Đạo Pháp


Người đăng: DaoThan

Có thể nói bây giờ toàn bộ Mộc gia tràn ngập trong hàn khí, hàn khí này tuy
không băng phong cả Mộc gia nhưng nhiệt độ hạ thấp là không thể tránh khỏi,
thậm chí mơ hồ có một cỗ uy áp ba động tản mát ở trung tâm quảng trường, ở đấu
võ đài, cái này để bọn người mộc gia lúc trước không có đi xem khảo hạch nhao
nhao kinh động.

'' Trời ạ..., đây là cái gì hàn khí ''

'' Chẳng lẽ... chẳng lẽ là... Mộc gia cường đại nhất thuật pháp sao ''

'' Cái này ta từng thấy qua gia chủ thi triển ''

Tất cả mọi người kinh hô, nghẹn ngào, não hải vù vù bọn hắn là người Mộc gia,
há có thể không biết hàn khí, bọn hắn có thể nói tu luyện chính là hàn khí.

Mộc gia đó là một gia tộc tu luyện thuật pháp lấy băng làm tổ, hoặc nói là
truyền thừa tổ tiên xuống, nghìn nắm... thậm chí lâu hơn truyền thừa.

Mà lúc này ở quảng trường tại đấu võ đài bên trong, tất cả mọi người đã im
lặng từ lâu, ngay cả tiếng hô hấp cũng trì trệ xuống, cũng chỉ có mấy đại gia
chủ cùng các trưởng lão một bên là ánh mắt vô cùng lóe sáng, tôn này cự nhân
tản mát ra khí thế khủng bố nhưng chung quy không đủ lực lượng uy hiếp đến bọn
hắn, không đủ ảnh hưởng đến thần chí của bọn hắn, có thể nói Trúc cơ trở
xuống, không ai không chấn động vù vù.

Cổ thể tôn cự nhân này khủng bố, nhưng theo tiếng hét của Lý Tiểu Hàn, mọi
người chỉ thấy trên bầu trời hắc vân dần dần ngưng tụ, nguyên bản lúc trước
trên bầu trời hắc vân đã có nhưng theo hắn khởi động đạo pháp thứ ba này, trên
bầu trời hắc vân càng ngày càng dày đặc, chưa hết... nó còn lan tỏa tứ phương
tám hướng... trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Mộc gia.

'' Đây là... hắn sao có thể '' Ở một bên Mộc Vân Kỳ sắc mặt đại biến, hắn cảm
nhận được trong hắc vân đang từ từ nhanh chóng ngưng tụ thiên địa chi lực, cái
này thiên địa chi lực không phải linh lực, lực lượng thập phần khủng bố.

Còn các trưởng lão khác cũng sắc mặt biến hóa vạn lần, bọn hắn tu vi tuy cao,
nhưng cái mà bọn hắn cảm nhận ở đây không phải là linh lực, mà là thiên địa
chi lực, cái này xuất phát từ tầm của bọn họ, một nỗi sợ trong nội tâm chỗ sâu
nhất hiện lên không theo khống chế, thiên địa chi lực đó là tối cường trong
thế giới này, một ý chí vĩnh hằng từ sơ khai không thể phá hủy, nếu có thể
dùng thiên địa chi lực ngưng tụ thế công, đó không phải là thuật pháp, vượt
qua cả thuật pháp, đó là... Đạo pháp.

Đạo pháp đó là lấy Thiên Đạo làm gốc, lấy bốn phía thiên địa làm rể, lấy đại
đạo làm tâm, từ đó có cơ hội ngộ ra Đạo pháp, nhưng chỉ là vẻn vẹn có cơ hội
mà thôi, Đạo pháp không phải bình thường muốn ngộ ra là được, cái này chỉ có
thể ngộ không thể cầu.

Vì vậy Đạo Pháp chỉ chiếu theo tu vi của người thi triển, tu vi càng mạnh Đạo
pháp ngưng tụ bốn phía thiên địa chi lực càng uy lực, nó hoàn toàn không liên
quan gì mấy đến linh lực, còn linh lực chỉ là thi triển pháp quyết ra mà thôi,
đó chính là chỗ đặc biệt của đạo pháp, lấy thiên địa chi lực ngưng tụ thế
công.

'' Lý Đồ, chuyện này đã đi quá xa '' Mộc Vân Kỳ ánh mắt sắc bén nhìn sang Lý
Đồ, hắn thấy Lý Đồ khuôn mặt hoàn toàn giãy giụa, hiển nhiên đang suy nghi cực
kỳ phân vân, Mộc Vân Kỳ gầm nhẹ hướng hắn.

