Bạo Vương


Người đăng: TanNgonCoNgu

Biệt thự của gia tộc Lavaren

Tình trạng căng thẳng đã kéo dài trong nhiều giờ liền, mọi nhân vật quan trọng
đều đã có mặt đầy đủ.

Ngồi ở ghế chủ toạ là một cái nam nhân tuổi trung tuần, gương mặt của hắn hiện
lên vẻ âm hiểm tối tăm, hai hàng ghế bên trái phải của hắn cũng đã đầy ắp
người, đa số là những lão già râu tóc bạc, cũng có gã bụng phệ, đầu trọc, bọn
họ đều là những con cáo già trong giới hắc đạo ở châu Âu. Sở dĩ, đêm nay họ
tập trung đầy đủ như vậy là vì họ nhận được thông báo đêm nay, con quỷ ấy sẽ
tới.

Trong không gian tĩnh mịch u tối, cánh cửa lớn bật mở, bên ngoài khung cửa sổ
bỗng chốc xuất hiện hai tiếng sấm vang, mưa đổ xuống như thác nước, ngoài cửa,
hắn bước vào. Hắn như một con quỷ vừa trồi lên từ địa ngục, gieo rắc nỗi sợ
cho bao người.

Cộp, cộp, cộp. Tiếng giày da vang lên như chiếc búa tạ gõ vào tận sâu bên
trong đáy tim của mỗi người ở đây, sự hiện diện của hắn chính là cơn ác mộng
lớn nhất đời người, nếu có người sống sót qua đêm nay chắc hẳn cũng sẽ mãi mãi
không quên được thời khắc định mệnh này.

Đám người đang ngồi đồng loạt đứng dậy, người nào người nấy run như cầy sấy,
chỉ duy có nam nhân toạ chủ vị kia là bất động, người có mắt nhìn đều thấy,
mặc dù gương mặt của hắn không lộ ra một chút sợ hãi nào, nhưng ngón tay đang
run lên từng cơn đã tố cáo chính bản thân hắn.

" Ysiria, lâu lắm rồi mới có dịp gặp lại. " Hắn phất tay, chậm rãi ngồi xuống
ghế đối diện với Ysiria.

Nam nhân tên Ysiria kia cố giữ bình tĩnh, cất giọng trầm lạnh đối đáp với hắn:

" Chính xác là từ khi ta và ngươi ký kết giao ước, chúng ta đã không còn gặp
mặt... "

Hắn cười nhìn sự sợ hãi đang được che giấu phía sau lớp da dày của nam nhân
kia, chậm rãi phun từng chữ, cắt ngang lời nói của gã:

" Chuyện bạo loạn là do ngươi ?! "

" Ha, Trình thiếu, ngươi càng ngày càng ăn nói lỗ mãng. Chuyện bạo loạn thì có
liên quan gì đến ta?!"

Mặc dù biết hắn đã nhận ra nhưng gã vẫn cố sức bao biện tội lỗi của mình.

" Kiêu. " Đôi mắt ưng của hắn loé lên sự nguy hiểm, A Kiêu đứng phía sau nhận
được lệnh, lập tức tiến lên, đặt trước mặt gã một xấp giấy tờ và một phong bao
chứa rất nhiều bức hình, toàn bộ đều là bằng chứng tố cáo tội lỗi của Ysiria
và đồng bọn.

Gã không cần xem cũng biết được đống giấy tờ trước mặt là gì, gã biết Trình
Thiên là một kẻ rất kiêu ngạo nhưng mọi việc hắn làm đều được tính toán kỹ
lưỡng, những gì không chắc chắn hắn sẽ không bao giờ động tới. Hôm nay, hắn đã
tự mình xuất thủ thì chắc chắn hắn sẽ không về tay không.

" Nếu đã xem xong thì có phải ta cũng nên tính toán một chút?! "

Vẫn là giọng điệu như cũ nhưng lần này một tia ấm cũng không có bên trong.

" Phải, là ta làm đấy thì sao, dù gì thì ngươi cũng đã biết rồi, bây giờ muốn
tính toán thì cũng phải xem thử có còn mạng để tính hay không. " Gã điên cuồng
lên tiếng, hiện tại tất cả đều đã bại lộ, nếu hắn đã không muốn tha cho cái
mạng của gã thì cùng lắm là liều chết một phen vậy, hôm nay nếu phải chết thì
cũng là cùng nhau chết.

" ANH EM, LÊN!!! " Gã thét gào nhưng lại không chú ý một điều, từ lúc nào phía
sau gã lại nhiều thêm hai người, nòng súng lạnh lẽo đang chỉa thẳng vào thái
dương của gã.

Những tên còn lại cũng nơm nớp lo sợ, hiện tại bọn hắn có hai lựa chọn, một là
đầu hàng, ít nhiều gì vẫn còn có khả năng giữ lại mạng sống cho mình, hai là
liều chết với gã thì giữ lại được cái danh dự, tự tôn của một thằng trong giới
hắc đạo.

Thấy tất cả đều đứng im bất động, gã điên tiết quay người quất luôn hai tên
phía sau, dù gì thì gã cũng là một người nổi danh trong giới, không biết đấm
đá thì chẳng phải là tự tìm đường chết sao, đã lội vào vũng bùn này thì ít
nhất cũng phải biết cách đứng vững trong hố, không thể để té ngã được.

Gã cướp súng, quay người, nhắm thẳng vào trái tim của hắn, tay chưa kịp bóp cò
thì đã trúng một phát đạn vào ngay đầu. Gã lăn ra, chết không nhắm mắt.

Khói thuốc còn bốc lên trên tay A Kiêu, ngay từ lúc gã có động tĩnh, y đã
chuẩn bị sẵn rồi.

Trình Thiên liếc mắt nhìn qua thi thể của Ysiria lần cuối rồi xoay người, bỏ
đi. Hắn vừa ra khỏi cửa, một đám hộ vệ hai bên đã bắt đầu đóng cửa lại, nhốt
luôn bọn kia trong đó. Hắn mở cửa xe, ngồi vào trong, A Kiêu đóng cửa rồi cúi
thấp người xuống, thông qua cửa sổ nhận lệnh của hắn. Y bước về phía tên thủ
lĩnh của đám hộ vệ, truyền lệnh cho hắn:

" Đốt đi. "

Nói xong hắn quay người, lên xe. Cỗ xe từ từ lăn bánh, phía sau là khung cảnh,
lửa đỏ bùng lên bao trùm tất cả, biệt thự kiêu sang quý phái nay đã chìm trong
biển lửa, kết cục của kẻ phản bội vĩnh viễn không thể thoát khỏi từ "chết".


Bà Xã, Em Thật Là Bá Đạo - Chương #11