Mại Dược Thập Lạp Thành Cự Phú


Người đăng: jack

Sự việc ma thú tăng tiến thực lực như vậy thực sự là vấn đề lớn không có
chuyện không gây ra chấn động ảnh hưởng tới những người này, và đúng tại thời
điểm đó, Phổ lão đầu đang ở trong thư phòng. Với khoảng cách gần như vậy, cho
dù lão đầu chưa có hoàn toàn khôi phục thực lực ma pháp như trước kia nhưng
chỉ cần dựa vào năng lực cảm nhận của các giác quan thì cũng là thừa sức nhận
biết, cảm thụ được. Hơn nữa, nghe cũng có thể thấy mà. Vì vậy Phổ lão đầu là
người thứ ba đi tới hiện trường. Mục kích toàn bộ sự việc diễn ra trước mắt,
đầu lão già lắc như chong chóng, không tin vào cả chính mắt mình phải hỏi:
"Vân nhi, chuyện gì xảy ra thế này?"

Sau đó Đoạn Vân đem chuyện có được Ngưu Ma Vương như thế nào mồm năm miệng
mười kể cho lão đầu nghe, lão đầu nghe xong vẻ mặt rất kỳ quái, lom lom dòm
ngó Đoạn Vân cả nửa ngày rồi mới nói được: "Vân nhi, vi sư nghĩ rằng cần phải
nói với ngươi câu này: ngươi... đúng là cái đồ biến thái! Lúc mới đầu ta còn
tưởng rằng cái thứ đan dược kia của ngươi chỉ dùng để chữa thương, nhưng thật
không ngờ lại còn có tác dụng làm thực lực tăng lên rất tốt. Được rồi, nhà
ngươi cần nhiều nhân thủ như vậy để làm gì? Để cho náo nhiệt a!"

Đoạn Vân rất là không phục, ngươi nha, nhà ngươi mới là cái đồ biến thái, làm
gì có cái loại sư phụ nói đồ đệ thế bao giờ, hắn bèn trợn mắt trả lời: "Bí
mật! Hừ, không nói cho ngươi biết!"

Trong hai ngày này, không khí một cuộc cách mạng phủ khắp cả Gia tộc, tất cả
mọi công việc đã vào guồng hoạt động, bất kể là việc gì, tất cả đều được tiến
hành trong trật tự. Đại khái sau đó chừng hơn nửa tháng, Đoạn Vân đã sản xuất
ra một số đơn dược có thể đem ra thị trường.

Hôm nay đã là ngày thứ ba, cũng là ngày mở cửa phòng đấu giá. Đoạn Vân này
cũng không biết toan tính cái gì mà lại lớn mật yêu cầu Đại Công chúa Khải Lợi
từ Hoàng cung tới. Hắn nói cần phải có Đại Công chúa hỗ trợ hắn tiến nhập
phòng đấu giá. Kỳ thật trên thực tế, với thủ đoạn và thân phận của hắn,cho dù
không có hẹn trước hoặc thiệp mời, muốn vào một cái phòng đấu giá nho nhỏ như
thế này cũng chưa phải là việc có thể gây khó khăn cho hắn, làm hắn phải nhíu
mắt cau mày! Tới hẹn, Khải Lợi tuân thủ lời hứa mà đến, bất ngờ là Tam Công
chúa Khải Sắt Lâm khi biết cũng đòi đi theo cùng. Càng làm cho Đoạn Vân cảm
thấy xấu hổ chính là việc Tiểu Bạch sống chết cứ khăng khăng đòi đi cùng. Cứ
như vậy, Đoạn Vân ôm Tiểu Bạch trong lòng cùng Đại Công chúa Khải Lợi và Tam
Công chúa Khải Sắt Lâm vượt qua rất nhiều những ánh mắt sợ hãi kinh thán mà
cùng nhau tiến vào phách mại tràng.

