Cố Sự Lý Gia


Người đăng: DaoThan

Một tiếng kinh thiên thanh âm vang lên, lực lượng khổng lồ trùng kích khuếch
tán ra, đứng mũi chịu sào chính là Tào Bình cùng Lý Tiểu Hàn, Lý Tiểu Hàn mắt
thấy lực lượng trùng kích này tới gần, trực tiếp vận dụng toàn thân tất cả khí
lực tạo thành màn sáng phòng hộ, nhưng trong nháy mắt lập tức sụp đổ, hắn bắn
lại người phía sau phun ra một ngụm máu, sắc mặt uể oải xuống.

Còn về Tào Bình có lẽ còn thảm hơn, vừa rồi giao chiến cùng Lý Tiểu Hàn, hắn
đã trọng thương, cánh tay bị đánh nát, bây giờ đứng mũi chịu sào đón nhận
lượng trùng kích này căn bản không có khả năng, một cổ cực kỳ khủng bố lực
lượng tạc vào người hắn, khiến hắn bay lại phía sau, bắn phía ngoài võ đài,
không có linh lực phòng hộ xương cốt trong cơ thể hắn ầm ầm vỡ vụn, kinh mạch
đứt đoạn, lập tức sụp đổ, khí tuyệt bỏ mình.

'' Không '' Một tiếng kêu hét thảm vang lên, rung động bốn phía, trong tiếng
hét thảm còn ẩn chứa ngập trời sát khí, ẩn chứa vô cùng thống hận cùng không
cam lòng, đây chính là đồ nhi hắn, tuyệt phẩm thiên phú, cho dù cưỡng ép dùng
tu vi mà đột phá, sau này bất lợi tu hành nhưng đây vẫn là đồ nhi của hắn,
chứng kiến đệ tử bị oanh sát này, hắn như điên cuồng đồng dạng, thê lương gào
thét, hắn chính là Tào Bân.

'' Lý Tiểu Hàn, Lý Đồ hai ngươi đây là muốn chết '' Tào Bân sắc mặt dữ tợn,
hắn căn bản không thèm để ý lý lẽ, trực tiếp ngưng tụ một chưởng đánh tới Lý
Tiểu Hàn, nếu không phải Lý Tiểu Hàn trước đó đánh phế đệ tử hắn, làm dưới lực
lượng trùng kích kia không có khả năng chống đỡ, thì đâu có khả năng thành ra
thế này.

'' Tào Bân, ngươi dám, Tào Bình chính là do ngươi giết, chẳng lẽ ngươi điên
quá ngu người '' Lý Đồ ánh mắt sát khí nổi lên, sát na đạp bước tới võ đài
ngạnh hám một chưởng, phá hủy thế công, hắn liếc nhìn sau lưng Tiểu Hàn đã
trọng thương.

'' Vừa rồi phá hủy một kiếm kia, ngươi còn trực tiếp hạ sát thủ đánh tới Tiểu
Hàn, nếu không phải ta kịp thời ra tay, thì mọi chuyện đã khó lường '' Lý Đồ
sắc mặt lạnh lẽo nói, có hắn ở đây tuyệt đối không ai có thể diệt sát Lý Tiểu
Hàn.

'' Còn vừa rồi trong trùng kích lực lượng, chỉ có thể nói đệ tử ngươi học nghệ
không thông, ngu dốt đào tẩu mà thôi '' Lý Đồ tiếp tục nói.

'' Hừ, nói nhiều vô ích, sẽ có một ngày Lý gia các ngươi tan thành mây khói ''
Tào Bân sắc mặt âm trầm nói, hắn biết ở đây động thủ không được, chỉ có thể âm
thầm diệt sát từng tên, đặc biệt là Lý Tiểu Hàn, dù sao hắn cũng là lão già
sống hơn lâu năm, từ từ nghĩ kế.

'' Lần này các ngươi rất tốt, Tào gia ta đã thua, thua thảm bại ở đây, lưu lại
cũng vô ích, chắc chắn sẽ có ngày gặp lại '' Hắn âm trầm nói, trong đôi mắt
sát khí chớp giật nhưng sinh sinh bị đè nén, Tào Bình chết đối với hắn coi như
lần này Tào gia hoàn toàn không còn danh ngạch, lưu lại cũng vô ích.

'' Khoan!, mặc dù ngươi không lưu lại cũng phải đưa ra một phần tiên huyết,
huyết tế Chu Thiên Bảng '' Mộc Vân Tử lão giả âm thanh sâm nghiêm nói, lão cáo
già này tính nhân lúc mọi người không để ý chuồn mất sao.

