Người đăng: daihiepdu
Ở phía sau tòa thành, vốn là một nông trang lớn. Lượng hoa quả của nông trang
làm ra, một phần dùng để cung ứng các nhu cầu tỏng thành, một bộ phận khác
dùng để bán ra.
Đỗ duy trưng dụng ngay một kho hàng bỏ không ở ngay chính trong nông trang
này. Mà địa phương này, bây giờ đỗ duy mỗi ngày đều dùng vài giờ để tới đó
nghỉ ngơi.
Tác Nhĩ Tư khắc á làm ra cái gọi là "hỏa dược" kia, bây giờ đang bắt đầu khẩn
trương tiến hành nhiệm vụ đầu tiên của nó...
Đỗ Duy để Mã Đức dùng tiền mua các loại nguyên vật liệu, còn thuê thêm vài thợ
thủ công: có thợ mộc, điêu khắc sư, thợ rèn, thậm chí còn có một thợ may nữa,
thêm vào là bảy tám người hầu ở trong thành, tổ hợp thành một tổ làm pháo
bông.
Đỗ Duy sau khi tìm ra hỏa dược, ý niệm đầu tiên hiện ra trong đầu, chính là có
thể dùng nó để làm ra pháo bông kiếm tiền! Trên thế giới này không cần hỏa
dược, không cần "vũ khí nóng", bởi vì chỉ cần một ma pháp sư cấp thấp nào cũng
có thể phóng ra hỏa cầu, uy lực thậm chí có thể so sánh với một khẩu rocket
rồi.
Mà cứ coi như không phải ma pháp sư, một võ sĩ biết sử dụng đấu khí, cũng có
thể dùng đấu khí phóng xuất các loại "phong nhận"...
Dưới tình huống này, đỗ duy cho rằng mình nhiều nhất cũng chỉ có thể tạo ra
mấy khẩu súng rách, có tác dụng gì chứ.
Mà làm ra pháo bông, lại thực tế hơn nhiều!
Cảm ơn kinh nghiệm tại tiền thế, ở tiền thế, thủa nhỏ đỗ duy lớn lên tại nông
thôn, hắn ở trong các xưởng pháo bông cũng được xem qua cách chế tạo pháo bông
bằng trúc, hắn thậm chí còn có thể dùng vài cuộn báo, cuộn lại, tạo ra một quả
"pháo trúc" mặc dù xấu xí, nhưng tuyệt đối có thể phóng được!
Đỗ DUy ở trong công xưởng này làm mẫu vài động tác, lập tức khiến cho mọi
người kinh hãi! Sau khi xác nhận được vị thiếu gia này tịnh không phải thi
triển ma pháp, đỗ duy giải thích tác dụng của loại bột phấn màu vàng, sau đó
nói ra các yêu cầu của mình.
Loại pháo trúc này đỗ duy cũng không có quá lớn hứng thú, hắn thầm nghĩ tới
việc tạo ra vài quả pháo bông đẹp hơn!
Cái gọi là pháp hoa... không phải là cái loại sau khi điểm hỏa, có thể phun ra
mấy loại hỏa diễm nhiều màu sắc hay sao!
Chỉ cần có hỏa dược, trên lý thuyết công nghệ kỳ thật cũng không có gì khó
khăn lắm. Tiền thế, ở nông thôn của đỗ duy, mấy xưởng sản xuất vớ vẩn cũng có
thể làm ra, đỗ duy tin rằng mình muốn làm cũng không thành vấn đề.
Cách tạo ra pháo bông phun ra các loại lửa nhiều màu sắc đỗ duy không hiểu,
nhưng hắn quen thuộc với dược tề học, biết có vài thứ sau khi điểm hoa có thể
phát ra các loại lửa khác nhau, chỉ cần hòa hỏa dược này với một ít thứ đó
theo một tỉ lệ nhất định là có thể rồi.
Mấy người thợ này cũng không phải là đồ ngốc, sau khi hiểu được nguyên lý, rất
nhanh đã có người làm ra vài quả pháo trúc còn đẹp hơn cả mấy quả đỗ duy làm
mẫu. Sau khi điểm hỏa, lại càng vang to vang xa!
Sau khi pháo bông được làm ra, đỗ duy đắc ý nhất chính là hắn yêu cầu một thợ
điêu khắc làm ra một bức tượng nữ thần bằng gỗ. Nữ thần trong tay cầm một bình
nước, chỉ cần sau khi điểm hỏa, miệng bình có thể phun ra lửa có bốn loại màu.
