Đế Ma Khí.


Người đăng: zlong008

Lục đạo chính là sáu cái con đường mà mọi sinh vật có thần hồn, mọi chủng tộc
sau khi chết đi, thần hồn tiêu tán chỉ còn lại một tia nguyên thần đều sẽ được
chuyển kiếp và bắt đầu một cuộc sống mới. Sáu cái con đường này bao gồm: Nhân,
Yêu, Quỷ, Ma, Dị, Sinh. Trong đó Sinh được xem như là thấp nhất, gồm có động
vật và thực vật cơ bản. Dị là những chủng tộc dị hình không thuộc bốn tộc
Nhân, Yêu, Quỷ, Ma. Trừ Sinh đạo ra thì năm đạo còn lại có thể xem như ngang
bằng nhau, không phân biệt cao thấp.

Thân ảnh Lâm Đại Chí nhanh như thiểm điện dùng sáu viên Nguyên thạch cực phẩm
có chứa thuộc tính ngũ hành, đặt ở vị trí đỉnh đầu của sáu cánh sao. Rồi tiếp
tục dùng sáu viên Nguyên thạch cực phẩm có chứa song thuộc thuộc tính ám quang
đặt ở các vị trí giao nhau bên trong của sáu cánh sao. Cùng lúc đó, hai tay
bắt đầu kết ấn pháp tạo thành những đồ án có quang mang lập lòe. Các đồ án này
biến thành những cổ tự nhỏ li ti gần giống như chữ tượng hình rồi dung nhập
vào đường viền của các cánh sao.

Các cổ tự này rất nhanh liền lắp đầy đường viền của ngôi sao tam âm tam dương,
mười hai viên nguyên thạch bắt đầu xoay tròn. Nguyên lực khắp nơi tràn vào đại
trận, sức mạnh của hệ ngũ hành từ sáu viên nguyên thạch tại các đỉnh của ngôi
sao cũng bắt đầu tràn ra dung nhập vào vòng tròn sáng đang bao quanh ngôi sao.

Các cổ tự li ti tại vòng tròn bắt đầu lần lượt biến thành năm màu bạch, lam,
lục, xích, kim tỏa ra quang mang đan xen lẫn nhau xoay vòng quanh ngôi sao tam
âm tam dương. Bên trong ngôi sao, sáu viên Nguyên thạch cực phẩm song thuộc
tính cũng đã vỡ nát làm cho sức mạnh của hai hệ thuộc tính hắc ám và minh
quang ngay lập tức dung nhập vào đại trận. Các cổ tự bên trong biến thành hai
màu trắng và đen đan xen lẫn nhau, quang mang cực thịnh biến thành hắc bạch
quang tráo bao phủ lấy cơ thể mới của Lý Du Nhi.

Tô Bá Thiên lập tức thả ra thần hồn của Lý Du Nhi, thần hồn giống như một
quang cầu màu lam hình tròn phiêu phù ngay tại tâm của đại trận liền được
quang mang ngũ sắc bao bọc lấy.

Âm dương ngũ hành sinh vạn vật, cơ thể mới của Lý Du Nhi hững hờ bay lên, hai
cái quang tráo hắc bạch và ngũ sắc dung nhập lại với nhau. Mọi người hồi hộp
chờ đợi giống như ngồi trên một đóng lữa, không có lấy một cái chớp mắt, tất
cả đều tập trung nhìn vào đại trận.

Cái quang tráo bắt đầu biến đổi, tim mọi người như muốn ngừng đập, từng tia
quang mang bắt đầu biến mất, nhạt dần rồi lại nhạt dần. Cơ thể của Lý Du Nhi
từ từ lộ ra, một làn da trắng như bạch ngọc, thân người mảnh mai, đôi má ửng
hồng, đôi môi cong cong như cánh anh đào. Nhưng đôi mắt to đen láy ngày nào
của nàng thì vẫn nhắm chặt, thần hồn của nàng vẫn lơ lững tại mi tâm không thể
nào tiến vào cơ thể.

Hồi sinh thất bại!

Long Phi có phần mất bình tĩnh, lớn tiếng: “ Tại sao…! Tại sao lại như vậy?”

Chuyện gì đang xảy ra? Tất cả các quá trình và thủ pháp đều đúng không sai một
bước. Tại sao Lý Du Nhi vẫn không hồi sinh được? Đây không phải là lần đầu
tiên một vị Trưởng lão trong Tông môn được hồi sinh từ một cỗ Thân ngoại Hóa
thân hoàn mỹ, trước Lý Du Nhi thì có ít nhất là mười người đã được hồi sinh
nhưng chưa từng có trường hợp thất bại.

Lâm Đại Chí đã nhíu chặt hai hàng lông mày. Tô Bá Thiên thì sắc mặt trầm ngâm
bất định, nhưng nhịp hô hấp cũng đã có phần vội vã hơn lúc nãy. Mọi người đều
không hiểu có sai sót ở chổ nào?

Tô Bá Thiên quay sang nhìn Lâm Đại Chí, liền hỏi:

“ Thất Trưởng lão, ông cảm thấy chúng ta có làm sai ở bước nào hay không?”

Lâm Đại Chí đi vòng quanh cỗ Thân ngoại Hóa thân của Lý Du Nhi, nhìn tới nhìn
lui một hồi hết nhíu mày rồi lại nhăn mặt, suy tư một chút sau đó thở dài một
hơi, rồi nói:

“ Ài…! Chúng ta không có làm sai ở chổ nào, mà có lẽ là do thiếu một vật?”

“ Thiếu một vật?” Mọi người đồng thanh nói.

