Công Việc Của Phiêu Lưu Giả (3)


Người đăng: ๖ۣۜ K-Ling๖ۣۜ

"K-không phải đâu. Phần nào đó… … bởi vì, guh… … tôi sẽ không… … thể che dấu
chuyện về cậu… … đó là tại sao, tôi nói những… … lời đó. Chỉ có vậy thôi… …
uh."

Giống như Mottou nói, hajime không có ý định nghiêm túc che giấu những Tạo Tác
của cậu và khả năng của chúng. Bởi vì cậu đã chú ý một chút để tránh những
việc rắc rối, mới có trường hợp lời niệm chú của Yue, nhưng nếu đảo ngược lại,
nếu nó nhiều hơn là "một chút", cậu không có ý định che dấu nó. Hajime đã
quyết định "không lùi bước" trước thế giới này. Cậu sẽ đốn gục tất cả kẻ thù.
Cậu có sự cương quyết để làm thế.

"Tôi hiểu rồi, cứ để nó như vậy đi."
Nói thế, Hajime dời Donner đi và giải tán sát khí của mình. Mottou run rẩy tại
chỗ. Anh ta thở hồng hộc trong khi đẫm mồ hôi.

"Chậc, anh muốn làm gì thì tuỳ anh. Ví dụ, ngay cả khi anh lan truyền việc này
cho những người khác, và mấy người đó hành động, thì tôi cũng không quan tâm.
Tuy nhiên, nếu anh trở thành kẻ thù và cố cản đường tôi… … Anh nghĩ rằng mình
sẽ sống sót sao? Tôi không quan tâm dù nó có dính líu tới cả quốc gia hay thậm
chí toàn bộ thế giới. Tôi sẽ chỉ cần nhấn chìm mọi thứ trong biển máu là
được."

"… … Haa haa, thực vậy. Đó đúng là việc làm ăn không có lời mà…"

Mặc dù anh ta vẫn đang tái xanh mặt, Mottou vẫn có thể trả lời chắc nịch, quả
là một thương gia xuất chúng. Ngay cả từ những tương tác với các thành viên
đoàn buôn khác, anh ta có vẻ cũng khá được yêu mến. Dí nhiên, không thể nào
anh ta có thể đứng vững như thế thậm chí là lúc này. Thứ đã quyến rũ và khiến
anh ta điên cuồng là những Tạo Tác của Hajime.

"Chậc, lần này tôi sẽ bỏ qua. Nhưng, sẽ không có lần sau đâu, được chứ?"

"… … Thề có chúa. Là do tôi đã trở nên cổ hủ. Là tôi đã đá đít một con rồng
trước mặt mình…"

"Đá đít một con rồng" là một tục ngữ[4] của thế giới này, nó đề cập tới tộc
Ryuujin và những con rồng. Chúng tự hào với sức phòng thủ như một tấm khiên
không thể xuyên thủng ở bộ vảy toàn thân chúng, ngoại trừ mắt và miệng, thì
cái lỗ đ*t không được lớp vảy che đậy là những điểm yếu duy nhất. Bởi vì sức
phòng thủ cao của chúng, và là những sinh vật mê ngủ, chúng sẽ không thức dậy
một khi rơi vào giấc ngủ, nhưng chúng sẽ thức dậy ngay lập tức một khi đít là
điểm yếu của chúng bị kích thích, và sẽ trở nên tức giận. Một thời gian dài
trước đây, không biết tại sao có người lại làm chuyện như thế, nhưng tên ngốc
đó đã hoàn toàn bị nghiền nát. Kể từ đó, câu nói mang hàm ý chỉ những tên ngu
ngốc đến mức cố tình quấy rối ai đó mà đáng lẽ sẽ vô hại miễn là họ không bị
quấy rối.

