Miledi Raisen Iii (3)


Người đăng: ๖ۣۜ K-Ling๖ۣۜ

Hajime ném vài quả lựu đạn làm quà kỷ niệm, và nhảy vào căn phòng. Dù đám
golem đã cố gắng đuổi theo bọn họ, nhưng thay vào đó lại bị tan tành dưới sức
va chạm mạnh của những quả lựu đạn “lưu niệm”. Thế cân bằng của chúng bị phá
vỡ. Không để lỡ thời cơ, Yue và Shia nhanh chóng đóng cánh cửa lại.

Bên trong căn phòng, Hajime sau khi kích hoạt Thiên lý nhãn xác nhận hoàn toàn
không có gì cả. Thật là, dù cho đó không phải là căn phòng của Miledi Raisen
đi nữa, bên trong ít nhất cũng phải có đầu mối gì đó chứ ?, và đó là những gì
họ nghĩ trong đầu trong khi tinh thần chùng xuống cực điểm.

“Cái này, không phải là nó sao ? Dù đã có một con dấu phong ấn ngoài kia, bên
trong đây lại chẳng có gì hết, liệu đây có phải một dạng trò đùa không vậy?"

“……. Không thể nào.”

“Ư ư, Miledi. Rốt cuộc bà muốn trêu đùa chúng tôi tới mức nào chứ!”

Cả ba đều thất vọng vì cái khả năng có khả thi nhất đó, nhưng rồi bất thình
lình, họ lại nghe thấy cái âm thanh khó chịu đến quen thuộc đó.

GAKON!

“”” !? “””

Cùng với âm thanh của máy móc bắt đầu vận hành, căn phòng chợt rung lắc. Thế
rồi, trọng lực bỗng lại đến từ phía bên hông nhóm Hajime.

“Khư !? Chuyện gì xảy ra vậy !? Căn phòng vừa mới chuyển động à !?”

“…….Có vẻ là vậy đ--!?”

“Ukya !?”

Cùng thời điểm Hajime đang nói, lần này trọng lực lại từ phía trên. Vì sự thay
đổi triệt để của căn phòng, Yue có lẽ đã tự cắn trúng lưỡi mình vì hiện cô
đang che miệng lại với đôi mắt ươn ướt trong khi đang run rẩy. Shia rơi từ
trên trần xuống trong tư thế của một con ếch.

Căn phòng tiếp tục thay đổi hướng của nó thêm nhiều lần nữa, rồi cuối cùng
cũng dừng lại sau khoảng 40 giây phớt lờ định luật quán tính. Hajime đã cố
định vị trí của mình bằng những cái cọc nhọn lên nền đất nên cậu có thể chịu
được chấn động của sự thay đổi trong căn phòng, trong khi Shia không thể chịu
được đã bị quăng lộn, bay đi, và đập mạnh phần sau đầu mình về phía bức tường.
Cô thỏ lăn lộn từ phía này tới phía khác, và hét lên kinh hãi mỗi lần lại bị
đổi hướng, đó là lý do tại sao nước da của khá tệ. Cứ như thể cô ta đã say
rượu rồi. Co thỏ nhà ta đã hoàn toàn bị đánh bại như một bợm rượu với một vết
thương nặng ở phía sau đầu cô. Nhân tiện, Yue đã bám vào người Hajime từ đầu
nên cô ấy hoàn toàn không gặp vấn đề gì cả.

“Phù ~, cuối cùng cũng dừng……. Yue, em có sao không ?”

“…….Nn, không sao cả.”

Hajime rút lại những cái đinh và đứng thẳng lên. Không có gì thay đổi khi cậu
nhìn ngó khắp xung quanh. Dựa vào chuyển động vừa rồi, cánh cổng mà họ đã bước
vào có lẽ kết nối tới một nơi khác.

“Ha-Hajime-san. Sao anh không nói lời nào với em hết vậy ?”

Shia che miệng mình với khuôn mặt buồn rầu, nhìn về phía Hajime. Có vẻ cô ấy
đã thất vọng vì anh chỉ hỏi có mình Yue.

“Ây dà, nếu giờ tôi có hỏi thì nó cũng sẽ chỉ trật trìa mà thôi….. và rồi cô
sẽ nôn oẹ và nhận thêm danh hiệu mới là con thỏ nôn oẹ đấy. Cô không muốn điều
đó mà, phải không ?”

