Không Đạo Vô Biên Quyết


Người đăng: DaoThan

Quyển thứ nhất : Ý Niệm Bất Diệt.

Trong một sơn cốc phong cảnh đầy hữu tình, xung quanh nhìn xem vài dặm rừng,
tiếng chim kêu la ó om sòm, thác nước cuồn cuộn đổ ào ào, cuồng phong đột biến
hóa âm nhu, trời xanh mát mẻ thoải mái lòng người, quả thật là một nơi đỉnh
phong nhân sinh

Nhưng tại một bụi cây ven vách núi, thình lình trong bụi cỏ xuất hiện một tên
thiếu niên quần áo rách rưới, nhìn hắn có vẻ chật vật, trên miệng còn mang
theo vết máu.

Thiếu niên này dáng người hơi thon, khuôn mặt hơi tuấn tú, có thể nói là đỉnh
phong phổ thông khuôn mặt, đôi mắt sâu đen kịt, nhưng cẩn thận nhìn kỹ có thể
thấy trong mắt toát lên vẻ kiên nghị, làn da hơi trắng, mặc một bộ bạch bào,
nhìn vào bộ áo bào này trông khá cũ nhưng có thể nó trước kia được giặt sạch
đến mức trắng bệch, mái tóc hắn đen dài, rất là óng ả

Hắn tên là Lý Tiểu Hàn, bát thiếu gia trong 8 người con của gia chủ Lý gia, sở
dĩ hắn có thêm chữ Tiểu là năm đó mới sinh ra, phụ mẫu hắn mất mạng, phụ thân
hắn đau buồn nên gắn thêm một chữ, năm nay 18 xuân sang, bởi vì một chút sự
việc khó khăn nên hắn mới có mặt ở trong sơn cốc này.

'' Mẹ kiếp Lý Quản, ngươi dám ám sát ta''

''Cũng may số mệnh ta lớn, từ trên vách núi rơi xuống trúng vũng bùn lớn''

Hắn vừa nói khuôn mặt vừa vặn vẹo, trong mắt tỏa ra sát khí nhìn trên vách
núi, hai tay siết chặt thành nắm đấm, đợi một lúc ổn định tâm thần hắn xong,
chợt mới nhìn xung quanh mang theo thần sắc mơ hồ.

'' Đây là đâu''Lý Tiểu Hàn có chút chật vật đứng lên, cảnh giác nhìn xung
quanh một chút, sau đó hắn nghe thấy tiếng thác nước, mắt sáng lên cấp tốc
hướng phía đó đi tới, hắn lúc trước rơi xuống vũng bùn nên thân thể hắn cũng
có chút khó coi, trên đường đi đến, hắn thấy có chút hung thú, những hung thú
này không phải linh thú nên không có tu vi, nhưng không phải vì thế mà hắn từ
bỏ cảnh giác, một lúc sau hắn đã đến thác nước, hơi do dự một chút lập tức lao
xuống.

Ầm

'' Haiz... thoải mái''Gương mặt hắn không biết làm sao toát lên vẻ hưởng thụ,
đây là từ nhỏ đến lớn hắn tắm ở một con suối nên có lẽ vậy, hắn đường đường là
bát thiếu gia nên việc tắm rửa trông coi đều thuộc về nha hoàn, hắn chỉ có mỗi
một việc đó là tu hành.

'' Không ngờ cuộc đời của ta lại thảm trọng như này, mất tới 10 năm tắm thuốc
để tôi luyện thân thể, lại còn mất tới 8 năm mới đạt đến luyện khí tầng 1,
đáng chết...''

'' Ta tân sinh khổ cực tu hành, tư chất tuy kém nhưng chưa bao giờ lười nhác,
tại sao trời cao ngươi lại khinh người quá đáng như vậy''

'' Đến con tiện nhân thanh mai trúc mã với ta 10 năm mà cũng rời bỏ theo tên
khốn kiếp Lý Quản đó''

Sau khuôn mặt hưởng thụ của hắn là một khuôn mặt tràn đầy bi phẫn, trong lời
nói tràn đầy cay đắng, không cam lòng, bao nhiêu lâu nay hắn đều nói như thế,
hắn nói như vậy để trong lòng hắn khá hơn một chút, trong gia tộc hắn cũng
không thân thiết với ai cho lắm ngoài trừ bên cạnh nha hoàn và Đại hoàng một
con khỉ, nói lời cay đắng như vậy trong lòng hắn cũng nhẹ nhõm hơn một ít, về
sau tắm rửa sạch sẽ, lấy trong túi trữ vật một bộ quần áo mặc lên đi ra ngoài.

