Một Lần Nữa, Tại Thị Trấn Brook (3)


Người đăng: ๖ۣۜ K-Ling๖ۣۜ

"Chậc, tôi sẽ không phụ sự kỳ vọng của anh. Tôi là Hajime. Đây là Yue và
Shia."

"Vậy thì tôi yên tâm rồi… … Tiện thể, cô gái từ tộc Người Thỏ này… … Cậu có
bán không? Mặc dù tôi chỉ có thể trả một cái giá phải chăng thôi."

Mottou liếc nhìn Shia trong khi khen ngợi cô. Cô ấy là một cô gái xinh đẹp của
tộc Người Thỏ, không giống như những Người Thỏ khác mang tóc xanh dương, mái
tóc của cô ấy màu xám. Theo bản tính của một thương buôn thì không thể trách
anh ta lại muốn đặt tay lên món hàng quý hiếm như vậy. Anh ta đoán cô ấy là
một nô lệ dựa vào chiếc vòng cổ của cô, rồi ngay lập tức gợi ý một cuộc trao
đổi với Hajime: người chủ. Chắc hẳn anh ta là một con buôn xuất sắc.

Bị nhìn vào, Shia rên rỉ "Ugh" một cách không vui và nấp ra đằng sau Hajime.
Yue nhìn vào Mottou với cái nhìn cay nghiệt. Theo nhận thức thông thường, một
Người Thỏ mà ở ngoài lãnh địa Thụ Hải thì là một nô lệ, đó là tại sao việc đề
xuất mua bán một nô lệ hiếm thấy như vậy là điều tự nhiên. Không có lý do nào
để trách Mottou cả.

"Hoo, cô ấy dường như khá gắn bó với cậu… … phần nào đó, cô ấy cũng có vẻ như
được yêu thương nhỉ. Vậy, tôi sẽ tính hời cho cậu một chút, thấy thế nào?"

"Chậc, anh là một thương buôn xuất sắc mà… … nên hẳn là phải biết câu trả lời
rồi chứ."

Mặc dù Mottou, người nhìn thấy dáng vẻ của Shia, cảm thấy hứng thú và đưa ra
thêm một đề nghị hấp dẫn, nhưng câu trả lời của Hajime cực kỳ đơn giản. Tuy
nhiên, Mottou cảm thấy không thể bỏ lỡ cơ hội thương lượng này với Hajime, vì
nó chắc chắn sẽ mang lại lợi nhuận lớn mà chỉ có tăng chứ không giảm nhờ vào
sự quyến rũ của Shia. Đó là tại sao anh ta lại cố đưa ra thêm nhiều trò mặc cả
để kéo dài cuộc nói chuyện.

Tuy nhiên, Hajime đã đọc được ý định của anh ta. Dù cho chỉ là những lời đơn
giản, nhưng cậu nói ra với Mottou bằng ý chí kiên quyết.

"Ngay cả nếu người muốn cô ấy có là Thần đi nữa, tôi vẫn sẽ không để cô ấy rời
xa đâu… … Với nhiêu đó mà anh vẫn không hiểu sao?"

"… … … … Ee, tôi hiểu rồi. Cũng không thể khác được. Vậy tôi rút lui ở đây.
Tuy nhiên, bất cứ khi nào cậu đổi ý, bằng mọi giá xin hãy ghé qua công ty
Junker của tôi. Vậy giờ, cũng gần tới lúc khởi hành rồi. Về chi tiết việc hộ
tống, xin hãy hỏi trưởng nhóm đằng kia."

Những lời của Hajime thật sự là những lời nguy hiểm. Nếu không khéo, lời cậu
nói sẽ khiến cậu bị xem như kẻ dị giáo bởi Giáo Hội Các Vị Thánh[9]. Tiện thể
thì quỷ tộc tôn thờ những vị thần khác với vị thần mạnh nhất trong lịch sử:
"Ehito", nhưng chúng không cố trực tiếp đối đầu với Giáo Hội Các Vị Thánh. Vì
Hajime không cố rút lại những lời của mình nên Mottou hiểu rằng Hajime, từ sâu
thẳm trái tim, không muốn đề Shia rời đi.

