Tế Bái Tổ Tiên, Chu Thiên


Người đăng: DaoThan

Ngay tại lời nói của Mộc Vân Kỳ vang lên thời điểm, tất cả mọi người trong
phòng đột nhiên bắn ánh mắt về phía sau lưng mười đạo thân ảnh phía sau Lý Đồ,
về phía Lý Tiểu Hàn.

Chỉ thấy một tên thiếu niên tướng mạo, khí tức bình thường, trên khuôn mặt còn
mang theo mệt mỏi cùng uể oải, có lẽ hắn đang như là ngủ gật, hoàn toàn không
tập trung gì hết, cũng có lẽ đối với hắn hoàn toàn không quan tâm.

Cái này để không ít người từ trong chấn động Chu Thiên Bảng bỗng nhiên giật
mình tỉnh dậy, lập tức không ít người nhao nhao cười to, mang theo khinh miệt
cùng thương hại nhìn về phía Lý gia, phút lát bên trong sảnh điện từ trong
trầm mặc biến thành một nơi huyên háo như cái chợ vỡ.

'' Đây không phải bát thiếu gia Lý gia sao ... ''

'' Trời ạ, nguyên lai là là bát thiếu gia phế vật tiếng tăm lẫy lừng kia sao
...''

'' ha ha, không biết Lý gia lần này cử cái tên 8 năm mới luyện khí tầng 1 đến
kia làm gì không biết ... ''

Lập tức Lý gia trở thành vạn chúng chú mục trong sảnh điện, Lý Đồ thì nhíu
mày, các trưởng lão trên mặt giờ này đã chuyển thành màu tím, về phía 10 đạo
thân ảnh đường sau có 8 tên sắc mặt đã vô cùng khó coi, vạn chúng chú mục
không tệ, nhưng theo kiểu này thì hình như không hay cho lắm.

'' Tất cả yên lặng, đây là mộc gia sảnh điện chứ không phải cái chợ vỡ '' Mộc
Vân Kỳ nhíu mày, âm thầm tản ra tu vi trực tiếp trấn áp sảnh điện, trên mặt lộ
ra cực kỳ không thích, nhưng trong lòng hắn sớm đã vô cùng đắc ý, thầm nghĩ
một tên phế vật cũng dám làm càn, dám làm cho con gái ta giận dữ.

'' Lý huynh, thật là có chuyện như vậy, Lý Tiểu Hàn hắn chẳng qua là luyện khí
tầng 1, mang hắn tới tham gia lần này khảo hạch chẳng lẽ mang ý nghĩa Lý gia
đã hết người tham dự rồi sao '' Mộc Vân Kỳ thái độ hành động lời nói cực kỳ
thái độ nói.

'' Lý giá chuyển nội tình thực sự có chút phức tạp, mang ai đi thì đó là tính
toán tại ta, Mộc huynh có ý nhắc nhở không cần thiết rồi '' Lý Đồ y nguyên ung
dung lạnh nhạt nói, làm sao hắn không phát hiện trong câu nói Mộc Vân Long có
ý đả kích, dù vậy trong lòng hắn cũng đang cười lạnh, hắn biết Lý Tiểu Hàn
thực lực không phải như tất cả mọi người đều biết, hắn mơ hồ còn cảm thấy đứa
con này còn cất giấu thủ đoạn cường đại hơn Lý gia thập đạo pháp.

'' Ồ thì ra là vậy, nằm trong tính toán của Lý huynh, nhưng tại hạ cũng nên
nói trước, trong khảo hạch lần này tuy không có sinh tử nhưng khó tránh tàn
phế, cái này huynh phải cẩn thận '' Mộc Vân Long hữu tâm nhắc nhở một câu,
nhưng trên thực tế hắn lại đang có ý khích tướng mọi người ở đây đánh tàn phế
Lý Tiểu Hàn.

'' Hàn nhi, ngươi có nghe a, Mộc gia chủ có lòng tốt khuyên ngươi cẩn thận,
nhớ kỹ lên đấu võ đài không được sinh tử nhưng tàn phế thì khó tránh '' Lý Đồ
thâm ý nhìn về phía Lý Tiểu Hàn đang mặt mày uể oải nói, muốn đánh tàn phế con
hắn, đó là tuyệt đối không thể nào.

'' Đa tạ Mộc gia chủ chỉ giáo, vãn bối tuyệt đối cẩn thận '' Lý Tiểu Hàn mặc
dù uể oải nhưng hắn rất tỉnh táo, cảm nhận được Mộc gia ý vị thâm trường,
trong lòng cười lạnh vội vàng nói.

