Cập Bến.


Người đăng: acma11

Rìa biển Thái Bình Dương một buổi sáng tinh mơ..

"Thuyền đều chuẩn bị xong?" Thiên Sát liếc các sư đệ muội, lạnh giọng hỏi.

Thiên Sát mặc y phục Diệt Sinh đặc chế riêng cho hắn, một bộ y phục màu đỏ
hồng, được thêu hoa văn xương người màu trắng, đằng sau lưng có hai chữ ‘Huỷ
Diệt màu đỏ sẫm, đây là kiểu cách đặc chế của Huỷ Diệt Công Hội mà Diệt Sinh
sáng tạo.

Thiên Sát đội một cái mặt nạ xương mặt người, yêu dị mà dữ tợn, khiến người
nhìn vào cảm giác áp bách phi thường lớn!

"Sư huynh, thuyền đã chuẩn bị hoàn tất, tùy thời có thể rời đi." Viên San San
tiến đến bên cạnh hắn, nhẹ giọng nói, nàng là đệ tử nội môn, địa vị trong đám
đệ tử lúc này chỉ đứng sau Thiên Sát, nàng nghiễm nhiên là sư tỷ, tính cách
cẩn thận chu đáo, được Thiên Sát giao nhiệm vụ sắp xếp thuyền.

"Đi! Thế giới bên ngoài công hội mới là nơi thuộc về truyền kỳ của chúng ta."
Thiên Sát phất tay.

Đám đệ tử phân ra một con đường để Thiên Sát đi qua, biểu hiện ai nấy đều vô
cùng kính sợ.

Mấy ngày nay bọn họ ăn khổ với Thiên Sát khá nhiều, nên trở nên rất thành
thật.

Thiên Sát dẫn đầu đi trước, đám người lặng lẽ theo sau, chỉ trong một phút, họ
đã tới bến tàu.

Phía trước, nuớc biển đen như mực ầm ầm cuồn cuộn đánh vào bờ, quét sạch cát
đá tứ phương.

Một tòa thuyền lớn xa hoa dừng sát ở bên cạnh bến tàu.

Trên trời sóng mây trắng xoá vạn dặm, ánh sáng yếu ớt từ mặt trời không đủ
xuyên thủng tầng mây, nên không khí sáng sớm khá mát mẻ.

Thiên Sát phất tay, ra hiệu bọn họ lên thuyền.

Thiên Sát ngước mặt nhìn bầu trời bao la, tóc dài đen mượt tung bay trước gió
, vạt áo phe phẩy lay động, Hắn thấy cảm giác hảo hứng xuất hiện trong phổi
nên hắn hít một hơi thật sâu rồi hét dài một tiếng:”Fuck Youuu!”

Tiếng hét này phi thường mãnh liệt, như thiên quân vạn mã đang hành quân, ầm
ầm quanh quẩn giữa thiên địa.

Cử động này của Thiên Sát khiến mọi người xung quanh bị giật mình té ngã.

Lão ca, có cần phải hét to như thế không ?

Sau khi hét xong, Thiên Sát khôi phục lại bình tĩnh, đi lên bên trên thuyền,
dưới sự dẫn đường của tiểu nô, hắn đi tới một gian phòng xa hoa trong khoang
thuyền.

Ánh sáng trong căn phòng khá nhu hòa, không quá sáng cũng không quá tối, ở
giữa căn phòng trưng bày một bộ ghế sofa mềm mại, trước sô pha xếp một cái bàn
gỗ quý hiếm toả hương thơm ngát, từ bên trong có thể quan sát cảnh biển bên
ngoài nhờ cửa sổ kính cường lực hình tròn.

"Đi xuống đi! Không có việc gì đừng tới quấy rầy ta."

Thiên Sát phân phó.

"Rõ!"

Hắn mở tủ rượu lấy một bình rượu vang đỏ cùng một cái ly đế cao, rót cho mình
một ly, nghiêng chân, thoải mái dựa vào ở trên ghế sa lon, lấy bàn tay lắc
vòng chiếc ly, tinh tế nhấm nháp rượu vang đỏ.

Cuồng phong gào thét, sóng biển dồn dập, chiếc thuyền xa hoa thong thả lao
nhanh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ cần sáu giờ liền có thể cập bến.

Nhưng trên biển cả bao la thật sự có thể không có gì bất ngờ xảy ra sao?

Đáp án là phủ định.

Ngay tại thời khắc màn đêm buông xuống, bỗng nhiên toàn bộ thân thuyền chấn
động, bị thứ gì đó cực lớn đụng phải.

Chấn động quá bất ngờ, khiến tất cả mọi người đều té nhào trừ Thiên Sát.

Gàoo !

Lúc này, một tiếng gầm gừ phẫn nộ từ dưới mặt nước truyền vào trong tai tất cả
mọi người.

Bóng đêm đen như mực, đám người trên thuyền vội vàng từ phòng ngủ chạy ra.

"Không xong rồi sư huynh, thuyền bị ba con cá mập tập kích..!”

Trước cửa phòng Thiên Sát vang lên tiếng đập cửa dồn dập.

"Hoảng cái gì? Vài đầu súc sinh mà thôi."

Cửa bị mở ra, Thiên Sát âm trầm đi ra, hắn ghét nhất đang ngủ bị phá.

"Sư Huynh!" Thiếu niên kêu cửa cúi đầu chào.

Thiên Sát đi lên khoang thuyền, đi ra lan can, ở đây hiện giờ tụ tập đông đủ
các đệ tử cùng người làm.

Grầm !

"Sư Huynh, ba đầu cá mập trắng, cảnh giới yêu thú cấp một đỉnh phong, thuyền
sắp chịu không được.” Nhìn thấy Thiên Sát đã đến, đám người lớn tiếng kêu gọi.

