Người đăng: ๖ۣۜ K-Ling๖ۣۜ
Sau vài lần trao đổi qua lại giữa hai đôi môi, Shia cảm giác như mình có thể
lên thiên đường bất cứ lúc nào. Để không để người này vùng vẫy ra được, Shia
cố gắng hết mức giữ lại cơ thể Hajime cho đến khi bản thân cô còn không theo
kịp nữa, Shia lại chìm đắm hoàn toàn vào việc hôn chàng trai này đây.
Với tư cách người quan sát ngay bên cạnh…Yue trông thấy hết thẩy, cô lúng túng
không biết nên làm thế nào cả. Mặc dù khó chịu ra mặt nhưng Yue cũng không đi
ngăn cản Shia, cô chỉ lẩm bẩm “Chỉ lần này thôi, coi như là phần thưởng…”. Sau
khi xem xét lại tất cả, Yue hiểu được cảm xúc của Shia, cô dường như chấp
thuận và coi như việc này như là món quà cho Shia vì đã cố gắng hết mình khi
cả đội còn lạc trong mê cung.
“Wa—u—wa, có chuyện gì với tình huống này thế? Thật đáng ngạc nhiên…hai người
ướt ôm chầm lấy nhau……còn…còn rất mãnh liệt nữa……dù bây giờ đang ở ngoài
trời……Thật---thật bất thường.”
(Trans: Vâng, rất cảm ơn hầu gái-chan vì đã kết luận được một điều không nói
ai cũng biết)
Sau một hồi tưởng tượng đủ thứ trong đầu từ Souna-chan (cô hầu gái quán trọ).
Sau đó đi “Á ra……hai người đang……đánh dã……” Crytabel đã đang cố nhớ lại Yue và
Shia sau đó uốn éo cơ thể mình. Các nhà thám hiểm nam tính đứng gần đã không
chịu đựng được nữa, họ rút kiếm ra gào thét trong tuyệt vọng. Những mạo hiểm
giả nữ nhìn về phía họ (Hajime) với ánh mắt lạnh lùng.
Giờ Shia vẫn còn đang ôm chặt lấy cậu, Hajime đứng dậy, sau đó bóp chặt bờ
mông tròn trịa của con thỏ vô liêm sỉ vẫn còn đang cố ôm cho bằng được.
“Aaanh”
Shia vô tình thốt ra tiếng thở dốc. Trong phút giây tiếc theo, bàn tay Hajime
đã không hề nhẹ tay chút nào, cậu mạnh tay vừa đẩy vừa gỡ Shia ra khỏi người
mình rồi ném vào lại trong dòng suối.
(Trans: KHÔNGGGGGGGGGGGGGGGGGGG)
“Ukyaaaaa”
Rầm!
Chàng trai trẻ liếc mắt về phía Shia, người vẫn còn đang có sức la hét khi bị
ném vào lại con suối với ánh mắt hoài nghi. Hajime tự trấn tĩnh bản thân theo
từng đợt thở nặng nhọc.
“Dù—dù có là lúc nào thì cũng không được phép bất cẩn! Tấn công người khác
ngay khi vừa mới phục hổi……kể cả khi tôi không lường trước được”
Shia ngay lập tức trườn lên trên thềm đá bên trong con kênh, nhìn cách cô di
chuyển hệt như Sadako (HiKi: mấy con ma nữ xứ người ấy mà) khiến Hajime sởn
tóc gáy.
“Uu~, Thật tàn nhẫn~, Mặc dù chính Hajime cũng đã làm điều đó~”
“Hả? đó chỉ là hành động cứu người thôi…còn nữa, lúc đó có phải cô đã biết rồi
đúng không?”
“U—u, thực ra tôi chỉ có cảm giác đó………cho nên bất chợt nhận ra chuyện gì đang
xảy đến. Mình được hôn bởi Hajime, uhehee”
“Đừng có cười nữa…nghe đây, cho dù có nói thế nào thì đó cũng chỉ là hành động
cứu người thôi, không còn gì hơn. Thế nên đừng có suy diễn lung tung nữa, biết
chưa?”
“Là vậy sao? Nhưng mà, hôn vẫn cứ là hôn. Vậy ra nếu cứ tiếp tục như vậy thì
cái phần dere trong Hajime sẽ đến nhanh hơn mình tưởng.”
“Đừng hòng, còn nữa, Yue, giúp anh dừng cô ta lại”
“…Chỉ lần này thôi…vì Shia đã rất cố gắng……không, nhưng mà…”
“Yue~!, Yue-san~ Ya~y”
Yue giờ vẫn đang nhìn về phương trời xa vắng không biết đang lẩm bẩm điều gì,
Hajime chỉ còn có nước thở dài trong thao thức “Bên đây cũng vô vọng luôn
rồi”, rồi cậu nhìn thẳng về phía Crystabel và những người khác vẫn đang tiến
lại gần đội.
Ánh mắt Hajime lướt qua rồi khựng lại tại chỗ Souna-chan một lúc rồi đảo mắt
tiếp đến Crystabel, ngay sau đó cậu quay lại nhìn Souna.
Khi bị ánh mắt Hajime chỉ đến, cả người Souna chợt khựng lại, mặt cô đỏ lên
như trái gấc.
“Xi—in lỗi vì đã chen ngang! Làm—làm ơn đừng quan tâm đến chúng tôi và cứ tiếp
tục như chưa có gì xảy ra cũng được”
Crystabel nhanh chóng tóm lấy cổ Souna trước khi cô kịp thốt ra thêm từ gì rồi
đi thẳng về phía Hajime. Cảm nhận được “Con quái vật” đang tiến về phía mình,
Hajime nhanh chóng rút Dooner ra, chưa kịp thì Shia đã thốt lên “Ah! Chụy quản
lý-san” với giọng như người bạn lâu năm và bắt chuyện.
Hóa ra, vị trí hiện tại của cả nhóm chỉ cách thị trấn Brook một ngày đường,
Hajime và hai người còn lại đã quyết định quay về thị trấn. Nhờ có cỗ xe ngựa
của Crystabel, họ đã được chiêu đãi khá tốt. Quần áo ướt được thay ngay trên
đường đi. Khi mà cả hội còn hăng say nói về nhiều thứ khác nhau, cuộc hành
trình vẫn tiếp tục dưới ánh nắng ấm áp cùng với tiếng bước chân của con ngựa
thồ như tiếng nhạc nền đệm thêm vào.
Cùng với người bạn đồng hành mới, Hajime đã chinh phục được Đại Mê Cung thứ
hai. Trong khi ngả mình nằm xuống bên trong cỗ xe và ngắm nhìn ánh mặt trời
chói qua, cậu nghĩ về những chuyện có thể xảy ra tiếp trong chuyến hành trình
này và rồi nở nụ cười trên môi.