Miledi Raisen Ii (2)


Người đăng: ๖ۣۜ K-Ling๖ۣۜ

Cả ba liền im lặng, lập tức trao đổi ánh mắt với nhau, và sau đó là ngước nhìn
lên phía trên cùng lúc. Họ không thể nhìn thấy thứ gì cả bởi con dốc quá cong.
Tuy nhiên, thứ âm thanh kì lạ đó mỗi lúc một to và rõ ràng hơn, đến khi… một
tảng đá siêu bự choáng hết cả hành lang lăn xuống dọc theo hình cánh cung.
Tảng đá có hình dạng như một viên bi khổng lồ. Nó hoàn toàn là loại bẫy cơ bản
nhất. Và hiển nhiên, khi cả bọn đang cuống cuồng chạy trong cơn tuyệt vọng,
kiểu gì mấy cái dòng chữ phiền nhiễu đó cũng lại xuất hiện cho coi.

Yue và Shia vốn đã quay gót và chuẩn bị tinh thần bỏ chạy nhanh nhất có thể.
Nhưng hai người lập tức dừng lại. Đó là bởi Hajime vẫn chưa hề di chuyển.

“… …Nn, Hajime ?”

“Hajime-san !? Làm ơn nhanh lên, không thì chúng ta sẽ bị đè bẹp mất !”

Mặc cho hai cô gái kêu gọi, Hajime vẫn không buồn trả lời lại. Và cậu hạ thấp
trọng tâm trong khi duỗi thẳng bàn tay phải về về phía trước. Lòng bàn tay cậu
hướng vào tảng đá. Cuối cùng, cậu vươn thẳng cánh tay trái ra “Ghgh”, và
“Kiiiiii!”, âm thanh của việc kích hoạt các cơ cấu máy móc trong cánh tay vọng
lên.

Hajime quan sát viên bi không lồ đang tiếng tới với âm thanh xé gió kinh dị,
và đôi môi anh nở ra một nụ cười sắc bén.

"Không phải lúc nào tôi cũng làm theo ý bà đâu! Đó không phải là tính cách của
tôi!"

Từ cánh tay nhân tạo, “Kiiiiiii!”, tiếng động thô cứng của kim loại vang lên
to dần theo từng câu chữ của Hajime.

Và rồi…

GOGAaAAN!!!

Âm thanh dữ dội tựa như tiếng nổ của một quả bom vang lên, ngay thời khắc cánh
tay trái của Hajime và tảng đá chạm vào nhau. Sức mạnh của khối đá chỉ đẩy lùi
Hajime một ít vì có những cái cọc giữ chân lại, trong khi lực sát thương của
Hajime nghiền nát điểm chính giữa tảng banh đá khi cả hai đụng nhau, và khiến
tảng đá nứt khắp chỗ. Sức mạnh của tảng banh đá giảm đi thấy rõ.

“RAaAAA!!”

Hajime rung nắm đấm của cậu trong tiếng gầm thét. Bởi vì độ bền của tảng đá
hoàn toàn bị đánh bại bởi đòn quyền của Hajime, nó đổ vỡ, nắm đấm của cậu đã
giành chiến thắng. Tiếng nổ rầm trời khi tảng đá vỡ ra và tan nát thành từng
mảnh vụn.

Hajime thu cánh tay lại trong khi vẫn đang lắc nắm đấm của cậu, một tiếng thở
nhẹ, “Fuh”, cậu đứng dậy. Âm thanh kim loại từ cánh tay nhân tạo đã biến mất
từ lúc nào. Cậu quan sát trong khi nẳm mở bàn tay để kiểm tra xem có gì bất
thường xảy ra với nó không. Xong Hajime quay sang Yue và Shia.

Biểu cảm của cậu lúc này trông tràn đầy sang khoái, “Anh làm được rồi!”, là
những gì mọi người dễ dàng nhận thấy được trên khuôn mặt cậu lúc này. Cũng
chẳng trách Hajime được, bởi cậu đã phải chịu quá nhiều stress từ hằng hà sa
số những cái bẫy mà cậu không thể dò ra được cùng những dòng chữ phiền phức cứ
xuất hiện những cái bẫy đó.

Thứ Hajime dùng lần này cũng giống với đòn tấn công của cậu vào một trưởng lão
của Fair Bergen, một sự kết hợp giữa sức nổ của viên đạn và “Hào Uyển” [2],
thêm vào đó Hajime đã dùng cánh tay nhân tạo để khai triển ma thuật rung chấn
nhằm nghiền nát tảng đá, nói đơn giản chính là sự bẻ gãy do dao động. Bởi vì
sử dụng cách này sẽ gây ảnh hưởng lớn tới cậu nên cách này chỉ dùng được một
lần, và thông thường đây là biện pháp cuối cùng của cậu…… Nhưng cậu không thể
chịu đựng stress hơn được nữa nên đã xài vào dịp này luôn.

