Tại Thị Trấn Brook Iii (1)


Người đăng: ๖ۣۜ K-Ling๖ۣۜ

Hiện tại, Yue và Shia đã ra phố. Bởi vì chỉ còn vài giờ trước lúc trưa, nên họ
hẳn đang di chuyển như đã bàn trước. Mục đích của họ là thức ăn (tạp phẩm) và
quần áo cho Shia, cũng như ít thuốc men. Vũ khí và giáp là không cần thiết vì
đã có Hajime rồi.

Thị trấn đã hoàn toàn bao bọc trong không khí ồn ào náo nhiệt ngày qua ngày
của nó. Những chủ cửa hàng sôi nổi chào mời khách, có những bà nội trợ và các
phiêu lưu giả đang mặc cả quyết liệt. Cũng có vài quầy đồ ăn làm bạn nghĩ,
‘không phải thế này là quá đông vào buổi sáng hay sao?’, trong khi mùi thịt
nướng và nước tương toả xung quanh thơm phức.

Bởi vì các cửa hàng dụng cụ và tạp phẩm sẽ rất đông vào giờ này, nên hai người
quyết định tìm mua quần áo cho Shia trước.

Từ bản đồ của bác gái; Catherine-san, có đề cập đến những cửa hàng quần áo mặc
thường ngày, những cửa hàng đặc biệt với quần áo cao cấp, và những cửa hàng
khuyến nghị dành cho phiêu lưu giả và các nhà du hành. Như mong đợi, bác
gá……Catherin-san đúng là tài giỏi. Có vẻ chỉ cần muốn là bà ấy có thể làm được
bất cứ điều gì.

Hai cô gái ngay lập tức ghé thăm một cửa hàng nọ dành cho phiêu lưu giả. Họ
quyết định mua đồ mặc thường ngày cho chuyến đi.

Bên trong cửa hàng, quả đúng như mong đợi từ nơi mà Catherine-san khuyến nghị,
có rất nhiều vật phẩm. Chất lượng rất tốt, chúng rất thiết thực và hữu dụng,
nó là một cửa hàng sẽ không phụ sự kỳ vọng của bạn.

Tuy nhiên, bên trong lại là…

“Ôi trời~, mời vào! Quả là những cô gái đáng yêu. Được các bé ghé thăm làm
onee-san hạnh phúc quá đi~, chuỵ đây ch~ắc chắn sẽ phục vụ mấy bé thật chu~
đáo.”

Có một con quái vật. Với chiều cao 2 mét, phủ trong lớp giáp làm từ cơ bắp,
gương mặt trang điểm đậm, trên cái đầu hói của nó, ‘chokon’, tóc dài chỉ mọc
ra ở một chỗ, chúng được tết bím lại và cuộc bằng một cái nơ hồng. Khi nó di
chuyển, cơ bắp của nó co giật và phát ra âm thanh‘gishimishi’, với hai tay đặt
lên mặt, nó vặn vẹo thân hình. Quần áo của nó…… không, không thể nói như thế
được. Ít nhất thì, ‘gon’, tứ chi cuồn cuộn với một bộ đồ làm cơ bụng của nó lộ
ra mồn một.

Yue và Shia cứng đơ người. Shia đã mất ý thức, trong khi Yue vẫn gắng gượng vì
đang nhìn thấy một con quái vật vượt xa mấy con ở Abyss.

“Ôi trời ạ~? Chuyện gì xảy ra với hai bé vậy? Những cô gái dễ thương như hai
bé kh~ông nên làm khuôn mặt như thế. Thôi nào, cười lên đi, cười đi.”

“Nghĩ thế nào cũng đều là lỗi của ngươi, đều là tại ngươi làm ta không cười
nổi!” là lời bác bỏ thẳng thừng mà Yue và Shia bằng cách nào đó đã có thể kiềm
nén không thốt lên. Mặc dù hai cô gái sở hữu cấp độ sức mạnh vượt khỏi toàn
nhân loại, họ lại không nghĩ mình có thể thắng được con quái vật này.

Tuy nhiên, bởi vì con quái vật tiếp cận họ với nụ cười rạng rỡ, Yue không thể
chịu nổi nữa và vô thức lẩm bẩm.

“…… Con người ư?”

Đúng lúc đó, con quái vật cất giọng giận dữ.

