Người đăng: acma11
Lúc này, Diệt Sinh đã chuẩn bị xong tâm tình dung hợp huyết thống.
Tâm tính cường đại như hắn, lúc này cũng rất là kích động.
‘Thương Thánh huyết thống’, cộng thêm Đại năng tư chất cùng bảo khố kiếp
trước, hẳn là bước đệm để ta đăng lâm tuyệt đỉnh, bất tử bất diệt !" Nghĩ đến
đây, dù tâm tính lạnh lẽo như hắn lại hơi kích động.
Hắn nặng nhọc thở sâu một hơi, bắt đầu điều khiển đồng hồ cổ giúp hắn dung hợp
huyết thống.
Phốc phốc ——
Sau khi dung hợp trước một giọt máu tươi, hắn bỗng nhiên há mồm phun một ngụm
máu tươi,
“Grừ...grừ” tâm chí sắt thép như Hắn cũng phải thấp giọng lạnh rên, đủ để biết
hắn chịu đựng thống khổ cỡ nào, dù kiếp trước chịu đủ trăm vạn cực hình của
Kẻ địch cũng không thống khổ như lúc này.
Thân thể hắn phát ra áng sáng màu đỏ vàng, hai mắt chảy ra huyết lệ, gân xanh
lộ ra, hắn cắn chặt hàm răng, nắm chặt bàn tay, mặc kệ ngón tay đâm xuyên da
thịt.
Hiện tại Hắn cảm thấy máu tươi trong cơ thể đang chậm rãi biến mất, trái tim
của hắn lại xuất hiện một cái lỗ hổng, máu tươi đang chậm rãi biến mất không
thấy.
Trái tim vỡ ra lỗ hổng, đau đến nổi cơ thịt co dật toàn thân.
Theo logic thì máu tươi biến mất, trái tim nứt vỡ, tuyệt đối là tử vong, dù
thần tiên cũng không cứu được.
Nhưng hết lần này đến lần khác có một cỗ lực lượng thần bí tại duy trì sinh cơ
trong trái tim hắn, hay còn gọi là hắn còn ' một hơi thở' là tử vong.
Nhưng mà không tử vong thì hắn phải chịu đau đớn dày vò mỗi giây mỗi phút.
Đột nhiên, hắn lại lớn giọng gầm grừ, khắp mười dặm chung quanh đều vang vọng
tiếng gầm như dã thú của hắn, khiến các yêu thú sợ hãi tránh xa.
Bởi vì, mạch máu trống rỗng trong cơ thể đột ngột xuất hiện rất nhiều máu tươi
màu vàng đỏ, nó xung kích toàn thân, tràn ngập từng ngõ ngách trong thân thể,
thấm sâu vào tậncốt tuỷ. loại đau đớn này khiến hắn cảm giác như thế nào là
sống không bằng chết, đau tận sâu tận xương tủy, thống khổ tận cùng linh hồn.
Tạp chất từ trong thân thể hắn chảy ra ngoài Ăn mòn cả nền đá, mắt hắn trợn
tròn, há to miệng thở dốc dồn dập nhưng hắn lại cảm giác khó thở.
Diệt Sinh tuởng là chỉ dung hợp huyết thống mà thôi, hắn không nghĩ tới nó còn
rèn luyện tạp chất trong cơ thể, khiến hắn đau đến cùng cực.
"Còn chín giọt tinh huyết nữa !" Diệt Sinh liều mạng dung hợp.
"Oanh" Diệt Sinh cảm giác đau đến choáng váng, liền mơ hồ mất đi ý thức.
Tại trạng thái sống không bằng chết, ý thức của hắn dần chìm xuống một chỗ
bóng đêm vô hạn, hắn lâm vào hôn mê sâu.
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Ý thức của hắn dần khôi phục một ít,
không gian đêm tối xung quanh chợt phát ra ánh sáng chói mắt, tầm mắt triệt để
bị choáng váng, bên tai văng vẳng giọng nói tang thương :
“ Vấn đỉnh chư thiên bao năm tháng
Hoàng đồ bá nghiệp như mây bay
Chiến bầu nhiệt huyết mở ra Thiên
Vũ Trụ Chí Tôn duy Thương Thánh !"
Ý thức thanh tỉnh, Diệt Sinh nghe thấy giọng nói bá đạo đến cực điểm, tâm linh
hắn không khỏi rung động.
Thương Thánh, truyền kỳ cường giả, hình tượng bễ nghễ thiên địa trong lòng các
sinh linh, người duy nhất can đảm chiến Thương Thiên !