Bỗng nhiên trên thương thiên giống như nghe thấy lời của hắn nói hay, trực
tiếp giáng lâm một đạo tia chớp vào người hắn.

Oành.

''Không" Lý Tiểu Hàn sắc mặt trắng bệch, khó tin nhìn lên thương thiên, nhưng
sau đó cười thảm nhắm mắt, ý thức mơ hồ ngã xuống đất.

Bên trong Lý gia, một tòa nhà nhìn khá xa hoa một trong, tại giữa nhà có 2
người ngồi ở đó, một tên đàn ông trung niên nhìn phong độ khá cao, còn bên
cạnh là một nam thanh niên.

Tên đàn ông trung niên rất nhanh nói :

''Thuộc hạ đã phái cao thủ đi diệt trừ tên Lý Tiểu Hàn kia thành công, chính
mắt trông thấy hắn rơi xuống vực, tam thiếu gia không cần để ý''

Thanh niên đứng bên cạnh nghe vậy thì cười cười, hài lòng nói:

''Ngươi làm rất tốt, ta sẽ ban thưởng cho ngươi, bây giờ thì lui ra đi ''

Nam tử trung niên khẽ gật đầu nói :

'' Vâng ''.

Trong phòng chỉ còn một người, hắn chính là tam thiếu gia, tên là Lý Quản, hắn
trong gia tộc rất được trọng dụng thiên phú lại cao, tu vi thâm hậu nghe nói
đã luyện khí tầng 6.

'' Lý Tiếu Hàn, ngươi cũng đừng trách ta, ta chỉ giải thoát cho ngươi thôi,
trong gia tộc có ai đối với ngươi có hảo cảm đâu, đến con tiện nhân thanh mai
trúc mã bên người ngươi ta cũng chơi qua, haiz đáng tiếc a'' Hắn ngửa mặt lên
trời cười to một tiếng, sau đó lại có người từ bên ngoài đi vào.

'' Bẩm tam thiếu gia, gia chủ cho gọi ngài '' Tên thị vệ chạy vào thi lễ nói.

'' Chẳng lẽ phụ thân phát hiện, điều đó không có khả năng'' Lý Quản biến sắc,
sau đó đi đến phòng chính điện.

Mà ở trong sơn cốc lúc này đang có một thân ảnh đang nằm trên mặt đất bên cạnh
thác nước, nhìn thân ảnh này như một xác chết, chỉ nằm đấy không động đậy, sau
một lúc thân ảnh này lập tức khẽ động, từ từ hắn mở mắt ngồi dậy, trên khuôn
mặt hắn vẫn đang mang theo mờ mịt nhìn xung quanh.

'' Ta còn chưa chết sao, không phải là bị thiên lôi đánh trúng sao'' Lý Tiểu
Hàn khuôn mặt mơ hồ nói, bỗng đầu hắn trong nháy mắt giống như muốn nổ tung,
vô số đạo thiên lôi oanh kích trong đầu, thật lâu mới bình tĩnh, nhưng trong
nháy mắt trong đầu hắn xuất hiện mấy dòng chữ.

'' Không Đạo Vô Biên Quyết '' Lý Tiểu Hàn đầu, theo hàng chữ đầu tiên xuất
hiện lại tiếp theo một dòng lại một dòng chữ xuất hiện trong đầu hắn, mỗi lần
xuất hiện đều ngập trời oanh minh.

Hắn nguyên bản mờ mịt, trong đầu hiện lên những dòng chữ hoàn chỉnh về sau,
không nghĩ ngợi nhiều, lập tức ý thức tràn vào trong đầu xem xét, một lát sau
hắn chấn động, lộ vẽ khó tin.

'' Đây là khẩu quyết tu hành, tại sao lại xuất hiện trong đầu ta '' Lý Tiểu
Hàn vẫn là không hiểu, nhưng khi hắn nhìn thương thiên về sau, lập tức xuất
hiện một chút kinh hỉ, ý thức tràn vào đầu ghi nhớ tất cả lại về sau, do dự
một chút lập tức ngồi xuống vận dụng theo khẩu quyết tu luyện.

'' Không Đạo Vô Biên Quyết chia làm 7 tầng, mỗi một tầng đột phá về sau, thực
lực bạo tăng, còn ẩn chứa trong đó một đạo thuật pháp thần thông '' Lý Tiểu
Hàn vừa đọc vừa đưa ra kết luận sơ sơ.