“Ai~ có thể làm cho một ma thú cấp truyền thuyết bỏ chạy chứ? Như các bé thấy
đấy, sự đáng tin trong điều đó là zero, hay thậm chí là âm luôn ấy. Sao các bé
có thể gọi chuỵ là một quái vật được chứ!!” [1]

“T-tôi xin lỗi…”

Yue run rẫy với đôi mắt đẫm lệ. Shia, từ một lúc lâu, đã ướt lạnh hết cả thân
dưới. Sau khi Yue xin lỗi, con quái vật mỉm cười lần nữa và tiếp tục màn phục
vụ của nó.

“Kh~ ông sao. Vậy, hôm nay, hai bé muốn mua gì n~à?”

Shia vẫn còn đứng hình ngay lúc này, trong khi Yue gắng gượng tìm kiếm quần áo
cho Shia. Có lẽ bởi vì đã muốn về nhà ngay, Shia nắm lấy vạt váy của Yue mà
lắc đầu lia lịa.

Tuy nhiên lúc đó, con quái vật tươi cười nói, “Để đó cho chuỵ~”, nó vác Shia
lên vai vào trong cửa hàng. Vào lúc đó, Yue nhìn vào mắt Shia với vẻ mặt như
nhìn một con lợn bị bán đi làm thịt.

Cuối cùng thì, con quái vật được gọi là quản lý Crystabel-san có thể xem là
một quản lý xuất sắc. Shia bị mang vào bên trong cửa hàng cũng nhận thấy thế,
đó là tại sao khi nó đề nghị cô vào phòng thay đồ, cô không thể phủ nhận là
mình rất biết ơn.

Yue và Shia gửi lời cảm ơn tới quản lý Crystable. Khi họ làm thế, họ có thể
cảm thấy sức quyến rũ toả ra từ nụ cười của quản lý, nó đích thị là đức hạnh
của một người phụ nữ(?).

“Chà~, lúc đầu tôi tự hỏi không biết mình sẽ bị gì, nhưng đó đúng là một người
tốt không ngờ đấy. Cái chị quản lý-san đó.”

“Nn…… chúng ta không thể phán xét con người qua vẻ bề ngoài.”

“Đúng vậy~”

Trong khi tán chuyện như thế, họ lượn lờ xung quanh với đích đến của họ là cửa
hàng dụng cụ. Tuy nhiên, hai cô gái quá nổi bật. Trên đường đi, đến khi để ý
thì họ đã bị bao vây bởi mười người đàn ông. Phần lớn trong số đó trông giống
phiêu lưu giả, nhưng giữa họ cũng có một số người mang tạp dề từ cửa hàng nào
đó.

Một trong mười người đàn ông tiến tới trước. Mặc dù Yue không nhớ, nhưng người
đàn ông này là một trong những phiêu lưu giả trong hội quán khi Hajime và cả
nhóm nói chuyện với Catherine.

“Hai người là Yue-chan và Shia-chan phải không?”

“?...... đúng vậy.”

Yue không biết anh ta định làm gì nên liếc mắt nhìn. Shia, bởi vì cô ấy là một
Á Nhân, bị bất ngờ khi được gọi bằng “chan”.

Gã đàn ông nghe câu trả lời của Yue, quay lại nhìn những tên khác đằng sau
mình và gật đầu, Yue có thể thấy họ đưa ra quyết tâm. Những tên đàn ông khác
cũng di chuyển tới trước mặt Yue và Shia.

Rồi…

【Yue-chan, xin hãy hẹn hò với anh!!】

【Shia-chan! Trở thành nô lệ của anh nhé!!】

Nói cái khác là, ờ thì, mấy thứ kiểu như thế. Hàng người bên Yue và Shia có sự
khác biệt do Shia là một Á Nhân. Mặc dù họ cần phải có sự cho phép của chủ
nhân để chuyển quyền sở hữu nô lệ, nhưng họ hẳn đã biết quan hệ giữa Hajime và
nhóm của cậu thân thiết đến mức nào từ cuộc nói chuyện của ba người ở quán trọ
hôm qua. Vậy nên để thuyết phục Hajime họ phải có được Shia trước đã…… hay đó
là điều họ đã nghĩ.


Arifureta Shokugyou de Sekai Saikyou - Chương #139