Thiên Sát đưa tầm mắt quan sát, hắn thấy nước biển sôi trào, sóng biển nổi
loạn đánh vào thân thuyền, tình thế rất nguy cấp, bất cứ lúc nào thuyền cũng
có thể sẽ lật đi, gót chân ai nấy đều đứng không vững.

Đây là tình huống mà ba con cá mập trắng không có phát động công kích, nếu như
nếu chúng nó phát động công kích, phá hủy lấy một chiếc thuyền dùng phàm phẩm
vật liệu chế tạo, chỉ cần một kích liền có thể.
Dù sao sức chiến đấu yêu thú cấp một đỉnh phong không thua kém gì Thối Thiết
Cảnh thể tu.

Ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn xuống Thiên Sát, hi vọng hắn đại phát
thần uy, đánh chết ba đầu súc sinh.

Đêm, gió biển gào thét, đèn đuốc trên thuyền bị cuồng phong thổi qua một trận
như muốn sắp dập tắt, những người kia đều dùng ánh mắt mong đợi nhìn Thiên
Sát, bàn tay ai nấy đều nắm chặt, bọn hắn biết nếu như Thiên Sát thua trận thì
e rằng bọn họ đều táng thân đươi biển sâu.

"Sâu kiến chính là sâu kiến." Thiên Sát nhìn ba con cá mập trắng, khinh rẻ lắc
đầu.

Grừ !

Lúc này ba con cá mập trắng từ dưới nuớc phóng lên, nếu như bị ba con cá mập
tông trúng, cả con thuyền sẽ vỡ nát trong nháy mắt.

“Chấn Huyết ! “ Thiên Sát vừa dứt lời, chỉ thấy ba con cá mập trắng đang khí
thế bay lên đột nhiên ngừng lại thân hình, máu từ mắt mũi trào ngược ra, chết
không thể chết lại.

Tất cả mọi người tận mắt thấy đều kinh hãi không thôi, ba con yêu thú cấp một
chỉ đơn giản như thế bị Huyết Sát giết chết, ánh mắt mọi người đều kính sợ
nhìn hắn.

Trở về phòng, Thiên Sát khá hài lòng về chiêu này, đây là hắn tự mày mò tìm
tòi ra một môn thiên phú của Huyết Thể.

Dường như trời sinh Huyết Thể có thể điều khiến Máu Huyết.

Thiên Sát điều khiển mạch máu trong cơ thể ba con cá mập chạy ngược lên não,
dồn ép não bộ khiến não chết, hai con cá mập dù sống cũng trở thành cá thực
vật.

Hiện tại cảnh giới của hắn quá thấp, không thể tìm ra nhiều thứ hơn.
.....
Thời gian ung dung, một đêm liền qua!

Thuyền lớn đã cập bờ, trời trong gió nhẹ, thời tiết cực kỳ tốt.

Cách bờ biển ngàn dặm phía trong là một tòa lại một tòa dãy núi mang khí tức
hoang sơ sừng sững giữa nhiều ngọn đồi cát.

Bên trong dãy núi có cổ thụ che trời, cỏ dại rậm rạp, Dị Thú Dị tộc tung
hoành, hung hiểm vô cùng.

Nơi Diệt Sinh bọn họ sinh sống chỉ là phần rìa hòn đảo của Việt quốc, muốn đi
đến Việt Quốc phải băng qua một ngày hải trình mới có thể cập bến địa phận đất
liền của Việt Quốc.

Mà muốn đi vào Việt Quốc phải trải qua một chút địa phận Hoang mạc sahara,
Hoang mạc sahara trải dài từ bắc tới nam Việt Châu, nên có thể coi là Hoang
mạc lớn nhất hành tinh này, liền độ nguy hiểm cũng lớn nhất.

Hoang mạc nguy hiểm vô cùng, có cường đại bộ tộc ẩn hiện, dị tộc quái yêu ẩn
núp vô số, dù cho là một con muỗi cũng là sát thủ.

Tuy đã được thuyền chưởng cung cấp bản đồ an toàn vượt qua Hoang Mạc, nhưng
trong lòng người đều lo lắng không thôi.

Vì Hoang Mạc SaHaRa mang đậm sắc thái truyền kỳ.

Trên Nữ Đế Tinh, ngoài nhân tộc là chủ đạo, còn có nhiều tộc quần khác, vì dâm
uy của Nữ Đế, bọn họ phải sinh hoạt những nơi khắc nghiệt trên tinh cầu, như
Cực Bắc và Cực Nam, như hoang mạc Sahara, Bốn đại Biển Sâu, Hung Danh Rừng
thẳm.

-Éc..éc..!

Đột nhiên một tiếng kêu xé màng nhỉ từ trên trời vang xuống, bóng tối che
khuất chỗ bọn họ đậu thuyền, lập tức đám người ngẩn đầu lên, chỉ thấy hung cầm
với thân hình che khuất bầu trời giương cánh bay ngang qua, mỗi lúc hung cầm
vỗ cánh tạo nên cương phong sắc bén chém đứt nhiều hàng cổ thụ, khiến cổ thụ
tồn tại không biết bao năm tháng phải sụp đổ, sau đó nó đâm thẳng lên biển
mây, thổi bay mây mù mấy ngàn mét xung quanh, bay sâu vào Hoang Mạc.

Cảnh tượng vừa rổi quá kinh khủng, khiến tất cả mọi người kinh sợ một hồi.

"Hi vọng sư huynh có thể mang bọn ta đi qua Hoang Mạc.” Trong lòng bọn họ âm
thầm cầu nguyện.

—— ——


Ác Ma Vô Song - Chương #32