Người đăng: zlong008
Sau khi giải thích ổn thỏa về hai loại đan dược này, Long Phi lấy ra hai cái
quyển trục đưa qua cho Ninh Hải Bình.
Một quyển màu lam nhạt, có chạm khắc nhiều hoa văn hình đám mây trắng, đây
chính là đan phương của Ngũ cấp Đan Dược, Phục Nguyên Đan. Quyển trục còn lại
có màu huyết hồng sắc, trên thân quyển trục có chạm khắc nhiều ngôi sao năm
cánh màu vàng kim, chính là đan phương của Lục cấp Đan dược, Diệu Tinh Đan.
Nhìn vẻ mặt hưng phấn của Ninh Hải Bình, Long Phi cười nói:
“ Mọi thỏa thuận về lợi ích của tại hạ vẫn như cũ, còn lợi nhuận vẫn là tại hạ
bảy phần, còn đạo hữu là ba phần. Đạo hữu cảm thấy có vấn đề gì không?”
Ninh Hải Bình cười lớn nói:
“ Không vấn đề gì, mọi chuyện cứ như theo đạo hữu nói.”
Long Phi lại nói tiếp:
“ Tại hạ cũng xin giới thiệu với đạo hữu, đây là Tuyết Nhi cô nương. Cô ấy sẽ
ở lại đây thay tại hạ quản lý chuyện hợp tác của hai người chúng ta, nếu không
có việc gì quá quang trọng, đạo hữu có thể trực tiếp bàn bạc với Tuyết Nhi cô
nương.”
Ninh Hải Bình cũng nhìn về phía cô gái bên cạnh Long Phi, rồi cười nói:
“ Tại hạ hân hạnh được làm việc cùng cô nương, một lát nữa tại hạ sẽ sai người
sắp xếp cho cô nương một khu biệt viện tại Dược An Các.”
Hai người Long Phi và Ninh Hải Bình, tay bắt mặt mừng, xem như cuộc thương
lượng kết thúc tốt đẹp tại đây.
Lúc này, trong một gian phòng nhỏ tại một khu biệt viện ở Dược An Các. Lâm
Tuyết Sương, thần sắc phức tạp nhìn Long Phi nói:
“ Thiếu gia, mặc dù Tuyết Nhi chưa hiểu biết nhiều về đan dược. Nhưng nhìn
thái độ của hai người vừa rồi, thì những thứ thiếu gia đưa ra là vô cùng quý
giá, liệu làm như vậy có ổn không?”
Long Phi cười cười, rồi nói:
“ Bất quá chỉ là Lục cấp Đan dược trở lại mà thôi. Với cái thị trường tầm
trung này, ta thật sự không muốn bỏ quá nhiều thời gian và công sức để đầu tư.
Dược An Các đã có sẵn một mạng lưới các chi nhánh ở nhiều nơi trên Phương
Thiên Đại Lục, chỉ cần hợp tác cung cấp đan phương thu bảy phần lợi nhuận,
cũng là quá tốt rồi.”
“ Mọi thứ chỉ mời bắt đầu, nàng chỉ cần giúp ta quản lý tốt công việc ở đây,
là được rồi. Bây giờ, ta có việc cần phải làm, nên sẽ rời khỏi đây một thời
gian, có việc gì cứ dùng Truyền âm phù thông tri cho ta. Sau này mọi việc ổn
định hơn, ta sẽ tặng cho nàng một cái Thần hồn ngọc phù.”
Tuyết Nhi nhìn Long Phi đứng dậy rời đi, suy nghĩ có chút ngưng trệ. Thật sự
nàng cảm thấy người nam nhân này vô cùng cường đại lại thần bí. Có thể dùng
dịch chuyển không gian đưa nàng đến nơi này, thì cảnh giới cũng phải ít nhất
là Võ Tôn, ngoại trừ tên của chàng thì nàng cũng không còn biết thêm thứ gì.
Sau một hồi suy tư, bờ môi của nàng khẽ mở thì thào lẩm bẩm:
“ Thiếu gia yên tâm, Tuyết Nhi sẽ cố gắng hết sức.”
Tuyết Nhi thở nhẹ ra một hơi, vỗ vỗ hai gõ má của mình, cố gắng không thèm suy
nghĩ đến hình bóng đó nữa. Nàng lấy ra mấy quyển trục mà Long Phi đưa cho, rồi
ngồi đọc một cách miệt mài.
