Người đăng: tuanh.kst@
Từ sau khi Lý Kỳ sử xuất chiêu số đầu cơ, đó cũng thật nguy rồi, thật sự là
người này lại độc hơn so với người kia, phải biết rằng nhóm người này đều là
con nhà giàu mới nổi, con nhà quan, không biết tiền từ đâu đến, tiền trong
lòng bọn họ nhiều nhất cũng chính là một con số thôi, nhưng Lý Kỳ bất đồng,
trong tay hắn đều là tiền mồ hôi nước mắt nha, dĩ nhiên phải cẩn thận xử lý.
Nhưng mà, đám người Cao Nha Nội lại toàn tâm đầu tư vào, điều này cũng làm cho
Lý Kỳ không thể mưu lợi, thế cục dần dần bị thay đổi.
Đặc biệt Hồng Thiên Cửu cái thằng kia, rất may mắn, động một chút lại xì tố,
biến Lý Kỳ thành kinh hồn táng đảm, nhiều lần đều bị gã đầu cơ thành công, mọi
người cũng có qua có lại.
Trong lúc bất tri bất giác, đêm đã khuya, sổ sách còn tiếp tục tính, Lý Kỳ
cũng không có đợi thêm nữa, phủi mông về nhà, tuy rằng thế cục sau đó không có
giống vừa rồi nghiêng về một phía, nhưng hắn cũng thắng chừng một trăm quan,
hào sảng mời khách hàng đang ngồi uống một chén “Đêm tối” sau đó lại cho tửu
bảo bên cạnh hầu hạ một ít tiền boa.
Nói là hầu hạ, nhưng thật ra là hưởng thụ, không thể không nói chỉ nhìn xì tố
này, đều cảm thấy kích thích.
Từ quán rượu đi ra, đã là canh ba rồi.
Trở lại Tần phủ, Lý Kỳ đang chuẩn bị trở về phòng tắm rửa ngủ, chợt thấy được
đèn phía hậu đường vẫn còn sáng, lẩm bẩm:
- Kỳ quái, đã trễ thế này, phu nhân còn chưa ngủ sao?
Lại quay sang nói với Mã Kiều:
- Ngươi về phòng trước nghỉ ngơi đi.
Mã Kiều ồ một tiếng, trực tiếp đi thẳng.
Lý Kỳ một thân một mình đi vào hậu đường, nhẹ nhàng gõ cửa, thấy bên trong
không có phản ứng, vì thế lại đẩy cửa ra, két.. một tiếng, không ngờ cửa mở,
chân nhẹ nhàng đi vào, chỉ thấy Tần phu nhân đang ghé vào trên bàn ngủ, nhưng
thấy mái tóc dài đen bóng rơi thẳng xuống đất, tựa như thác nước, người mặc
một kiện áo ngủ màu tím, khiến kia dáng người đẫy đà, lả lướt kia toát lên vẻ
quyến rũ đến vô cùng.
Nhưng lúc này đây, trong lòng Lý Kỳ lại không có một tia tà niệm, chỉ thưởng
thức dáng người say mê công việc cùa Tần phu nhân, nhẹ chân đi tới, chỉ thấy
phía sau nàng còn có một tấm áo choàng lông chồn rơi xuống, nhặt lên áo choàng
kia nhẹ nhàng choàng tại trên người của Tần phu nhân, lại cầm lấy một quyển
khoản mục nhìn, gật gật đầu, không thể không nói, Tần phu nhân này thật là một
vị tài nữ hiếm có, đặc biệt ở phương diện tính toán, lại càng là thiên phú dị
bẩm.
Từ lần quyết toán này, Lý Kỳ xem như thấy được sự lợi hại của Tần phu nhân,
không chút nào khoa trương mà nói, một Tần phu nhân có thể so được với ba vị
tiên sinh cao nhất phòng thu chi, ngay cả lão hàng Ngô Phúc Vinh kia, căn bản
không thể sánh bằng.
Khiến Lý Kỳ bội phục nhất là, sổ sách nàng tính hầu như không cần kiểm tra, có
thể thấy được nàng tự tin đối với mình, có thể nói là vừa nhanh vừa chuẩn.