Tất cả mọi người lúc đấy ánh mắt không hẹn mà đổ dồn về phía Lý Tiểu Hàn như
nhìn thằng ngu đồng dạng, đến ngay những đứa trẻ lên 3 cũng biết kết quả là
như thế nào, ở đây thấp nhất cũng là luyện khí tầng 7, mà hắn mới chỉ tầng 1
cái này căn bản một chiêu miêu sát, không đến lượt hắn càn rỡ, đến đây tất cả
bọn hắn đều trong lòng nhao nhao cười lạnh.

Giờ phút này còn có một đạo ánh mắt nhìn hắn giống như rất chán ghét cùng sát
khí hiện lên, đó chính là Tào Binh, khi nhìn đến vẻ mặt Mộc Nhu giận dữ nhìn
Lý Tiểu Hàn là hắn cảm thấy tên kia chắc chắn tới số, không cần biết sinh tử
khó nói hay không, nhưng tên kia chắc chắn phải chết.

Có người suy nghĩ sâu xa, câu nói này cũng phát ra từ miệng Mộc Vân Kỳ, chắc
chắn tiểu tử này chướng mắt, Mộc gia chủ kia không tiện ra tay nên mới nói lời
thâm ý, nếu bọn hắn có thể diệt trừ Lý Tiểu Hàn kia, không những đẹp mắt trước
Mộc gia còn có cơ hội tiếp cận Mộc Nhu, nếu như xảy ra phát sinh, nói không
chừng có thể nhất phi trùng thiên, gà chó thăng thiên sao, sau đó bọn hắn nhìn
về phía Lý Tiểu Hàn trong mắt sát khí lóe lên.

'' Cũng đã đến giờ, Tế bái tổ tiên cùng tế bái chu thiên sẽ được tiến hành,
mọi người đi theo ta '' Mộc Vân Long ngữ khí nhàn nhạt nói, trên mặt lộ ra
ngạo nghễ vô cùng, dẫn mọi người đi đến phía sau Mộc gia.

Mà ở phía sau Mộc gia lúc này có một tấm đá cao ước chừng 10 trượng, ở giữa là
khắc đồ đằng một con Thần Long nhìn vô cùng dữ tợn, con Thần Long này trông
rất cổ lão, mà xung quanh bốn phía phiến đá này còn có những cái tên chi chi
chít chít, mơ hồ sợ rằng không đến bao lâu nữa chặt kín không còn chỗ lạc ấn
lên, phiến đá này tản ra nồng đậm tang thương chi ý, mơ hồ còn cảm nhận trong
đó có một cỗ uy nghiêm ngập trời không thể phá dung nhập bốn phía.

Cái này để bốn phía mọi người nội tâm nhấc lên sóng gió ngập trời, não hải vù
vù chấn động, thật lâu khó có thể bình phục.

'' Trời ạ, đây ... đây là Chu Thiên Bảng ''

'' Quả thật là Chu Thiên Bảng, nếu ta được lạc ấn lên thì ... ''

'' Chậc Chậc, không ngờ đời này ta có thể nhìn thấy Chu thiên Bảng, còn sống
chắc chắn không tiếc ''

Mọi người nhao nhao hấp khí thanh âm, không biết có bao nhiêu người hít ngụm
khí lạnh.

Giờ phút này thì một bên Lý Tiểu Hàn hắn cũng đang chấn động không kém, khuôn
mặt hắn uể oải đã biến mất, mà thay vào đó là khuôn mặt có chút ngơ ngác,
trong đầu hắn bây giờ đang có vô số thiên lôi oanh minh ngập đầu, lúc bình
tĩnh lại thì trong đầu hắn lập tức xuất hiện một chữ, đó là (( Thiên )).

'' Thiên '' Mặc dù trong đầu hắn đã ổn định, nhưng hắn giờ phút này tâm tình
đã không thể bình tĩnh, cứ việc như đơn giản như vậy một chữ, làm hắn chấn
động ngơ ngác, hắn nhớ đến một đạo thiên lôi đánh vào trong đầu hắn về sau
xuất hiện một bộ bí pháp, bây giờ mơ hồ cũng vậy, nhưng chỉ một lát sau hắn
nhíu mày.

'' Cái này không phải một bộ bí pháp, nói đúng ra ta không biết nó là cái gì
'' Lý Tiểu Hàn nội tâm chấn động nghĩ, hắn thấy chữ < Thiên > này xuất hiện
liền không có thêm bất kỳ một cái gì hiện lên tiếp, hắn cũng đang quan sát
thật kỹ chữ < Thiên > này, nhưng chung quy không có phát sinh cái gì, không có
lực lượng, không có huyền ảo, chỉ một chữ như vậy mà thôi.