Ẩn Nguyên Tông, sơn mạch Lạc Thiên Phong.
Do khoảng cách từ Vĩnh An Thành đến sơn cốc mà Ẩn Nguyên Tông đang tọa lạc là
rất xa. Nên không thể trực tiếp sử dụng được Truyền Tống Phù, mà phải dùng
dịch chuyển không gian vài lần để rút ngắn khoảng cách, thì mới sử dụng được.
Một thân ảnh thiếu niên bước ra từ Truyền Tống Trận của Ẩn Nguyên Tông. Đây
chính là vị Tông chủ đương nhiệm, Long Phi.
Sau khi rời khỏi Truyền Tống Trận, Long Phi dùng tốc độ nhanh nhất tiến về đại
điện của Tông môn.
Hiện giờ bên trong đại điện chỉ có bốn vị trưởng lão. Long Phi vừa bước vào
chỉ thấy Diệp Ly Vy, Lâm Đại Chí, cùng hai huynh đệ sinh tử tri giao là Đinh
Thế Hoành và Cổ U Minh.
Không nhìn thấy Đại Trưởng Lão, Tô Bá Thiên, làm cho Long Phi cảm thấy vô cùng
nghi hoặc. Hai người được xem như cố thủ hoàn toàn ở Tông môn, rất ít khi ra
ngoài đó chính là Trận Đế Lâm Đại Chí và người còn lại là Tô Bá Thiên.
Ngày hôm qua, Đại Trưởng Lão có thông tri cho hắn nói về một số việc. Trong đó
có nhắc đến việc mất tích của Cửu Trưởng Lão, Lý Du Nhi, nhưng cũng không có
nói quá rõ ràng. Hôm nay, liền tập hợp các vị Trưởng lão và Tông chủ về gấp để
nghị sự.
Với vẻ mặt khó hiểu, Long Phi liền hướng Đinh Thế Hoành nói:
“ Tam Trưởng Lão, tại sao chỉ có bốn người ở đây? Không phải Đại Trưởng Lão
thông tri kêu mọi người tập trung ở đại điện hay sao?”
Đinh Thế Hoành thở dài một tiếng, liền nói:
“ Ài…! Tông chủ về hơi trễ, Đại Trưởng Lão vừa mới rời Tông môn. Còn Lục
Trưởng Lão vẫn còn ở Phong Quốc, chờ Đại Trưởng Lão cùng Tứ Trưởng Lão đến
tiếp viện. Như Tông chủ cũng biết, Cửu Trưởng Lão, Lý Du Nhi đã mất tích hơn
năm ngày, đã hoàn toàn mất liên lạc.”
“ Đại Trưởng Lão suy đoán chỉ có hai trường hợp xảy ra. Trường hợp thứ nhất là
đã chết trong tay địch nhân. Trường hợp thứ hai thì tốt hơn một chút, đó là
kịp thời phong ấn thần hồn, rồi chờ cứu viện từ Tông môn.”
“ Cũng còn may trường hợp này là trường hợp thứ hai. Đại Trưởng Lão vừa dùng
Thất Thải Yêu Hồ để dò tìm thần hồn của Lý Du Nhi, và cũng đã tìm ra nhưng vị
trí lại luôn dao động không chính xác.”
Ở Ẩn Nguyên Tông, đa số Trưởng lão và Tông chủ vẫn lạc là vì hết thọ nguyên,
rất ít trường hợp chết một cách đột ngột ngoài ý muốn.
Bởi vì, mọi người ở Ẩn Nguyên Tông chỉ cần đạt tới cảnh giới Võ Đế, sẽ có được
một đặc quyền vô cùng lớn đó là tạo ra một cái Thân ngoại Hóa thân hoàn mỹ.
Thân ngoại Hóa thân có thể hiểu đơn giản như một cái thân thể thứ hai. Khi một
võ giả có thể đạt đến cảnh giới Võ Đế, thì sức mạnh thể xác sẽ vô cùng cường
đại. Bên cạnh đó, thì thần hồn cũng rất mạnh mẽ có thể thoát ly và tồn tại bên
ngoài cơ thể, nhưng vì một lý do bất khả kháng nào đó mà thân thể bị tổn hại
quá nhiều không thể hồi phục, hoặc trong hiểm cảnh bắt buộc phải từ bỏ thể xác
để bảo vệ thần hồn.
