. Nhìn qua thì tên Thiên Sứ đang
nằm ngáp ngáp dưới đất đúng là đuối nước thật, nhưng hắn bị Thủy Linh bất ngờ
trùm một bọc nước có thủy linh lực của cô bé vào người khiến hắn có bơi giỏi
cỡ nào cũng phải đuối thì có.

Tử Phong cũng đành cười cười cảm ơn Thủy Linh, dù sao thì cô bé này cũng đang
giúp hắn. Ở Thần Thụ Giới này thì Thủy Linh là tinh linh hiền lành và thân
thiện đáng yêu nhất rồi.

Tử Phong sau đó đã dễ dàng dùng tử nhãn nhìn thấu mọi cấu trúc điều hòa khí
tức trong người tên Thiên Sứ. Tử Phong còn sử dụng chân khí trong người đảo
qua tên Thiên Sứ vài lần để làm quen với khí tức của Thiên Sứ, sau đó hắn bắt
đầu vận dụng bát cửu huyền công mô phỏng những thông tin vừa nhận được.

Quá trình này quả thật nhanh hơn so với lần Tử Phong từng bước tiếp xúc với
Minh Nguyệt để biến thân thành Minh Nguyệt mà đánh lừa Hàm Hương trong trận
đấu lần trước rất nhiều. Dù sao bát cửu huyền công của Tử Phong bây giờ đã
tiến bộ hơn so với trước rồi.

-☉-

Thời gian tiếp theo ở Thần Thụ Giới, Tử Phong dành một buổi để chào từ biệt
tất cả những tinh linh mà hắn quen biết lẫn không quen. Dù sao thì bọn chúng
cũng đã giúp Tử Phong rất nhiều trong quãng thời gian ở đây, và nhất là Mộc
Xa, tên nhóc mộc tinh linh có khả năng suy nghĩ “vô cùng nhanh” ấy.

Khi gặp Mộc Xa, Tử Phong đã nhờ nó một việc cuối cùng.

- Cái gì? Ngươi muốn ta đi gặp Miêu Hoàng á?

Mộc Xa trố mắt nhìn Tử Phong, nó còn đang bất ngờ trước lời nhờ vả cuối cùng
của Tử Phong dành cho nó trước khi rời khỏi Thần Thụ Giới. Đi gặp một Miêu
Hoàng có vẻ là một việc Mộc Xa không ngờ tới.

Tử Phong gật đầu rồi cười nói:

- Ừm, mà lúc gặp Tiểu Thanh ngươi nhớ đừng gọi cô ấy là Miêu Hoàng hay Lăng
Trúc Thanh, cứ gọi Tiểu Thanh là được rồi.

- Biết rồi! Biết rồi! - Mộc Xa gật đầu lia lịa nói - Nhưng ta làm thế nào để
gặp được Tiểu Thanh, với lại ta cũng không thích gặp đám Yêu nhân các ngươi
nhiều đâu. Nếu Tiểu Thanh ở nơi đông người như Yêu thành thì ta thà không gặp
còn hơn.

- Vậy thì ngươi cứ đem cái này tới Yêu thành - Tử Phong đưa một vật cho Mộc
Xa rồi nói - Chỉ cần ngươi ở gần Yêu thành rồi bóp nát nó là được, nếu như ở
Yêu thành có Tiểu Thanh thì cô ấy sẽ ra mặt gặp ngươi ngay, cô ấy là Miêu
Hoàng mà, cổ có nhiều bí ẩn lắm. Còn nếu không gặp được ai thì… thôi vậy, nhờ
ngươi bấy nhiêu đó là đủ rồi.

Tử Phong muốn nhờ Mộc Xa báo tin cho mọi người trong nhóm là hắn và Minh
Nguyệt vẫn an toàn và không gặp phải chuyện gì quá khó khăn. Vì thời gian lâu
như vậy mà vẫn không có tin tức gì của Minh Nguyệt thì đám Tiểu Thanh hay Vân
Phi sẽ lo đến sốt vó mất.