Bên trong bao gian đặc biệt dành cho khách quý, Đoạn Vân lại tiếp tục bông đùa
kể chuyện tiếu hài toàn loại tục tĩu cho hai vị công chúa nghe. Hai nàng rất
là xấu hổ, tay xua loạn cả lên nhưng vẫn tiếp tục nghe chuyện, khuôn mặt hồng
rực tới tận mang tai và cười khúc khích liên hồi. Tiểu Bạch vẫn nằm trong lòng
Tiểu Vân, cũng lẳng lặng nghe chuyện cười, hơn nữa mặt cũng không ngừng đỏ
lên. Cũng không biết như thế nào mà hai vị công chúa thấy Tiểu Bạch đáng yêu
quá đi tới muốn bế nó lên thì Tiểu Bạch cứ giãy giụa chết sống cũng không
chịu. Làm cho Đoạn Vân cười to mãi không thôi, còn trêu đùa hai vị công chúa
chắc là nhân phẩm không tốt nên nó không theo. Khiến cho hai nàng quay ra nhằm
Đoạn Vân mà cấu xé, cù chọc làm Tiểu Bạch phát nộ, tỏ vẻ bảo vệ chủ nhân mà
sủa hai nàng mỹ nhân xinh đẹp một trận ầm ĩ. Còn Diệp Cô Thành đứng một bên
quan sát phách mại tràng.

Rốt cục cuộc đấu giá cũng bắt đầu rồi!

Khởi đầu các vật phẩm đưa ra đấu giá cũng bình thường, có chút quý giá đấy
nhưng cũng không thực sự tiện ích. Đoạn Vân đối với những món đồ này cũng
không quá để ý, hắn hôm nay chủ yếu là đến xem, quan sát nắm bắt thị trường và
thăm dò khả năng bán thuốc của mình. Mặc dù đã được giao cho Diệp Cô Thành
tiến hành bí mật, nhưng Đoạn Vân cũng muốn tìm hiểu rõ một chút.

Cuộc đấu giá đã qua đi một nửa thời gian, lúc này Đoạn Vân mới chú ý đến một
Không gian thủ trạc vừa được đưa ra, lão bản nói đó là của một Thú nhân thủ
lĩnh. Thủ trạc này hơi lớn, Đoạn Vân so sánh kích cỡ chắc vừa với cổ Tiểu
Bạch, cảm thấy đúng là phải mua cho Tiểu Bạch đeo chơi. Vì vậy lập tức đập
xuống ra hiệu muốn mua. Cái thủ trạc kia đã lên giá hai mươi vạn, cũng bởi vì
hình dạng hơi lớn thế nên khi Đoạn Vân ra giá ba mươi vạn kim tệ là mua được
ngay. Hai vị công chúa cũng lấy làm khó hiểu, không giải thích được Đoạn Vân
mất số tiền lớn như vậy mua cái thủ trạc ấy để làm gì? Chẳng lẽ đem tặng cho
mình, mà cái này thì đem đeo ở đâu trên người cơ chứ!

Thủ trạc được một thị nữ trao lên, hắn cầm lấy ngắm qua thấy bên trong lại có
bốn không gian hình lập phương nữa. Đoạn Vân đang muốn đeo vào cho Tiểu Bạch
thì nhìn thấy vẻ mặt kỳ quái của hai vị công chúa liền cười nói: "Hai vị công
chúa, đừng nói là hai vị thích nó nha!"

"Ai thích nó kia chứ, trông cũ kỹ xấu xí quá!" Tam Công chúa Khải Sắt Lâm đỏ
rực cả mặt mày trả lời. Đoạn Vân cũng thấy quái lạ, không có chuyện gì mà cũng
phải đỏ mặt hồng má lên thế kia?

"Thích cũng không tặng cho ngươi, ta nghĩ có khi ta đưa cho..." Đoạn Vân vừa
nói vừa cố ý nhìn về phía Đại Công chúa. Khải Lợi còn làm ra vẻ xấu hổ, hai
tay xoa xoa xoắn xoắn vài cái thì lời Đoạn Vân nói kế tiếp mới làm cho nàng
thiếu chút nữa thì phát điên lên.

"Ta đây là tặng cho Tiểu Bạch, các nàng đừng có mà hoành đao đoạt ái nha! Ha
ha ha! Tiểu Bạch lại đây, để thiếu gia đeo cho ngươi." Đoạn Vân liền bế Tiểu
Bạch lên đeo thủ trạc vào cổ cho nó, thấy rất vừa vặn bèn lấy làm cao hứng
lắm, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt giết người của hai vị công chúa. Hắn còn
nói: "Tiểu Bạch nha! Ngươi xem chủ nhân ta đối đãi với ngươi rất tốt a, sau
này ngươi có đồ vật gì quý báu cứ cất bên trong nha! Ngoan nhá cưng!" Tiểu
Bạch cũng tỏ vẻ thích chí, gọi tới gọi lui cũng vẫn nhảy nhót không ngừng.