Cuối cùng hắn thấy một dòng chữ '' Không Đạo Vô Biên Quyết tu hành tầng 1 cần
phế bỏ tu vi '' cái này để hắn chấn động, trực tiếp lộ ra không tin vẻ mặt,
nhưng hắn vẫn ngồi đấy chần chờ nửa ngày hắn nhìn lên thương thiên, dần dần
trong mắt đều đỏ xuất hiện tơ máu.

'' 8 năm a, ngươi kêu ta phế đi tu vi 8 năm ta tân sinh đều khổ cực sao, đáng
chết '' Lý Tiểu Hàn một mắt không cam lòng nhìn lên trời gầm nhẹ, do dự nữa
buổi hắn cuối cùng điên cuồng một chút, cắn răng trực tiếp một chưởng vào đan
điền phá hủy tu vi.

Tầng một : '' Không Đạo Mạch '' Trong đầu hắn sát na hiện lên tầng một khẩu
quyết, trong đó có một mô hình kinh mạch trận đồ, không do dự trực tiếp thổ
nạp linh khí, linh khí khi bị hắn hấp thu vào thể nội không cô đọng mà trực
tiếp tràn ra kinh mạch toàn thân giống như đang làm rung chuyển kinh mạch, hắn
đây là đang theo mô hình trận đồ kinh mạch kia làm theo, từng đạo kinh mạch
đang được di chuyển đi tới những vị trí khác.

Bất kỳ một tu sĩ nào tùy tiện cải biến kinh mạch cũng cần đại lượng đau khổ đi
làm, nhưng nếu cải biến không đúng cách, nhẹ thì mất hết tu vi không thể từ đó
tu luyện, nặng thì sai vị trí dẫn đến không lưu thông toàn thân khí tức bạo
thể mà chết, vì thế nếu muốn cải biến kinh mạch cần phải có khẩu quyết đàng
hoàng đi làm.

Lý Tiểu Hàn giờ phút này mặt mũi đang giống như chịu đựng toàn thân đau đớn
khí tức, hắn đang cắn răng cẩn thận đưa những kinh mạch kia đúng vị trí trong
đầu mô hình mà hắn dùng chính là lấy linh khí đi chuyển đổi, không lâu sau
trên tay của hắn hoàn thành, tiếp tục là tay bên kia.

Thời gian cứ như vậy trôi qua 6 canh giờ đằng sau, trên người Lý Tiểu Thuần đã
cải biến được 1 phần 2 thân thể, chỉ thiếu một nữa là hắn có thể hoàn thành
tầng một, trực tiếp hóa thành Đạo mạch, nhưng trên mặt hắn lúc này đang cảm
nhận được từng cổ đau nhức thống khổ, 6 canh giờ đi qua hắn sức lực cũng như
thần hồn lực đã uể oải đi rất nhiều, nhưng hắn biết một khi bỏ cuộc giữa
chừng, chắc chắn có lẽ bạo thể mà chết, cái này để hắn trong mắt lộ vẻ điên
cuồng, cắn đầu lưỡi lấy lại thanh tĩnh, kiên trì tiếp tục cải biến.

Rất lâu sau 8 canh giờ... mãi đến gần 12 canh giờ đằng sau, hắn gần như muốn
chết, hai mắt đỏ vô cùng, chịu đựng gần 12 canh giờ này đối với hắn như 120
năm đồng dạng, thống khổ và mệt mỏi, để tâm hắn đều muốn băng phong, nhưng hắn
vẫn đang điên cuồng cải biến những cái kia kinh mạch, trong đầu hắn mô hình đã
gần như thành hình.

Oành Oành Oành....

Khi một cái kinh mạch cuối cùng cải biến hoàn tất, từng cái kinh mạch hoàn
toàn được liên kết lại với nhau, từng cái kinh mạch nguyên bản tắc nghẽn hay
từng cái nhỏ nhất, lúc này đang hướng thông suốt và bành trướng, thể nội hắn
bên trong oanh minh bạo tạc không ngừng, vẫn đang có từng tiếng oanh minh bên
trong, một canh giờ về sau bình ổn trở lại, hắn không do dự nữa điểm, ý thức
cấp tốc tràn vào quan sát thể nội, hắn thấy kinh mạch mình hóa thành bành
trướng hơn với lúc đầu gấp 6 lần, toàn thân kinh mạch gắn kết vững vàng, triệt
để thông suốt, mà quan trọng để hắn dâng lên sóng gió ngập trời là cơ thể hắn
kinh mạch hóa thành một chữ... Đạo.

Oành....

Bộ mới xuất bản a


Bá Đạo Thần Ký - Chương #1