Chương 406: Chương 406


Nàng biết bản thân mình hoàn toàn chọc giận tới hắn, nếu không giờ này khắc này, nàng sẽ không bị trói hai tay sau lưng trong xe ngựa lắc lư trở lại kinh thành.

Nhớ lại thời điểm khi nàng nhắc tới Thất tẩu của hắn, trong nháy mắt vẻ mặt hắn biến đổi thành kinh ngạc lẫn khó tin, Linh Hi liền nhịn không được lòng đau như cắt. Hắn thật sự phẫn nộ, khi nàng nhắc tới Mẫu Đơn, hắn còn có thể bình tĩnh tự kiềm chế, nhưng khi nàng nhắc tới Thất tẩu củahắn, hắn lại thất thố đến tận mức này! Chỉ có một giải thích, chính là hắn cũng biết đây là giới hạn không thể chạm đến, lại không thể để cho người ta biết được, cho nên, hắn liều lĩnh phải đuổi nàng trở về kinh thành.

Trải qua nửa tháng, Linh Hi về tới kinh thành.

Thúy Trúc từ sáng sớm đã nhận được tin tức nênđứng chờ ở cửa phủ Nghị thân vương, khi xe ngựa chậm rãi ngừng lại, nàng lập tức liền tiến lên vén mành xe, nhưng khi nhìn thấyLinh Hi bị trói hai tay sau lưng ngồi ở bên trong, chỉ một thoáng sắc mặt lập tức thay đổi:“Tiểu thư!”

Trong nháy mắt Linh Hi xúc động rất muốn khóc, nhưng vẫn còn nhịn được, nàngbảo Thúy Trúc tháo dây thừng mở trói cho mình, sau đó đi vào vương phủ.

Vào trong phòng, Thúy Trúc nhìn hai tay nàng đầy dấu dây thừng, đau lòng cơ hồ muốn khóc ra, hổn hển nguyền rủa Thập Nhất gia:“...... Tiểu thư liều lĩnh vì hắn như vậy, hắn làm sao có thể đối với tiểu thư như vậy, hắn nhất định phải nhận báo ứng ......”

Linh Hi tùy ý Thúy Trúc thoa thuốc trên cổ tay mình, nghe vậy, bỗng nhiên cúi đầu thấp giọng nói:“Hắn đã bị báo ứng rồi. Hắn thích hai nữ tử, cả hai đều không còn trên nhân thế .”

Nghe vậy, Thúy Trúc cả kinh:“Tiểu thư?”

Sắc mặt Linh Hi rất kém, lắc lắc đầu, nói:“Không có việc gì, ta muốn nghỉ ngơi thật tốt, ngươi đi ra ngoài đi. Đừng đánh thức ta.”

Thúy Trúc thấy bộ dáng của nàng, thật sự là không thể không đau lòng, rốt cuộc mở miệng khuyên nhủ:“Tiểu thư, người không cần vì hắn như vậy nữa, không đáng đâu.”

Linh Hi đứng dậy bắt đầu đuổi nàng ta ra ngoài:“Được rồi được rồi, ta sẽ cẩn thận suy nghĩ.”

Linh Hi ngủ liên tục ba ngàymới mở mắt ra, tỉnh lại câu đầu tiên nàng nói đó là:“Thúy Trúc, thu thập mọi thứ đi, ta trở về hầu hạ phụ thân mẫu thân một thời gian.”

Nghe vậy, Thúy Trúc vui đến mức không tự kìm chế được:“Tiểu thư, người nghĩ thông suốt rồi sao?”

Nghĩ thông suốt ư? Linh Hi nghĩ rằng, có lẽ là vậy. Hắn đã từng yêu say đắm, khắc cốt ghi tâm hai nữ tử, còn nàng lại bị hắn cho là kẻ thù thì còn có tư cách gì ở trước mặt hắn tranh giành chứ? Có lẽ sẽ có một ngày, hắn nhổ cỏ tận gốc toàn bộ phủ Hộ quốc công, đến lúc đó, nàng nên lấy tư thái nào đứng ở trước mặt hắn đây?

Không phải chưa từng cố gắng, mà là rốt cuộc cố gắng không được nữa

Về nhà, hai vị lão nhângia nhìn thấy nàng đều che dấu không được sự vui mừng, nhưng đồng thời che dấu không được nỗi sầu lo trong đáy mắt.

Linh Hi lập tức liền nhận ra được điều gì:“Phụ thân, mẫu thân, làm sao vậy?”

Ngập ngừng hồi lâu, Hộ quốc công mới nói ra nỗi sầu lo trong lòngmình.