Tào Bân sắc mặt vô cùng khó coi nhưng cuối cùng vẫn lật tay, lập tức xuất hiện
một giọt tiên huyết ném về phía Mộc Vân Tử, âm trầm rời đi, lúc sau biến mất
không còn tăm hơi.

Tất cả mọi người ở đây nháy mắt tất cả trầm mặc, bọn hắn vẫn đang chấn động,
não hải vù vù nhấc lên sóng gió ngập trời, bắt đầu từ chuyện Lý Tiểu Hàn hai
đạo thần thông khủng bố kia, sau đó một đại thủ uy năng vô cùng, cuối cùng Lý
Đồ ra tay đến Tào Bình vẫn lạc, tất cả mọi chuyện nhu mới phát sinh tức khắc,
nhanh đến bọn hắn không kịp đi suy nghĩ, chỉ còn có vô số thiên lôi oanh minh
không ngừng trong đầu, nhưng chung quy trận chiến giữa Lý Tiểu Hàn cùng Tào
binh bọn hắn vẫn tiếp nhận được.

'' Trời ạ... đây... cái này quá khủng bố đi ''

'' Lý Tiểu Hàn vừa rồi hắn ... chút nữa oanh sát... Tào Bình ''

'' Hai đạo thân thông kia là gì, khủng bố như vậy... ''

'' Luyện Khí tầng 10 cứ như vậy chết đi ''

Xung quanh đấu võ đài im lặng, nhưng trong sát na bộc phát ra vô sỗ thanh âm
kinh thiên động địa, bọn hắn khó có thể tin hết thảy là sự thật, từ từ không
biết lúc nào từ những đạo khinh thường ánh mắt, đang biên thành hoảng sợ cùng
kính sợ, tầng 8 oanh sát tầng 10, đây là bọn hắn có thể hiểu sao, một đạo thần
thông nhấc lên cuồng phong, một đạo thần thông nhấc lên vũ bão, cái này cực kỳ
khoa trương.

Không thể nói riêng bọn hắn, đến ngay cả hai gia tộc Cung gia cùng Mộc gia giờ
phút này cũng không thể bình tĩnh, bọn hắn đồng dạng nhấc lên sóng gió ngập
trời, có thể nói trong lòng sinh ra một chút lo lắng, một cảm giác tính toán
hết thảy như muốn sụp đổ, mai táng biến mất, đến bọn họ còn như vậy, thì nói
gì bên Lý gia, chỉ có một câu để miêu tả, Ngơ Ngác.

Mà bên Lý Tiểu Hàn giờ phút này hắn sắc mặt trắng bệch, một bên Lý Đồ đưa cho
hắn một viên đan dược màu đỏ, tản ra nồng đậm sinh cơ, không do dự Lý Tiểu Hàn
sát na ném vào trong miệng ngồi xuống tĩnh tọa, nhanh chóng hồi phục thương
thế.

'' Cái này... cái này là Lý gia thập đạo pháp một trong '' Mộc Vân Kỳ ánh mắt
cực kỳ sắc bén, liếc một cái liền nhận ra, hắn nội tâm chấn động, không nghĩ
tới Lý Tiểu Hàn vậy mà luyện thành công bí pháp này, không những thế còn hai
tầng.

'' Lý gia thập đạo pháp quả danh bất hư truyền, uy lực quả nhiên mạnh mẽ ''
Một bên Cung Nguyệt giờ phút này nàng cũng vô cùng chấn động, đặc biệt biết
huyền ảo trong đó, rất khó tu luyện, không khỏi cảm thán thở dài.

'' Lý gia thập đạo pháp là gì vậy cha '' Ngồi ở bên cạnh Mộc Vân Kỳ có một
thiếu nữ hiếu kỳ hỏi, nhìn thấy vẻ mặt chấn động không ngừng của hắn, trong
nội tâm nàng sinh ra cũng chấn động không kém.

