Người đăng: acma11
Diệt Sinh bước ra khỏi Âm Dương thông đạo, sắc mặt của hắn âm trầm khó coi.
" không thể nào ngờ được gặp Âm Vương hạ phàm tuần tra, aizz, Hạ Nhi, là ca ca
không tốt.."
Diệt Sinh thở dài một hơi.
"Ông có thể dạy cháu tu tiên được không ? " Bất Hối ở lại lau dọn nhà cửa, mặc
áo quan cho bà bà, bỗng thấy Diệt Sinh bước ra từ thông đạo hư không, trong
lòng dậy sóng, kinh hãi Như được gặp thần tiên, hưng phấn nói.
"Thực lực của ta đang nhỏ yếu Nên có lẽ thu một tên nô bộc trung thành bồi
dưỡng cũng không tệ cho lắm, hơn nữa, ta phải kiếm rất nhiều sinh mệnh khí để
tu luyện..." Diệt Sinh trầm ngâm không nói, khiến trong lòng Bất Hối khá là lo
sợ, sắc mặt hắn vươn vãi đầy mồ hôi, nhìn chằm chằm vào Diệt Sinh không chớp
mắt.
"Mày muốn tu tiên ? " Diệt Sinh nghiêm nghị nhìn Bất Hối, hơi trầm giọng, hỏi.
" Dạ..." Bất Hối nơm nớp lo sợ, vừa hưng phấn, rụt rè đáp.
" quỳ xuống !" Diệt Sinh đột nhiên khẽ quát, một luồng uy áp phô thiên cái địa
đè xuống khiến Bất Hối gãy ngang sụn đầu gối, quỳ xuống, hai tay chống mặt đất
để khỏi ngã, hai lỗ tai thì bùng bùng như sấm nổ bên tai, mất thính giác trong
vài giây.
"Muốn tu tiên, trước tiên phải học tôn ti, nếu ngươi không phải cháu ta, ngươi
chỉ là phàm nhân sâu kiến gặp người tu tiên như ta thì phải quỳ xuống hành lễ,
nếu không bị người tu tiên bất mãn thì sẽ có án mạng xảy ra, là chết oan đấy.
"
" thứ hai, phải ngoan ngoãn, lão tổ ta ghét nhất là con cái cháu chắt không
nghe lời."
" thứ ba là ăn thể loại cháo đá bát, nuôi ong tay áo, nuôi cáo trong nhà !"
" thứ tư, là lòng dạ đàn bà. "
Chỉ bốn điều này thôi, nếu ngươi vi phạm, CHẾT !!!!" Diệt Sinh sát ý kinh
thiên nhìn Bất Hối, ánh mắt tàn nhẫn vô tình ấy khiến ý chí của Bất Hối gần
như sụp đổ.
" Cháu hiểu ! " Bất Hối không chút nghi ngờ độ tin cậy của lời nói, gật đầu
lia lịa.
" Để ta kiểm tra tư chất của ngươi!" Diệt Sinh đưa bàn tay ra, chụp lấy đầu
của Bất Hối, đưa tinh thần lực vào dò xét.
"Hạ phẩm linh căn, rác rưởi, tu luyện đến trúc cơ là hết tiềm lực, nuôi mày để
làm gì ? !" Diệt Sinh nhíu chặt lông mày lại, nói.
"Trời sẽ không tuyệt đường người.." sắc mặt Bất Hối biến sắc, nhưng hắn vẫn
quật cường nói.
" phế vật như ngươi không thể tu tiên, thành tựu hạn hẹp, hừm...,ngươi chỉ có
thể theo thể tu, tiên tu điều khiển lấy ngàn vạn phép thuật thuần thông đạo
pháp, Thể tu một quyền phá vạn pháp, bàn về chiến lực thì thể tu mạnh hơn,
nhưng lại khó khăn tu luyện hơn, ngươi vẫn muốn ?"
"Ý cháu đã quyết !" Trương Bất Hối dõng dạc đáp.
"Tốt, có chí khí, ít lâu nữa ta muốn tổ chức một thế lực ngầm, chuyên ám sát,
lôi kéo nhân tài, những gì trọng yếu thì ngày mai ta phân phó cho ngươi, còn
giờ thì cầm hai bản 'Cửu U Bàn Tượng Công', cùng 'U Hồn Bước' ba tầng đầu về
tu luyện, còn giờ thì đi đâu đi, trưa mai về. " Diệt Sinh trầm ngâm một hồi,
điểm lên đầu Trương Bất Hối hai bản bí tịch cấp bậc khá cao, nguyên bản Cửu U
Bàn Tượng công là Thượng Cổ Thể tu quán tưởng Viễn Cổ Cự Tượng(con voi lớn),
tương truyền Viễn Cổ cự tượng lực lớn vô cùng, nhấc chân đạp toái tinh hà,
được Thương Thiên giao trọng trách trấn áp Địa Ngục giới, linh căn Trương Bất
Hối rác rưởi không thể đi con đường Tu tiên, chỉ có thể theo con đường thể tu.
