576.2: Bao Ăn Bao Ở Bao Hôn Phối


Người đăng: tuanh.kst@

Lý Kỳ cười ha hả nói, lại nghĩ thầm rằng “Đồ đạc của cô đều là Hoàng thượng
tặng đó, nhất định là tốt nhất, đợi lấy được thì nhìn một cái, xem có thể bán
được giá tốt hay không, lại đổi một ít tính giá cả cao hơn chút. Chậc chậc,
nếu là có thể dựa vào danh hào của Lý Sư Sư, có lẽ tiền còn có thể lên mấy
giá, vậy là mình hời rồi, chẳng qua là món hời này không thể tham quá được.

- Ít đồ này của ta so với những thứ mà Lý sư phó đưa cho bọn họ đấy, thật là
không đáng giá nhắc tới.

Lý Sư Sư lắc đầu nói.

- Sư Sư cô nương quá khiêm nhường.

Lý Kỳ nói xong lại nhìn xung quanh, nói:

- Phong Nương Tử này cũng thật sự là rất không hiểu cấp bậc lễ nghĩa rồi, Sư
Sư cô nương ngàn dặm xa xôi đến thăm cô ta, không ngờ cô ta cũng không tiễn.
Nhất định phải trừ tiền lương mới được.

Lý Sư Sư cười khanh khách nói:

- Phong muội muội không phải là vì chút tiền lẻ này mà không tiễn đâu, sư phó
cũng đừng trách cô ấy, cô ấy đi học, ta không muốn làm cô ấy bị muộn, mới
không có cho cô ấy tiễn.

Lý Kỳ gật đầu nói:

Thì ra là vậy. Vậy cũng là nên làm. Vừa vặn ta rảnh rỗi, ta đây sẽ tiễn Sư Sư
cô nương đi ra ngoài nhé.

- Đa tạ.

Hai người sóng vai ra khỏi cửa chính học viện.

Lý Sư Sư bỗng nhiên nói:

- Lý sư phó, thật sự là cảm ơn ngươi có thể để cho Phong muội muội đến học
viện, cô ấy quả thực giống như đã thay đổi thành một người khác. Tuy rằng so
với trước kia thì vất vả hơn, nhưng ta thấy cô ấy thật sự rất vui vẻ.

- Sư Sư cô nương nói quá lời, kỳ thật cũng không có gì cảm tạ với không cảm
tạ cả, cô ta cũng không phải không cần làm việc, ta chỉ là cho cô ta một cơ
hội thôi, cô ta có thể nắm bắt cơ hội này, ta cũng mừng thay cho cô ta.

Lý Kỳ khoát tay, lại nói:

- Kỳ thật trước kia ta cũng hiểu lầm cô ta, nghĩ đến cô ta là vì trốn tránh
quá khứ, mới lựa chọn tới nơi này làm lão sư, không nghĩ tới cô ta thật sự rất
thích công việc này, như thế cũng ngoài dự liệu của ta.

Lý Sư Sư mím môi cười, nói:

- Lý sư phó, ta phát hiện quan hệ giữa sư phó và Phong muội muội rất cải
thiện, trước kia các ngươi là thủy hỏa bất dung, chỉ cần vừa thấy mặt đã nhất
định phải đấu mấy câu, sao có thể giống như hiện giờ, còn khen lẫn nhau.

- Khen lẫn nhau?

Lý Kỳ kinh ngạc nói:

- Chẳng lẽ Phong Nương Tử còn nói tốt về ta?

Lý Sư Sư hơi sững sờ, gật đầu không nói.

Lý Kỳ thấy nàng không nói, cũng không có hỏi chi tiết, tùy tiện nói:

- Vậy cũng không kỳ quái, dù nói thế nào ta cũng là cấp trên của cô ta, nếu
ngay cả một câu nịnh bợ cũng không nói, ngược lại nếu nói láo về ta, vậy khẳng
định cô ta không làm lâu dài, từ trước đến nay ta là công và tư chẳng phân
biệt được đó nhé.