'' Tại sao lại như vậy '' Hàn cau mày nghĩ, cảm thấy mọi chuyện cực không
đúng, từ khi hắn nhìn lên tấm bia Chu Thiên này thì chữ < Thiên > lạc ấn vào
đầu hắn, sau đó hắn cảm nhận không ra cái gì.

'' Nếu vậy... chỉ cần ta lạc ấn tên lên phiến đá Chu Thiên, có được Thần Long
chúc phúc, nói không chừng có thể tìm ra một hai mánh khóe '' Lý Tiểu Hàn ánh
mắt lộ ra quả quyết, nếu là nhờ phiến đá Chu Thiên này mà có được một chữ <
Thiên > kia thì chắc chắn có thể giúp hắn cảm ngộ ra trong đó mánh khóe.

Từ khi có được bộ bí pháp thần bí tên < Không Đạo Vô Biên Quyết >, hắn từ đó
mà nhất phi trùng thiên, tài nguyên với hắn căn bản là không cần, như rác rưởi
đồng dạng, có thể nói < Không Đạo Vô Biên Quyết > không thuộc về thế giới này,
mà hắn cũng không biết ở đâu, bây giờ một chữ < Thiên > lại tiến nhập vào đầu
hắn, dù là hắn chưa cảm nhận được cái gì bên trong đó, nhưng hắn chắc chắn sẽ
không đơn giản như vậy một chữ, cho hắn thời gian nhất định có lẽ một ngày hắn
tìm được chân chính nghĩa.

'' Đây chính là Chu Thiên Bảng, thần vật của tứ đại gia tộc nghìn năm qua...
'' Mộc Vân Kỳ thanh âm tôn kính nói, hắn mặc dù cảnh giới cao thâm sống hơn
trăm năm rồi nhưng đối với phiến đá ngày như đom đóm cùng hạo nguyệt, có thể
thấy từng tia khí tức tang thương tuế nguyệt cổ lão nồng đậm kia.

Ở đây tất cả mọi người cũng dâng lên đáy lòng vô cùng tôn kính, thần vật không
phải mấy kẻ bước chân vào tu luyện như bọn hắn có thể truy cầu, có thể ngộ
không thể cầu, thậm chí là không thể ngộ.

'' Tay ba nén hương, tôn nghiêm cúng bái '' Mộc Vân Kỳ trịnh trọng lật tay,
thình lình xuất hiện 3 nén hương, khom người hành lễ cắm xuống đất đối diện
Chu Thiên Bảng, sau đó hắn đi sang một bên nhìn mọi người.

Ở phía sau mọi người tự nhiên biết ý tứ, không chen lấp mà từng người một,
vòng quanh vòng quanh cắm 3 nén hương xuống bên cạnh Chu Thiên Bảng, sau đó
mọi người lùi lại phía sau bốn đại gia tộc trưởng, bọn hắn im lặng, im lặng
mặc niệm, rồi từng tiếng vang lên, vang lên.

'' Tê Bái Tổ Tiên '' Mộc Vân Kỳ hùng hồn nói.

'' Hoành sơn nhất đái vạn niên lộc.

Linh thủy nhị nguyên, bách thế vinh

Công đức vĩnh thiên bách thế bản chi Linh thủy viễn

Kế thừa vô dịch thiên thu hoa cổn Ngự sơn cao

Thủy nguyên mộc bản hà sơn thọ

Xuân lộ thu sương tuế nguyệt tân. ''

'' Tiếp theo Tế bái Chu Thiên '' Mộc Vân Kỳ Hùng hồn hét.

'' Khói hương xông thấu mấy tầng xanh.

Rốt ráo tâm đạo bổn nguyện lành

Trần gian biết nẻo tu hành

Hương hoa cúng dường lên chư Thiên

Đạo Thần tỏa sáng mười phương hướng. ''

Từng âm thanh không hẹn mà lên, tỏa ra bốn phía nồng đậm bi thương, tản ra
ngập trời vô tận kính ý, bọn hắn giống như đã lạc ấn vĩnh hằng bài thơ như
vậy, không nói tự nhiên nói.

'' Tế bái kết thúc, đến giờ khảo hạch '' Mộc Vân Kỳ thanh âm bá đạo tản nói.


Bá Đạo Thần Ký - Chương #11