" ngươi đã đến, Diệt Sinh !" Giọng nói ấy lại tiếp tục cất lên, lần này đến
phiên Diệt Sinh ngạc nhiên, hắn đưa tầm nhìn về phía tiếng nói, hắn hãi hùng
phát hiện một thân ảnh cao to chọc trời ngồi bệ vệ bên Chí Tôn Đế Toạ, hung uy
ngập trời, Diệt Sinh phát hiện mình chỉ đứng cao tới Một phần mười ngàn đầu
ngón chân của người khổng lồ này, hắn ngẩn đầu lên, chỉ thấy xa nhất là đầu
gối của người khổng lồ này, còn hơn thế nữa thì hắn không thể nhìn thấy, như
bị một cỗ năng lượng che chắn tầm nhìn.
" ngài là...Thương Thánh ? " Diệt Sinh trừng trừng mắt, như không thể tin nổi,
ngập ngừng hỏi.
"Bổn toạ đợi ngươi trăm vạn năm rồi..!" Thương Thánh trầm giọng đáp, âm thanh
vang vọng khắp nơi.
" đợi vãn bối...?" Diệt Sinh khó có thể tin lắp bắp hỏi.
" phải, sự xuất hiện của ngươi bổn toạ đã suy tính ra từ trăm vạn năm truớc."
Thương Thánh gật đầu, đáp.
Diệt Sinh há to mồm, ????biểu thị cảm xúc tạm thời chết lặng, thủ đoạn của Đại
Năng đúng là không thể tưởng tượng được, suy tính quá khứ, tương lai không gì
là không làm được.
"Ngươi thắc mắc bí tân năm đó ?" Thương Thánh đột nhiên hỏi.
Không đợi Diệt Sinh trả lời, Thương Thánh nói tiếp:
" Thương Thiên đã là khôi lỗi cho Vực Ngoại Thần Ma, bổn toạ cùng Thiên Đạo và
các đại năng khác hợp sức lại vây giết nhưng Vực Ngoại Thần Ma quá mạnh mẽ, hi
sinh mấy trăm vị đại năng chỉ có thể tạm thời phong ấn Vũ Trụ thông đạo một tỷ
năm, sau một tỷ năm, vực ngoại dị tộc sẽ quân lâm Thái Hoàng Vũ Trụ của chúng
ta, nô dịch sinh linh."
" còn Thương Thiên, hắn đã lâm vào trọng thương, phải cần mấy chục triệu năm
nữa mới khôi phục đỉnh phong, hiện tại không là đối thủ của thiên đạo, còn
ngươi được Vận Mệnh Pháp Bảo của Thái Hoàng Cổ Thần nhận chủ, sau này trách
nhiệm của ngươi chính là Chưởng Quản Thiên Địa Vũ Trụ, diệt sát Thương Thiên.
" Thương Thánh trầm trọng nói.
" ý ngài là Đồng hồ cổ trong não hải của ta.." Diệt Sinh chỉ chỉ vào đầu, kích
động hỏi.
"Ừm, nó chính là đệ nhất dị bảo trên thiên địa này ! Chậc chậc, Kiếp trước
ngay cả ta hay thương thiên đều không chưởng quản được nó." Thương Thánh khá
tiếc nuối nói.
" có phải ngài đã bị thương thiên giết ?" Diệt Sinh cẩn thận hỏi.
" hừ, nếu không phải sợ tai mắt của Thương Thiên, bằng vào một giọt máu ta có
thể tích huyết trọng sinh, đâu tiện nghi tiểu tử ngươi." Thương Thánh hừ lạnh,
không vui đáp.
" ta đã hấp thu hết tinh huyết của ngài, vậy ngài có thể sống lại chứ ?" Diệt
Sinh tò mò hỏi.
" chỉ cần một sợi tàn hồn ta cũng có thể mượn thiên địa pháp tắc gây dựng nhục
thân sống lại, hoặc ký gửi một sợi tàn hồn luân hồi trọng sinh, nếu không phải
chỉ cần ta sống lại là thương thiên sẽ biết thì ta đã sống lại lâu rồi, đại
năng là trường sinh cảnh, tuổi thọ vô hạn nhưng bị diệt thì sẽ tử vong, còn ta
là Chí Tôn cảnh, chân chính bất tử bất diệt, miễn là vũ trụ này còn là ta
còn, trừ khi đồng cấp Chí Tôn cảnh diệt sát thành cặn bã, diệt đi bổn nguyên
đại đạo của ta dung hợp trong vũ trụ này thì mới chân chính tử vong, Thương
thiên bị ta kích thương một ít bổn nguyên, phải chục triẹu trăm triệu năng nữa
mới bù đắp được. " Thương Thánh khinh thường đáp.
" nếu ta dung hợp huyết thống của ngài thì ta có bị thương thiên phát hiện chứ
?" Diệt Sinh lo lắng hỏi, nếu không may bị phát hiện thì ngủm củ tỏi ngay.
" không hề, không có khí tức của ta thì không ai biết đâu. " Thương Thánh lắc
đầu.
" ở đây ta truyền ngươi công pháp tuyệt kỹ của ta..." Thương Thánh dụ dổ.
....