Còn U Hồn Bước là đỉnh tiêm Bộ Pháp, lấy quỷ dị làm chủ, sát thương làm phụ,
nếu phối hợp với phong cách chiến đấu của thể tu, khiến thể tu áp sát Tiên tu
mà đánh, không bị tiên tu chơi đánh du kích.
Sau khi Bất hối ra về, Diệt Sinh thương tiếc nhìn Hạ Nhi, nhìn nàng già nua,
nhìn vẻ mặt thống khổ tiếc nuối của nàng sau khi chết khiến trái tim hắn thắt
lại.
Diệt Sinh trầm ngâm một hồi, như hạ quyết tâm, cắn nát ngón trỏ, bức ra một
giọt máu thông thường bỏ vào miệng nàng.
Đột nhiên dị biến xảy ra.
Nguyên bản cơ thể già nua và cứng lại vì đã tử vong của Hạ Nhi đột nhiên phản
lão hoàn đồng, làn da nhăn nheo cứng nhắc chợt trắng nõn, mềm mại, mái tóc bạc
trắng đã biến thành màu đen óng mượt, khuôn mặt già nua đã biến thành khuôn
mặt thiếu nữ trẻ trung.
Chưa hết, nguyên bản thi thể tử vong không chỉ phản lão hoàn đồng, mà còn
nghịch thiên sống lại, sinh cơ cuồng cuộn không ngừng.
" Hiện tại một giọt máu bình thường của ta hồi phục sáu mươi tuổi cho phàm
nhân hết thọ nguyên, không biết đến cảnh giới một giọt máu diễn sinh vạn vật
còn tới năm nào ?" Diệt Sinh âm thầm cảm khái.
" chỉ tiếc là hồn nàng không ở đây, haizz." Diệt Sinh bế nàng vào lòng, buồn
bực thở dài.
" thu nàng vào trong Đồng hồ cổ đã..bên trong đó không ai tổn thương được nàng
!" Diệt Sinh mặc niệm " thu !"
Hạ Nhi liền biến mất từ trong lòng hắn, tiến vào 'Cực Lạc Giới.'
Eddit: hai hôm nay ta đang vạch con đường tu luyện của main, viết r lại xoá,
không ưng ý, nguyên bản là ta dự định cho main vào Ma Tộc hay Ma tông như kiếp
trước để tiện tay giết người mà không sợ bị vây công, nhưng khi vào tông môn
thì lại dẫm theo lối mòn của các bộ khác, main trọng sinh công pháp vô số mà
lại tiến vào học viện hay gì đó, đều là bộ yy rác rưởi, vào đó để trang bức
câu chương.
Thiếu thốn tài nguyên ?
! Cướp! Đốt ! Giết !
Không từ thủ đoạn, chính là lợi ích, chính là bản tính CON NGƯỜI !
Có ai sinh ra mà tự nhiên tốt hay tự nhiên xấu ?
Đều do môi trường sống và cách dạy dỗ cả.
Nhưng dù cho là người tốt hay người xấu, đều có tính Tham lam, đố kỵ, bỏ đá
xuống giếng, chó hùa !
Tham lam với đố kỵ thì khỏi bàn tới, nhưng chó hùa là cái tính rất xấu xí của
con người, không biết ai đúng ai sai, nếu thấy một người bị nhiều người sỉ vã,
thì tự động sẽ sĩ vã theo.
Nếu mồm phun nhân nghĩa đạo đức, nhưng trong lòng lại tiếc nuối, không dám
thực hiện ham muốn của bản thân, lại cam chịu oan ức vì sống đúng quy tắc do
'bề trên' tạo ra, hẳn là bị đã bị 'các ngài' tẩy não !
Theo Diệt Sinh, sống phải theo ham muốn của bản thân, tận tình phóng túng,
không bị quan niệm xã hội, tổ chức nào ràng buộc, Diệt Sinh thay thế ta sống
đúng vì bản thân, không giống như ta không thể tự do làm theo ý muốn của mình,
giống như chiếc lá trôi trên biển, đưa đi đâu là phải đến đó, không thể tự
mình điều khiển cuộc đời mình, haizzz !