Miledi Raisen Ii (1)


Người đăng: ๖ۣۜ K-Ling๖ۣۜ

Ngay tại lối vào, bạn có thể dễ dàng nhận thấy rằng toàn bộ hành lang chỉ được
bao bọc bởi các vách tường. Bình thường, ai cũng sẽ nghĩ đây hoàn toàn là một
ngõ cụt. Tuy nhiên, thực chất vài phút trước còn một vài phần tường được liên
kết tới căn phòng nữa.

Trong sự tĩnh lặng đó, các tia sáng bắt đầu xuất hiện từ phía bức tường tưởng
chừng như ngõ cụt kia, và xuất hiện một cái hốc nhỏ đủ cho con người khom cơ
thể lại để chui qua. Bò ra khỏi đó là...

"Zehah zehah, nh-nhanh lên nào."

"... ...Nn, sẽ rất phiền phức nếu bị nghiền nát bởi thứ này."

"Ừ, anh không nghĩ là ở cấp độ thế này có thể khiến em cảm thấy rắc rối đâu
nhỉ ? Chẳng thể nào em lại có thể chết đơn giản như vậy, phải không ?"

Đó là bộ ba Hajime, Yue và Shia. Cả nhóm Hajime lúc nãy đang thơ thẩn sau khi
tẩu thoát thành công khỏi hang bò cạp nhờ một đường hầm. Ngay sau đó, họ đến
một căn phòng đã được bố trí loại bẫy khiến cho trần phòng sập xuống và nghiền
nát họ.

Cả ba không thể trốn thoát được bởi vì căn phòng quá rộng. Ngay lập tức,
Hajime và Shia phải dùng lưng để chống đỡ cho trần hang không sập xuống tiếp,
nhân cơ hội đó mà Hajime sử dụng Biến Đổi để tạo nên một cái hốc trên trần
phòng.

Mặc dù vậy, Biến Đổi đã trở nên khó sử dụng hơn bởi sự phân tán ma thuật quá
mạnh ở nơi này. Tốc độ biến đổi vật chất bị giảm đi còn một phần tư, và phạm
vi biến đổi giảm xuống chỉ còn một mét, trong khi lại tiêu tốn lượng ma lực
gấp mười lần bình thường. Do vậy mà Hajime chỉ có thể xoay sở để tạo nên một
không gian nhỏ vừa đủ để chứa ba người, và sau đó tiếp tục hướng về lối thoát
hiểm.

"Chết tiệt thật, ngay cả "Hồi ma lực siêu tốc" cũng trở nên vô dụng. Lượng ma
lực hồi phục được ít quá."

"... ... vậy giờ, anh có muốn uống... thuốc hồi phục không?"

"Đây đây, uống cho no luôn nào~"

"Trong lúc này mà hai người vẫn có thể vô tư được..."

Hajime lúc này đã thấm mệt, ngồi tựa vào tường, Yue thì giữ tư thế đút sôcôla
cho “ai đó”, trong khi Shia thì lấy thuốc hồi ma lực từ trong chiếc túi của
cô. Mặc dù có thể sử dụng Tinh Thể Ma Thuật thay thế cho lượng ma lực tiêu
hao, tuy là trực tiếp trích xuất năng lượng từ trong nó sẽ tiện lợi hơn rất
nhiều, nhưng Hajime hiện muốn tiết kiệm lượng. Hơn nữa, trong trường hợp như
thế này, sử dụng viên hồi ma lực thì tốt hơn.

Hajime – người có cảm giác rằng mình đang trong một vở kịch, đóng vai nguồn
lương của Yue và Shia – nghĩ thầm “Mình chẳng thể từ chối được”, trong khi
nhận thuốc hồi phục và uống nó trong thoáng chốc. Nó có vị gần giống với
Li**vitan D vậy. [1]. Hajime nhận thấy rằng tốc độ và lượng hồi phục giữa Ma
Tinh Thạch và viên hồi phục có sự khác nhau đáng kể, nhưng cậu có thể cảm giác
rằng thể lực mình đã hồi lại được rất nhiều. Như để chứng tỏ điều đó, cậu hét
lên một tiếng “Ush!” và đúng lên.