Tiện thể, tộc Ryuujin được cho rằng đã tuyệt chủng hơn 500 năm trước. Mặc dù
nguyên do thì chưa rõ, nhưng những người thuộc tộc này sở hữa một ma thuật đặc
trưng gọi là "Long Hình" khiến họ nằm ở ranh giới giữa người và ma thú, có
nhiều ý kiến cho rằng họ bị xua đuổi do phân biệt chủng tộc và đã bị dẹp sạch
bởi các vị thần vì là một chủng tộc không hoàn thiện.

"Nhắc mới nhớ, phép thuật của Yue lúc đó phỏng theo một con rồng nhỉ. Mặc dù
tôi sẽ phải xin lỗi nếu đó thực sự là một con rồng, nhưng tốt hơn là đừng để
ai biết gì về chuyện này. Dù sao thì tôi cũng chưa bao giờ nghe gì về tộc
Ryuujin cả. Chậc, tôi nghĩ sẽ ổn thôi vì nó trông giống một con rắn hơn là một
con rồng."

Mottou phần nào hồi phục, xoay sở đứng dậy được và anh ta khuyên Hajime trong
khi chỉnh lại quần áo của mình. Anh ta quả thật là người gan dạ. Mặc dù anh ta
sắp sửa bị giết chỉ vừa mới nãy thôi, giờ đã có thể thong thả nói chuyện với
Hajime nghĩa là thần kinh của anh ta cũng không phải dạng vừa đâu.

"Vậy sao?"

"Ee, chúng là những sinh vật nằm giữa người và ma thú. Tuy nhiên, chúng lại
mạnh một cách đáng sợ. Ngoài ra, chúng là những người không tôn giáo không tin
vào bất cứ vị thần nào. Đó là tại sao, tôi chỉ có thể đồng ý rằng chúng là một
tồn tại kỳ quặc đối với sự độc đoán của giáo hội."

"Tôi hiểu rồi. Thay vào đó, anh hoàn toàn ổn khi nói vậy à. Anh cũng là người
không theo đạo ư?"

"Tôi có một vị thần mà mình tin vào, người mà sức mạnh không bị nắm giữ bởi
những "con người". Con người dù sao cũng là "khách hàng" cả mà."

"… … Phần nào đó thì tôi có thể liên quan với những gì anh vừa nói. Anh đó,
hẳn là một thương nhân bẩm sinh rồi. Đã vậy thì tôi chỉ có thể gật đầu trước
cái tính táo bạo của anh thôi."

Nói thế, về phía Hajime đang nghịch chiếc nhẫn trên tay mình, Mottou lộ ra vẻ
mặt trộn lẫn giữa hối lỗi và tự hào, thực sự là một biểu hiện phức tạp. Thái
độ con buôn vừa nãy không còn thấy đâu nữa. Sát khí của Hajime cũng chỉ như
tắm trong nước lạnh đối với anh ta thôi.

"Mặc dù tôi đã phạm phải sai lầm, nhưng nếu cậu có yêu cầu gì, cứ tới công ty
của tôi. Dù sao thì cậu cũng khác biệt với những phiêu lưu giả khác. Bởi vì
tôi muốn có quan hệ với một người đặc biệt như cậu, tôi sẽ chiết khấu cho cậu
một chút."

"… … Thiệt tình, đúng là một tâm hồn buôn bán mạnh mẽ."

Trong khi bị Hajime nhìn với đôi mắt kinh ngạc, sau khi nói, "Vậy giờ, tôi xin
phép", Mottou quay đi và trở lại phía trước.

Yue và Shia, ngay cả lúc này cũng, à không, thậm chí còn tập trung những ánh
mắt quyết liệt hơn. Nếu theo dõi sau lưng Mottou, ngay lập tức sẽ thấy có
những người trông như thương buôn đang nói chuyện trong khi chỉ trỏ vào Yue và
Shia. Mặc dù nó được xem là một chuyến đi thư giãn tới Fhu-ren, Hajime chỉ có
thể nghĩ sẽ còn nhiều rắc rối đang chờ đợi phía trước.


Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou - Chương #171