Vì chỉ cần thần hồn còn tồn tại thì vẫn còn có cơ hội được phục sinh. Nếu có
được một cái xác của một võ giả có cảnh giới tương đương, thì thần hồn có thể
tiến vào cái xác mới, rồi đồng hóa thân thể.
Sau khi có được thân thể mới, thì tiến hành tu luyện tiếp một thời gian nữa,
để thần hồn và cơ thể hoàn toàn thích nghi với nhau.
Nhưng dù cho có thích nghi tới mức độ cao nhất, cũng không thể hoàn mỹ như lúc
ban đầu. Mà cảnh giới còn bị giảm một bậc từ Võ Đế biến thành Võ Tôn. Thậm chí
ngay cả việc thi triển vũ kỹ cũng không được suôn sẻ, bởi vì đây vốn là cơ thể
của một người khác, công pháp và vũ kỹ tu luyện cũng hoàn toàn khác.
Muốn một lần nữa tu luyện đến cảnh giới Võ Đế là gần như không thể nào. Vì
vậy, không phải trường hợp vạn bất đắc dĩ, thì không một Võ Đế nào muốn làm
như thế.
Nhưng ở Ẩn Nguyên Tông thì có phần đặc biệt hơn, Thân ngoại Hóa thân được tạo
ra từ chính huyết nhục của võ giả có cảnh giới Võ Đế, kết hợp cùng với các tài
liệu luyện khí và luyện đan thập phần trân quý. Thủ pháp luyện chế được chia
làm hai, một nữa do một Luyện Khí Đại Tông Sư nắm giữ, nữa còn lại do một Đan
Đế trong Tông môn nắm giữ. Bản hoàn chỉnh thì nằm trong mật thất dành riêng
cho các đời Tông chủ.
Nếu sử dụng loại Thân ngoại Hóa thân hoàn mỹ này để phục sinh, thì không khác
gì ban đầu, ngay cả cảnh giới cũng được giữ nguyên. Nhưng chi phí luyện chế
cũng là một con số khổng lồ, nên Tông môn cũng không khuyến khích lợi dụng cái
ưu thế này.
Lúc này, Long Phi có vẻ trầm ngâm, rồi nghiêm túc lên tiếng:
“ Đại Trưởng Lão có nói trước khi mất liên lạc, hình như Lý Du Nhi có phát
hiện gì đó, rồi theo dõi một người của tổ chức Dạ Phương Thiên. Xem ra việc
mất tích của Lý Du Nhi hơn chín phần mười là có liên quan đến tổ chức này.”
“ Ngũ Trưởng Lão, hay là ta cùng với ông cũng nên đi Phong Quốc một chuyến.”
Đinh Thế Hoành có một chút suy tư rồi nói:
“ Ừm, cũng nên như vậy. Hiện giờ, ở Tông môn chỉ cần có Thất Trưởng Lão cùng
Nhị Trưởng Lão trấn thủ chắc là không có vấn đề gì, cộng thêm Tam Trưởng Lão
hỗ trợ nữa thì càng thêm ổn. Đề phòng bất trắc, ta và Tông chủ cũng nên đi hỗ
trợ Đại Trưởng Lão một chút.”
“ Hiện giờ, hai người Đại Trưởng Lão đang trên đường đi đến chổ thần hồn của
Lý Du Nhi. Tông chủ, vấn đề xác định vị trí phải làm phiền ngài rồi.”
Để xử lý những tình huống như ngày hôm nay, thì Đại Trưởng Lão và Tông chủ,
mỗi người đều có nuôi một con Thất Thải Yêu Hồ, dùng để dò tìm vị trí của thần
hồn.
Tuy Long Phi là người chủ động nói muốn đi đến Phong Quốc, trợ giúp cho Đại
Trưởng Lão, nhưng thần sắc của hắn hiện giờ là thập phần khó coi.
Bởi vì, con Thất Thải Yêu Hồ này cũng là do cố Tông chủ đời thứ tám để lại cho
hắn. Cũng là một cái Ngọc phù triệu hồi, mấy con hàng trong Ngọc phù triệu hồi
của cố Tông chủ đều “bệnh” rất nặng, làm cho hắn vô cùng khổ sở.
Hắn nhìn Ngũ Trưởng Lão với ánh mắt đau khổ, rất muốn hét lớn: “ Cố Tông chủ
đời trước mới là kẻ biến thái.”