“ Đúng vậy, theo ta đoán lần này hồi sinh thất bại là do bản thân Lý Du Nhi có
phần đặc biệt so với người thường. Ở đây, chắc mọi người cũng biết Lý Du Nhi
không phải hoàn toàn là nhân tộc, bản thân của nàng có một nữa là nhân tộc và
một nữa còn lại là ma tộc. Theo ta nghĩ vì thiếu một tia Âm ma khí nên Lý Du
Nhi không thể hồi sinh lại.” Lâm Đại Chí đáp lời.

Hai tay Tô Bá Thiên chấp sau lưng, ánh mắt thâm trầm nhìn về phía bình đài,
giọng nói có phần nặng nề:

“ Ta cảm thấy lời của Thất Trưởng Lão rất có lý, bây giờ muốn hồi sinh Lý Du
Nhi thì chúng ta cần phải đi tìm thêm một tia Âm ma khí. Vật này không phải là
hiếm chỉ cần đi đến các nơi có âm khí nồng đậm là có thể gặp. Nhưng cái khó ở
đây, một nữa ma tộc trong người Lý Du Nhi chính là Hỏa Ma Tộc, chủng tộc này
được xem như là một bậc vương giả trong Ma tộc. Thêm vào đó, bản thân của Lý
Du Nhi là một Võ Đế . Vì vậy Âm ma khí bình thường đối với Lý Du Nhi là vô
dụng. E rằng, chúng ta cần phải tìm một tia Đế ma khí mới có thể mong hồi sinh
được Lý Du Nhi.”

Long Phi quanh năm chơi với yêu ma, quỷ vật là không ít, nghe Tô Bá Thiên nói
vậy, liền lên tiếng:

“ Muốn tìm một tia Đế ma khí là vô cùng khó khắn, nhất định phải đi đến những
nơi hung địa phi thường nguy hiểm, chính là hung địa trong hung địa. Gần như
là có đi mà không có về, một chút bất cẩn là vạn kiếp bất phục, ngay cả thần
hồn cũng đừng mong thoát ra đi vào luân hồi chuyển sinh kiếp mới.”

Nói đến đây thì Long Phi dừng lại một chút, bầu không khí có vẻ trầm lặng tĩnh
mịch, gương mặt mọi người rất là khó xem. Vì ai cũng biết lần này muốn cứu Lý
Du Nhi là không đơn giản, thậm chí nếu có sơ suất thì việc Tông môn mất thêm
vài cái Võ Đế đều là chuyện có thể xảy ra.

Đây là việc cần phải cân nhắc nặng nhẹ giữa tình và lý, quyết định đưa ra sẽ
ảnh hưởng đến tương lai của toàn bộ Tông môn.

Sau một lúc suy nghĩ thiệt hơn, thì Long Phi là người lên tiếng đầu tiên:

“ Viêc hồi sinh Lý Du Nhi chắc chắn chúng ta phải làm, nếu không làm thì không
còn là Ẩn Nguyên Tông nữa. Và lần này, ta cũng sẽ đích thân hồi sinh Cửu
Trưởng lão, ta biết mọi người sẽ phản đối chuyện ta muốn đi đến hung địa tìm
Đế ma khí. Nhưng thân là Tông chủ, mà ngay cả việc hồi sinh một vị Trưởng lão
ta cũng không làm được, thì ta cũng không cần làm Tông chủ nữa. Mọi người cũng
không cần quá lo, bản thân ta cũng là một Đan Đế thì thủ đoạn bảo mệnh là
không thiếu, xét tới xét lui thì ta vẫn là lựa chọn phù hợp nhất.”

Tông chủ đã nói như vậy thì mọi người cũng không tiện phản đối. Vấn đề bây giờ
là ai sẽ đi theo Long Phi để có thể làm tốt nhất chuyện lần này.

Lúc này thì giọng nói của một nữ nhân vang lên, nhẹ nhàng như sương, ôn nhu
như lụa, giọng nói này không phải của Diệp Ly Vy thì còn là của ai?

“ Ta cũng muốn đi, tình cảm giữa ta với Lý Du Nhi còn thân hơn tỷ muội, cho dù
không phải vì Tông môn chỉ xét riêng ở quan điểm cá nhân, thì chuyện lần này
phải có mặt của ta. Nàng chẳng may gặp nạn thì ta cũng phải cố hết sức cứu
nàng trở về. Hả…? …Ánh mắt mọi người nhìn ta như vậy là có ý gì? Mọi người dám
nghi ngờ thực lực của ta hay sao? Chủ tu công pháp của ta chính là Thiên cấp
Công pháp, Bất Tử Thần Thụ, là công pháp đỉnh cấp trong đỉnh cấp. Xét về thủ
đoạn bảo mệnh còn lợi hại hơn gấp trăm lần cái gọi là Đan Đế …đối với ta Đan
Đế chỉ là cùi bắp.”

Long Phi trong lòng thầm than, từ khi nào mà kỹ năng nói dối của Diệp Ly Vy
lại xuất thần nhập hóa tới như vậy, tim không loạn một nhịp, mắt không chớp
lấy một cái. Hiện giờ, kỹ năng nói dối của nàng nếu so với võ đạo thì còn cao
hơn một bậc. Cái gì mà … tỷ muội tình thâm, cái gì mà… lợi ích Tông môn, cái
gì mà… bản ngã của cá nhân. Toàn là giả dối, quá giả dối …, hơn ba trăm năm
nay hai người chỉ gặp nhau chỉ dăm ba lần thì lấy đâu ra tỷ muội tình thâm.


Ẩn Nguyên Tông - Chương #38