Hajime quan sát khi Mottou chán nản quay trở lại đoàn buôn của anh ta, sau đó
cậu để ý xung quanh lại trở nên ồn ào lần nữa.

"Wow… … Vì một người phụ nữ mà thậm chí nói những lời như thế… … Nó làm tôi
run người đây này!"

"Không hổ danh Duel Smasher. Cậu ta sẽ không tha thứ cho bất cứ ai chạm tay
vào người phụ nữa của mình… … fuh, ra dáng đàn ông thật."

"Tuyệt quá~, tôi cũng muốn ai đó nói điều như thế với mình ít nhất một lần
trong đời."

"Chờ đã, cậu, không phải cậu là đàn ông sao? Ai mà nói mấy, thứ như—, xin
lỗi, tôi xin lỗi, nên dừng lạ— Ah — — !!"

Nghe thấy những cuộc trò chuyện vui vẻ của những người hộ tống khác đang phấn
khích, Hajime chỉ có thể ôm đầu. Tất cả những kẻ đi theo từ thị trấn Brook quả
nhiên đều là những tên ngốc. Trong khi nghĩ vậy, 'Munyuu', cậu có thể cảm thấy
thứ gì đó mềm mềm ở sau lưng, hơn nữa Hajime được ôm lấy bởi hai cánh tay vươn
ra từ đằng sau.

Hajime ngoái đầu lại, và thấy cận cảnh khuôn mặt Shia khi cô đặt cằm lên vai
cậu. Mặt cô nhuốm đỏ, và bởi vì cô đang thực sự hạnh phúc nên nét mặt cũng thả
lỏng.

"… … Nghe này, tôi nói thế không có ý gì đặc biệt đâu, nên đừng hiểu lầm, được
chứ?"
"Ufufufu, em biết mà~, ufufufu~"

Mặc dù Hajime cố giải thích rằng nó suy cho cùng giống như không muốn từ bỏ
người thân, chứ không phải vì "cô ấy là người đàn bà của cậu" như mấy người ồn
ào xung quanh đã diễn tả. Nhưng lời giải thích của cậu không hề truyền đạt
được đến Shia. Đó là bởi vì người đàn ông mà cô đem lòng yêu đã tuyên bố rằng
"Ngay cả có là Thần, tôi cũng sẽ không để cô ấy đi". Bất kể ý định thực sự của
cậu khi tuyên bố như thế có là gì, điều hạnh phúc thì vẫn hạnh phúc.

Mặc dù những lời đó nhanh chóng kết thúc cuộc thương lượng, nhưng theo nhiều
cách thì nó là "overkill" và Hajime chỉ có thể cảm thấy hối hận. Yue,
tokotoko, đến bên cạnh Hajime, rồi kuikui, cô kéo tay áo cậu.

"? Gì vậy, Yue?"

"Nn… … Đừng lo lắng, vì như thế rất ngầu."

"… … Cảm ơn đã an ủi anh."

Thấy đồng cảm với Hajime, Yue cố an ủi cậu, và Hajime dịu dàng nựng má cô
trong khi thốt ra những lời biết ơn. Yue nhắm mắt lại như thể cảm thấy vui vì
nó.

Trước cổng trấn vào buổi sáng sớm, giữa đám đông người, với một cô gái Người
Thỏ xinh đẹp trông vô cùng hạnh phúc bám vào lưng cậu, và một cô gái tóc vàng
xinh đẹp khác với đôi mắt đỏ trong tay phải cậu, chính là Nagumo Hajime.

Đám con gái trong đoàn buôn nhìn vào họ với biểu hiện ấm áp, trong khi cánh
đàn ông nhìn cảnh đó với đôi mắt cá chết[10]. Trước những ánh mắt và lời nói
phiền hà nhắm vào Hajime, cậu chắc chắn là gieo nhân nào thì gặt quả nấy thôi.


Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou - Chương #168