'' Mộc Vân Kỳ, cái này ta nên hỏi ngươi mới đúng, kết quả như thế nào ngươi
còn không nhìn ra '' Lý Đồ hắn dù sao cũng là gia chủ một tộc, hành động tất
nhiên quả quyết, hắn muốn chính là để Lý Tiểu Hàn nhất định lần này phải đạt
được Thần Long chúc phúc, mà hắn... cũng đang lo lắng cho Mộc Nhu.

'' Ngươi.... '' Mộc Vân Kỳ sắc mặt vô cùng khó coi, hắn cũng không hy vọng nữ
nhi hắn nhất định phải đánh thắng Lý Tiểu Hàn, nhưng Mộc Nhu tâm tình như thế
nào làm sao hắn không biết, nếu hắn đi ngăn cản, sẽ khó mà tưởng tượng kết
quả.

Có thể giờ phút này trên võ đài ngoài ba thân ảnh ở cột cao và một thiếu nữ ở
dưới, tất cả mọi người đã không còn, bọn hắn tuy rằng khát khao Thần Long chúc
phúc nhưng mạng sống bọn hắn còn quan trọng hơn, từ lúc Mộc Nhu triệu hoán ra
tôn cự nhân, bọn hắn biết nơi đây đã không còn là chiến trường của bọn hắn,
cái này để bọn hắn cực không tình nguyện rời xuống võ đài quan sát, có người
giống như đang giãy giụa nên ở lại, nhưng cũng đành xuống dưới.

Càng là giờ phút này hắc vân ngập trời xuống mà bọn hắn cảm thấy may mắn khôn
lường, không nghĩ nhiều nhanh chóng rời khỏi võ đài, cấp tốc chữa thương.

Mà ở trên võ đài đang có một thanh niên hắc bào, thanh niên này trên khuôn mặt
rất giống với Mộc Vân Kỳ, hắn hiển nhiên là Mộc Thiên nhi tử của Mộc Vân Kỳ,
Mộc Nhu chính là muội muội của hắn, lúc này hắn hô hấp dồn dập nhìn lên bầu
trời, cảm nhận một khí tức nguy hiểm đang dần phủ xuống, càng ngày càng nguy
hiểm khí tức, hắn không do dự nhanh chóng rời đi, hắn là người lên cột từ lâu,
tất nhiên đã qua một nén nhang, mà hắn đứng đó chính là để xem chò vui mà
thôi.

Cung Lãng cũng vậy, hắn sắc mặt bây giờ đã là tái xanh nhưng không làm hắn mất
đi vẽ mỹ nam chút nào, khuôn mặt hắn có chút run rẩy, thương thế trong người
hắn vốn lúc trước đã trọng thương khí tức suy yếu, nhưng hắn lại chưa đến hết
một nén nhang, không thể tùy tiện rời đi, nếu đi chắc chắn sẽ bị loại, bây giờ
hắn còn cảm nhận một luồng vô cùng nguy hiểm khí tức chuẩn bị giáng lâm, nếu
cổ lực lượng này đánh xuống, hắn hiển nhiên cũng bị đứng mũi chịu sào, có
thể... khí tuyệt bỏ mình, cái này để hắn sinh ra đắng chát cùng tuyệt vọng.

'' Vân Tử tiền bối, bây giờ đã không còn người khiêu chiến, coi như không hết
một nén nhang nhưng có thể coi hắn như là thông qua '' Cung Nguyệt giờ này
không kịp khẩn trương, vội vàng nói, nàng thấy ra thương thế trong Cung Lãng
không nhẹ, sợ là đứng dưới một đạo thế công sắp bạo phát kia, hoàn toàn bỏ
mình.

'' Cũng đúng '' Mộc Vân Tử tùy tiện nói, hai tay phất nhẹ một cái, một đạo lưu
quang hướng Cung Lãng quấn hắn đi mất, lúc xuất hiện đã là bên ngoài võ đài,
cái này để hắn từ trong tuyệt vọng nhanh chóng hồi sinh, có thể nói hắn đã
nhảy ra đống phân đồng dạng, phun ra một ngụm máu, khoái hoạt cửu trọng thiên.

Nói thì lâu nhưng trên thực tế phát sinh rất nhanh, theo bầu trời hắc cuồn
cuộn ngưng tụ, lập tức từng tia ánh sáng lóe lên rồi biến mất mang theo oanh
minh đinh tai nhức óc.

Oành Oành....