Mới ban đầu Lý Kỳ vẫn là không yên lòng, lặng lẽ giúp nàng thẩm tra đối chiếu
hai lần. Phát hiện ngay cả một chút sai lầm cũng không có. Về sau lại hỏi Bạch
Thiển Dạ, mới biết được, hoá ra một nguyên nhân trọng đại khiến Tần phu nhân
năm đó sở dĩ có thể đánh đồng cùng Lý Thanh Chiếu, chính là dựa vào năng lực
siêu nhân tính bằng bàn tính này. Hai người có thể nói là một văn một lý.
Đương nhiên, các nàng cũng đều là đại tài nữ nghệ thuật kiêm thông.
Lý Kỳ nghe xong nhiều sự tích anh hùng của Tần phu nhân như vậy, không khỏi có
chút cảm thán, hoá ra phu nhân này là đang giả chết bắt quạ nha. Ngay cái công
lực tính toán sổ sách này, nếu tới việc buôn bán, dù có kém chỉ sợ cũng không
kém đi nơi nào.
Đáng tiếc chính là, sau khi Tần phu nhân gả vào Tần gia, cũng rất ít xuất đầu
lộ diện, cũng đoạn tuyệt lui tới với chút bạn tốt giới văn đàn trước kia, thế
cho nên những năm gần đây, mọi người gần như đều quên vị đại tài nữ này.
Lý Kỳ không kìm nổi đánh giá cẩn thận một phen Tần phu nhân trong lúc ngủ mơ,
da mặt trong trắng lộ hồng ở dưới ánh sáng nến chiếu rọi, toát ra một loại
sáng rọi mê người, trong lòng cảm thán nói, mỹ nữ đúng là mỹ nữ, bất kể là tư
thế nào, đều là hấp dẫn như vậy. Lại cầm sổ sách kia theo thói quen ngồi ở chỗ
cách Tần phu nhân cũng đủ xa, sợ nàng đứng lên, cho là mình chiếm tiện nghi
nàng, vậy thì thật là có lý cũng nói không rõ rồi.
Cũng không biết qua bao lâu, Lý Kỳ đang tập trung tính toán, chợt nghe được
Tần phu nhân phát ra hai tiếng nói mê, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Tần phu
nhân mở mắt ra, bộ dáng còn buồn ngủ kia thật sự là rất mê người rồi. Lý Kỳ
hơi sững sờ, lập tức dời ánh mắt đi, nhẹ nhàng khụ một tiếng.
- Là ai?
Một tiếng ho nhẹ này, nhưng làm Tần phu nhân giật mình tỉnh lại, đôi mắt đẹp
tròn xoe, cơn buồn ngủ lập tức tan hết.
Ặc! Phải khẩn trương như vậy sao? Lý Kỳ ngượng ngùng nói:
- Là ta, phu nhân.
Tần phu nhân thấy là Lý Kỳ, khẽ thở phào nhẹ nhõm, chợt nhớ ra mình còn mặc áo
ngủ, đỏ mặt lên, theo bản năng kéo áo choàng lên, hỏi:
- Ngươi trở về lúc nào?
Lý Kỳ cũng không biết mình đợi bao lâu, tùy ý nói:
- Vừa trở về một lúc, thấy phu nhân đang ngủ say, ta cũng không quấy rầy phu
nhân nữa.
Sao mình lại ngủ say như vậy. Tần phu nhân càng thêm choáng váng, thấp thỏm
nói:
- Vậy... vậy ta ngủ rất lâu sao?
Lý Kỳ nhìn nàng liếc mắt một cái, cười hì hì nói:
- Ta vừa tới trong chốc lát, nào biết phu nhân ngủ bao lâu rồi, tuy nhiên làm
ta tò mò là, tại sao không có nhìn thấy Tiểu Đào hộ vệ đâu.
- Nàng hộ vệ cái gì, ngươi nói lung tung gì đo.
Tần phu nhân lườm hắn một cái, lại nói:
- Ta thấy quá muộn, để cho nàng về nghỉ ngơi rồi.