Trong thời đại này, những thứ đó không hề nghi ngờ quả thực chính là kỳ tích!
Thành quả như vậy cũng đủ khiến cho tất cả mọi người trong xưởng cơ hồ trừng
cả con ngươi ra ngoài! NGay cả vị điêu khắc sư vừa nãy làm ra bức tượng, nhìn
kỳ quan trước mắt cũng không nhịn được quỵ một gối xuống, cất cao giọng ngoan
đạo tán tụng quang minh nữ thần vĩ đại, đã cho mọi người mượn sức mạnh của
thần tạo ra kỳ tích này!
Đỗ Duy lập tức vỗ vỗ đầu, liền đặt cho sản phẩm đầu tiên này là "Sự khoan dung
của nữ thần rạng đông"
Nhưng sau khi đặt được tên cho bức tượng này, đỗ duy vẫn chưa thỏa mãn lắm.
Dù sao bức tượng "Sự khoan dung của nữ thần rạng đông" này cũng nhỏ quá, phun
ra pháo bông cũng chỉ có thể cao bằng đầu người mà thôi!
Muốn làm, phải làm thật lớn!
Đỗ DUy nhớ lại tiền thế, mỗi lần quốc khánh, loại lễ pháo này, mỗi khi phóng
lên bầu trời! Sau đó giữa không trung nổ tung, hỏa diễm bắn ra tứ phía, tràng
diện đó mới thật đẹp!
Mà nữ thần rạng đông này, nếu đem ra so thì quả thực là đồ chơi trẻ con mà
thôi.
Việc này khó khăn hơn ròi!
Đỗ Duy nói nửa ngày, cũng không thể giải thích nổi cho mấy người thợ này như
thế nào có thể "phóng" hỏa diễm lên trên bầu trời! Nghĩ một lát, đỗ duy đã
hiểu ra, ... việc này đã vượt qua khái niệm "pháo bông", có lẽ đã động tới
lĩnh vực "pháo hoa" rồi!
Thật sự không thể đối với mấy người thợ giải thích uy lực nổ tung của hỏa
diễm, nguyên lý bung lửa, còn cả mấy vấn đề về "pháo"... kết quả cuối cùng là:
Một người thợ gan lớn sau khi thử làm ra một sản phẩm, kết quả vì hỏa dược
nhét vào rất nhiều, đã tạo ra một vụ nổ quy mô nhỏ, không cẩn thận làm bị
thương hai người ( cũng may là không nặng lắm, nghỉ ngơi hai ngày là khỏi thôi
)
Nhưng sau đó mọi người đều nhất trí: Đây là sự cảnh cáo và trừng phạt của thần
linh!
Vì thế, cứ cho rằng đỗ duy lôi cái chiêu bài "thiếu gia" của mình ra, cũng
tuyệt đối không có người dám tiến lên làm lại thứ đó.
Đỗ Duy không khỏi thở than: "Sùng bái tôn giáo hại chết người a..."
Đã từ dưới mặt đất "phóng tới bầu trời" là không thể thực hiện được nữa, vậy
đỗ duy chỉ có thể vận động bộ não của mình.
Sau khi trải qua một đêm khổ tư, đỗ duy lại xuất hiện thêm một biện pháp càng
thêm kinh thế hãi tục:
Nếu từ dưới phóng lên không được thì ta... từ trên phóng xuống!
Nhưng mà... làm thế nào để lên trời... chẳng lẽ mời một ma pháp sư dùng phi
hành thuật bay lên?
Như vậy thì lại thành ra chẳng có chút kỹ thuật nào nữa cả!
Đỗ Duy rất khinh thường loại ý tưởng này.
Mà còn, một ma pháp sư nào đó thi triển hỏa hệ ma pháp, tràng diện còn hoành
tráng hơn mấy quả pháo bông này nhiều, nếu có thể thỉnh tới một vị ma pháp sư
mà nói, như thế thì pháo hoa chắc cũng chẳng cần nữa, trực tiến dùng hỏa hệ ma
pháp ném lên trên trời, kia mới gọi là hoa lệ chứ!
Nhừng mà, không dựa vào ma pháp sư... như thế nào lên trời?
Đỗ Duy đột nhiên cảm thấy mình rất buồn cười.. Không thể để những thứ mình làm
ra lãng phí được, vậy.. làm ra một cái máy bay thì sao?
...., cái này thì lại thành chơi lớn rồi.
Bổn sự tạo máy bay đỗ duy khẳng định là không có rồi, như thế... ngoại trừ máy
bay ra còn có biện pháp khác không?
Ánh mắt đỗ duy sáng ngời!