“Tất nhiên rồi ! Kể cả vậy, em chỉ muốn được hỏi vì em là một thiếu n---
uppu.”

“Thấy chưa. Tốt nhất là giờ nghỉ ngơi lấy lại sức đi bé Thỏ.”

“Ư ư. Uppu.”
Để mặc Shia một mình đang đứng trên bốn chân có thể sẽ ói bất kỳ lúc nào,
Hajime và Yue xác nhận tình hình xung quanh. Cuối cùng, không có gì xảy ra hết
và giờ họ đứng đối mặt với cánh cửa.
“Giờ thì chúng ta làm gì đây ?”
“…….Liệu thứ điều khiển nó nằm ở đó chăng ?”
“Có khả năng lắm. Miledi đáng lẽ đã chết rồi…… nên kẻ quái nào có thể khiến
đám hiệp sĩ golem đó di chuyển được chứ.”
“……..Không cần biết là ai xuất hiện, chúng ta sẽ không sao cả. Hajime sẽ được
em bảo vệ …. và sau đó là Shia nữa.”
“Tui không thể nghe thấy cô n~ uppu.”
Hajime cười khi nghe thấy những lời nói thông thường của Yue. Hajime nhẹ nhàng
đưa một tay ra xoa đầu Yue. Cô bé Yue muốn được chiều chuộng từ từ đến gần
Hajime trong khi vui vẻ nheo mắt lại.
“…….Dù tui đã nói trước đây rồi, nhưng hai người có thể dừng việc bước vào thế
giới riêng của mình được không ? Em có thể nói gì đây, khi mà bị xa lánh khiến
em cô đơn quá, uppu.”
Trong khi đang chống lại cơn buồn nôn, “Tôi không muốn bị bỏ lại !”, là điều
mà Shia muốn giãi bày trong khi bò tới bằng cả tứ chi.
“…….Mặc dù tôi đã nhắc từ trước rồi mà cô vẫn cứ nói à, vậy thì làm ơn dừng
cái chuyển động kinh dị của cô đi đã? Sao đây nhỉ, nếu nó mà xuất hiện trong
giấc mơ của tôi thì sẽ đáng sợ lắm đấy.”
“T-Tốt thôi. Được ở bên cạnh anh dù chỉ một chút thôi cũng làm trái tim thiếu
n-, uppu. Em cũng muốn được xoa đầu như Yue-san đấy. Xin hãy ôm lấy em và xoa
đầu em đi ! Oẹ, uppu.”
“Dám nói thế với bộ mặt của một kẻ có thể sẽ ói bất cứ lúc nào …hơn nữa còn
tuỳ tiện đưa ra mệnh lệnh theo ý cô ư.”
“…….Vẫn còn quá sớm để Shia được Hajime xoa đầu.”
Với ý chí của bản thân mình, Shia đến bên Hajime và Yue, cô ngước nhìn Hajime
với cặp mắt trông mong và khuôn mặt trắng bệch. Hajime lặng lẽ chuyển tầm nhìn
của cậu để đối mặt với cánh cửa. Đằng sau anh, “Tại sao ! Ueppu”, tiếng ồn
phát ra không ngừng, nhưng anh cứ thây kệ những lời nói đó phớt qua tai.
Ở phía bên kia cánh cửa sẽ xuất hiện cái gì, là nơi cư ngụ của Miledi, người
điều khiển đàn golem, hay lại một cái bẫy khác …… Nhưng rồi Hajime nghĩ trong
đầu, “Cái gì đến cũng được”, anh bắt đầu mở cánh cửa ra với một nụ cười gan
góc hiện trên môi.
Bên ngoài đó là …
“…….Mình đã nhìn thấy cái này trước đây rồi nhỉ ? Căn phòng này ấy.”
“…….Chắc chắn rồi. Đặc biệt là cái tấm in thạch bản kia kìa.”
Phía trước cánh cửa được mở toang ra là một căn phòng khác. Ở trong đây có một
tấm thạch bản và một hành lang nằm ở bên trái căn phòng. Họ vẫn còn trí nhớ về
căn phòng này. Bởi vì, căn phòng này là …
“Trông cứ như …. Căn phòng đầu tiên thì phải ?”
Shia nghĩ rằng mặc dù mình đã nói như thế, cô ấy không muốn nghĩ đây có thể là
