Sơ Thức Đại Lục Minh Dị Thế


Người đăng: jack

Thời gian nháy mắt đã qua một tháng. Trong một tháng này, lão già thường xuyên
đi ra ngoài, khiến cho tiến độ học tập ma pháp của Đoạn Vân chậm không ít. Vết
thương của Diệp Cô Thành đã hoàn toàn lạnh lặn, còn Đoạn Vân vẫn tiếp tục trị
liệu cho lão đầu không hề ngưng nghỉ. Lão đầu hiển nhiên đã không còn cố gắng
khôi phục lại ma lực, lão thấy cho dù có cố mấy cũng không thể thành công.

Để hòa đồng nhanh với thế giới này, Đoạn Vân có những thời gian cả ngày ngồi
trong thư phòng của lão đầu. Như ruộng hạn gặp mưa, hắn đọc một số lượng lớn
các bộ sách về ma pháp để hiểu rõ các tình huống trên đại lục. Nhờ vào đạo
bạch quang Tiểu Bạch lúc trước, Đoạn Vân lúc này phát hiện ký ức của mình quả
thật rất thần kỳ. Rất nhiều sự kiện chỉ cần xem qua một lần là nhớ kỹ, hơn nữa
tốc độ đọc cũng rất nhanh. Đoạn Vân cũng hỏi qua lão đầu về tình huống của
Tiểu Bạch, nhưng đối với loại động vật không có ma lực mà lại có trí tuệ như
loài người thì lão đầu cũng chỉ lập lờ nói là một loại động vật trời sinh gì
đó, còn nói là Tiểu Bạch được phân cấp coi như một động vật có trí tuệ. Còn
khi Đoạn Vân chuyển sang hỏi lão đầu về việc có loại ma pháp gì có thể cho một
người trong nháy mắt nắm được một môn kĩ nghệ, ví dụ như là văn tự ngôn ngữ
không, thì câu trả lời của lão đầu lại là : " Nghe đồn đó là lời chúc phúc của
trí tuệ nữ thần !" Đoạn Vân nghe xong muốn lọt luôn xuống ghế!

Thông qua học tập một cách hệ thống, Đoạn Vân rốt cục có những kiến thức nhất
định về thế giới này.

Thế giới này được biết là có hai đại lục. Bây giờ Đoạn Vân đang ở trên một đại
lục tên là Mông Đa Lợi Á đại lục, cũng gọi là Đông đại lục. Ở bên kia đương
nhiên là tây đại lục, gọi là A Lí Hi đại lục. Hai khối đại lục được ngăn cách
bởi một hải dương rộng lớn Hạ Lợi Ngõa hải dương. Hơn nữa phía bắc hai khối
đại lục có một eo biển, rất giống địa cầu với Châu Á và Châu Bắc Mĩ. Lên phía
bắc là một thế giới chưa được khai phá, nghe nói nơi đó thường có rất nhiều
mãnh thú, loài người căn bản không dám đi tới nửa bước, hơn nữa nơi đó đều là
hoang nguyên, do đó không có ai ở đó cả.

Ngày tháng và lịch của thế giới này cũng rất bất đồng so với địa cầu. Một
tháng có khoảng chừng bốn mươi ngày, một năm có mười bốn tháng, một năm lại có
gần năm trăm sáu mươi ngày. Hơn nữa kỳ quái hơn là, loài người thế giới này
lớn lên rất chậm, trẻ con một năm đại lục cũng lớn lên khoảng chừng bằng một
năm trên địa cầu. Nói cách khác, tiểu hài tử mười tuổi của bọn họ cũng tương
đương với tiểu hài tử mười tuổi ở trên địa cầu. Do lớn chậm, nên trí tuệ và
thân thể của cả xã hội đều rất cường hãn.

Hơn nữa, xem trên bản đồ, tất cả tiêu kí của mọi các vùng lãnh thổ lại căn bản
không phù hợp với lý luận tinh cầu, nhìn qua hoàn toàn là trạng thái phẳng.
Đoạn Vân có hỏi qua lão đầu, lão đầu lại nói đây là toàn bộ hiểu biết về đại
lục. Đối với việc này, Đoạn Vân có hai giải thích. Một là tinh cầu này rất
lớn, nên mọi người chỉ biết là đại lục này hoàn toàn phẳng ; hai là dân bản xứ
có cùng lý luận với người Trung Quốc cổ đại. Đoạn Vân tin vào giả thuyết thứ
nhất hơn.

Đông đại lục tổng cộng có hơn năm mươi quốc gia lớn nhỏ. Trong đó những quốc
gia cường đại nhất có Thiên Long Đế Quốc, Lôi Ngạo Đế Quốc và Tạp Tu Tư Đế
Quốc. Ba quốc gia này chiếm đại bộ phận biên giới. Thiên Long Đế Quốc chiếm cứ
mặt đông, Lôi Ngạo Đế Quốc chiếm cứ phía bắc, Tạp Tu Tư hơi lệch về phía tây.
Ba nước này mặc dù hơn mười năm này không hề đại chiến, nhưng tiểu chiến không
ngừng, chinh chiến không ngớt. Thường xuyên có cảnh ngươi đánh ta, ta đánh
ngươi, hơn nữa chẳng ai giành được ưu thế cả. Phía bắc là địa bàn Man Tộc.
Nghe nói họ thường xuyên lấn chiếm xuống phía nam. Còn mặt đông nam đại lục là
thiên hạ của Tinh Linh Vương Quốc, ở đó nơi nơi đều là rừng rậm ; mặt tây nam
là Thú Nhân đế quốc ; còn có nhiều vương quốc nhỏ với quốc lực khá mạnh đứng
độc lập ở tứ phương trên đại lục, nhưng lại cũng có không ít các quốc gia khác
bị chiến tranh xâm lược. Khi nói về quốc gia tức là nói về các đại thế lực đặc
thù.

