Người đăng: bachsieunhan@
Núi Thanh Sơn, đông vực hạp thiên tinh- một cái nho nhỏ tinh cầu
- Lăng ca ca mẹ muội gọi huynh về ăn cơm
Một thiếu nữ dũng mạo tạm tính là có phần thanh tú cất tiếng gọi với lên con
đường đi sâu lên núi, cô không giám đi sâu vào trong vì nơi đây mẹ bảo rằng
hay có yêu quái bắt cóc con gái nhà lành mà cô cũng không hiểu sao Lang ca lại
dám một mình đi vào, một lúc sau có một nam tử nho nhã mặc trường bào mầy xanh
lục lao thừ trên núi xuống rất nhanh đến trước mặt thiếu nữ thở hổn hển, thiếu
nữ vội đưa tay đỡ vừa mắng yêu "huynh làm j như nhà cháy vậy " nam tử nhõ nhã
sau khi định thần khôi phục bộ dạng hào môn quý tử của mình nói "thanh nhi mẹ
có hỏi muội ta ở đâu không". " không muội không nói cho mẹ biết " Thanh nhi
đáp, nam tủ nho nhã gật đầu rồi sải bước đi về người thiếu nữ lẳng lặng theo
sau - đây chính là huynh muội mộc gia, đệ nhất gia tộc tại đông vực bất quá
chỉ là một cái đệ nhất gia tộc suy sụp mà thôi ...
----giải phân cách ----
Trong chính gian nhà họ mộc một thiếu phụ và một lão giả đang ngồi nhìn chằm
chằm thanh niên nho nhã đối diện,mà thanh niên này không ai khác là Mộc Lăng,
" con rất cục có nói cho ta biết con đi đâu không " Mộc thiếu cúi mặt ăn cơm
dường như không nghe thấy, thiếu phụ lại quát " con có còn coi ta là mẹ không
! " Mộc Lăng rốt cuộc không nhịn đực mà buông bát " mẹ mẹ lúc nào cũng lấy lí
do đó doạ con thế, con ăn xong rồi về thư phòng trước nhé " rồi cút cái mất
tăm tích, thiếu phụ tức giận đứng phắt dạy đập bàn "thằng con này".
Thư phòng Mộc Lăng
Đây nói đúng hơn là một cái đình viện nho nhỏ, đằng trước có vườn hoa và giả
sơn bố trí rật bắt mắt, hợp phong thuỷ
Bên trong thư phòng, Mộc Lăng ngồi xếp bằng trên chiếc giương độc mộc nhắm mắt
ngưng thần tiến vào trạng thái tu luyện,
----- ta là giải phân cách tiềm thức vs thực tại---
Mộc lăng đang đứng trong một vũ trụ bao la bát ngát, bao quanh bởi vô số tinh
tú, hắn ngưng thần trải tiềm thức ra xa nhất có thể, sau một lúc lao nhanh về
phái tinh thạnh xanh sánh nhất trong phút trốc bóp nát nó, là sóng năng lượng
tản ra xung quanh đánh tan các ngôi sao khác gây lực ép rất lớn lên người mộc
lăng, hắn nhịn đau giữ chặt tinh thần đưa vào nội thể mình "uỳnh" một tiếng
động lớn phát ra cả người mộc lăng loe sáng
---thực tại---
Mộc lăng đang ngồi yên bỗng mở mát ra trong đôi mắt ẩn chứa tinh lực rực rỡ lạ
kì, một lúc sau hắn dơ tay bắn ra một luồng nội thể khí làm bay cửa sổ, rồi
vui sướng nhảy cẫng lên hét to " cuối cùng ta đã đột phá nội thể cảnh rồi, ta
là thiên thai hâhhaa" trồi hắn lao vút ra ngoài hứng về Thanh Sơn, lúc này một
bóng hình khác cũng đi theo sau hắn - không ai khác đây là Thanh nhi, cô biết
biểu ca mình có chút kì quái từ một phế vật bốn năm không lên đc ngoại thể kì
mà một tháng trước lại đột phá đén ngoại thể thất thể giờ là nội thể kì sơ
nhập, hai bống người một trước một sau tiến nhập co đường đá thẳng lên đỉnh
Thanh Sơn
Đỉnh thanh sơn, cô đuổi theo đén đây bỗng thấy phía Lăng ca dừng lại trước một
mỏm đá, không biết từ lúc nào đã co một lam y nam tử tuấn tú, ngọc thụ ,
đứng đấy nhìn xuống Lăng ca của cô, quay lại với mộc lăng hắn đứng trước lam
y nam tử bỗng quỳ xuống nói " đa tạ sư phụ đã giúp con nay con đã theo lờ
người đột phá nội thể kì" nam tử kia gật đầu nói " rất tốt" Mộc lăng đối với
người này là vô hạn sùng bái, bốn năm trước hắn là một phế vật vậy mà giờ đã
là thiên tài gia tộc, dù sao ở đông vực này sư cấp đã có thể xưng bá, nam tử
lam y bỗng nhìn về nơi thanh nhi nấp nói" cô bé ra đây đi đừng sợ " nghe thế
mộc lăng quay đầu về phái sau hướng nơi tầm mắt sư phụ mình nhìn đên quát
:"Ai", bất đắc dĩ Thanh nhi phải đi ra nói " là muội, huynh bình tĩnh" rồi
hướng lam y nam tử nói với giọng giận giữ"không biết các hạ là ai, ta là đệ
tử dưới chướng sư cấp hạp vương" nam tử cau mày "sư cấp mà cũng xưng vương
được đùa ta à " " ngươi" Thanh nhi định vung quyền đánh về nam tử bông nghe
thấy " Thanh nhi thôi ngay đây là sư phụ ta" đương nhiên là lời mộc lăng, nam
tử hướng mộc lăng" ồ ko phải đây là em gái nhỏ của Lăng nhi sao, không ngờ đã
là nội thể lần 8 rồi nha " mộc lăng hướng về Thanh nhi với ánh mắt không thể
tin nổi, Thanh nhi cũng hướng mộc lăng bối rối tâm tình, nàng sở dĩ ẩn cảnh
giới vì mông mộc lăng không tủi thân không ngờ, một khoảng yên tính ,.. bống
có tiếng ngân lên " à quên ta chưa giới thiệu ta là Thanh Sơn tĩnh tu giả Dạ
Vô Hoan, sư phụ mộc lăng " Thanh nhi chuyển tầm mắt về. Dạ vô hoan nói với vẻ
cung kính :" xin lỗi tiền bối" nàng sở dĩ đổi thái độn vì đã nghe hạp vương
nói ở gần nhà nàng có một tĩnh tu giả vôi cùng cường đại mà hắn đã từng gặp
qua người nay giới thiệu mình la " thanh sơn tĩnh tu giả" và cảnh giới theo
như lời hạp vương đây là cao thủ TỂ CẢNH, là Tể Cảnh a