Mộc Xa tuy có vẻ miễn cưỡng gật đầu đồng ý, nhưng thực ra nó đã hạ quyết tâm
sẽ báo tin cho Tiểu Thanh bằng được mới thôi. Vì đây cũng là cách nó chuộc lỗi
vụ nói dối Tử Phong chuyện của Minh Nguyệt suốt một thời gian dài đã khiến một
tinh linh như nó cảm thấy ăn năn lắm rồi.

Không lâu sau, Thần Thụ xuất hiện. Ông già ấy vẫn không nói câu nào, chỉ lặng
lẽ cười cười, trông nụ cười có vẻ hiền lành nhưng Tử Phong cảm thấy dường như
Thần Thụ vẫn có vẻ “ghét” mình thì phải.

- Ta sẽ đưa ngươi tới phạm vi cách Thiên thành khoảng độ mười dặm, tới đó thì
ngươi tự tìm cách mà tới Thiên thành - Thần Thụ vuốt bộ râu xanh của lão nhàn
nhã nói.

- Cảm ơn Thần Thụ, tới đó tôi sẽ tự lo liệu được.

- Có chuyện này - Thần Thù chần chừ chốc lát rồi âm trầm nói - Nếu ngươi có
gặp Huyền Cơ, nhờ ngươi nói với bà ta rằng...

Tử Phong còn đang thắc mắc, sao Thần Thù lại nhắc đến Huyền Cơ? Chẳng phải
Huyền Cơ đang bị phong ấn sao? Tử Phong hắn mắc gì phải tới nơi phong ấn vị
Long Hoàng tai tiếng đó. Mà Thần Thụ lại còn dặn dò hắn giống như hắn chắc
chắn sẽ gặp Huyền Cơ vậy. Tuy nhiên Tử Phong vẫn yên lặng lắng nghe, còn Thần
Thụ lại khẽ cười hiền rồi nói: “...”

Đám tinh linh xung quanh chỉ thấy Thần Thụ mở miệng nhưng lại không có âm
thanh nào phát ra. Như vậy những lời này của Thần Thụ xem ra chỉ dành riêng
cho Tử Phong biết, và chỉ có hắn mới nghe rõ lời dặn này.

Tử Phong thoáng kinh ngạc nhìn chằm chằm Thần Thụ, hắn còn nhớ rất rõ lần đầu
tiên tới Thần Thụ Giới, lão già này đã suýt chút nữa lấy mạng của hắn chỉ vì
hắn mang huyết mạch của Huyền Cơ. Vậy mà bây giờ Thần Thụ lại nói ra những lời
như vậy thật đúng là khó hiểu.

- Được rồi, nếu gặp bà ấy, tôi sẽ gửi lời của ông.

Thần Thụ gật đầu rồi khẽ phẩy tay. Tử Phong còn chưa kịp nhìn lại lão già ấy
một lần nữa thì khung cảnh xung quanh đã biến đổi. Trong nháy mắt mà Tử Phong
đã thấy mình xuất hiện ở một nơi đất đá khô cằn, cảnh quan thật trái ngược với
vẻ thiên nhiên trù phù thơm ngát mùi hương ở Thần Thụ giới.

“Đây là dịch chuyển thời không sao?” - Tử Phong thầm cảm thán, hắn còn chưa
kịp chớp mắt mà bản thân đã biến mất khỏi Thần Thụ Giới rồi đặt chân tới một
nơi lạ hoắc rồi. Loại hình dịch chuyển này quả là tiện lợi.

-☉-

Nơi Tử Phong xuất hiện chỉ cách Thiên thành hơn mười dặm. Tử Phong nhìn qua
xung quanh thì nơi này tựa như không có một cây cối hay sinh vật nào sinh sống
nổi vậy. Mọi thứ hiện diện nơi này chỉ toàn là đá và đá, đã vậy không khí lại
hanh khô nóng bức đến kỳ lạ.