sự thật được. Tuy nhiên, chắc chắn đúng như những gì Shia đã nói, ở đó là một
tấm in thạch bản khắc ghi những dòng chữ quái ác, giống y căn phòng đầu tiên
vậy. Nhưng vẫn có sự khác biệt với căn phòng đầu tiên. Bằng chứng là, sau vài
giây cánh cửa được mở ra, những ký tự đã nổi lên từ sàn căn phòng đầu tiên.
“Nee, ngay lúc này các bạn cảm thấy thế nào?”
“Dù đã trải qua nhiều khó khăn để tiến lên, chỉ để quay lại vạch xuất phát,
các bạn cảm thấy ra sao hả?”
“Nee, nee, các bạn cảm thấy thế nào? Xin các bạn phát biểu cảm tưởng? Nee,
nee.”
“””……”””
Biểu cảm của nhóm Hajime giờ như có một cục đá rơi xuống trước mặt họ vậy.
Nhìn biểu cảm của họ cực kỳ hợp với cái gọi là “Mặt nạ Noh”. Bộ ba nhìn những
dòng chữ di chuyển êm mượt trong im lặng. Thế rồi, những dòng chữ khác bắt đầu
xuất hiện kế đó.
“A, có một điều mà tôi quên chưa nói, Mê cung này sẽ được thay đổi đều đặn
đấy.”
“Như thường lệ, Miledi-chan đã rất chu đáo để giúp bạn tận hưởng mê cung này
với cảm giác mới mẻ đó.”
“Bạn vui chứ ? Bạn vui lắm, phải không ? Không cần phải khen thưởng cho tôi
đâu ! Tôi chỉ làm thế vì tôi thích thế mà thôi !”
“Nhân tiện đây, vì cấu trúc mê cung luôn thay đổi nên việc vẽ bản đồ là vô
dụng nhé.”
“Đừng nói với tôi là bạn đã tạo bản đồ đấy chứ ? Với chừng đó khó khăn ư ?
Nhưng, xin lỗi nhá ! Pugyaa---“
“Ha, hahaha.”
“FUFUFUFU.”
“FUHI, FUHIHIHI.”
Bộ ba lộ ra ba kiểu cười man dại khác nhau. Sau đó, chẳng cần phải nói cũng
nghe thấy những tiếng hét vang lên, thấu âm vang vọng khắp cả mê cung. Sau khi
vượt qua hành lang thứ nhất, nó đúng như lời Miledi nói, các cầu thang đã được
thay đổi đáng kể cùng với những vị trí khác của hành lang phía trước họ. Chẳng
cần nói, họ thốt ra những âm thanh căm ghét, bực bội lần nữa vì cái cấu trúc
này.
Rồi bằng cách nào đó họ tìm được cách để lấy lại tinh thần. Hajime và nhóm cậu
một lần nữa tìm cách chinh phục mê cung này. Tuy nhiên, đó không phải là một
chuyến thám hiểm chinh phục “xuôi chèo mát mái” như dự kiến, đặc biệt là Shia
luôn thường xuyên kích hoạt bẫy (chảo dầu[2], bẫy chim, dung dịch bắn ra có
mùi quái lạ, v.v), “không phải chúng gây nguy hiểm tâm lý sao?”, phải nói rằng
cô thỏ giờ đây đã hoàn toàn điên tiết, ờ thì mấy thứ rắc rối rốt cục vẫn rắc
rối mà.
Và rồi, họ đã quay lại màn đầu tiên.
Trong một căn phòng nọ, ánh sáng nhợt nhạt phát ra yếu ớt từ những bức tường,
gần đó in lên hình bóng của ba người. Đó là Hajime, Yue và Shia.
Yue đang ở bên phải Hajime, trong khi Shia thì ở bên trái, họ đang ngồi tựa
vào vai cậu. Mặc dù im lặng bao trùm căn phòng, nhưng nếu ai đó lắng tai nghe
thì vẫn nhận thấy những âm thanh ‘suu- suu-’. Đó là tiếng thở của Yue và Shia.
Cả hai đang ôm lấy tay Hajime và dùng vai cậu thay cho gối.


Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou - Chương #154