Thì ra, Hoàng Phủ Thanh Vũđã ngự giá thân chinh Đại Sở, hơn nữa liên tiếp chiếm được nhiều tòa thành trì của Đại Sở, thêm vào đó là công tích vang dội của Thập Nhất gia ở phía đông, đương kim Hoàng Thượng đăng cơ chưa đầy hai năm đã lập nên công tích vĩ đại như vậy, nhất định vang danh khắp thiên hạ. Mà lúc trước, phủ Hộ quốc công sở dĩ giữ được, thứ nhất là do Linh Hi dùng kế, thứ hai là do đương kim Hoàng Thượng mới đăng cơ, triều chính còn chưa ổn định, cho nên sẽ không làm ra những việc bị người khác dị nghị. Hiện nay, nếu Hoàng Thượng muốn thay Thập Nhất gia báo thù, tùy tiện tìm một cái cớ cũng có thể trừ khử toàn bộ phủ Hộ quốc công, đến lúc đó, trong triều làm sao còn có ai dám đối với vị Đế Vương tuổi trẻ đầy hứa hẹn này buông ra lời dị nghị gì nữa?

Nghe xong lời nói của phụ thân, Linh Hi nhịn không được hít vào một hơithật sâu, nhưng sau đó thở dài, thật may mắn, may mắn bản thân mình đã quyết định chặt đứt tơ tình, không còn bận tâm vì hắn nữa, cho nên về sau nếu có chuyện gì, nàng cũng không còn rối rắm nữa.

Nghĩ đến đây, nàng cầm tay phụ thân, nhợt nhạt cười nói:“Phụ thân ngày xưakhi bước vào triều đình, nhất định đã đoán trước đến gần vua như gần cọp, huống hồ quân muốn thần tử, thần không thể không tử, vả lại chẳng phải lúc trước phụ thân cũng là bất đắc dĩ mới phái sát thủ sao? Nếu như thế, cứ để tùy vào thiên mệnh đi, tội gì lo lắng chứ?”

Nghe xong lời nói của nữ nhi, Hộ quốc công phu nhân cũng chỉ cúi đầu thở dài:“Hi nhi, đạo lýnhư vậy, phụ thân con cùng ta cũng đã hiểu từ lâu rồi, sợ là sợ con không bỏ xuống được.”

Linh Hi chậm rãi cúi đầu, cười nói:“Phụ thân mẫu thân yên tâm, nay, bất cứ điều gì con cũng buông tay rồi.”

Đêm đó, Linh Hi cùng mẫu thân nằm trên giường, cả hai mẹ con tâm tình thâu đêm.

Mẫu thân thở dài một tiếng:“Những ngày an ổn như vậy không biết còn có thể kéo dài bao lâu nữa.”

Linh Hi cười nói:“Có lẽ là đến khi Thập Nhất gia trở về. Thập Nhất gia hận phủ Hộ quốc công tận xương, Hoàng Thượng trân trọng hắn như vậy, nhất định sẽ để cho hắn tự tay báo lại thù này.”

Mẫu thân chậm rãi ôm nàng vào trong lòng, nhẹ nhàng hôn trên đầu nữ nhi:“Hi nhi, Thập Nhất gia cùng con, có từng trải qua chuyện chăn gối vợ chồng chưa?”

Linh Hi dừng một chút, mới nói:“Không có.” Quả thật không có, bởi vì lần đó, trong cảm nhận của hắn là Mẫu Đơn, không phải nàng.

Mẫu thân cũng im lặng hồi lâu, mới thấp giọng nói:“Ta cũng đoán được, Thập Nhất gia nhất định sẽ không chạm vào con. Nhưng như thế cũng tốt, ít nhất nữ nhi của ta, thân mình vẫn còn trong sạch.”

Linh Hi cười khẽ một tiếng:“Còn có, tâm của nữ nhi cũng còntrong sạch nữa!”

Sang hôm sau, mới vừa tỉnh dậy, nàng bỗng nhiên chợt nghe tiền tuyến Đại Sở truyền đến tin tức làm người ta khiếp sợ -- quân đội Bắc Mạcthu binh! Tin tức này lập tức làm cho toàn bộ kinh thànhsôi trào, tất cả mọi người không nghĩ ra vì sao hoàng đế lại buông tha cơ hội kiến công lập nghiệp dễ như trở bàn tay, mà Hộ quốc công khi nghe tin tức này, nếp nhăn trên mặt tựa hồ càng sâu .

Qua mấy ngày sau, đột nhiên lại có tin tức truyền đến, nghe nói biến động ở Cư Dung quanngày ấy có liên quan đến một tuyệt sắcmỹ nhân! Nghe nói hoàng đế Đại Sởtreomột nữ tử trên thành lâu, rồi sau đó, Cư Dung quan máu chảy thành sông, hoàng đế Đại Sở lại thành công thoát thân, Bắc Mạc cũng lui binh.

Đại Sở, mỹ nhân, tuyệt sắc. Khi những từ này truyền vào trong tai Linh Hi, nàng cơ hồ lập tức nghĩ đến vị Thất tẩu trong miệngThập Nhất. Nhưng dựa theo cách nói của Thập Nhất, nàng kia không phải đã chết rồi sao? Hay là, trong đó có nội tìnhkhác?

Trong nháy mắt, tâm Linh Hiđang tĩnh mịch bỗng nhiên lại một lần nữa rục rịch -- nếu, mỹ nhânkia chính là Hoa Tịch Nhan, nếu nàng ta không chết, vậy hắn sẽ như thế nào?

Ái Phi Tuyệt Sắc Của Vương Gia Thần Bí - Chương #406