Rất nhiều đạo thiên lôi từ từ có thể dùng mắt trần nhìn thấy hiển lộ mờ mịt
trốn trong hắc vân, rất nhiều đạo thiên lôi nhưng không phải vô số đạo thiên
lôi, thử nghĩ lấy tu vi của hắn bây giờ thi triển ra tầng thứ ba đạo pháp cũng
là có chút miễn cưỡng, mà uy lực của nó không cần nói, phải công nhận một
điều, đạo pháp không thuộc về phàm nhân có hể phát ra chân chính uy lực.

Oanh một tiếng kinh thiên trời đất, Phong vân cuồn cuộn thiên hôn, Vũ bão
cuồng bạo địa ám... Thiên Lôi diệt tuyệt chi lực, có thể nói tình cảnh này nếu
bày ra trước mắt một người nào đó, lập tức trở thành sử sách, mà ở đây đó đã
xảy ra, Mộc gia bây giờ đã không còn bình tĩnh, nó đang giống như một cơn đại
thiên tai giáng lâm đồng dạng, quét sạch tất cả.

'' Đây chính là lực lượng...'' Lý Tiểu Hàn theo hai tay hoàn tất pháp quyết,
hắn cảm nhận trên trời như đang có một cổ khủng bố chi lực ẩn chứa, chỉ cần
hắn tràn ra ý niệm là có thể trực tiếp thôi động cỗ lực lượng khủng bố trên
kia, thậm chí hắn còn cảm nhận được bốn phía thiên địa lúc này đã dung nhập
vào hắn, chỉ cần hắn một ý niệm liền có thể điều động thiên địa chi lực, tuy
chỉ là một phần nhỏ nhưng không phải bình thường luyện khí hay trúc cơ có thể
động chạm, thậm chí là kim đan cũng không thể.

Thiên Địa chi lực nói tu sĩ nào có thể điều động, đó chỉ có Nguyên Anh cảnh
giới mới có thể chạm tay đến thiên địa chi lực, mới có thể nhờ vào đó gia trì
lực lượng, còn Lý Tiểu Hàn hắn lấy chính là Đạo Pháp, đây chính là Đạo pháp
lực lượng.

'' Ngươi càng mạnh, ta càng tin tưởng... có một ngày... '' Mộc Nhu khuôn mặt
mặc dù đang trắng bệch tái nhợt suy yếu, nhưng không phải vì đó mà làm mất đi
xinh đẹp tuyệt trần sắc thái, bỗng nàng giờ phút này nở một nụ cười trên
mặt... nụ cười rất đẹp... rất rất đẹp, nhìn bên trên cột cao Lý Tiểu Hàn xung
quanh bốn phía thiên địa như trong ý chí của hắn kia, đáy mắt nàng xuất hiện
từ trong khó khăn thành chờ mong.

Mộc Nhu lập tức hai tay bấm niệm pháp quyết, tôn cự nhân băng lãnh kia ầm ầm
khí thế tản ra mãnh liệt hàn khí, lực lượng khổng lồ bạo phát tăng lên điên
cuồng, như muốn thoát khỏi khống chế của nàng.

'' Tuyệt diệt chi mâu '' Mộc Nhu mắt chợt lóe, hét lớn một tiếng, thể nội
không chút do dự, lập tức bùng nổ tất cả lực lượng... chỉ duy nhất bảo toàn
một chút lực lượng để duy trì thanh tỉnh, đây có lẽ là cường đại nhất thủ đoạn
của nàng, nhưng nhìn y nguyên vẫn không phát huy được toàn bộ uy lực thần
thông này.

Cự nhân băng lãnh từ từ hòa tan, có thể hắn hòa tàn nhưng không biến mất, nháy
mắt dung nhập vào cây mâu đen kịt, tản ra ngập trời sát khí lao thẳng hướng Lý
Tiểu Phàm, những nơi đi qua bốn phía thiên địa linh khí trực tiếp thiêu đốt.

'' Phá cho ta '' Lý Tiểu Hàn ánh mắt lăng lệ chiến ý nhìn về phía tôn cự nhân
băng lãnh đen kịt, mặt mày trắng bệch gầm nhẹ một tiếng, trong thể nội hắn
linh lực như muốn tiêu hao sạch sẽ, hiển nhiên khởi động ba đạo thần thông
không hề đơn giản như vậy, lấy hắn tu vi còn cảm nhận được đạo pháp hắn thi
triển chưa đạt được nữa phần uy lực, hắn muốn xem đạo pháp bản thân chiến lực
đạt tới mức nào, muốn xem hắn mạnh đến mức nào.

Ầm Ầm, Oanh.... không ngừng từng tiếng nổ vang ngập trời, phong vân vũ bão cấp
tốc cuồn cuộn, bốn phía thiên địa biến sắc...


Bá Đạo Thần Ký - Chương #18