Lý Sư Sư che miệng cười nói:

- Nhưng thật ra ta tin tưởng, nếu không có như thế, ngươi cũng sẽ không để
Phong muội muội đến học viện, cho nên, có đôi khi công và tư chẳng phân biệt
được cũng là một chuyện tốt.

“Ta van cô, ta đang nói mát đó được không”. Lý Kỳ cười ha hả nói:

- Lời này của Sư Sư cô nương thật sự là danh ngôn chí lý.

Lý Sư Sư nhẹ nhàng cười, bỗng nhiên buồn bã nói:

- Kỳ thật có đôi khi ta khá hâm mộ Phong muội muội, có thể làm chuyện mình
thích làm.

“Không thể nào, chẳng lẽ cô cũng muốn đến học viện, kính nhờ, cô thì miễn đi”.
Lý Kỳ giật mình trong lòng.

Lý Sư Sư hơi hơi liếc mắt nhìn hắn, cười nói:

- Như thế nào? Sư phó sợ ta cũng muốn tới nơi này làm lão sư?

“Đương nhiên sợ. Nếu cô tới, vậy sẽ xảy ra bao nhiêu thị phi nha, nếu chẳng
may cô có chuyện gì không hay xảy ra, chắc ta đây xong luôn rồi”. Lý Kỳ nghĩ
một đàng nói một nẻo:

- Sư Sư cô nương khách khí phải không, nếu cô có thể đến, đó là vinh hạnh của
Thái sư học phủ chúng ta nha, ta cao hứng còn không còn kịp đâu đó.

- Chỉ sợ trong lòng ngươi không phải nghĩ như vậy. Tuy nhiên ngươi yên tâm,
ta sẽ không tới gây thêm phiền toái cho ngươi đâu.

Lý Sư Sư dứt lời, thấy Lý Kỳ thở phào một cái, không khỏi cười lắc đầu, bỗng
nhiên a một tiếng, nói:

- Thiếu chút nữa có chuyện quên nói với ngươi.

Lý Kỳ kinh ngạc nói:

- Chuyện gì?

Vẻ mặt Lý Sư Sư đầy u sầu nói:

- Phong muội muội từ nhỏ lẻ loi hiu quạnh, giống như ta, là cô nhi, hai chúng
ta mặc dù không phải thân tỷ muội, nhưng sớm đã coi nhau thành thân nhân của
mình, hiện giờ tuổi của cô ấy cũng không nhỏ, có tâm nguyện cũng hoàn thành,
thoát khỏi cuộc sống dĩ vãng, cho nên giờ là thời điểm kết hôn rồi.

“Ặc! Cô sẽ không muốn đẩy cô ta cho ta chứ! Nhất định là như vậy. Trời. Đây
thật con mẹ nó đúng là một đề nghị đầy tính hấp dẫn đó. Ôi, xem ra loại nhà
giàu đẹp trai như ta đây, bất kể là ở đâu, thời đại nào đều là bán chạy nhất,
tuy nhiên diễm phúc này ta thật đúng là tiêu không nổi”. Lý Kỳ dò hỏi:

- Vậy ý tứ của Sư Sư cô nương là?

- Ta muốn nhờ ngươi giúp cô ấy tìm một vị lang quân như ý.

- Khụ khụ khụ, cái gì? Để ta giúp cô ta tìm?

Lý Kỳ quá sợ hãi, lại nói:

- Sư Sư cô nương, bên ngoài nhiều bà mối như vậy cô không tìm, vì sao cô lại
tìm ta?

Lý Sư Sư thở dài:

- Ai nói ta không tìm, ta thậm chí còn từng tự mình giúp cô ấy tham mưu, chỉ
có điều cô ấy không vừa lòng, mới vừa rồi ta thấy trong học phủ này của ngươi
cũng có thật nhiều thanh niên tài tuấn...

- Chậm đã.

Lý Kỳ đã cắt đứt lời nàng, nói:

- Thanh niên tài tuấn? Sư Sư cô nương, cô thật đúng là đã hiểu lầm, những
thầy giáo kia đều là một vài thư sinh nghèo, có khi ngay cả cơm cũng ăn không
no.