Tử Phong dường như nhớ ra điều gì đó, hắn vội nhìn về một hướng. Ở xa xa,
hướng mà ánh mắt Tử Phong đang nhìn tới, nơi đó đang chìm ngập trong một màn
lửa cao ngút trải dài vượt quá tầm mắt. Mặc dù biển lửa ấy ở rất xa nơi này
nhưng cái nóng oi bức đang tràn ngập xung quanh chắc chắn là do biển lửa kia
gây ra.

“Không ngờ Thần Thụ lại đưa mình tới gần chỗ phong ấn Huyền Cơ, như vậy biển
lửa đó là nơi hai vị Long Hoàng từng đại chiến sao? Lâu như vậy rồi mà lửa vẫn
còn cháy, ở đây cách xa biển lửa ấy như thế mà đã nóng đến mức này rồi, không
biết bên trong biển lửa ấy còn kinh khủng tới độ nào nữa” - Tử Phong chỉ nhìn
về màn lửa ở rất xa nhưng cao ngút trời đó trong chốc lát rồi quay người rời
đi - “Vậy hướng ngược lại với biển lửa kia sẽ là lãnh địa Thiên Sứ, Thiên
thành ở đó, và Nguyệt tỷ… cũng ở đó”

Tử Phong thầm nhủ rồi khẽ nhắm mắt, khí tức trên người hắn nhanh chóng thay
đổi. Bát cửu huyền công trong người bắt đầu vận hành theo lộ tuyến mô phỏng
khí tức của Thiên Sứ. Chỉ trong chốc lát, Tử Phong đã hoàn toàn hóa thân thành
một tên Thiên Sứ tóc bạc, chỉ trừ diện mạo bình phàm của hắn là có vẻ vẫn
không đổi khác gì, còn lại từ trang phục cho tới đôi cánh mờ mờ ảo ảo ở sau
lưng hắn đã khiến hắn trông giống một gã Thiên Sứ cấp 5 đỉnh phong rồi.

Đôi cánh rồng của Tử Phong đã được cải dạng thành cánh Thiên Sứ. Tử Phong biến
thân xong thì nhanh chóng cất mình lên không trung rồi vút một cái, hắn đã hóa
thành một đốm trắng nhỏ đang dần dần bay xa khu vực nóng bức này. Một nơi khô
cằn nóng bức mà chẳng ai muốn đặt chân tới, nhưng nơi này dường như có một thứ
gì đó khiến Tử Phong có cảm giác muốn quay lại.

-☉-

Thiên Thành…

Minh Nguyệt sau khi chấp nhận đóng vai của Titania Tuyết Như thì nàng lại hoàn
toàn không hề xuất đầu lộ diện. Chỉ trừ một lần duy nhất nàng ra mặt nói vài
lời để toàn bộ Thiên Sứ ở Thiên Thành biết được rằng Tuyết Như đang có mặt ở
chiến trường viễn cổ này mà thôi. Sau đó thì lấy lý do là Thập Thiên đang
chuẩn bị trước “trận chiến cuối cùng” nên khó ai có thể gặp Minh Nguyệt được.
Kể cả “anh trai” của Tuyết Như là Acwel cũng ít khi nào gặp trực tiếp chứ đừng
nói đến những người khác trong Thập Thiên. Tuy nhiên một lý do mà Minh Nguyệt
đưa ra đã đủ khiến mọi người không phải nghi ngờ gì nữa… đó là nàng đang cần
tĩnh tu để lĩnh ngộ được thức thứ chín của “Trường Tâm Kiếm Quyết”

Với lý do này thì không ai trong đám Thập Thiên phải bận tâm nữa, mà họ còn
muốn nàng tích cực tĩnh tu hơn. Bởi Trường Tâm Kiếm Quyết chính là bộ kiếm
pháp thành danh của chính Tuyết Như, và chỉ Tuyết Như mới biết nên không một
ai nghi ngờ. Ngược lại đám Thập Thiên còn mừng rỡ hơn nữa khi Trường Tâm Kiếm
Quyết ấy đã đạt tới tám thức rồi. Khi xưa chỉ năm thức đã khiến đám thiên tài
cùng trang lứa phải khổ sở, bây giờ chín thức thì còn mạnh đến mức nào. Nếu
nàng lĩnh ngộ được thì cục diện ở chiến trường viễn cổ này có thể thay đổi
chóng mặt ấy chứ. Thiên tài đối chiến, chênh lệch một xíu thực lực đã đủ để
tạo ra một kết cục rồi.