Lý Kỳ lắc đầu cười nói:
- Hộ vệ này thật đúng là không xứng chức, Mã Kiều còn tốt, chỉ cần có rượu
uống, bảo gã một mình ngồi ở trong góc, ngồi trên mấy canh giờ gã cũng không
ngại buồn chán, chỉ là chi tiêu hơi lớn chút thôi.
Tần phu nhân cũng không muốn cùng hắn giằng co tiếp ở cái đề tài này, nói sang
chuyện khác:
- Đúng rồi, sổ sách quán rượu tính toán như thế nào rồi?
Lý Kỳ đáp:
- Cũng tạm được, tuy nhiên có người của Cao Nha Nội bọn họ tới hỗ trợ, thật
ra cũng thoải mái rất nhiều.
Tần phu nhân gật đầu nói:
- Vậy là tốt rồi.
Nàng nói xong cúi đầu nhìn xuống, phát hiện sổ sách trước mặt không cánh mà
bay, lại nhìn Lý Kỳ, nói:
- Bản sổ sách vẫn nên để ta làm cũng được, bên trong có rất nhiều ký hiệu đều
là tự mình đặt ra, có lẽ ngươi nhìn không ra.
Lý Kỳ bừng tỉnh đại ngộ nói:
- Hoá ra đây là phát minh của phu nhân đấy, ta còn tưởng là ta tài sơ học
thiển, không có kiến thức.
Tần phu nhân mỉm cười nói:
- Cha ta còn muốn bái ngươi làm thầy, ai dám cười ngươi tài sơ học thiển.
Lý Kỳ ha hả nói:
- Đâu có, đâu có. Phu nhân quá khen, ta cùng Vương thúc phụ chỉ là luận bàn
lẫn nhau thôi, tuy nhiên phu nhân thật đúng là tài giỏi, những ký hiệu này
thật sự là cực hay đó.
Tần phu nhân kinh ngạc nói:
- Cẳng lẽ ngươi nhìn cũng hiểu?
Lý Kỳ cười nói:
- Kỳ thật kết hợp số lượng cao thấp đến xem, cũng không khó coi hiểu.
Trong lòng lại cười nói, đùa à, ta là giải phương trình lớn lên đấy, cái này
mà xem không hiểu, lão sư số học ta đây thật đúng là đi dạy thể dục cho rồi.
Lời tuy như thế, hắn vẫn đem sổ sách lần lượt đưa qua, dù sao hắn là đến để
tính toán sổ sách chứ không phải đến phá giải mật mã, hơn nữa của mình còn có
rất nhiều sổ sách chưa được tính.
Tần phu nhân tiếp nhận sổ sách, than nhẹ một tiếng, nói:
- Trước kia ta cảm thấy Ngô thúc lão quá ham thích tính sổ sách, hiện giờ mới
biết được, sổ sách này khó tính đến cỡ nào.
Lý Kỳ vỗ tay nói:
- Đồng cảm. Phu nhân, chúng ta bây giờ còn là vừa mới khởi bước, về sau khoản
mục sẽ lớn hơn, nếu hàng năm đều thu được còn nhiều hơn như này, ta đây thật
sự sẽ điên mất.
Tần phu nhân khẽ nhăn mày ngài, nói:
- Việc này ta cũng biết, nhưng đây cũng là chuyện không có cách nào.
- Thế thì chưa chắc, ta đã nhiều ngày luôn luôn tự hỏi vấn đề này.
Lý Kỳ nghiêm mặt nói:
- Ta nghĩ đến loại tình huống trước mắt này, tất cả đều là bởi vì chúng ta
ngay từ lúc mới bắt đầu vốn không quản lý thống nhất, làm cho khoản mục quá
mức hỗn độn, hơn nữa nghiệp vụ của chúng ta đề cập rất rộng, các khoản càng
thêm rối loạn.
Kỳ thật điều này đối với Lý Kỳ mà nói đáng nhẽ không nên để xảy ra sai lầm như
này, nhưng trong một năm này hắn làm việc thật là quá nhiều, căn bản không thể
làm chu đáo được, hơn nữa hắn cũng không am hiểu dùng bàn tính, lại thấy Ngô
Phúc Vinh cả ngày đều cầm bàn tính cứ gõ gõ lách cách không ngừng, nên nghĩ
không đi làm loạn thêm, nhưng chưa từng nghĩ sổ sách này tính toán ra lại có
quá nhiều chi tiết số lượng rườm rà, may mà Túy Tiên Cư chỉ thuộc về hai người
Lý Kỳ và Tần phu nhân, mà bọn họ cũng không phải là người quá để ý, cho nên
cũng không gây tranh cãi quá lớn.