Một lần nữa, cả ba lại phát hiện mấy dòng chữ khó chịu...

"Pupu--, đang vội sao~?, vụng về qu~á”

Hình như mấy dòng chữ đáng ghét này được thiết đặt kèm theo mấy cái bẫy.
Miledi Raisen... đúng là loại người phiền nhiễu luôn tìm mọi cách để quấy rối
người khác.

"Ch-Chúng tôi không có vội vàng gì hết ! Hoàn toàn không nha ! Chúng tôi không
phải dạng người thiếu nhẫn nại đâu !”

Lần theo hướng nhìn của Hajime, người phát giác ra tiếng nói khó chịu đó –
Shia gầm gừ, "GRR!", trong khi cố phản bác lại. Có vẻ giới hạn chịu đựng của
Shia đối với Miledi đã đạt tới chín tầng mây xanh rồi. Cô thỏ này giờ cứ hể
thấy mấy dòng chữ kia là kiểu gì cũng đốp chát lại ngay. Chắc chắn luôn, nếu
giờ mà Miledi vẫn còn sống thì chắc bà ta sẽ thốt lên “Cá cắn câu rồi !” trong
khi cười sái cả quai hàm.

"Bơ chúng đi. Cô không cần phải để tâm đến chúng mỗi lần như vậy đâu. Đi
thôi."

"... ... Quan trọng là cô nghĩ gì trong đầu thôi."

"Uu, được rồi."

Sau đó, họ tiếp tục tiến bước trong hành lang, và đến được những căn phòng
khác với muôn vàn bẫy đang chờ sẵn. Ngay lập tức, các mũi tên độc bay ra từ
khắp mọi hướng, kèm với đó là thứ dung dịch giống như axit sunfuric có thể làm
tan chảy mọi thứ tràn vào căn phòng. Ngoài ra còn một căn phòng biến đổi sàn
nhà thành một dạng giống như tổ Kiến Sư tử, với một loại Ma Thú dạng sâu bọ
xuất hiện ở giữa phòng và đi kèm với mấy dòng chữ chọc tức. Độ stress của nhóm
Hajime cứ theo thế mà tăng vọt với tốc độ âm thanh.

Dù sao thì, cả ba đã vượt qua tất cả các cạm bẫy, và đến được tới hành lang
lớn nhất mà họ đã từng đi qua trước đó trong mê cung - với chiều rộng khoảng
6-7 mét. Hành lang có địa hình dốc và có chiều hướng nghiêng dần về bên phải.
Có vẻ như nó được thiết lập theo dạng hình xoắn ốc.

Hajime và nhóm của cậu vẫn liên tục đề cao cảnh giác. Không lí nào một hành
lang có thiết kế kì lạ thế này mà lại không có bất kì một cái bẫy nào được.

Quả nhiên chỉ một lúc sau, nghi vấn của họ đã hoàn toàn được chứng
minh."GAKONn!", một thứ âm thanh máy móc, thô cứng và tất nhiên là nghe chẳng
êm tai chút nào. Ngay lập tức, cả ba nhận ra rằng họ chưa hề đạp lên hay ấn
vào một cái công tắc nào từ nãy giờ cả. Vậy thì lúc trước bà đâu có cần dùng
công tắc!, là sự phản bác lớn nhất trong suy nghĩ của Hajime lúc này, Miledi
Raisen kiểu gì cũng sẽ khoái trá ra mặt khi nghe thấy câu này, và cậu thở ra
một tiếng “Guh.”

Giờ là thể loại bẫy gì nữa đây?, là tất cả những gì mà Hajime và hai cô gái
nghĩ lúc này trong khi thận trong kiểm tra xung quanh. Và rồi họ nghe thấy thứ
gì đó.

GOROGOROGOROGOROGOROGOROGOROGORO

Âm thanh của một vật rất nặng đang lăn xuống.

“”” … …”””


Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou - Chương #149