Tại Thị Trấn Brook Iii (2)


Người đăng: ๖ۣۜ K-Ling๖ۣۜ

Tiện thể, có lẽ bởi vì tác động từ cuộc nói chuyện ở quán trọ quá mạnh, mà
phần nào đó họ đã quên mất sự thật rằng khế ước nô lệ làm cho nô lệ không thể
chống đối lại chủ nhân. Nếu không phải thế, thì hẳn là họ đã phải phát hiện ra
Shia không phải một nô lệ. Mặc dù là có thể hạ sức mạnh của khế ước xuống đi
nữa, nhưng thực tế không ai lại làm điều đó cả.

Chậc, Yue và Shia, những người được thổ lộ thì……

“…… Shia, cửa hàng dụng cụ ở đằng này.”

“Ah, phải. Thật tốt nếu chúng ta có thể mua mọi thứ một lần luôn.”

Họ tiếp tục nói chuyện như thể chẳng có gì xảy ra.

“Chờ-, xin hãy chờ đã! Câu trả lời của hai người!? Nói cho chúng tôi câu trả-
【Tôi từ chối】…….guu…”

Bởi vì thái độ của hai người họ dường như còn chẳng thèm suy nghĩ gì về chuyện
đó, khiến cho gã đàn ông thốt ra một tiếng rên rĩ, vài tên cúi người khuỵu gối
và sụp đổ tại chỗ. Tuy nhiên, có vài tên vẫn không từ bỏ. Điều đó chỉ càng cho
thấy sắc đẹp của Yue và Shia tuyệt vời đến như thế nào mà thôi. Và kết quả là,
chả trách được nếu họ trở nên liều mạng vì nó.

“Vậy, tôi sẽ làm em trở thành của tôi bằng vũ lực.”

Gã đàn ông liều mạng hét lên, sau đó ‘ginn’ ánh sáng đến từ mắt của những tên
khác. Họ bao vây hai cô gái để có thể bắt hai người, họ nôn nóng tiến lại gần
hai người.

Cuối cùng, cái gã đàn ông đã lên tiếng đầu tiên với hai cô gái, nhảy bổ vào
bắt lấy Yue. Nếu một người nhật mà thấy cảnh này họ chắc chắn sẽ la lên, “Ah,
Lupi* Dive”[2], hay thứ gì đó như thế.

Yue chỉ lạnh lùng lẩm bẩm một câu.

「Quan tài băng」

Ngay lập tức, tên đàn ông bị giam trong một cỗ quan tài bằng băng ngoại trừ
cái đầu ra, bị kéo bởi trọng lực và rơi xuống. “Gupe!?”, là tiếng hét khốn khổ
mà cái gã đã thực hiện cú Lu**n Dive thốt ra khi hắn chạm đất.

Những tên khác biết rằng Quan tài băng được phân loại là phép hệ nước cao cấp
và bị sốc vì Yue khai triển nó chỉ bằng cách gọi tên. Họ tự giải thích điều đó
theo cách riêng của mình và lầm bầm, “Cô ấy đã niệm chú trước đó ư” và “Ma
pháp trận hẳn là giấu trong quần áo cô ấy”, hay thứ gì đó kiểu kiểu thế.

Yue thì, bước đi một cách cương quyết đến gã bị bọc trong băng. Mặc dù xung
quanh họ là một không khí căng thẳng, nhưng khi thấy sức mạnh của Yue, hoàn
toàn không có tên **pin nào nữa. Đó là tại sao, Yue đưa cho họ một lời cảnh
báo.

Yue làm tan khối băng bao bọc gã đàn ông từng chút một. Hắn vui mừng vì mình
sắp có thể thoát ra khỏi đó. Ngoài ra, hắn còn nhìn Yue với đôi mắt bồn chồn.

“Y-Yue-chan. Anh xin lỗi vì đã hành động đột ngột như vậy! Nhưng, anh thực sự
nghĩ về em như là...”

Mặc dù gã đàn ông bị bọc trong băng cố truyền đạt cảm xúc của mình, nhưng lời
nói của hắn bị dừng lại. Nếu bạn hỏi tại sao, thì đó là do hắn ta để ý thấy
cái chỗ nho nhỏ mà băng tan ra. Chỗ đó là...

“U-umm, Yue-chan? Tại sao, umm, tại sao...... chỉ phần băng ở giữa háng anh
vậy?”

Đúng vậy, Yue chỉ làm tan băng ở giữa háng gã. Hắn ta vẫn còn hoàn toàn bị
đông cứng. Bởi vì cảm thấy có điều xấu sắp xảy ra, tên đàn ông đổ mồ hôi lạnh
nói, “Chắc là, không phải chứ, đúng không? Đúng không? Đúng không?”, khi hắn
trông thấy vẻ mặt của Yue.

Yue hơi nhếch miệng với hắn.

“..... Nhằm mục tiêu, bắn.”

Và rồi, một loạt đạn sỏi liên tiếp đánh vào cái chỗ nọ của gã.

-----Agh -----!!

---- Dừng lại đi-

---- mẹ ~ ơi!

Tiếng hét của tên đàn ông dội lại trên đường phố buổi sáng. Có thể nghe thấy
âm thanh của Mao nhận được những đồng xu (Để thanh lọc lại ký ức của bạn về
âm thanh đó, xin hãy tưởng tượng đến bác **rio già)[3] từ chỗ háng liên tục bị
bắn vào của gã đàn ông. Chắc hẳn bên trong giờ giống như phải hứng chịu cú đấm
bốc của Demey Roll.

Những người khác xung quanh, không chỉ những tên đã bao vây hai cô gái, mà
những người qua đường không liên quan, và cả những chủ cửa hàng gần đó nữa,
tất cả đều run rẩy trong khi lấy hai tay che háng.

Màn xả đạn dường như kéo dài tới vô tận, cuối cùng cũng dừng lại khi xem xét
đến việc gã đàn ông đã bất tỉnh. Mặc dù không thể nào lại bị mất ý thức với
chỉ một đòn, nhưng nếu gây thương tổn tích luỹ bằng phép thuật gió thì lại là
chuyện khác. Như thể đó là một kỳ công, Yue thổi ‘fuu’ vào ngón tay của mình,
để lại câu cuối làm quà chia tay.

“……Tốt lắm, giờ ngươi đã trở thành một «Trinh nữ» otomen rồi.”

Vào hôm đó, người đàn ông đã chết, và trở thành Crystabel thứ hai, thế là
Mariabel-chan đã được sinh ra. Con người này, dưới sự huấn luyện của quản lý
Crystable, trở thành quản lý một cửa hàng chi nhánh, và dù việc đó có thể làm
tăng danh vọng của anh ta…… nhưng đó lại là một câu chuyện khác.

Yue có được cái tên thứ hai của mình, “Crotch Smasher”, cái tên đó gây náo
loạn trong hội quán phiêu lưu giả và thậm chí lan truyền tới cả thủ đô, nó có
thể làm những phiêu lưu giả nam phải rùng mình sợ hãi, nhưng đó cũng lại là
một câu chuyện khác.

Yue và Shia phớt lờ những ánh nhìn sợ hãi của những gã đàn ông và tiếp tục
bước đi. Trên đường, họ có thể nghe những cô gái thốt lên, “Yue-oneesama…”,
nhưng lại lờ đi và tiếp tục mua sắm.


Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou - Chương #140