Cuối cùng, chương trình đặc biệt nhất của phiên đấu giá cũng được Phách mại
tràng đưa ra, đấu phẩm chính là mười hoàn Tẩy Tủy Đan của Đoạn Vân.

Chủ trì cuộc đấu giá Tẩy Tủy Đan chính là một lão bản béo mập, đi trước mặt là
người điều hành vừa bị thay ra. Đúng lúc này Diệp Cô Thành quay lại thưa với
Đoạn Vân rằng:

"Thiếu gia, vị kia chính là Đại lão bản của Phách mại tràng." Đoạn Vân khẽ gật
đầu!

Chỉ thấy vị Đại lão bản béo mập đi đến khu vực trung tâm, cánh tay giơ lên đè
xuống ra hiệu giữ trật tự. Toàn trường yên lặng xuống, lão béo trên mặt đầy
hồng quang bắt đầu nói chuyện: "Xin chào tất cả mọi người, ta là lão bản ở đây
tên Tạp Nặc, hiện diện ở đây cũng có không ít quý vị biết ta. Ta trước hết cảm
tạ tất cả các vị khách hàng cũ và mới đã ủng hộ và tham gia Phách mại tràng
của chúng ta, xin cám ơn mọi người. Kế tiếp, sắp được đưa ra chào bán là một
thứ thực sự đúng là điểm nóng nhất, chắc chắn sẽ được quý vị hoan nghêng trong
ngày hôm nay. Lời đầu tiên cho phép ta giới thiệu một chút. Cách đây bảy ngày
trước, có một vị khách nhân thần bí đã đem đến mười hoàn đan dược ủy thác cho
bổn tràng đấu giá. Mà loại thuốc dược kia nói đến tột cùng là có hiệu quả như
thế nào? Là một nhà hóa học thực nghiệm, ta dám tuyên bố dược hoàn kia tuyệt
đối không phải có khả năng do con người có thể chế tạo ra!"

Nghe nói đến đoạn này, toàn trường thốt nhiên rúng động sửng sốt. Không phải
do con người chế tác ra, thế chẳng lẽ do Thần?

Dừng một chút, lão bản lại nói tiếp: "Nếu muốn biết dược hoàn kia có hiệu quả
như thế nào, xin mọi người hãy nhìn ta đây này: tám ngày trước nếu có vị nào
đã từng gặp qua ta thì biết. Không biết mọi người có phát hiện ra không? Đúng
vậy, đầu tiên ta muốn hỏi hiện giờ mọi người có biết chính xác tuổi của ta hay
không? Xin những người biết ta trước kia không được nói ra! Ba mươi? Không
đúng! Hai mươi sáu? Cũng không đúng nốt! Nói thật cho mọi người biết nha, nếu
là tám ngày trước các ngươi tuyệt đối không chần chừ mà nói đúng tuổi của ta.
Chính là ta đã năm mươi ba tuổi rồi đó!"

Toàn trường lại một phen huyên náo hết cả lên, đúng là ai mà không biết về lão
bản béo trước kia thì cũng không thể tin được. Lão mập khoát khoát tay nói
tiếp: "Các ngươi thực sự không tin ư, điều này tuyệt đối là sự thật đó. Hơn
nữa điều vừa nói chỉ là một hiệu quả quá bình thường sau khi dùng thuốc. Còn
có điều này nữa, các ngươi có phát hiện ra không nhỉ? Chính là ta đã đại tăng
thực lực! Kỳ thật, bảy ngày trước mới chỉ là một Cao Cấp Kiếm Sư sơ kỳ, mà bây
giờ ta đã là Đại Kiếm Sư rồi đấy! Ha ha, mời các vị xem qua một chút đấu khí
của ta!"

Nói xong, lão bản cầm lấy một thanh kiếm vận kình cho đấu khí nổi lên, liền có
luồng đấu khí đúng là thuộc đẳng cấp Đại kiếm sư hiện ra. "Hãy nhìn đây này,
đấu khí này thực quá tinh thuần, tuyệt đối rất nhanh tiến vào đẳng cấp Kiếm
thánh." Lúc này Đoạn Vân nhìn thấy hai vị công chúa mắt tròn mắt dẹt ngó chằm
chằm, hắn cười cười rất là quỷ dị!