Tuy nhiên việc Minh Nguyệt không ra mặt lại khiến nhiều người rất thất vọng.
Đa số đó là những Thiên Sứ trong Thiên thành, nhưng người lo lắng mà muốn nhìn
thấy Minh Nguyệt nhất, chính là Hàm Hương.

Hàm Hương len lỏi trong Thiên thành, tìm mọi cách xâm nhập vào tòa cung điện ở
trung tâm Thiên thành nhằm gặp mặt Minh Nguyệt nhưng đều không được. Có lần
nàng suýt chút nữa đã bị bại lộ thân phận vì trong tòa cung điện ấy có Thập
Thiên, những Thiên Sứ hùng mạnh nhất ở chiến trường viễn cổ này. Lần đó cũng
nhờ may mắn mà Hàm Hương đã thoát khỏi cảnh bị bại lộ, nhưng cũng chính vì vậy
mà Thiên Sứ ở Thiên thành này bắt đầu cảnh giác hơn vì đã có tin từ Thập Thiên
truyền ra: Thiên thành có kẻ xâm nhập.

-☉-

Trong một ngôi nhà trọ vắng vẻ, loại nhà trọ dành cho những Thiên Sứ bình
thường sinh sống. Những Thiên Sứ này có thể được điều động đi chiến đấu bất cứ
lúc nào, có thể nói họ tựa như những quân lính tiên phong vậy. Tại ngôi nhà
trọ ấy, Hàm Hương đang ngồi vắt vẻo trên hiên cửa sổ, đôi chân thon dài đang
đung đưa qua lại, hai tay mân mê một con rối bằng gỗ trên tay.

Hàm Hương trông có vẻ chán nản không biết làm gì ngoài ngồi chờ đợi như vậy.
Nàng hơi mỉm cười rồi cất con rối ấy vào lòng, Hàm Hương hướng ánh mắt mang
nét buồn về tòa cung điện ở xa xa thầm nhủ:

“Hay tỷ ấy đang muốn lập kế hoạch trà trộn vào Thiên Sứ để đoạt lấy Thiên Châu
sao? Nhưng lần trước mình nhìn thấy tỷ ấy và Acwel nói chuyện gì đó ở ngoài
Thiên thành. Tên Acwel chắc chắn cũng đã biết tỷ ấy là Yêu tộc rồi mà sao vẫn
đồng tình vụ giả mạo Titania Tuyết Như này nhỉ? Hay Acwel phản bội Thiên Sứ
nhất tộc… Hay việc này có liên quan tới ngoại hình của Nguyệt tỷ và Tuyết Như
giống nhau”

“Aiiiiiii… thật khó hiểu, đau đầu quá đi mất” - Hàm Hương đưa hai tay lên xoa
xoa đầu cười khổ - “Tỷ toàn làm mấy chuyện khó hiểu mà không nói với ai gì cả.
Bây giờ mình lại không thể hành động nhiều như trước, đám Thập Thiên ấy bắt
đầu lùng sục tìm mình rồi. Chẳng lẽ cứ ngồi chờ thời như thế này suốt hay
sao?”

Hàm Hương đang chán nản đung đưa chân thì chợt thấy tim mình đập lỗi một nhịp.
Nàng vội đưa hai tay dụi dụi mắt rồi nhìn kỹ về khoảng trống ở quảng trường
Thiên thành. Nhà trọ này tương đối gần quảng trường, cũng nhờ đó mà Hàm Hương
có thể dễ dàng quan sát được nhiều thứ, và lần này cũng nhờ đó mà nàng nhìn
thấy một người.

“Mùi hương này… là… là hắn sao?”


Bách Biến Dạ Hành - Chương #109