Giữa Thiên Long Đế Quốc ở bắc bộ và Lôi Ngạo Đế Quốc ở đông bộ là Đường Cổ Lạp
Tư Sơn chính là địa bàn của Long Tộc chiếm cứ, giữa hai gia là lãnh thổ của ma
thú ở rừng rậm mênh mông, đó là thế giới của ma thú, bọn Đoạn Vân phải xuyên
qua rừng rậm của ma thú mới trở lại được Thiên Long thành. Giữa Thú Nhân đế
quốc, Tạp Tu Tư Đế Quốc và Thiên Long Đế Quốc còn có một thế lực đã từng rất
cường đại - Giáo Đình vương quốc “ là đế quốc trước kia “. Bất quá bởi vì đã
qua mấy trăm năm không thấy xuất hiện thần tích và trận thánh chiến với Thú
Nhân đế quốc, nên Giáo Đình đã không hùng mạnh như trước nữa. Bất quá nó cũng
là một thế lực không thể xem nhẹ, hơn nữa còn hơn trăm triệu tín đồ rải rác
khắp đại lục, nếu quốc gia nào dám tuyên chiến với giáo đình, chắc chắn phải
hảo hảo lo mà đối phó với những tín đồ của nữ thần đang lên cơn tức giận ở
ngay tại bổn quốc. Do đó, Giáo Đình cũng được mọi người đặt ở ngang hàng với
Long Tộc.

Hơn nữa trên thế giới này, còn có một thế lực không thể xem nhẹ - Ma thú. Ở
đây, ngươi tuyệt không thể coi ma thú là một loại thú, bởi vì bọn họ lắm khi
còn có tính người hơn cả ngươi. Kỳ quái hơn là, một bộ phận rất lớn ma thú có
trí tuệ đang phục dịch tại các quốc gia. Nói cách khác, ma thú trí tuệ cũng là
một bộ phận dân số của một quốc gia, hơn nữa còn là lực lực rất mạnh của một
quốc gia nữa. Vì so sánh với cường giả loài người, ma thú thường có thân thể
cường hãn hãn hơn và nhiều khi có cả ma pháp thiên phú kinh khủng. So với họ,
đại kiếm sư của loài người, hay ma đạo sư bát cấp thì chỉ tương đương với thất
cấp ma thú. Ở trên đại lục này, ngũ cấp ma thú sẽ có trí tuệ của loài người,
thất cấp ma thú có khả năng nói chuyện, còn cửu cấp ma thú có thể hóa thành
hình người. Cửu cấp ma thú đã là lực lượng cường đại nhất của một quốc gia, vì
thực lực đã tương đương với thần cấp của loài người rồi. Còn ma thú mười cấp
thì được coi như một loại truyền kỳ, nghe nói long hoàng là một thập giai cự
long (rồng cấp mười). Mặc dù so với loài người, ma thú bình thường trí tuệ
không cao, nhưng bọn chúng rất dễ dàng khống chế, hơn nữa sẽ không phản bội.
Mặc dù trí tuệ ma thú khá kém, nhưng so với số lượng cường giả ít ỏi của loài
người thì còn khả quan hơn nhiều. Trên chiến trường, chủ yếu là ma thú quyết
đấu giữa hai quốc gia, tựa như Đại tướng quyền đấu trên chiến trường Trung
Quốc cổ đại vậy, lắm khi còn kịch liệt hơn nữa nhờ có thú huyết sôi trào.

Trên thế giới này, loài người có rất nhiều chức nghiệp. Tỷ như ma pháp sư,
kiếm sĩ, tế tự, mục sư vân vân. Các loại chức nghiệp đều được chia làm mười
cấp.

Ma pháp sư có: sơ cấp ma pháp sư - Trung cấp ma pháp sư - Cao cấp ma pháp sư -
Đại ma pháp sư - Sơ cấp ma đạo sĩ - Trung cấp ma đạo sĩ - Cao cấp ma đạo sĩ -
Ma đạo sư - Thánh ma đạo sư - Pháp thần;

Kiếm sĩ chia làm : sơ cấp kiếm sĩ - Trung cấp kiếm sĩ - Cao cấp kiếm sĩ “
thanh sắc đấu khí “ - Đại kiếm sĩ “ tử sắc đấu khí “ - Sơ cấp kiếm sư - Trung
Cấp Kiếm Sư - Cao Cấp Kiếm Sư “ ngân bạch “ - Đại kiếm sư “ kim hoàng sắc “ -
Kiếm thánh “ bạch sắc đấu khí “ - Kiếm Thần “ kim sắc đấu khí “;

Tế tự và mục sư phân biệt chia làm bậc một tới mười.

Tỷ như Diệp Cô Thành mà nói thì hắn là cửu cấp kiếm thánh của loài người, còn
Phổ Hi Kim trước kia cũng là cửu cấp thánh ma đạo của loài người. Thực lực bọn
họ đã vào loại đỉnh phong của loài người rồi. Được biết trên đại lục có một
vài thần cấp cường giả, nghe đâu chỉ có khoảng tám vị, bất quá họ luôn luôn
che dấu thân phận nên không ai biết cả.


Bá Y Thiên Hạ - Chương #8