Toàn trường đã không còn ai bàn tán gì nữa, tất cả ngơ ngác ngẩn ngơ ngù ngờ
ngây ngốc nhìn Đại lão bản.

Lão bản cố nén kích động trong lòng xuống, tiếp tục nói: "Nói cho mọi người
biết thêm một bí mật, ta trước kia thực sự là một người dương suy tiệt dục
(liệt dương), nhưng bây giờ ta dám nói không có mấy người, kể cả mấy tên trai
tơ mới lớn to cao cường tráng cũng không mạnh hơn ta ở cái khoản trên giường
đâu nhá! Hơn nữa ta còn phát hiện, thần dược này tuyệt đối còn có công năng
chữa bệnh cực kỳ hiệu quả. Hầu như tất cả các bệnh đều có thể chữa trị. Trước
kia ta có bao nhiêu bệnh nan y bây giờ đã khỏi tiệt!"

"Ngươi tưởng ngươi còn trẻ mãi tuổi hai mươi? Ngươi tưởng thực lực sẽ rất
nhanh tăng tiến? Ngươi có những cái gì là quái tật dị dạng, nan bệnh mãn tính
không thể chữa trị được? Nghe ta nói đây, phục dược này thực sự có phản ứng
tốt lắm. Sau khi dùng, mười phần sau đó ngươi sẽ cảm thấy như vừa thoát thai
hoán cốt, bởi vì độc tố toàn thân nhà ngươi đã bị dược lực thần kỳ tiêu trừ
sạch sẽ, hơn nữa quá trình này diễn ra không hề chịu nỗi đau đớn thống khổ
nào. Tốt lắm! Ta đây cũng không nói những điều dư thừa nữa. Chỉ khi nào công
hiệu hoàn toàn chắc chắn các ngươi sẽ biết đáp án! Bây giờ bắt đầu đấu giá
nào! Từng hoàn một sẽ được đưa ra đấu giá, mỗi hoàn giá khởi điểm là hai mươi
vạn kim tệ. Đấu giá... bắt đầu!!!" Nói xong, lão bản gõ một búa xuống.

Toàn trường yên tĩnh một hồi, rốt cục cũng có người ra giá: "Một trăm vạn!"

Cuối cùng thì cuộc đấu giá cũng bắt đầu rồi!

"Một trăm năm mươi vạn!"

"Ta trả bốn trăm vạn!"

Kết cuộc, hoàn thuốc đó được người ta mua với giá bốn trăm vạn. Nghe thấy dược
hoàn kia có công hiệu kỳ diệu như thế, hai vị công chúa cũng tham gia đấu giá,
hai nàng cũng không có nhiều tiền, căn bản không thể cạnh tranh. Nhìn hai vị
công chúa kia vẻ mặt đau khổ tiếc nuối, cả nụ cười cũng nở ra méo xệch, Đoạn
Vân lại càng thêm thích thú. Tất nhiên Đoạn Vân hắn cũng không có ngu mà đi
nói cho hai nàng kia biết là chính mình đã chế tạo ra những hoàn thuốc kia. Dù
sao hắn cũng hiểu được cái gì tên là phiền toái a!

Đến hoàn thuốc cuối cùng, giá cả tăng cao đến chóng mặt, dứt điểm là một ngàn
vạn. Đoạn Vân nhẩm sơ qua một chút, tổng cộng mười hoàn thuốc bán được tới sáu
ngàn vạn kim tệ.

Đoạn Vân không cao hứng không được, mình đã trở nên giàu có rồi. Cuộc sống ở
kiếp trước đã cho hắn hiểu được tầm quan trọng của đồng tiền. Sau khi đấu giá
kết thúc, Đoạn Vân nháy Diệp Cô Thành bí mật đi lĩnh tiền. Đối với cường giả
thực lực sắp đột phá cảnh giới Kiếm Thần như tên Diệp này thì đó quả thực là
chuyện đơn giản. Từ biệt hai vị công chúa xinh đẹp, Đoạn Vân rất hưng phấn
sung sướng trở về nhà.


Bá Y Thiên Hạ - Chương #25