Hajime, với một khuôn mặt hoàn toàn thỏa mãn, quay đầu lại và được chào đón
bởi hai cô gái đang phấn khích là Yue và Shia.

"Hajime-sa~n! Quả như mong đợi từ anh! Ngầu quá! Tuyệt quá!”

“… …Nn, tuyệt vời.”

“Hahaha, tất nhiên rồi, phải như vậy chứ. Giờ thì, con đường đã...”

Hajime thật sự rất muốn đáp lại lời khen của hai cô gái. Tuy nhiên, lời nói
của cậu đã bị chặn lại.

GOROGOROGOROGOROGOROGOROGOROGORO

Họ có thể nghe thấy âm thanh đó. Nụ cười của Hajime trở nên đông cứng. Shia
cũng lệch điệu cười của mình theo, và khuôn mặt thiếu biểu cảm của Yue thì
giật giật đôi gò má của mình..”GIGIGI,” Hajime quay đầu một cách ngắt quãng
tựa như một con robot vẫn chưa được tra dầu trong thời gian dài vậy. Và thứ
chào đón cậu là…

— — — — — một quả bóng kim loại đen tuyền sáng bóng với kích thước quá khổ.

“Hư cấu vừa thôi”

Hajime bất giác lẩm bẩm trong khi nặn ra một nụ cười méo xẹo.

“E-etou, Hajime-san. Có lẽ chỉ là em tưởng tượng thôi, nhưng, thứ đó hình như
đang bắn ra một chất lỏng kì lạ…”

“… …Nó tan chảy.”

Chính xác, quả bóng kim loại đó tiếp cận họ trong khi liên tục phun ra một thứ
chất lỏng từ những cái lỗ nhỏ trên bề mặt tròn nhẵn đó, và những vị trí bị
trúng bởi dung dịch đều lập tức bị tan chảy, cùng với “Shuwa-,” một âm thanh
mang đầy sự nguy hiểm.

Hajime, sau khi xác nhận chân tướng thứ đang tiến tới, thở phào một tiếng,
“Fuu~”, cậu quay sang cười với Yue và Shia. Ngay sau đó, trong khi vẫn giữ một
nụ cười kì lạ trên khuôn mặt, Hajime hét lên, “Khốn kiếp! Chạy mau!”, và lập
tức bỏ chạy thật nhanh xuống con dốc của hành lang như một vận động viên nước
rút chuyên nghiệp.

Yue, Shia quay sang nhìn nhau trong chốc lát rồi, “kururi,” lập tức chạy theo
lối của Hajime.

Ngay phía sau lưng, âm thanh kim loại cọ xát với mặt đất kèm với tiếng của
dung dịch sánh đặc được phun ra, tiếp cận họ với tốc độ cứ đều đều tăng.

“ĐỪng MÀÀà!!! Tôi hoàn toàn không muốn bị nấu chảy như thế này đâu~!”

“… …Nn, vậy cứ tiếp tục chạy đi.”

Tiếng rên rỉ của Shia vang vọng khắp hành lang.

“Hơn nữa, Hajime-sa~n! Anh thật độc ác khi bỏ lại tụi em để chạy trước! Đồ máu
lạnh! Ác quỷ!”

Shia phản đối lại Hajime đang chạy phía trước.

“Ồn ào quá ! Cái này chỉ là do tính nhầm, là tính nhầm thôi! Cứ im miệng lại
và chạy đi!”

“Kiểu biện minh gì vậy ! Anh còn chả quan tâm cho dù em có mệnh hệ gì đâu,
đúng không !? Uwaa~n, nếu chết em sẽ hiện hồn về ám anh cả đời cho coi!”

“… …Shia, bình tĩnh đến đáng ngạc nhiên vậy à?”

Thâm chí trong hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc thế này, Shia vẫn không ngừng
than phiền, và điều này khiến Yue phải kinh ngạc.

Cả ba cuối cùng đã nhìn thấy được phần cuối của hành lang. Hajime xác nhận nó
với “Thiên Lý Nhãn", hiện ở đó là một không gian rộng lớn. Tuy nhiên, Hajime
lại thấy có chút gì đó không ổn. Cậu không thể nhìn thấy lối tầng phòng kể cả
sau một thời gian bị đuổi theo. Có lẽ, lối thoát khỏi hành lang mà cả ba đang
di chuyển, nằm trên một vị trí cao gần trần của căn phòng.

“Sắp tới là con dốc đấy!”

“Nn.”

“Vâng !”

Hajime và nhóm của cậu đang trượt qua hành lang để xuống lối thoát hiểm tới
căn phòng phía trước.

Và,

“Geh!?”

“Nnh!?”

“Hiin!?”

Ba tiếng rên khác nhau cùng vang lên đồng thời. Ngay phía dưới lối thoát hiểm
là một cái bể lớn chứa đầy thứ dung dịch vừa nhìn là đã biết nguy hiểm thấy rõ
rồi.

“Con mụ chết toi!”


Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou - Chương #150