Thực Lực Của Bạn Đồng Hành (1)


Người đăng: ๖ۣۜ K-Ling๖ۣۜ

“Á…không được…”

“…Hajime…đánh nó đi…”

“Cô vô tư quá đó”

Tại thời điểm hiện tại thì cả hai đang cố băng qua rừng cỏ dại, Yue hiển nhiên
vẫn ngồi hiên ngang tại nơi có chủ quyền thuộc về mình, vai Hajime. Nói cỏ dại
chứ ít nhất mỗi cây trong cái đống này cũng cao trên 1m6 tức là vừa vặn chạm
đến vai cậu, với chiều cao khiêm tốn của mình, Yue sẽ lọt thỏm trong cái đống
cây này nếu cô chịu khó xuống đi bộ. Nếu phải nói về lý do để phải lẩn tránh
khỏi cái thảo nguyên cao vút này thì:

“Gruaaaaaaaaaaaaa” “Goauuuuuuuuu””Greoooooooooo”

Gần hai trăm con quái vật đang thương nhớ quấn quýt hận nỗi không thể cắn cặp
đôi này vài miếng cho đỡ tiếc.

Kể đến lý do thì quay lại một chặp trước đó, sau khi tái chuẩn bị cho cuộc xâm
nhập tiếp theo, 2 người đã thẳng tiến thêm được 10 tầng nữa. Quả là tin tốt
lành, trong suốt chuyến hành trình trang bị cùng với các kỹ năng của Hajime
hữu dụng không chê vào đâu được, còn ma pháp của Yue lại là một nhân tố không
kém phần quan trọng trong tiến độ vượt tầng.

Yue có thể sử dụng bất cứ chủng loại ma pháp nào, Hajime cũng có thể hỗ trợ cô
với các kỹ năng mà cậu có. Ngại nỗi rào chắn ma pháp cũng với tốc độ hồi phục
ma lực của Yue thì tuyệt nhiên không cao lắm. Trước đây Yue sở hữu Tự Động Hồi
Phục[1] nên việc phục ma lực hay rào chắn gì đấy không cần thiết với cô, Yue
nghĩ vậy. Giờ đây khả năng đó đã không còn là vấn đề khó nhằn nữa nhờ có số
Thần Thủy mà Hajime dự trữ.

Nhờ đó sự kết hợp gần như hoàn mỹ đó mà tổ đội 2 người này mới có thể tiến lên
tầng hiện tại. Quang cảnh bao phủ tại tầng này là sự bao trùm của một cánh
rừng bạt ngàn với những thân cây căng mọng cao vút lên hơn 10m tâm điểm nhô
lên trên cả khu rừng, không khí trong này tràn ngập hương vị ẩm ướt. May là
không quá nóng hơn so với mấy vùng rừng nhiệt đới trước đây Hajime từng bắt
gặp.

Khi Hajime và Yue vẫn đang tìm cầu thang dẫn xuống các tầng sâu hơn thì mặt
đất tại khu vực cả hai đang đứng bất chợt nổ tung. Những con quỷ hiện giờ đang
bám đuổi theo cậu từ đây mà ra, chúng chắc thuộc chủng bò sát cổ đại khổng lồ.
Trông nhó hệt như loài khủng lung bạo chúa, chỉ hơi khác mỗi điểm là đầu con
nào con nấy đều được gắn thêm một bông hoa. Từng chiếc răng nanh sắc nhọn khát
máu túa ra từ hàm những con quái thú hùng mạnh, trên đầu chúng những bông hoa
hướng dương đung đưa qua lại. Quả thật là một trải nghiệm quái lạ.

Những con quái bắt đầu gào rống lên rồi bức tốc tiến sát lại phía hai người.

Hajime bình tĩnh rút ra khẩu Donner…kế đó Yue cũng nâng cánh tay mình lên.

“Hồng Thương”

Những ngọn lửa hiện ra trên cánh tay Yue rồi xoắn lại thành thương. Đợt thương
giáo bắn ra xuyên thủng cổ họng và qua cả lưng lũ quái thú. Sinh mệnh chúng
tàn lụi đi như những con thiêu thân như tan mình vào trong không khí. Chúng
rạp xuống như về với vòng tay ôm ấp của đất mẹ, những cánh hoa trên đầu cũng
đứt gãy nằm lại trên mặt đất.