'' Lý gia có thể nói là gia tộc rất lâu trước đó, có thể nói truyền thừa từ
thời thượng cổ, nhưng qua tuế nguyệt, vãn bối sau này không thể quật khởi, từ
đó dần dần xuống dốc, mà trong đó có một môn đạo pháp bất hủ tồn tại gọi là
Thập Đạo Vĩnh Hằng đại pháp, nó tượng trưng cho mỗi tầng đạo pháp : Phong - Vũ
- Lôi - Điện - Kim - Mộc - Thủy - Hỏa - Thổ - ... ''

'' ... Mà mỗi tầng uy lực cực mạnh, đạo pháp này chiếu theo tu vi lực lượng
người thi triển, tu vi càng mạnh, đạo pháp càng uy lực. ''

'' Trong truyền thuyết của Lý gia có một người, hắn tên là Lý Đế Thiên, trời
sinh kỳ tài, ngộ tính nghịch thiên, lĩnh ngộ đến tầng thứ 9 từ đó một đường
quật khởi bá chủ một phương thế giới.... '' Mộc Vân Kỳ nói đến đây, hắn trong
mắt cũng có chút tham lam, sau đó nói tiếp.

'' Còn về tầng thứ 10, trước nay chưa từng có, đến ngay cả Lý Đế Thiên cũng
không thể ngộ ra, nó chính là một tầng mờ mịt nhân sinh '' Mộc Vân Kỳ rất thất
lạc nói, hắn mơ hồ huyền ảo đại đạo không phải hắn có tư cách bàn luận.

'' Là như vậy.. '' Thiếu nữ tâm thần nhấc lên vù vù, cứ thử nghĩ một người
thường ngày đọc điển tịch, hiểu biết cực rộng như nàng mà còn không biết đây
là cái gì đạo pháp, thì làm sao không chấn động, không nhấc lên sóng gió ngập
trời.

'' Mà đạo pháp này vĩnh viễn không lấy ra được, không ghi chép được, nó như
bên trong đầu vĩnh hằng của một người, trừ khi người đó nguyện lạc ấn lên trên
người khác, còn tất cả đều không có khả năng lấy ra, kẻ cả sưu hồn thuật ''
Mộc Vân Kỳ đáy lòng thâm trầm nói, hiển nhiên hắn đối với Đạo pháp này cực kỳ
tham lam, nhưng hoàn toàn không có cách, kể cả việc nhi tử của hắn cũng không
thể lấy ra, chỉ có một người đó là Lý Đồ mới có thể, về phần hắn làm sao có
thể thì hắn làm sao mà biết được.

'' Cha, tại sao ngươi biết việc này '' Thiếu nữ nghi hoặc hỏi, những việc này
có thể nói là tuyệt mật của một gia tộc, không có khả năng bại lộ ra ngoài.

'' Cái này cũng không tính là tuyệt mật gì, một nghìn năm trước Lý gia vô cùng
hưng thịnh, có đến 3 vị nguyên anh tọa chấn, nhưng theo phiến đá Chu Thiên mà
bỏ mình gần hết, lúc đó không ít tin tức được phanh phây, đến mấy trăm năm
trước đại chiến cũng vị Thập đạo vĩnh hằng đại pháp này mà bùng nổ... '' Mộc
Vân Kỳ cảm thán thở dài nói, đây tất cả đều là cố sự, cố sự bị chôn vùi mấy
trăm năm trước, chỉ có nhưng điển tịch tuyệt mật ghi chép lại mới biết, ngoại
giới không ai biết, trừ những kẻ lâu năm.

'' Chẳng lẽ Lý gia lại sinh ra thêm một tên giống Lý Đế Thiên thứ 2 kia sao...
'' Mộc Vân Kỳ trong lòng vô hình khó tả, nếu quả thật như vậy, sau này đừng
nói là Đoạn Thần môn, cho dù là tất cả Thần La Tinh Vực cũng không thể ngăn
cản bọn hắn quật khởi.

Đúng, ở Lý Tiểu Hàn sinh ra, ở Lý gia tọa hạ bên trong chính là Thần La Tinh
Vực, một khối tinh vực mênh mông trôi nỗi giữa hư không.

Thiếu nữ trầm mặc, nhìn sang bên Lý Tiểu Hàn, trong lòng không khỏi sinh ra
mấp máy, khuôn mặt lạnh băng khó tả cảm xúc, nàng nghĩ tới cái gương mặt khó
coi của hắn, y nguyên vẫn còn lửa giận.

'' Tiếp tục '' Mắt thấy không có chuyện gì phát sinh, Mộc Vân Tử hừ lạnh một
tiếng, đánh thức không biết bao nhiêu người đang khó có thể hoàn hồn kia,
giống như tạt bọn hắn một gáo nước lạnh, hung hăng tát một cái trên mặt.

Lập tức kinh thiên thanh âm kinh hô vang lên...


Bá Đạo Thần Ký - Chương #14