Tần phu nhân như thoáng chút suy nghĩ gật đầu, trầm ngâm một lát, nói:
- Vậy ngươi có thượng sách gì có thể thay đổi thay đổi hết thảy đây?
Lý Kỳ nói:
- Tập hợp thành nhóm, thống nhất quản lý.
- Thống nhất quản lý như thế nào?
- Thành lập tập đoàn công ty.
Lý Kỳ giương khóe miệng lên nói.
Kỳ thật về điểm này, hắn đã suy tư thật lâu, hắn phát hiện Túy Tiên Cư phát
triển đã trở thành một loại dị dạng, nó không còn là một quán rượu vô cùng đơn
giản nữa, mà là phát triển đa nguyên hóa rất mạnh, đã khiến hình thức quản lý
cổ xưa của Túy Tiên Cư so ra có chút kém cỏi rồi, nếu là hình thức quản lý
theo không kịp sự phát triển của công ty, kết quả kia có thể nghĩ. Cho nên cải
cách là điều tất yếu, hơn nữa càng sớm càng tốt, bằng không tới sau này sẽ lại
càng khó có thể khống chế, sớm hay muộn sẽ kéo mình suy sụp theo thôi. Ngay
tình hình phát triển của Túy Tiên Cư trước mắt mà xem, thành lập tập đoàn công
ty cũng là điều không tránh khỏi rồi, cũng chỉ có như vậy, Túy Tiên Cư mới có
thể phát triển liên tục được.
Tần phu nhân hiếu kỳ nói:
- Tập đoàn công ty là gì?
Vấn đề này, đối với người tốt nghiệp tài chính như Lý Kỳ mà nói thật sự là
không có chút nào khó khăn, bắt đầu thao thao bất tuyệt dung nhập quan niệm
tập đoàn công ty cho Tần phu nhân, cùng với hình thức quản lý, quy trình v…v
một loạt thao tác.
Tần phu nhân cũng không ngốc, chẳng những thế, bản lĩnh số học của nàng xem
như đứng đầu tại niên đại này, chỉ có điều bản thân nàng không muốn nỗ lực
trong phương diện này mà thôi, nàng ưa cuộc sống bình thản. Trong lúc mấy lần
cắt ngang lời Lý Kỳ, đưa ra cho Lý Kỳ vài vấn đề xảy ra, những vấn đề mà nàng
nêu ra đều là một ít vấn đề mấu chốt.
Có hỏi có đáp đó mới thú vị, nếu là đàn gảy tai trâu, vậy cũng là không cần
tiếp tục nói hết rồi. Lý Kỳ đối với vấn đề của Tần phu nhân tỏ vẻ vô cùng vui
vẻ, không biết mệt mỏi giải thích cho nàng.
Đợi sau khi Lý Kỳ giải thích xong, trên mặt Tần phu nhân toát ra một loại vẻ
mặt không thể tin nổi, nói:
- Lý Kỳ, tập đoàn công ty này hẳn không phải là ngươi nghĩ ra được đó chứ?
Lý Kỳ cũng không hề phủ nhận, bởi vì quan niệm quản lý này quá thành thục, nếu
không phải thông qua thực tiễn, chỉ dựa vào tư duy là có thể nghĩ ra được, thì
mới thật là có chút vớ vẩn, cũng là đang sỉ nhục chỉ số thông minh của Tần phu
nhân, cười nói:
- Phu nhân, cô đừng quản có phải ta nghĩ ra hay không, chỉ cần thích hợp với
chúng ta là được.
Tần phu nhân nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Tập đoàn công ty này đích xác có rất nhiều chỗ tốt, nhưng ta cảm thấy làm
như vậy, đối với ngươi quá không công bằng.
Lý Kỳ nhướng lông mày lên, kinh ngạc nhìn về phía Tần phu nhân.