“…(im ắng)…”

Hajime đứng hình trong giây lát. Những ngày gần lại đây Yue thường xuyên biểu
hiện phá cách có một không hai như vậy. Lúc mới bắt đầu thì cô dùng chính thân
mình che chắn cho Hajime (Trans: Nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất mà để
thế à…), càng về sau thì cô hạ sát bất cứ thứ gì gây bất lợi cho Hajime. Điều
này khiến vai nam chính thấy bản thân mình vô dụng quá mức rồi. Cậu mới chỉ
nhấc bước chân vào thế chuẩn bị thì mọi thứ xong cả rồi. Tâm trạng Hajime vì
thế mà bắt đầu sầu muộn, nếu mấy sự việc như vầy mà tiếp tục phô ra trước mắt
thì lòng tự tôn và kiêu ngạo của Hajime sẽ không còn đọng lại chút nào hết.

Hajime nói với Yue trong khi nở nụ cười gượng gạo, mà khẩu Donner lúc này vẫn
nằm trong tay :

“Yue này, cô hăng hái như vậy cũng tốt nhưng mà…thế này thì tôi thấy bản thân
mình không được tích sự gì cả”

Yue ngoảnh mặt lại nhìn cậu, có thể nhìn thấy một nụ cười mang chút tự hào ánh
lên trên khuôn mặt vốn đã thiếu xúc cảm của Yue.

“Tôi muốn…bản thân…hữu ích hơn…vì tôi...bây giờ là…cộng sự…của anh”

Có vẻ cô nàng chẳng lấy làm quan ngại với vài thứ làm Hajime khó xử. Hajime
cũng đã nghĩ rằng cả hai nên tin tưởng vào nhau hơn kể từ ngày cùng nhau bước
đi trên chuyến hành trình này. Cứ sau mỗi lần Yue phát động toàn bộ ma pháp
thì cô lại thoát lực rồi khụy xuống. Hajime vẫn hay khuyên Yue mỗi lần sau khi
cô làm như vậy. Nhưng mà, đâu đó sâu trong cô gái nhỏ, Yue vẫn muốn chứng tỏ
giá trị của mình với người cộng sự mới này.

“Thật là, Yue đã giúp đỡ tôi rất nhiều. Ma pháp của cô rất tuyệt vời thế cho
nên hãy đứng ở phía sau ngắm thôi là tốt rồi, cận chiến không phải thế mạnh mà
cô có, phía tiền tuyến cứ giao phó cho tôi là được rồi.”

“…Ổn mà…Hajime…”

Yue lặng im lại trước lời khuyên của cậu. Cậu bất chợt nhoẻn cười với cô nàng
đang cố gắng hết mức để giúp đỡ mình. Để tránh việc bị hiểm nhầm là đang khó
chịu với một ai kia, cậu giơ tay lên chạm vào mái tóc buông xõa của Yue. Nhờ
vậy mà biểu cảm trên khuôn mặt phụng phịu kia trở lại như thường ngày, quả
thật là cảm xúc khó nói thành lời.

Bởi vì không muốn trở thành kẻ lệ thuộc vào người khác cho nên cậu đã luôn
cảnh báo bản thân mình…trong khi đang vẩn vơ suy ngẫm thì Hajime vô tình tự
làm hại chính mình luôn, cậu ngẩn ngơ trong nghĩ về điều đó.

Trong thực tế mà nói thì cả hai lúc này nhìn không khác gì đang tán tỉnh nhau,
nhưng kỹ năng Cảm Ứng của cậu đã phát hiện được vài vị khách không mời đang
tiến về phía này. Gần hơn 10 con quái vật đang tiến về phía họ, dựa vào động
tác chuyển động của mấy con đầu đàn thì có lẽ là loài Nhị Vỹ Lang. Để kiểm tra
cho chắc chắn, cậu gọi Yue lại rồi cùng lướt đi. Hajime muốn chuyển sang một
địa điểm thuận lợi hơn cho họ bởi sẽ rất khó di chuyển nếu đánh với số đông ở
cái địa điểm này.

Khi những con quái thú cố gắng vây cậu lại, cậu nhanh chóng tiếp cận một trong
số chúng rồi cố gắng giáng đòn chí tử vào nó, khó là khi cậu chưa kịp hạ sát
một trong số những con bò sát cao hơn 2m đang nhảy xuống từ mấy cái cây quá
khổ trong rừng thì đồng bọn của nó đã tiến sát đến bên Hajime. Chúng có vẻ như
là dòng bò sát lai Thực Điểu, mà trên đầu con nào cũng mang một bông hoa điển
hình.

“…Dễ thương…”

“…Cái thể loại thời trang nào đây”

Yue vô ý thì thầm trong khi thở lấy hơi sau khi bị tập kích, Hajime cũng liếc
mắc có vẻ lạ lùng về phía mấy con quái này rồi lẩm bẩm câu hỏi chưa tìm ra lời
đáp.


Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou - Chương #59