Lý Sư Sư cười nói:

- Ngươi cho là Phong muội muội thiếu tiền sao.

Lý Kỳ gật gật đầu nói:

- Điều này cũng đúng. Nhưng cô cũng không cần phải... nhất định phải đến nơi
đây tìm người, bên ngoài còn có rất nhiều tài tử, công tử, chắc hẳn sẽ có một
người thích hợp với cô ta đó.

Lý Sư Sư lắc đầu buồn rầu nói:

- Cô muội muội này của ta bởi vì trải đời rất ít, thế cho nên đối với người
xa lạ khá là kháng cự, ta nghĩ tất cả mọi người đều là giáo sư trong học viện,
ở chung cũng dễ dàng hơn. Ta không cầu gì nhiều, chỉ cầu tâm địa thiện lương,
thật tâm đối đãi với muội muội là đủ rồi.

Lý Kỳ buồn bực nói:

- Nhưng... ta cảm thấy, việc này, do ta đi không quá thích hợp đâu.

- Ngươi biết ăn nói, lại giỏi về đoán ý qua lời nói và sắc mặt, chỉ có sư phó
đi ta mới yên tâm. Vốn ngươi và muội muội cũng là trai tài gái sắc, đáng tiếc
ngươi đã có thất nương, bằng không ta cũng không cần vất vả như vậy rồi.

Lý Sư Sư tiếc hận nói.

“Mịa nó! Ta chính là hàng rất“nóng”, đợi bây giờ cô mới phát giác, món dưa leo
cũng nguội rồi”. Lý Kỳ rất là khiêm tốn nói:

- Trai tài gái sắc không giả, nhưng ta thật không phải là một người thiện
lương, còn có ta đã có thất nương và.. ừ, dù sao ta tuyệt không thích hợp với
muội muội của cô.

Lý Sư Sư cười khanh khách, nói:

- Lý sư phó quá khiêm nhường, chỉ bằng việc sư phó thu dưỡng những dân chạy
nạn kia, nói là người đại thiện cũng tuyệt không quá, tuy nhiên làm ta khâm
phục nhất chính là, người khác làm ăn buôn bán bình thường đều là đều buôn bán
gian dối cả, không nói nhất định sẽ làm chuyện xấu, nhưng làm việc tốt vậy
nhất định là phải trả tiền, nhưng sư phó lại vừa làm chuyện tốt, có năng lực
thu hoạch ích lợi, có thể làm được điểm này, toàn bộ Đại Tống chỉ sợ cũng chỉ
có một người như ngươi mà thôi.

Lý Kỳ có chút lâng lâng rồi, thở dài:

- Đa tạ Sư Sư cô nương nhắc nhở, đây là lần đầu tiên ta biết hoá ra ta thiện
lương như vậy, trước kia đều tự lo kiếm tiền, không nghĩ tới ta lại vẫn làm
việc thiện, thật sự là không khéo léo không thành sách nha.

Người này thật đúng là biết mèo khen mèo dài đuôi. Lý Sư Sư cười khổ lắc đầu,
nói:

- Trở lại chuyện chính, tâm nguyện lớn nhất đời này của ta đó là có thể giúp
muội muội tìm một lang quân như ý, lần này coi như ta nợ sư phó một phần ân
tình, ngày khác nếu là có cần đến ta, ta dĩ nhiên sẽ không chối từ.

“Đây không phải bức ta sao, xem ra lần này nhất định phải làm Nguyệt lão rồi”.
Lý Kỳ nhíu mày, thấy nàng đã nói đến nước này rồi, đây cũng không phải là việc
khó gì, nếu vẫn còn không đáp ứng, có vẻ có chút rất không biết điều rồi, gật
đầu nói:

- Vậy được rồi, ta sẽ làm hết sức, nhưng có được hay không ta cũng không dám
cam đoan đâu nhé. Ôi, xem ra ta phải viết thêm vào phần phúc lợi ở học viện
chúng ta, bao ăn bao ở bao hôn phối rồi.

Lý Sư Sư thoáng ngẩn ra, lập tức bật cười khanh khách.


Bắc Tống Phong Lưu - Chương #599